Chương 5
2024-11-15 19:43:36
Lúc này, những đứa trẻ đi học ở Bạch gia gần như đã đến đông đủ, có một bé gái thấy Diệp Lạc Ngư thì lập tức đi tới nói chuyện, cô bé này tên là Tôn Thiến.
Ở Bạch gia tổng cộng có năm đứa trẻ học cùng một nhóm, ba nam hai nữ.
Khi còn nhỏ, Diệp Lạc Ngư không thích Tôn Thiến, cảm thấy cô bé quá tùy hứng, cũng bởi vì trong lớp chỉ có hai đứa con gái, rơi vào đường cùng mới làm bạn với Tôn Thiến. Nhà Tôn Thiến rất có điều kiện, cô bé luôn được che chở chăm sóc, vì thế từ nhỏ đã tuỳ hứng làm bậy, nói chuyện cũng không lý lẽ, đến ngay cả quả quýt cũng không tự lột mà sợ dây tay, sau đó luôn là Diệp Lạc Ngư lột cho cô bé.
Lúc ấy, Diệp Lạc Ngư luôn cảm thấy mình bị Tôn Thiến bắt nạt, trong lòng luôn uất ức.
Kết quả sau này lớn lên, quan hệ của hai người thân thiết đến mức khó có điều gì phá vỡ được.
Thật sự là nhờ sau khi trải qua nhiều chuyện thị phi, mới có thể nhận ra chân tình đáng quý của đối phương. Hai người lớn lên cùng nhau, trong mọi chuyện đều thành thật với nhau và cũng là người hiểu rõ đối phương nhất, luôn luôn sẵn sàng che chở cho nhau. Cuộc đời sau này phải trải qua không chỉ có núi cao hay vực sâu, mà còn có rất nhiều khó khăn và thử thách khác, có thể không thường xuyên liên hệ được, nhưng chỉ cần một câu nhờ vả sẽ không tiếc thứ gì mà dốc sức giúp đỡ nhau, cũng không uổng phí cuộc đời này.
Năm đó Diệp Lạc Ngư ở giới giải trí, đột nhiên vướng phải tai tiếng, trong scandal có đề cập đến một nữ minh tinh nổi tiếng vừa tham gia một bộ phim điện ảnh do hít thuốc phiện nên mới giảm cân, thế là nhiều người liên tưởng đến cô, đổ câu chuyện đó lên đầu cô. Dù cuối cùng không có chứng cứ chứng minh cô hít thuốc phiện nhưng vẫn có không ít lời ra tiếng vào, nói cô hít thuốc phiện giảm béo, thanh danh của cô càng ngày càng mất, dần dần thất nghiệp.
Lúc ấy Tôn Thiến ngày ngày đi nhờ vả các mối quan hệ, tham gia yến hội, tìm mọi cách, giúp Diệp Lạc Ngư tìm kiếm vài cơ hội hoặc là nhà đầu tư, khi đó chỉ có cô ấy chịu giúp đỡ cô.
Sau này, công ty của gia đình Tôn Thiến xuất hiện khủng hoảng kinh tế, Diệp Lạc Ngư khư khư cố chấp, mua rất nhiều sản phẩm của công ty nhà Tôn Thiến và còn miễn phí làm người đại diện thương hiệu 5 năm cho công ty, vì thế thường xuyên quảng cáo sản phẩm ở trên Weibo.
Tình nghĩa của hai người bao nhiêu năm, một câu không thể nói rõ được, rõ ràng gặp mặt là cãi nhau, nhưng ở trong lòng cô, cô ấy là người chiếm vị trí quan trọng nhất.
“Nè mấy ngày hôm trước vì sao cậu không đi học?” Tôn Thiến đứng trước mặt Diệp Lạc Ngư, hơi hơi hất cằm lên, buông mắt nhìn cô, hỏi.
Khuôn mặt Tôn Thiến rất nhỏ, chắc chỉ bằng một bàn tay, cằm nhòn nhọn, chiếc mũi nhỏ xinh, khóe mắt kiêu ngạo, nhìn có chút sắc bén, lại rất xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp hiện rõ mồn một. Cô bé cũng giống như bao nhiêu bé gái khác, luôn có giấc mơ làm công chúa, cho nên rất thích mặc váy, để tóc dài và cài những chiếc nơ tóc xinh đẹp.
“Tự dưng tớ lười.”Diệp Lạc Ngư trả lời.
“Cậu không biết đâu, mấy ngày cậu không tới, bọn con trai quậy phá đáng ghét lắm.”
“Có chuyện gì hả?”
Tôn Thiến đặt mông ngồi bên cạnh cô, lúc ngồi còn rất khí thế, trên người mặc váy xếp ly, cũng may bên trong có thêm quần đùi nên mới không bị lộ hàng.
Ngay sau đó, cô bé bắt đầu thao thao bất tuyệt kể lể, nào là bị tranh mất đĩa thịt, móc lỗ mũi, so gỉ mũi của ai to hơn, còn bày trò xỏ hai chân vào một ống quần thi nhảy xa, ăn hiếp cô bé mặc váy không có quần để chơi!
Diệp Lạc Ngư nghe xong mà than thở, mở to mắt nghĩ đến tương lai.
Bọn họ năm người, thì đã có hai người tương lai làm ảnh hậu ảnh đế, Tôn Thiến sau này gả cho một người được gọi là tứ thiếu gia của thành phố J, trở thành phu nhân nhà giàu, người hầu kẻ hạ không ít. Một người thì trở thành ông trùm của giới giải trí, một người nữa thì nắm trong tay chuỗi cửa hàng 4S, kiêm tay đua xe chuyên nghiệp.
Bọn họ khi còn nhỏ chơi với nhau… Hiếm thấy có thể hoà bình mà chơi trò đóng vai gia đình, toàn là nhảy dây, ném bao cát, làm mấy trò dở hơi.
Ở Bạch gia tổng cộng có năm đứa trẻ học cùng một nhóm, ba nam hai nữ.
Khi còn nhỏ, Diệp Lạc Ngư không thích Tôn Thiến, cảm thấy cô bé quá tùy hứng, cũng bởi vì trong lớp chỉ có hai đứa con gái, rơi vào đường cùng mới làm bạn với Tôn Thiến. Nhà Tôn Thiến rất có điều kiện, cô bé luôn được che chở chăm sóc, vì thế từ nhỏ đã tuỳ hứng làm bậy, nói chuyện cũng không lý lẽ, đến ngay cả quả quýt cũng không tự lột mà sợ dây tay, sau đó luôn là Diệp Lạc Ngư lột cho cô bé.
Lúc ấy, Diệp Lạc Ngư luôn cảm thấy mình bị Tôn Thiến bắt nạt, trong lòng luôn uất ức.
Kết quả sau này lớn lên, quan hệ của hai người thân thiết đến mức khó có điều gì phá vỡ được.
Thật sự là nhờ sau khi trải qua nhiều chuyện thị phi, mới có thể nhận ra chân tình đáng quý của đối phương. Hai người lớn lên cùng nhau, trong mọi chuyện đều thành thật với nhau và cũng là người hiểu rõ đối phương nhất, luôn luôn sẵn sàng che chở cho nhau. Cuộc đời sau này phải trải qua không chỉ có núi cao hay vực sâu, mà còn có rất nhiều khó khăn và thử thách khác, có thể không thường xuyên liên hệ được, nhưng chỉ cần một câu nhờ vả sẽ không tiếc thứ gì mà dốc sức giúp đỡ nhau, cũng không uổng phí cuộc đời này.
Năm đó Diệp Lạc Ngư ở giới giải trí, đột nhiên vướng phải tai tiếng, trong scandal có đề cập đến một nữ minh tinh nổi tiếng vừa tham gia một bộ phim điện ảnh do hít thuốc phiện nên mới giảm cân, thế là nhiều người liên tưởng đến cô, đổ câu chuyện đó lên đầu cô. Dù cuối cùng không có chứng cứ chứng minh cô hít thuốc phiện nhưng vẫn có không ít lời ra tiếng vào, nói cô hít thuốc phiện giảm béo, thanh danh của cô càng ngày càng mất, dần dần thất nghiệp.
Lúc ấy Tôn Thiến ngày ngày đi nhờ vả các mối quan hệ, tham gia yến hội, tìm mọi cách, giúp Diệp Lạc Ngư tìm kiếm vài cơ hội hoặc là nhà đầu tư, khi đó chỉ có cô ấy chịu giúp đỡ cô.
Sau này, công ty của gia đình Tôn Thiến xuất hiện khủng hoảng kinh tế, Diệp Lạc Ngư khư khư cố chấp, mua rất nhiều sản phẩm của công ty nhà Tôn Thiến và còn miễn phí làm người đại diện thương hiệu 5 năm cho công ty, vì thế thường xuyên quảng cáo sản phẩm ở trên Weibo.
Tình nghĩa của hai người bao nhiêu năm, một câu không thể nói rõ được, rõ ràng gặp mặt là cãi nhau, nhưng ở trong lòng cô, cô ấy là người chiếm vị trí quan trọng nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nè mấy ngày hôm trước vì sao cậu không đi học?” Tôn Thiến đứng trước mặt Diệp Lạc Ngư, hơi hơi hất cằm lên, buông mắt nhìn cô, hỏi.
Khuôn mặt Tôn Thiến rất nhỏ, chắc chỉ bằng một bàn tay, cằm nhòn nhọn, chiếc mũi nhỏ xinh, khóe mắt kiêu ngạo, nhìn có chút sắc bén, lại rất xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp hiện rõ mồn một. Cô bé cũng giống như bao nhiêu bé gái khác, luôn có giấc mơ làm công chúa, cho nên rất thích mặc váy, để tóc dài và cài những chiếc nơ tóc xinh đẹp.
“Tự dưng tớ lười.”Diệp Lạc Ngư trả lời.
“Cậu không biết đâu, mấy ngày cậu không tới, bọn con trai quậy phá đáng ghét lắm.”
“Có chuyện gì hả?”
Tôn Thiến đặt mông ngồi bên cạnh cô, lúc ngồi còn rất khí thế, trên người mặc váy xếp ly, cũng may bên trong có thêm quần đùi nên mới không bị lộ hàng.
Ngay sau đó, cô bé bắt đầu thao thao bất tuyệt kể lể, nào là bị tranh mất đĩa thịt, móc lỗ mũi, so gỉ mũi của ai to hơn, còn bày trò xỏ hai chân vào một ống quần thi nhảy xa, ăn hiếp cô bé mặc váy không có quần để chơi!
Diệp Lạc Ngư nghe xong mà than thở, mở to mắt nghĩ đến tương lai.
Bọn họ năm người, thì đã có hai người tương lai làm ảnh hậu ảnh đế, Tôn Thiến sau này gả cho một người được gọi là tứ thiếu gia của thành phố J, trở thành phu nhân nhà giàu, người hầu kẻ hạ không ít. Một người thì trở thành ông trùm của giới giải trí, một người nữa thì nắm trong tay chuỗi cửa hàng 4S, kiêm tay đua xe chuyên nghiệp.
Bọn họ khi còn nhỏ chơi với nhau… Hiếm thấy có thể hoà bình mà chơi trò đóng vai gia đình, toàn là nhảy dây, ném bao cát, làm mấy trò dở hơi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro