Song Trùng

Bọn họ giết ngư...

Verty Sariel

2024-10-31 14:30:09

Tình trạng sức khoẻ của mẹ Triều Nguyệt trong thời gian qua, gần như đã đi đến giới hạn cuối cùng, chỉ có thể dùng máy móc để duy trì sự sống. Đề mẹ mình có thể sống thêm một ngày, dù là lí do gì đi nữa, dù là chịu bao nhiêu uất ức, Triều Nguyệt vẫn gắng gượng đến cùng, thậm chí phải sống lệ thuộc vào người cha độc tài kia của cô.

Đến hồm nay Triều Nguyệt lại biết được, mẹ của cô vẫn có cơ hội trở lại khỏẻ mạnh như một người bình thường, khiến cô không thể nào kiểm chế được cảm xúc được nữa, ôm mặt bật khóc nức nở vì hạnh phúc và vì những gì cô phải chịu đựng.

Evan vừa dứt lời thì Triều Nguyệt lại bật khóc, cậu bối rối dùng ánh mắt đáng thương nhìn Kỷ Thần Hi, như thể muốn hỏi: Em không nói gì sai đâu đúng không?

Kỷ Thần Hi cảm nhận được sự căng thẳng của Evan, cô nhịn cười trao cho cậu một cái nhìn an ủi rồi vố vỗ vai

Triều Nguyệt, cổ gắng nhẹ nhàng nói:"Mẹ của cậu sẽ có cơ hội để hồi phục, chúng ta chỉ cần kiên nhẫn và làm theo mọi chỉ dẫn của bác sĩ. Mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn thôi, nhưng chuyện trước kia đều đã qua rồi."

Triều Nguyệt gật đầu, lấy tay lau đi những giọt nước mắt còn vương trên khoé mắt, lấy lại bình tĩnh một chút.

Những lời của Evan đã thắp lên một tia hy vọng trong lòng cô, mặc dù nỗi đau từ quá khứ và nỗi lo lắng hiện tại vẫn còn rất lớn, nhưng cô hoàn toàn tin tưởng những gì Kỷ Thần Hi nói. Mọi chuyện từ giờ sẽ ngày một tốt hơn.

Kỷ Thần Hi quay sang Evan, cảm ơn cậu:"Vất vả cho em rồi."

Evan ngại ngùng cúi đầu:"Chữa bệnh là việc duy nhất em có thể làm để giúp chị. So với mọi người ở Zero hay

A&D, đây chẳng là gì cả."

Mục Duyệt Hề và Đường Tử:"???"

Hế? Họ vừa nghe gì thế? Cậu bác sĩ xinh trai này, chữa được bệnh mà các bác sĩ giỏi ở bệnh viện Thủ Đô cũng phải bó tay. Ấy thế mà cậu ta lại nói đây chẳng là gì cả? Người quen của Kỷ Thần Hi toàn loại thần thánh gì không thế này?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Kỷ Thần Hi nhận thấy mọi người đang chăm chú vào cuộc trò chuyện giữa cô và Evan, cô quyết định thay đổi không khí một chút để mọi người cảm thấy thoải mái hơn. Cô khẽ nhướng mày và nói với một nụ cười tươi:"Nhưng bọn họ chỉ có giết được người, chứ chẳng ai cứu được người như em cả, em là độc nhất vô nhị rồi."

Cả nhóm bật cười vì nghĩ Kỷ Thần Hi đang nói đùa, tâm trạng trở nên nhẹ nhàng hơn. Triều Nguyệt cũng không thể không cười theo, mặc dù những nỗi lo âu vẫn còn hiện rõ trên mặt cô.

Ngay sau đó, Triều Nguyệt quay sang Evan, nghiêm túc hỏi:"Bác sĩ, tôi hiện tại có thể làm gì đề giúp mẹ mình hồi phục nhanh hơn không? Có bất kỳ điều gì cần lưu ý chứ?"

Evan lập tức chuyển sang trạng thái chuyên nghiệp, trả lời:"Ngoài việc tuân thủ các hướng dẫn điều trị, cô cần chú ý đến chế độ dinh dưỡng của bà ấy. Nên bổ sung các loại thực phẩm giàu vitamin và khoáng chất để hỗ trợ hệ miễn dịch và quá trình phục hồi. Đồng thời, bà cũng cần được nghỉ ngơi đầy đủ và hạn chế căng thẳng. Nếu có thể, hãy theo dõi các chỉ số sức khỏe của bà ấy và cập nhật cho tôi để điều chỉnh phương pháp điều trị khi cần.

Triều Nguyệt gật đầu, cảm ơn Evan với vẻ biết ơn sâu sắc:"Tôi sẽ làm theo những gì bác sĩ hướng dẫn. Cảm ơn bác sĩ rất nhiều."

Khi mọi người bắt đầu rời khỏi phòng bệnh, Kỷ Thần Hi thấy có cơ hội để nói chuyện riêng với Evan. Cô kéo cậu sang một bên, giọng nói đầy quan tâm:"Evan, em có phải đã vất vả nhiều ở bệnh viện quân y không? Nếu em cảm thấy lượng công việc quá tải, chị có thể giúp em nói chuyện với bên đó để điều chỉnh công việc của em. Em chỉ cần tập trung vào việc điều trị cho ông cụ là đủ rồi."

Evan ngay lập tức lắc đầu, nở một nụ cười rạng rỡ:"Chị, không cần đâu. Bệnh viện quân y là môi trường làm việc mà em cảm thấy bản thân như cá gặp nước vậy. Các tiền bối ở đó rất tận tâm và có nhiều kinh nghiệm quý báu.

Em thực sự thích làm việc cùng và học hỏi thêm từ họ. Em còn muốn ở lại thêm một thời gian nữa để trau dồi kỹ năng và học hỏi thêm nhiều điều mới."

Là thiên tài đi nữa, nếu không chịu cố gắng thì cũng sẽ vĩnh viễn dậm chân tại chỗ, Evan lại không phải kiểu người đó.

Nhìn biểu cảm phấn khích trên mặt Evan, Kỷ Thần Hi cảm thấy yên tâm hơn, nhưng cũng nhận thấy sự thân thiết bất ngờ giữa Evan và Mặc Bắc Hàn. Cô quyết định không đề cập đến Mặc Bắc Hàn, sợ rằng nhắc đến tên anh ta có thể khơi gợi những ký ức khiến Evan cảm thấy không thoải mái.

Cuối cùng, Kỷ Thần Hi dặn dò Evan một cách nghiêm túc:"Dù sao đi nữa, nếu em gặp bất kỳ khó khăn nào, đừng ngần ngại tìm chị ngay. Đừng để ai bắt nạt hoặc làm khó dễ em."

Evan chỉ đơn giản tưởng rằng Kỷ Thần Hi đang lo lắng cậu vất vả như trước, hoàn toàn không nghĩ nhiều mà vui vẻ đồng ý ngay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Trùng

Số ký tự: 0