Hãy chú ý cách...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Làn gió mùa thua nhẹ nhàng thổi qua trước khoảng lặng của hai người. Bầu không khí vừa trầm mặc, vừa ngượng ngùng đến kỳ lạ.
Đến khi cả hai cùng nhíu mày nhìn về phía cái cây lớn gần đó, Kỷ Thần Hi liền cười lạnh:"Giáo sư Bách, anh lại tìm thêm phiền phức cho tôi rồi. Về sau thật mong chúng ta đừng tiếp xúc thêm thì hơn."
Bách Du cũng ngay lập tức đen mặt, nhưng trước khi đi giải quyết người vừa chụp lén kia anh lần nữa nói câu xin lỗi với Kỷ Thần Hi.
Nhìn bóng lưng của đối phương, trong lòng Kỷ Thần Hi bỗng sinh ra một cảm giác thân thuộc đến kỳ lạ, rồi lại tự cười nhạo bản thần. Có vẻ như cô đã xem thường một chuyên gia về tầm lý như Bách Du rồi. So về đấu tâm lý cô hoàn toàn mất lợi thế trước anh, chưa kể đến việc đôi mắt của anh ta thật sự quá nguy hiểm, chỉ cần mất cảnh giác dù chỉ một giây thôi, cô cũng có thể rơi vào trạng thái bị thôi miên ngay lập tức.
Còn về người chụp lén cô và Bách Du ban nãy, khẳng định chẳng có ý đồ gì tốt. Chắc hẳn những bài viết kiểu như cô quyến rũ giáo sư đại học lại sắp tràn lan trên mạng. Mỗi ngày đi dọn đống rác đó thật sự rất phiền. Nếu Bách Du không giải quyết được kẻ đó, để cô phải tự mình ra tay, thì anh ta thật sự quá vô dụng.
Kỷ Thần Hi cũng không quan tâm đến nữa, cô vừa trở về kí túc vừa tra lịch học trên hệ thống. Mặc dù năm nhất không có quá nhiều môn, cũng không cần phải lên lớp thường xuyên, nhưng dù sao cô đăng ký học hai chuyên ngành cùng lúc, nên việc mỗi buổi đều có tiết học không quá kỳ lạ. Chưa nói đến việc cô không đi học mấy ngày liền, cũng nên lên lớp trình diện một chút.
Sẵn tiện Kỷ Thần Hi cũng kéo hai số máy của hai vị giáo sư đáng kính ra khỏi sổ đen. Sở dĩ cô thêm cả hai vào sổ đen cũng vì thời gian trước họ liên tục khủng bố tin nhắn và gọi điện, vì thế không thể trách cô được.
Nào ngờ chỉ ba giây sao đó, Kỷ Thần Hi liền nhận được điện thoại từ Nguy Thư Hãn. Tuy không lưu tên, nhưng nhìn số thì cô vẫn nhớ là của ai.
"Này con nhóc kia! Em cũng gan thật đấy, ngay cả thầy cũng dám chặn! Có phải tên họ Trịnh kia nói gì với em không, nên em muốn bỏ khoa vật lý mà theo học khoa máy tính hoàn toàn? Em chỉ cần xác nhận một câu thôi, tôi liền qua khoa máy tính tìm hẳn ta tính số!"'
Vừa mới mở nút nghe thì đã nhận ngay một tràn luyên thuyên không dứt, Kỷ Thần Hi nhướng mày để điện thoại ra xa tai một chút, thầm tính toán thời gian một chút rồi mới kéo điện thoại lại gần, trả lời.
"Giáo sư Nguy, thầy nghĩ nhiều rồi. Thời gian trước em có chút việc cá nhân không tiện trả lời điện thoại và tin nhắn. Mà thầy cứ liên tục gọi điện, em chỉ đành kéo thầy vào sổ đen thôi, không liên quan gì đến giáo sư Trịnh cả."
"Thật sao? Vậy em không phải bỏ khoa vật lý đúng chứ?"
"Vâng, em chưa từng nói muốn nghỉ mà."
Kỷ Thần Hi có thể nghe rõ tiếng thở phào từ người ở đầu dây bên kia, cô không nhịn được mà cười khẽ, ông thầy này cũng thú dị thật đấy.
Nguy Thư Hãn ho nhẹ một tiếng, lại nghiêm túc nói:"Thầy vừa xem trên diễn đàn trường, những tin đồn ác ý đó em đừng để ý đến, phía nhà trường sẽ giải quyết nhanh thôi. Nếu đã trở lại trường rồi, thì tranh thủ đến gặp thầy.
Cuộc thi AGI có chút thay đổi, thầy sẽ phổ biến lại với em."
"Giáo sư Nguy."
"Có chuyện gì?"
"Có thật là thầy vừa xem diễn đàn trường không thế?" Kỷ Thần Hi hỏi bằng giọng điệu nghi ngờ.
Đúng là Nguy Thư Hãn đã xem qua sau khi nghe mấy sinh viên trong khoa bàn tán, ông còn vô cùng tức giận mà chửi đám nam sinh nói xấu sau lưng Kỷ Thần Hi một trận, ngay lập tức đáp lời đầy chắc nịch:"Đương nhiên là thầy xem qua rồi! Thật sự thầy cũng không ngờ đến đám trẻ bây giờ có thể ăn không nói có một cách quá đáng như vậy, em cũng đừng có buồn lòng vì những chuyện nhảm nhí này đấy có biết chưa."
Được người khác quan tâm, khoé môi của Kỷ Thần Hi bất chợt cong lên, cô cười nói:"Biết đâu bây giờ thầy lên xem sẽ ra câu chuyện khác rồi đấy. Nhưng mà thầy cứ yên tâm đi, em vô cùng ổn, cũng chẳng để ý họ nói nhảm gì đâu."
Nguy Thư Hãn ngờ vực, đặt điện thoại lên bàn rồi mở loa ngoài, sau đó lại dùng máy tính truy cập vào trang diễn đàn của trường.
"Chẳng lẻ lão hiệu trưởng giải quyết nhanh thế à?"
Đến khi lướt tới lướt lui, tải lại trang nhiều lần nhưng không hề thấy bất kỳ tin tức nào về Kỷ Thần Hi, cứ như một dãy tiêu đề màu đỏ về cô trước đó cứ như chưa từng tồn tại, Nguy Thư Hãn cũng không khỏi không ngạc nhiên mà vô thức nói tục.
"Vãi nồi! Thật sự giải quyết xong rồi này!"
Kỷ Thần Hi nghiêm túc nhắc nhỏ:'Giáo sư Nguy, mong thầy chú ý cách dùng từ."
Đường đường giáo sư đại học lại bị sinh viên của mình nhắc nhở, Nguy Thư Hãn:"..".
Đến khi cả hai cùng nhíu mày nhìn về phía cái cây lớn gần đó, Kỷ Thần Hi liền cười lạnh:"Giáo sư Bách, anh lại tìm thêm phiền phức cho tôi rồi. Về sau thật mong chúng ta đừng tiếp xúc thêm thì hơn."
Bách Du cũng ngay lập tức đen mặt, nhưng trước khi đi giải quyết người vừa chụp lén kia anh lần nữa nói câu xin lỗi với Kỷ Thần Hi.
Nhìn bóng lưng của đối phương, trong lòng Kỷ Thần Hi bỗng sinh ra một cảm giác thân thuộc đến kỳ lạ, rồi lại tự cười nhạo bản thần. Có vẻ như cô đã xem thường một chuyên gia về tầm lý như Bách Du rồi. So về đấu tâm lý cô hoàn toàn mất lợi thế trước anh, chưa kể đến việc đôi mắt của anh ta thật sự quá nguy hiểm, chỉ cần mất cảnh giác dù chỉ một giây thôi, cô cũng có thể rơi vào trạng thái bị thôi miên ngay lập tức.
Còn về người chụp lén cô và Bách Du ban nãy, khẳng định chẳng có ý đồ gì tốt. Chắc hẳn những bài viết kiểu như cô quyến rũ giáo sư đại học lại sắp tràn lan trên mạng. Mỗi ngày đi dọn đống rác đó thật sự rất phiền. Nếu Bách Du không giải quyết được kẻ đó, để cô phải tự mình ra tay, thì anh ta thật sự quá vô dụng.
Kỷ Thần Hi cũng không quan tâm đến nữa, cô vừa trở về kí túc vừa tra lịch học trên hệ thống. Mặc dù năm nhất không có quá nhiều môn, cũng không cần phải lên lớp thường xuyên, nhưng dù sao cô đăng ký học hai chuyên ngành cùng lúc, nên việc mỗi buổi đều có tiết học không quá kỳ lạ. Chưa nói đến việc cô không đi học mấy ngày liền, cũng nên lên lớp trình diện một chút.
Sẵn tiện Kỷ Thần Hi cũng kéo hai số máy của hai vị giáo sư đáng kính ra khỏi sổ đen. Sở dĩ cô thêm cả hai vào sổ đen cũng vì thời gian trước họ liên tục khủng bố tin nhắn và gọi điện, vì thế không thể trách cô được.
Nào ngờ chỉ ba giây sao đó, Kỷ Thần Hi liền nhận được điện thoại từ Nguy Thư Hãn. Tuy không lưu tên, nhưng nhìn số thì cô vẫn nhớ là của ai.
"Này con nhóc kia! Em cũng gan thật đấy, ngay cả thầy cũng dám chặn! Có phải tên họ Trịnh kia nói gì với em không, nên em muốn bỏ khoa vật lý mà theo học khoa máy tính hoàn toàn? Em chỉ cần xác nhận một câu thôi, tôi liền qua khoa máy tính tìm hẳn ta tính số!"'
Vừa mới mở nút nghe thì đã nhận ngay một tràn luyên thuyên không dứt, Kỷ Thần Hi nhướng mày để điện thoại ra xa tai một chút, thầm tính toán thời gian một chút rồi mới kéo điện thoại lại gần, trả lời.
"Giáo sư Nguy, thầy nghĩ nhiều rồi. Thời gian trước em có chút việc cá nhân không tiện trả lời điện thoại và tin nhắn. Mà thầy cứ liên tục gọi điện, em chỉ đành kéo thầy vào sổ đen thôi, không liên quan gì đến giáo sư Trịnh cả."
"Thật sao? Vậy em không phải bỏ khoa vật lý đúng chứ?"
"Vâng, em chưa từng nói muốn nghỉ mà."
Kỷ Thần Hi có thể nghe rõ tiếng thở phào từ người ở đầu dây bên kia, cô không nhịn được mà cười khẽ, ông thầy này cũng thú dị thật đấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguy Thư Hãn ho nhẹ một tiếng, lại nghiêm túc nói:"Thầy vừa xem trên diễn đàn trường, những tin đồn ác ý đó em đừng để ý đến, phía nhà trường sẽ giải quyết nhanh thôi. Nếu đã trở lại trường rồi, thì tranh thủ đến gặp thầy.
Cuộc thi AGI có chút thay đổi, thầy sẽ phổ biến lại với em."
"Giáo sư Nguy."
"Có chuyện gì?"
"Có thật là thầy vừa xem diễn đàn trường không thế?" Kỷ Thần Hi hỏi bằng giọng điệu nghi ngờ.
Đúng là Nguy Thư Hãn đã xem qua sau khi nghe mấy sinh viên trong khoa bàn tán, ông còn vô cùng tức giận mà chửi đám nam sinh nói xấu sau lưng Kỷ Thần Hi một trận, ngay lập tức đáp lời đầy chắc nịch:"Đương nhiên là thầy xem qua rồi! Thật sự thầy cũng không ngờ đến đám trẻ bây giờ có thể ăn không nói có một cách quá đáng như vậy, em cũng đừng có buồn lòng vì những chuyện nhảm nhí này đấy có biết chưa."
Được người khác quan tâm, khoé môi của Kỷ Thần Hi bất chợt cong lên, cô cười nói:"Biết đâu bây giờ thầy lên xem sẽ ra câu chuyện khác rồi đấy. Nhưng mà thầy cứ yên tâm đi, em vô cùng ổn, cũng chẳng để ý họ nói nhảm gì đâu."
Nguy Thư Hãn ngờ vực, đặt điện thoại lên bàn rồi mở loa ngoài, sau đó lại dùng máy tính truy cập vào trang diễn đàn của trường.
"Chẳng lẻ lão hiệu trưởng giải quyết nhanh thế à?"
Đến khi lướt tới lướt lui, tải lại trang nhiều lần nhưng không hề thấy bất kỳ tin tức nào về Kỷ Thần Hi, cứ như một dãy tiêu đề màu đỏ về cô trước đó cứ như chưa từng tồn tại, Nguy Thư Hãn cũng không khỏi không ngạc nhiên mà vô thức nói tục.
"Vãi nồi! Thật sự giải quyết xong rồi này!"
Kỷ Thần Hi nghiêm túc nhắc nhỏ:'Giáo sư Nguy, mong thầy chú ý cách dùng từ."
Đường đường giáo sư đại học lại bị sinh viên của mình nhắc nhở, Nguy Thư Hãn:"..".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro