Đến làm chỗ dựa...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Kỷ Thần Hi nhìn thầy hiệu trưởng trở lại bàn làm việc để tìm đơn đăng kí thì nhún vai:"Em cũng chỉ đăng kí chơi thôi, tham gia cũng được, không tham gia được cũng chẳng sao. Dù không được duyệt em vẫn tham gia khoá quân sự dành cho sinh viên năm nhất được mà."
Thầy hiệu trưởng lần nữa chẳng muốn vạch trần ý nghĩ thật của cô, bởi vì ông biết rõ ràng cô muốn tham gia khoá đặc huấn đặc biệt vì thời gian huấn luyện của nó ngắn ngày hơn so với khoá quân sự thường niên, tuy nhiên độ vất vả và nguy hiểm lại gấp nhiều lần.
"Phải rồi, sẵn tiện thầy gửi danh sách những sinh viên đã bị khai trừ cho em
luôn đi."
Động tác của thầy hiệu trưởng thoáng dừng lại, ngay lập tức từ chối: "Xin lỗi, việc này thì thầy không thể làm được. Em không cần lo họ tìm em để gây phiền phức đâu, thầy sẽ cố gắng sắp xếp ổn thoả. Bản thân em không làm gì sai, không cần phải bận tâm đến họ."
Kỷ Thần Hi không ngẩng đầu lên mà chỉ tập trung nghịch điện thoại, nghe thầy hiệu trưởng nói thế cô nhếch môi nói thẳng:"Có phải trong số họ có người là COCC đúng không? Cho nên phía bên trên bắt đầu gây sức ép với thầy rồi?"
"Làm sao em biết được?" Thầy hiệu trưởng ngạc nhiên nhìn cô.
Kỷ Thần Hi giơ điện thoại lên lắc lắc hai cái:"Tin tức em đi cửa sau với thầy, khiến thầy vô cớ đuổi học một loạt sinh viên mới nhập học đang đứng top trên hotsearch, em có thể không biết sao?"
Lúc này thầy hiệu trưởng không duy trì được nụ cười ôn hoà của mình nữa, vẻ mặt nghiêm túc nói:"Những tin đồn nhảm mà thôi, đợi thanh tra của bộ giáo dục đến làm việc với thầy xong, bọn họ sẽ chứng minh trong sạch cho chúng ta."Kỷ Thần Hi nhướng mắt lên nhìn ông, như cười như không hỏi:"Bao giờ thanh
tra đến?"
"Khoản trưa mai"
Kỷ Thần Hi thoáng ngẫm lại thời gian một chút, mọi thứ trùng hợp vừa khớp với nhau, vui vẻ gật đầu:"Xem ra ngày mai thầy sẽ rất bận đấy."
Thầy hiệu trưởng khẽ thở dài:"Không sao cả, thầy có cách giải quyết. Ít ra không để những kẻ có tài nhưng không có đức đắc ý được.
"Không, em không nói về bọn họ."
"Chứ còn ai nữa? Tiểu Thần Hi à, thầy của em dù sao cũng là lãnh đạo của nhà trường, không phải ai đến thầy đều phải tự mình ra mặt tiếp đón đâu"
Kỷ Thần Hi bĩu môi tiếc nuối:"Đáng tiếc thật, ngày mai người của ban tổ chức AGI cũng sẽ đến, nhưng xem ra thầy không chào đón họ lắm. Em đành hẹn gặp riêng họ ở ngoài trường vậy.
Thầy hiệu trưởng:".." Con nhóc này, tuổi còn nhỏ nhưng học cách bẫy người này từ ai thế?
"Khoan đã, thầy đùa thôi! Là một hiệu trưởng thân thiện và nhiệt tình tiêu chuẩn, làm sao thầy có thể từ chối tiếp đãi những vị khách từ phương xa đến thăm cho được. Ha ha!"
Khoé miệng Kỷ Thần Hi giật giật. Phải, thầy chính là thầy hiệu trưởng có nghề chính là bán bánh tráng! Với tốc độ lật mặt này, thầy không tham gia giới giải trí thì đúng là nợ đất nước một giải ảnh để rồi đấy.
Thầy hiệu trưởng lấy ra một tờ giấy A4 từ sấp tài liệu trên bàn làm việc, đem đến đưa cho Kỷ Thần Hi."Em có bận gì không, hay cứ ngồi điền luôn đi rồi nộp lại cho thầy"
Kỷ Thần Hi đưa hai tay nhận lấy tờ đơn đăng ký, nhìn lướt qua một lượt rồi đồng ý:"Cũng được ạ."
Trong thời gian đó thầy hiệu trưởng đã đi pha một bình trà nóng, dù sao nói chuyện nãy giờ có lẽ ai cũng khát rồi.
"Thầy thật sự có chút tò mò đấy, quan hệ của em với người của AGI thật sự rất tốt nhỉ?"
Ban đầu chính là người của phía bên đó gọi điện cho ông để xác nhận việc Kỷ Thần Hi có đang theo học ở trường hay không, cùng với bảy bảy bốn mươi chín câu hỏi khác, nhưng tất cả đều xoay quanh cô bé.
Tuy ông không trả lời được hết nhưng đối phương không hề mất kiên nhẫn, còn chủ động muốn đến trường để làm giám khảo cho cuộc thi vòng trường, đây là việc chưa từng có trong tiền lệ của AGI từ trước đến nay. Về nguyên nhân ông không cần hỏi thì cũng biết có liên quan đến nhân vật mà họ hỏi không ngừng về cô rồi.
Kỷ Thần Hi vừa điền thông tin lên tờ đơn đăng ký, vừa thản nhiên trả lời:"Bọn họ ấy à.....có thể coi như người nhà của em. Việc em tham gia AGI giống như một hình thức gian lận thô sơ nhất vậy, nên em phải báo với họ một tiếng. Họ muốn đến trường làm giám khảo, chắc là muốn cho em chỗ dựa mà thôi." Tiện thể chống lưng cho thầy luôn đấy.
Thầy hiệu trưởng cảm thấy có chút khó hiểu trước câu trả lời của cô. Thế nào gọi là chỉ tham gia thi chính là gian lận? Dù rất nhiều lời đồn đều nói Kỷ Thần Hi gian lận này kia, nhưng với thực lực của cô chẳng cần phải như thế. Vậy sao cô bé lại tự nhận bản thân gian lận?
"Em điền xong rồi." Kỷ Thần Hi đưa tờ đơn đã điền xong cho thầy hiệu trưởng, sau đó cầm balo của mình lên chào tạm biệt ông:"Lần sau sẽ uống thử trà của thầy pha, em có việc em đi trước đây."
Lúc đi ánh mắt cô hướng về phía máy tính trên bàn làm việc, thoáng nở một nụ cười kỳ lạ và cũng không giải thích gì thêm đã rời đi.
Thầy hiệu trưởng cũng đang bận túi bụi trước những tin tức tiêu cực về trường học ở trên mạng, nên cũng không giữ cô lại. Chỉ có điều, khi mở máy lên xem lần nữa, những tin tức đó đều đã biến mất hoàn toàn, khiến ông không khỏi kinh ngạc.
Thầy hiệu trưởng lần nữa chẳng muốn vạch trần ý nghĩ thật của cô, bởi vì ông biết rõ ràng cô muốn tham gia khoá đặc huấn đặc biệt vì thời gian huấn luyện của nó ngắn ngày hơn so với khoá quân sự thường niên, tuy nhiên độ vất vả và nguy hiểm lại gấp nhiều lần.
"Phải rồi, sẵn tiện thầy gửi danh sách những sinh viên đã bị khai trừ cho em
luôn đi."
Động tác của thầy hiệu trưởng thoáng dừng lại, ngay lập tức từ chối: "Xin lỗi, việc này thì thầy không thể làm được. Em không cần lo họ tìm em để gây phiền phức đâu, thầy sẽ cố gắng sắp xếp ổn thoả. Bản thân em không làm gì sai, không cần phải bận tâm đến họ."
Kỷ Thần Hi không ngẩng đầu lên mà chỉ tập trung nghịch điện thoại, nghe thầy hiệu trưởng nói thế cô nhếch môi nói thẳng:"Có phải trong số họ có người là COCC đúng không? Cho nên phía bên trên bắt đầu gây sức ép với thầy rồi?"
"Làm sao em biết được?" Thầy hiệu trưởng ngạc nhiên nhìn cô.
Kỷ Thần Hi giơ điện thoại lên lắc lắc hai cái:"Tin tức em đi cửa sau với thầy, khiến thầy vô cớ đuổi học một loạt sinh viên mới nhập học đang đứng top trên hotsearch, em có thể không biết sao?"
Lúc này thầy hiệu trưởng không duy trì được nụ cười ôn hoà của mình nữa, vẻ mặt nghiêm túc nói:"Những tin đồn nhảm mà thôi, đợi thanh tra của bộ giáo dục đến làm việc với thầy xong, bọn họ sẽ chứng minh trong sạch cho chúng ta."Kỷ Thần Hi nhướng mắt lên nhìn ông, như cười như không hỏi:"Bao giờ thanh
tra đến?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Khoản trưa mai"
Kỷ Thần Hi thoáng ngẫm lại thời gian một chút, mọi thứ trùng hợp vừa khớp với nhau, vui vẻ gật đầu:"Xem ra ngày mai thầy sẽ rất bận đấy."
Thầy hiệu trưởng khẽ thở dài:"Không sao cả, thầy có cách giải quyết. Ít ra không để những kẻ có tài nhưng không có đức đắc ý được.
"Không, em không nói về bọn họ."
"Chứ còn ai nữa? Tiểu Thần Hi à, thầy của em dù sao cũng là lãnh đạo của nhà trường, không phải ai đến thầy đều phải tự mình ra mặt tiếp đón đâu"
Kỷ Thần Hi bĩu môi tiếc nuối:"Đáng tiếc thật, ngày mai người của ban tổ chức AGI cũng sẽ đến, nhưng xem ra thầy không chào đón họ lắm. Em đành hẹn gặp riêng họ ở ngoài trường vậy.
Thầy hiệu trưởng:".." Con nhóc này, tuổi còn nhỏ nhưng học cách bẫy người này từ ai thế?
"Khoan đã, thầy đùa thôi! Là một hiệu trưởng thân thiện và nhiệt tình tiêu chuẩn, làm sao thầy có thể từ chối tiếp đãi những vị khách từ phương xa đến thăm cho được. Ha ha!"
Khoé miệng Kỷ Thần Hi giật giật. Phải, thầy chính là thầy hiệu trưởng có nghề chính là bán bánh tráng! Với tốc độ lật mặt này, thầy không tham gia giới giải trí thì đúng là nợ đất nước một giải ảnh để rồi đấy.
Thầy hiệu trưởng lấy ra một tờ giấy A4 từ sấp tài liệu trên bàn làm việc, đem đến đưa cho Kỷ Thần Hi."Em có bận gì không, hay cứ ngồi điền luôn đi rồi nộp lại cho thầy"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Thần Hi đưa hai tay nhận lấy tờ đơn đăng ký, nhìn lướt qua một lượt rồi đồng ý:"Cũng được ạ."
Trong thời gian đó thầy hiệu trưởng đã đi pha một bình trà nóng, dù sao nói chuyện nãy giờ có lẽ ai cũng khát rồi.
"Thầy thật sự có chút tò mò đấy, quan hệ của em với người của AGI thật sự rất tốt nhỉ?"
Ban đầu chính là người của phía bên đó gọi điện cho ông để xác nhận việc Kỷ Thần Hi có đang theo học ở trường hay không, cùng với bảy bảy bốn mươi chín câu hỏi khác, nhưng tất cả đều xoay quanh cô bé.
Tuy ông không trả lời được hết nhưng đối phương không hề mất kiên nhẫn, còn chủ động muốn đến trường để làm giám khảo cho cuộc thi vòng trường, đây là việc chưa từng có trong tiền lệ của AGI từ trước đến nay. Về nguyên nhân ông không cần hỏi thì cũng biết có liên quan đến nhân vật mà họ hỏi không ngừng về cô rồi.
Kỷ Thần Hi vừa điền thông tin lên tờ đơn đăng ký, vừa thản nhiên trả lời:"Bọn họ ấy à.....có thể coi như người nhà của em. Việc em tham gia AGI giống như một hình thức gian lận thô sơ nhất vậy, nên em phải báo với họ một tiếng. Họ muốn đến trường làm giám khảo, chắc là muốn cho em chỗ dựa mà thôi." Tiện thể chống lưng cho thầy luôn đấy.
Thầy hiệu trưởng cảm thấy có chút khó hiểu trước câu trả lời của cô. Thế nào gọi là chỉ tham gia thi chính là gian lận? Dù rất nhiều lời đồn đều nói Kỷ Thần Hi gian lận này kia, nhưng với thực lực của cô chẳng cần phải như thế. Vậy sao cô bé lại tự nhận bản thân gian lận?
"Em điền xong rồi." Kỷ Thần Hi đưa tờ đơn đã điền xong cho thầy hiệu trưởng, sau đó cầm balo của mình lên chào tạm biệt ông:"Lần sau sẽ uống thử trà của thầy pha, em có việc em đi trước đây."
Lúc đi ánh mắt cô hướng về phía máy tính trên bàn làm việc, thoáng nở một nụ cười kỳ lạ và cũng không giải thích gì thêm đã rời đi.
Thầy hiệu trưởng cũng đang bận túi bụi trước những tin tức tiêu cực về trường học ở trên mạng, nên cũng không giữ cô lại. Chỉ có điều, khi mở máy lên xem lần nữa, những tin tức đó đều đã biến mất hoàn toàn, khiến ông không khỏi kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro