Sống Lại Trước Mạt Thế, Ta Tích Cực Trữ Vật Tư, Câu Cá Mập
Kích Hoạt Hệ Th...
2024-11-15 00:19:56
Trên con phố vắng, những tiếng rên rỉ đầy đe dọa vang vọng.
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, mặt đất lộ rõ vẻ bẩn thỉu và đẫm máu.
Tiếng thở dốc dồn dập xen lẫn tiếng chân nặng nề vang lên.
Phía sau, từng tiếng rít gầm nghe như thú dữ sắp lao vào con mồi, kèm theo tiếng răng nghiến đầy ghê rợn.
Dư Tiền kéo lê cơ thể đầy thương tích, chạy hết sức trên con đường trống trải trong khi một đám xác sống không ngừng bám sát, những đôi mắt đỏ rực đầy thèm khát như muốn rơi ra khỏi hốc mắt.
Trên cao, hai người đang co ro trong góc của một tòa nhà, nín thở, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Sức cùng lực kiệt, Dư Tiền loạng choạng rồi ngã gục xuống đường, đám xác sống ngay lập tức lao vào, tranh nhau xé nát cơ thể cô.
"Chúng mày rồi cũng chết không toàn thây đâu, Chu Thuận! Trần Thiên Tĩnh!"
Dư Tiền choàng tỉnh, ngồi bật dậy. Ánh trăng lạnh lẽo đổ xuống, làm mồ hôi trên trán cô càng thêm rõ.
Nhìn quanh một cách cảnh giác, cô nhận ra cảnh vật xung quanh thật quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ. Giữa sự giận dữ và căm hận trào dâng, cô chợt nhận ra mình đang ở đâu.
Đây chính là ngôi nhà cô từng ở trước khi tận thế ập đến!
Nhưng không phải cô đã chết rồi sao? Nỗi đau khi bị xác sống cắn xé vẫn còn đọng lại trong từng thớ xương, khiến cô rùng mình.
Cố gắng trấn tĩnh, Dư Tiền dò dẫm xuống giường và bật công tắc trên tường. Ánh đèn trắng chói chang xua bớt nỗi sợ còn lại trong tâm trí cô.
Tiếng đồng hồ trên tường tích tắc trong căn phòng tĩnh lặng. Dư Tiền vội vàng với lấy chiếc điện thoại ở cuối giường. Nhìn kỹ ngày tháng hiển thị trên màn hình, cô không kìm được mà bật khóc.
Ngày 1 tháng 6 năm 2023, còn một tháng nữa trước khi đại dịch xác sống bắt đầu. Cô đã được tái sinh!
Đúng lúc đó, một âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên trong đầu cô.
"Đang kết nối... Vui lòng chờ."
Dư Tiền nhíu mày thắc mắc, kìm nén niềm vui sướng để lắng nghe rõ ràng âm thanh lạ kia.
"Kết nối thành công! Chào mừng ký chủ Dư Tiền đã kích hoạt hệ thống sinh tồn."
Giọng nói này không hẳn vang lên qua tai, mà như đã sẵn trong đầu cô, một phần của cơ thể cô vậy.
Bất giác, cô muốn sử dụng dị năng mạnh mẽ mà mình đã có kiếp trước nhưng giờ đây với thân xác mới này cô vẫn chưa thức tỉnh sức mạnh Lôi hệ ấy.
Vì vậy cô đành chộp lấy chiếc bình hoa bên cạnh, cảnh giác nhìn xung quanh.
"Ký chủ, xin yên tâm, tôi là hệ thống hỗ trợ sinh tồn của bạn, số hiệu 0."
"Hệ thống sinh tồn sẽ cung cấp các tài nguyên và tiện ích giúp ký chủ sống sót trong tận thế."
"Đinh! Phần quà tân thủ đã được gửi vào hộp thư. Ký chủ có thể gọi tôi khi cần, tôi - số 0 - sẽ luôn sẵn sàng phục vụ."
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, mặt đất lộ rõ vẻ bẩn thỉu và đẫm máu.
Tiếng thở dốc dồn dập xen lẫn tiếng chân nặng nề vang lên.
Phía sau, từng tiếng rít gầm nghe như thú dữ sắp lao vào con mồi, kèm theo tiếng răng nghiến đầy ghê rợn.
Dư Tiền kéo lê cơ thể đầy thương tích, chạy hết sức trên con đường trống trải trong khi một đám xác sống không ngừng bám sát, những đôi mắt đỏ rực đầy thèm khát như muốn rơi ra khỏi hốc mắt.
Trên cao, hai người đang co ro trong góc của một tòa nhà, nín thở, không dám phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Sức cùng lực kiệt, Dư Tiền loạng choạng rồi ngã gục xuống đường, đám xác sống ngay lập tức lao vào, tranh nhau xé nát cơ thể cô.
"Chúng mày rồi cũng chết không toàn thây đâu, Chu Thuận! Trần Thiên Tĩnh!"
Dư Tiền choàng tỉnh, ngồi bật dậy. Ánh trăng lạnh lẽo đổ xuống, làm mồ hôi trên trán cô càng thêm rõ.
Nhìn quanh một cách cảnh giác, cô nhận ra cảnh vật xung quanh thật quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ. Giữa sự giận dữ và căm hận trào dâng, cô chợt nhận ra mình đang ở đâu.
Đây chính là ngôi nhà cô từng ở trước khi tận thế ập đến!
Nhưng không phải cô đã chết rồi sao? Nỗi đau khi bị xác sống cắn xé vẫn còn đọng lại trong từng thớ xương, khiến cô rùng mình.
Cố gắng trấn tĩnh, Dư Tiền dò dẫm xuống giường và bật công tắc trên tường. Ánh đèn trắng chói chang xua bớt nỗi sợ còn lại trong tâm trí cô.
Tiếng đồng hồ trên tường tích tắc trong căn phòng tĩnh lặng. Dư Tiền vội vàng với lấy chiếc điện thoại ở cuối giường. Nhìn kỹ ngày tháng hiển thị trên màn hình, cô không kìm được mà bật khóc.
Ngày 1 tháng 6 năm 2023, còn một tháng nữa trước khi đại dịch xác sống bắt đầu. Cô đã được tái sinh!
Đúng lúc đó, một âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên trong đầu cô.
"Đang kết nối... Vui lòng chờ."
Dư Tiền nhíu mày thắc mắc, kìm nén niềm vui sướng để lắng nghe rõ ràng âm thanh lạ kia.
"Kết nối thành công! Chào mừng ký chủ Dư Tiền đã kích hoạt hệ thống sinh tồn."
Giọng nói này không hẳn vang lên qua tai, mà như đã sẵn trong đầu cô, một phần của cơ thể cô vậy.
Bất giác, cô muốn sử dụng dị năng mạnh mẽ mà mình đã có kiếp trước nhưng giờ đây với thân xác mới này cô vẫn chưa thức tỉnh sức mạnh Lôi hệ ấy.
Vì vậy cô đành chộp lấy chiếc bình hoa bên cạnh, cảnh giác nhìn xung quanh.
"Ký chủ, xin yên tâm, tôi là hệ thống hỗ trợ sinh tồn của bạn, số hiệu 0."
"Hệ thống sinh tồn sẽ cung cấp các tài nguyên và tiện ích giúp ký chủ sống sót trong tận thế."
"Đinh! Phần quà tân thủ đã được gửi vào hộp thư. Ký chủ có thể gọi tôi khi cần, tôi - số 0 - sẽ luôn sẵn sàng phục vụ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro