Kỷ Thần Hi cũng...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Mặc dù không cần phải nghe lại quy chế thi của AGl, thậm chí nếu người trong ban tổ chức cuộc thi đến đây, Kỷ Thần Hi rất có thể không tham gia thi được nữa. Nhưng liên tục nghe tiếng cằn nhằn từ phía bên kia điện thoại, cuối cùng cô cũng phải đồng ý hẹn gặp Nguy Thư Hãn vào buổi chiều, sau khi cô xong tiết học trên lớp.
Giải quyết xong một người thì lại có người khác gọi đến, Kỷ Thần Hi nhìn cửa kí túc xá trước mặt mà bất lực đỡ trán.
Cô có nên suy nghĩ lại việc chỉ học một chuyên ngành hay không đây?
Tay đã cầm đến khóá cửa sau cùng vẫn phải buồng ra, Kỷ Thần Hi quay người dựa vào tường rồi nhấn phím nhận cuộc gọi.
Lần này khác với lần nghe cuộc gọi của Nguy Thư Hãn trước đó, mấy phút sau khi cô nhấn nghe thì đầu dây bên kia không phát ta bất kỳ âm thanh gì. Kỷ Thần Hi hơi nhíu mày khó hiểu, vừa định mở lời trước thì âm thanh ba tiềng "tút" vang lên.
Kỷ Thần Hi:".."
Bình thường đều là cô để người khác nghe âm thanh này, đến hôm nay đột nhiên được trải nghiệm một cách bất ngờ, thật sự là lần đầu.
Còn chưa hết ngỡ ngàng thì số máy đó lần nữa gọi đến, nếu không phải biết đó là số của Trịnh Hằng, e là Kỷ Thần Hi đã dứt khoát cúp máy từ lâu.
"Alo, em nghe đây." Lần này vừa nhấn nghe thì cô đã lên tiếng chào hỏi trước, vì nếu bên kia còn đột ngột tắt máy lần nữa, sợ là cô sẽ lại đưa số thầy ấy vào sổ đen mất.
Phía bên kia điện thoại còn hỏi lại bằng giọng điệu nghi ngờ: "Kỷ Thần Hi?"
Kỷ Thần Hi càng nhíu mày chặt hơn, cô bất đầu cảm thấy có chút phiền, nhưng vẫn đáp lời:"Vâng là em, giáo sư
Trịnh có gì cứ nói đi ạ, em còn có tiết buổi chiều."
"Ha, thật là em không đấy? Không phải là người lạ nhặt được điện thoại à?"
Kỷ Thần Hi khó hiểu hỏi lại:"Giáo sư, em là người Nước R, ngôn ngữ của Nước Z em không giỏi lắm đâu, thầy có thể nói rõ hơn chút không?"
Cách màn hình điện thoại thì Kỷ Thần Hi vẫn cảm nhận được đối phương đang cười khinh đáp trả:"Vậy là Kỷ học thần thật đấy à? Chính là cô gái một chân đạp hai thuyền, lén đăng ký hai chuyên ngành cùng một lúc, ngoài ra còn đưa số của thầy vào sổ đen để đại diện tham gia cuộc thi AGI cho khoa vật lý đấy đúng không?"
Kỷ Thần Hi:"..."
Chưa bao giờ cô lại cảm thấy, số lần cứng họng của bản thân ngày một nhiều như thế. Ngày xưa đi bàn hợp tác với mấy tên lão đại của giới hắc bang, hay kì kèo giá thành linh kiện với phía chính phủ cũng không đến nỗi như thế thì phải.
"Sao im lặng rồi? Hay thật sự là chủ nhân điện thoại đánh rơi máy và bạn nhặt được? Nếu vậy thì phiền bạn tìm chủ nhân của chiếc điện thoại bạn đang cẩm, cái cô gái vô lương tâm đó, chuyển lời hộ tôi, nếu hết ngày hôm nay tôi còn không nhìn thấy nó, thì về sau không cần đến khoa máy tính làm gì nữa, cứ đến khoa vật lý làm trò cưng của tên họ Nguy kia đi."
Vốn dĩ chút được cơn giận tích tụ suốt mấy ngày, Trịnh Hằng liền muốn cúp máy luôn, dạy cho Kỷ Thần Hi một bài học. Mấy ngày trước khi nghe tên Nguy Thư Hãn khoe khoang về việc cô đăng ký chuyên ngành hai, ông đã vô cùng sốc rồi. Đến lúc nghe nói cô đại diện khoa vật lý tham gia cuộc thi AGl, thì ông hoàn toàn bùng nổ. Người của mình bị người ta đào đi từ lúc nào chẳng hay, có thể không tức giận sao? Đó còn chưa nói đến mấy ngày liên tục cô còn chặn số điện thoại của ông.
Tuy nhiên, còn chưa kịp cúp máy thì giọng nói nhàn nhạt của cô gái vang lên, cô đầy bình tĩnh cười khẽ hỏi:"Giáo sư Trịnh, thầy chắc chứ?"
Trịnh Hằng đương nhiên không thật sự muốn đẩy người sang khoa vật lý, ông chỉ vì giận dỗi cô nên mới nói như thế mà thôi. Lúc này bị Kỷ Thần Hi hỏi ngược lại, quả thật bản thân ông cũng có chút chột dạ, nhưng thân là bậc trưởng bối làm sao có thể để mất tôn nghiêm trước mặt tiểu bối được.
"Sao nào? Muốn uy hiếp thầy à? Có giỏi em đến gặp thầy liền đi, thầy giúp em chuyển ngành liền luôn!"
Kỷ Thần Hi liền bật cười:"Vâng, vậy hẹn thầy tại văn phòng khoa nhé. Chuyện là...có thể bản thân em quá kiêu ngạo đi, không tự lượng sức mình. Vốn dĩ em nghĩ có thể cân bằng thời gian cho cả hai chuyên ngành, mà thời gian gần đây của em thật sự quá bận, có thể thường xuyên không lên lớp được, nhưng giáo sư đã nói vậy rồi thì may quá."
Trịnh Hằng lập tức phát hiện ra có dấu hiệu nguy hiểm, không để cô nói tiếp nữa, ngay lập tức từ chối gặp mặt:"Hả alo? Gì cơ? Thầy nghe không rõ! Có phải sóng điện thoại bị yếu không thế? Thôi tính vậy đi, hiện tại thầy đang đi công tác, e là tháng tới cũng chưa về được, tạm thời em cứ đi học bình thường đi nhé, đợi thầy về rồi tính sau, thầy cúp máy đây, tạm biệt."
Kỷ Thần Hi nhướng mày nhìn màn hình điện thoại vừa kết thúc cuộc gọi thì cong môi. Đào hố bẫy người, cô cũng là một chuyên gia đấy.
Giải quyết xong một người thì lại có người khác gọi đến, Kỷ Thần Hi nhìn cửa kí túc xá trước mặt mà bất lực đỡ trán.
Cô có nên suy nghĩ lại việc chỉ học một chuyên ngành hay không đây?
Tay đã cầm đến khóá cửa sau cùng vẫn phải buồng ra, Kỷ Thần Hi quay người dựa vào tường rồi nhấn phím nhận cuộc gọi.
Lần này khác với lần nghe cuộc gọi của Nguy Thư Hãn trước đó, mấy phút sau khi cô nhấn nghe thì đầu dây bên kia không phát ta bất kỳ âm thanh gì. Kỷ Thần Hi hơi nhíu mày khó hiểu, vừa định mở lời trước thì âm thanh ba tiềng "tút" vang lên.
Kỷ Thần Hi:".."
Bình thường đều là cô để người khác nghe âm thanh này, đến hôm nay đột nhiên được trải nghiệm một cách bất ngờ, thật sự là lần đầu.
Còn chưa hết ngỡ ngàng thì số máy đó lần nữa gọi đến, nếu không phải biết đó là số của Trịnh Hằng, e là Kỷ Thần Hi đã dứt khoát cúp máy từ lâu.
"Alo, em nghe đây." Lần này vừa nhấn nghe thì cô đã lên tiếng chào hỏi trước, vì nếu bên kia còn đột ngột tắt máy lần nữa, sợ là cô sẽ lại đưa số thầy ấy vào sổ đen mất.
Phía bên kia điện thoại còn hỏi lại bằng giọng điệu nghi ngờ: "Kỷ Thần Hi?"
Kỷ Thần Hi càng nhíu mày chặt hơn, cô bất đầu cảm thấy có chút phiền, nhưng vẫn đáp lời:"Vâng là em, giáo sư
Trịnh có gì cứ nói đi ạ, em còn có tiết buổi chiều."
"Ha, thật là em không đấy? Không phải là người lạ nhặt được điện thoại à?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Thần Hi khó hiểu hỏi lại:"Giáo sư, em là người Nước R, ngôn ngữ của Nước Z em không giỏi lắm đâu, thầy có thể nói rõ hơn chút không?"
Cách màn hình điện thoại thì Kỷ Thần Hi vẫn cảm nhận được đối phương đang cười khinh đáp trả:"Vậy là Kỷ học thần thật đấy à? Chính là cô gái một chân đạp hai thuyền, lén đăng ký hai chuyên ngành cùng một lúc, ngoài ra còn đưa số của thầy vào sổ đen để đại diện tham gia cuộc thi AGI cho khoa vật lý đấy đúng không?"
Kỷ Thần Hi:"..."
Chưa bao giờ cô lại cảm thấy, số lần cứng họng của bản thân ngày một nhiều như thế. Ngày xưa đi bàn hợp tác với mấy tên lão đại của giới hắc bang, hay kì kèo giá thành linh kiện với phía chính phủ cũng không đến nỗi như thế thì phải.
"Sao im lặng rồi? Hay thật sự là chủ nhân điện thoại đánh rơi máy và bạn nhặt được? Nếu vậy thì phiền bạn tìm chủ nhân của chiếc điện thoại bạn đang cẩm, cái cô gái vô lương tâm đó, chuyển lời hộ tôi, nếu hết ngày hôm nay tôi còn không nhìn thấy nó, thì về sau không cần đến khoa máy tính làm gì nữa, cứ đến khoa vật lý làm trò cưng của tên họ Nguy kia đi."
Vốn dĩ chút được cơn giận tích tụ suốt mấy ngày, Trịnh Hằng liền muốn cúp máy luôn, dạy cho Kỷ Thần Hi một bài học. Mấy ngày trước khi nghe tên Nguy Thư Hãn khoe khoang về việc cô đăng ký chuyên ngành hai, ông đã vô cùng sốc rồi. Đến lúc nghe nói cô đại diện khoa vật lý tham gia cuộc thi AGl, thì ông hoàn toàn bùng nổ. Người của mình bị người ta đào đi từ lúc nào chẳng hay, có thể không tức giận sao? Đó còn chưa nói đến mấy ngày liên tục cô còn chặn số điện thoại của ông.
Tuy nhiên, còn chưa kịp cúp máy thì giọng nói nhàn nhạt của cô gái vang lên, cô đầy bình tĩnh cười khẽ hỏi:"Giáo sư Trịnh, thầy chắc chứ?"
Trịnh Hằng đương nhiên không thật sự muốn đẩy người sang khoa vật lý, ông chỉ vì giận dỗi cô nên mới nói như thế mà thôi. Lúc này bị Kỷ Thần Hi hỏi ngược lại, quả thật bản thân ông cũng có chút chột dạ, nhưng thân là bậc trưởng bối làm sao có thể để mất tôn nghiêm trước mặt tiểu bối được.
"Sao nào? Muốn uy hiếp thầy à? Có giỏi em đến gặp thầy liền đi, thầy giúp em chuyển ngành liền luôn!"
Kỷ Thần Hi liền bật cười:"Vâng, vậy hẹn thầy tại văn phòng khoa nhé. Chuyện là...có thể bản thân em quá kiêu ngạo đi, không tự lượng sức mình. Vốn dĩ em nghĩ có thể cân bằng thời gian cho cả hai chuyên ngành, mà thời gian gần đây của em thật sự quá bận, có thể thường xuyên không lên lớp được, nhưng giáo sư đã nói vậy rồi thì may quá."
Trịnh Hằng lập tức phát hiện ra có dấu hiệu nguy hiểm, không để cô nói tiếp nữa, ngay lập tức từ chối gặp mặt:"Hả alo? Gì cơ? Thầy nghe không rõ! Có phải sóng điện thoại bị yếu không thế? Thôi tính vậy đi, hiện tại thầy đang đi công tác, e là tháng tới cũng chưa về được, tạm thời em cứ đi học bình thường đi nhé, đợi thầy về rồi tính sau, thầy cúp máy đây, tạm biệt."
Kỷ Thần Hi nhướng mày nhìn màn hình điện thoại vừa kết thúc cuộc gọi thì cong môi. Đào hố bẫy người, cô cũng là một chuyên gia đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro