Chuyện riêng
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
"Cla...Chị Ngữ, lát nữa chị có cùng tụi em về trường không?" Trong phúc chốc phải thay đổi cách xưng hô, Kỷ Thần Hi vẫn còn rất ngượng miệng.
Tuy nhiên Kỷ Thần Hi lại không ngờ rằng, chính vì cô thay đổi xưng hô bất chợt, mà đã khiến vẻ mặt Clara biến sắc hết trắng rồi lại xanh, hai mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào cô.
Kỷ Thần Hi bất lực đỡ trán, trấn an:"Đừng kích động như thế, chuyện trước kia đều là quá khứ rồi đừng bận tâm đến nó nữa. Tôi và Duyệt Hề là bạn, theo lý tôi cũng phải gọi cô là chị, điều đó rất bình thường. Đừng đặt nặng tâm lý như thế, cô ngại tôi cũng rất ngại."
Clara vội xua tay từ chối:"Vậy sao được ạ, giáo sư là giáo sư! Sao em có thể để giáo sư dùng kính ngữ với em?"
Kỷ Thần Hi kiên nhẫn mỉm cười, cố gắng giữ giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể: "Kính ngữ tôi có thể tạm thời không dùng, nhưng cô cũng nên tập làm quen với nó đi. Sau này sẽ vẫn phải nghe thôi."
Khoé môi Clara cứng đờ không thốt nên lời.
Mục Duyệt Hề nhìn chị gái rồi lại nhìn Kỷ Thần Hi, cảm nhận được sự căng thẳng trong bầu không khí, cô nhanh trí đứng ra làm sứ giả thân thiện.
"Chị Ngữ, Thần Hi nói đúng mà. Hiện tại cậu ấy là bạn của em và cũng là bạn của chị. Cậu ấy muốn chúng ta thoải mái hơn trong cách giao tiếp thôi."
Vừa nói xong Mục Duyệt Hể liền nháy mắt ra hiệu cho Đường Tử. Đường Tử cũng nhanh chóng hiểu ý mà phối hợp, tươi cười vờ như nói đùa:"Duyệt Hề nói đúng đấy ạ. Cả bốn tụi em đều là bạn cùng phòng tốt của nhau. Chị không để Hi Thần dùng kính ngữ với chị thì tụi em phải thế nào đây, sẽ không phải mỗi hai người khó xử đâu."
Clara hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại.
"Được rồi, để c...chị thử... nhưng nếu lỡ chị có xưng hô sai, mong giáo sư... à không, mong Thần Hi đừng để bụng."
Kỷ Thần Hi gật đầu, cảm thấy nhẹ lòng hơn khi thấy sự cố gắng của Clara: "Được rồi chị Ngữ, hôm nay chị đãi khách, em xin phép không khách sáo nhé?"
Clara gật đầu, nở một nụ cười gượng gạo nhưng chân thành:"Đương nhiên rồi, cứ tự nhiên."
Không khí dần trở nên thoải mái hơn khi những món ăn tinh tế lần lượt được mang lên. Mọi người bắt đầu trò chuyện vui vẻ, chia sẻ những kỷ niệm và câu chuyện hài hước. Kỷ Thần Hi cũng tham gia vào cuộc trò chuyện, cảm thấy sự căng thắng tan biến đi ít nhiều.
Sau bữa ăn, Kỷ Thần Hi lần nữa ngỏ lời:"Chị Ngữ, lát nữa chị có cùng tụi em về trường không?"
Clara lắc đầu:"Việc ở trường chị đã làm xong rồi, còn một số việc cần giải quyết ở Bộ, không thể về cùng các em được. Nhưng nếu có thời gian, chị sẽ ghé thăm các em sau."
Mục Duyệt Hề gật đầu:"Vậy chị nhớ giữ lời đấy nhé! Hôm nay Triều Nguyệt có việc không đến được, lần sau chị đến em sẽ giới thiệu bạn ấy với chị."
Clara mỉm cười, dịu dàng vuốt nhé đuôi tóc của Mục Duyệt Hề:"Ừm."
Kỷ Thần Hi khẽ gõ tay lên bàn, nghĩ một lúc cô nói Clara:"Không đâu, em nghĩ chị nên cùng em."
Clara có chút ngoài ý muốn khi Kỷ Thần Hi muốn giữ cô lại, ánh mắt thoáng hiện lên tia ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu:"Giáo...Thần Hi, em cũng biết mà, chị và thầy Tiêu đều đã giải quyết xong chuyện cần làm hết rồi."
Kỷ Thần Hi gật đầu đáp:"Em biết."
"Vậy...chị..." Clara ấp úng không biết nói thế nào, tuy Kỷ Thần Hi đã rất thoải mái với cô, nhưng dù sao cô đã quen với việc luôn kính trọng đối phương, hiện tại yêu cầu cô đối xử bình đăng thật sự đang làm khó cô rất nhiều.
Kỷ Thần Hi cũng biết Clara là người có tính cách mạnh mẽ và quyết đoán, đặc biệt cô ấy cũng khá giống cô trong việc giao tiếp xã hội, khi luôn giữ thái độ xa cách với mọi người, nhưng lại vô cùng cởi mở và thân thiện với người thân thiết. Nói thật thì cô biết Clara cũng là một nhân tài hiểm có, và đương nhiên cô không muốn bỏ lỡ.
"Không phải chuyện đến trường làm thanh tra, lần này là chuyện của em và chị." Kỷ Thần Hi cong môi lên tiếng, cô cũng không thể để chị gái của bạn mình luôn phải trong trạng thái căng thẳng vì cô được.
Clara nhíu mày khó hiểu:"Chuyện của em...và chị?"
Mục Duyệt Hề và Đường Tử ngồi bên cạnh cũng ngơ ngác theo, chẳng hiểu hai người đang nói về điều gì.
"Vâng, chuyện..." Kỷ Thần Hi vừa định nói gì đó thì màn hình điện thoại cô đặt trên bàn sáng lên, cô khẽ lướt nhìn qua dòng tin nhắn được gửi đến, sắc mặt cũng nhanh chóng thay đổi.
Kỷ Thần Hi bình tĩnh, biểu cảm trên mặt lạnh tanh, cầm điện thoại lên, mở và đọc toàn bộ tin nhắn do Nhai Tệ gửi đến.
Trước đó Nhai Tệ đã liên hệ với cô để xin lỗi chuyện ở Kinh Châu, và muốn phục vụ cô trong thời gian tới để chuộc tội, bao gồm cả những thành viên của Long Sinh Cửu Tử trước đó.
Kỷ Thần Hi đoán ra được họ đều bị Tịch Cảnh Dương gây sức ép, cô vốn chẳng bận tâm đến. Tuy nhiên, trùng hợp cô lại có việc cần đến họ, nên mới có cuộc trò chuyện tương đối ngắn trên Zbo giữa cô và Nhai Tệ.
Tuy nhiên Kỷ Thần Hi lại không ngờ rằng, chính vì cô thay đổi xưng hô bất chợt, mà đã khiến vẻ mặt Clara biến sắc hết trắng rồi lại xanh, hai mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào cô.
Kỷ Thần Hi bất lực đỡ trán, trấn an:"Đừng kích động như thế, chuyện trước kia đều là quá khứ rồi đừng bận tâm đến nó nữa. Tôi và Duyệt Hề là bạn, theo lý tôi cũng phải gọi cô là chị, điều đó rất bình thường. Đừng đặt nặng tâm lý như thế, cô ngại tôi cũng rất ngại."
Clara vội xua tay từ chối:"Vậy sao được ạ, giáo sư là giáo sư! Sao em có thể để giáo sư dùng kính ngữ với em?"
Kỷ Thần Hi kiên nhẫn mỉm cười, cố gắng giữ giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể: "Kính ngữ tôi có thể tạm thời không dùng, nhưng cô cũng nên tập làm quen với nó đi. Sau này sẽ vẫn phải nghe thôi."
Khoé môi Clara cứng đờ không thốt nên lời.
Mục Duyệt Hề nhìn chị gái rồi lại nhìn Kỷ Thần Hi, cảm nhận được sự căng thẳng trong bầu không khí, cô nhanh trí đứng ra làm sứ giả thân thiện.
"Chị Ngữ, Thần Hi nói đúng mà. Hiện tại cậu ấy là bạn của em và cũng là bạn của chị. Cậu ấy muốn chúng ta thoải mái hơn trong cách giao tiếp thôi."
Vừa nói xong Mục Duyệt Hể liền nháy mắt ra hiệu cho Đường Tử. Đường Tử cũng nhanh chóng hiểu ý mà phối hợp, tươi cười vờ như nói đùa:"Duyệt Hề nói đúng đấy ạ. Cả bốn tụi em đều là bạn cùng phòng tốt của nhau. Chị không để Hi Thần dùng kính ngữ với chị thì tụi em phải thế nào đây, sẽ không phải mỗi hai người khó xử đâu."
Clara hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được rồi, để c...chị thử... nhưng nếu lỡ chị có xưng hô sai, mong giáo sư... à không, mong Thần Hi đừng để bụng."
Kỷ Thần Hi gật đầu, cảm thấy nhẹ lòng hơn khi thấy sự cố gắng của Clara: "Được rồi chị Ngữ, hôm nay chị đãi khách, em xin phép không khách sáo nhé?"
Clara gật đầu, nở một nụ cười gượng gạo nhưng chân thành:"Đương nhiên rồi, cứ tự nhiên."
Không khí dần trở nên thoải mái hơn khi những món ăn tinh tế lần lượt được mang lên. Mọi người bắt đầu trò chuyện vui vẻ, chia sẻ những kỷ niệm và câu chuyện hài hước. Kỷ Thần Hi cũng tham gia vào cuộc trò chuyện, cảm thấy sự căng thắng tan biến đi ít nhiều.
Sau bữa ăn, Kỷ Thần Hi lần nữa ngỏ lời:"Chị Ngữ, lát nữa chị có cùng tụi em về trường không?"
Clara lắc đầu:"Việc ở trường chị đã làm xong rồi, còn một số việc cần giải quyết ở Bộ, không thể về cùng các em được. Nhưng nếu có thời gian, chị sẽ ghé thăm các em sau."
Mục Duyệt Hề gật đầu:"Vậy chị nhớ giữ lời đấy nhé! Hôm nay Triều Nguyệt có việc không đến được, lần sau chị đến em sẽ giới thiệu bạn ấy với chị."
Clara mỉm cười, dịu dàng vuốt nhé đuôi tóc của Mục Duyệt Hề:"Ừm."
Kỷ Thần Hi khẽ gõ tay lên bàn, nghĩ một lúc cô nói Clara:"Không đâu, em nghĩ chị nên cùng em."
Clara có chút ngoài ý muốn khi Kỷ Thần Hi muốn giữ cô lại, ánh mắt thoáng hiện lên tia ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu:"Giáo...Thần Hi, em cũng biết mà, chị và thầy Tiêu đều đã giải quyết xong chuyện cần làm hết rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Thần Hi gật đầu đáp:"Em biết."
"Vậy...chị..." Clara ấp úng không biết nói thế nào, tuy Kỷ Thần Hi đã rất thoải mái với cô, nhưng dù sao cô đã quen với việc luôn kính trọng đối phương, hiện tại yêu cầu cô đối xử bình đăng thật sự đang làm khó cô rất nhiều.
Kỷ Thần Hi cũng biết Clara là người có tính cách mạnh mẽ và quyết đoán, đặc biệt cô ấy cũng khá giống cô trong việc giao tiếp xã hội, khi luôn giữ thái độ xa cách với mọi người, nhưng lại vô cùng cởi mở và thân thiện với người thân thiết. Nói thật thì cô biết Clara cũng là một nhân tài hiểm có, và đương nhiên cô không muốn bỏ lỡ.
"Không phải chuyện đến trường làm thanh tra, lần này là chuyện của em và chị." Kỷ Thần Hi cong môi lên tiếng, cô cũng không thể để chị gái của bạn mình luôn phải trong trạng thái căng thẳng vì cô được.
Clara nhíu mày khó hiểu:"Chuyện của em...và chị?"
Mục Duyệt Hề và Đường Tử ngồi bên cạnh cũng ngơ ngác theo, chẳng hiểu hai người đang nói về điều gì.
"Vâng, chuyện..." Kỷ Thần Hi vừa định nói gì đó thì màn hình điện thoại cô đặt trên bàn sáng lên, cô khẽ lướt nhìn qua dòng tin nhắn được gửi đến, sắc mặt cũng nhanh chóng thay đổi.
Kỷ Thần Hi bình tĩnh, biểu cảm trên mặt lạnh tanh, cầm điện thoại lên, mở và đọc toàn bộ tin nhắn do Nhai Tệ gửi đến.
Trước đó Nhai Tệ đã liên hệ với cô để xin lỗi chuyện ở Kinh Châu, và muốn phục vụ cô trong thời gian tới để chuộc tội, bao gồm cả những thành viên của Long Sinh Cửu Tử trước đó.
Kỷ Thần Hi đoán ra được họ đều bị Tịch Cảnh Dương gây sức ép, cô vốn chẳng bận tâm đến. Tuy nhiên, trùng hợp cô lại có việc cần đến họ, nên mới có cuộc trò chuyện tương đối ngắn trên Zbo giữa cô và Nhai Tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro