Làm người đại d...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
Kỷ Thần Hi bước vào văn phòng của Tịch Cảnh Dương, với vẻ mặt bình thản và không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, trong khi vừa chạm mặt với mấy vị lãnh đạo cấp cao vừa bước ra. Phụ Hí và Nhai Tệ theo sát cũng tỏ ra lạnh nhạt thờ ơ không xem ai ra gì.
"Người đó là cô gái xông vào phòng họp lần trước đúng không?" Giám đốc phòng tài chính lập tức lôi kéo mọi người xung quanh tám chuyện, ngay khi vừa khép cánh cửa phòng lại.
Giám đốc bộ phận truyền thông hai mắt sáng rực:"Lần ấy ánh sáng trong phòng kém nên tôi không nhìn rõ mặt cô ấy, thật không ngờ lại là một đại mỹ nữ như thế. Nếu cô ấy trở thành gương mặt đại diện cho tập đoàn, nhất định sẽ rất bùng nổ cho xem.
Giám đốc bộ phận quản lý dự án liền nhìn đối phương bằng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc:"Ông nằm mơ đấy à? Người đó rất có thể là tổng tài phu nhân đấy, ông có nghĩ cũng đừng nên nghĩ đến chuyện kiếm lợi từ cô ấy thì hơn."
Giám đốc bộ phận truyền thông thở dài:"Nhan sắc thần tiên đó, lại còn có khí chất như vậy...muốn tìm được người thứ hai thật sự là khó hơn lên trời mà"
Giám đốc bộ phận sáng tạo nội dung bật cười chen lời:"Không đâu, vẫn có người thứ hai như vậy mà, lại còn là người ông quen biết đó."
"Hả? Ai cơ? Làm sao có người như vậy bên cạnh mà tôi không biết được, ông bớt nói điêu đi."
"Ai bảo tôi nói điêu cơ chứ? Chẳng phải Đại Boss chính là một người như vậy sao? Xét về tướng mạo hay khí chất còn ai hơn được ngài ấy không?" Nói rồi giám đốc bộ phận sáng tạo nội dung vỗ vỗ vai an ủi đồng nghiệp:"Cố gắng lên, nếu ông thuyết phục được Đại Boss, kiểu gì cũng mua một tặng một, kèm theo được phu nhân ngài ấy làm đại diện cho."
Cả đám lãnh đạo cùng bậc cười đi đến bên thang máy, ngó lơ lão đồng nghiệp đang đen mặt đứng đó lườm nguýt họ.
Bên trong phòng chủ tịch, Tịch Cảnh Dương nhìn lên từ bàn làm việc chất đầy tài liệu, mỉm cười khi thấy Kỷ Thần Hi rồi đứng dậy đi đến ôm cô, nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đến anh thật sự rất vui.
"Tiểu Hi, hôm nay không có tiết sao?"
Phụ Hí và Nhai Tệ một bộ dạng giả mù chuyên nghiệp, đứng im lặng ở bên cạnh. Hai vị cứ yên tâm, chúng tôi không thấy gì hết, cứ việc tự nhiên.
Kỷ Thần Hi nghiêng đầu nhìn đống giấy tờ sắp chất thành núi ở trên bàn, rồi lại nhìn bọng mắt của người đang ôm mình, cô lại cảm thấy đau lòng, đẩy anh ra truy hỏi:"Đêm qua anh lại không ngủ đủ giấc đúng không?"
Tịch Cảnh Dương có chút chột dạ nhưng vẻ mặt một đời liêm khiết đáp:"Không có mà, anh ngủ mấy tiếng lận đó. Nếu em không tin để anh gọi Nghiên Trạch đến cho em tra hỏi nhé?"
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn anh:"Thật không?"
Tịch Cảnh Dương gật đầu mỉm cười trả lời:"Thật."
Kỷ Thần Hi thở dài, rõ ràng cô biết anh đang nói dối nhưng lại không nỡ vạch trần:"Thôi được rồi, anh làm cho xong việc của mình trước đi, đợi anh làm xong, em có chuyện muốn thương lượng với anh."
"Hửm? Có chuyện gì em cứ nói đi, chỉ cần em muốn anh đều có thể đáp ứng."
"Em bảo anh đi ngủ bây giờ, anh đáp ứng được không?"
"Được" Tịch Cảnh Dương không hề do dự đáp lời ngay, khiến Kỷ Thần Hi có
chút bất ngờ, nhưng ngay sau đó anh lại nói thêm:"Nếu vợ ngủ cùng, đến trưa ngày mai không rời khỏi giường cũng được"
Hai người nào đó đang giả mù, hiện tại phải cố giả thêm bị điếc:".."
Kỷ Thần Hi hai má đỏ bừng lên, lạnh lùng nhìn tên lưu manh trước mặt. Tịch Cảnh Dương biết vợ nhỏ đã giận cũng không dám trêu thêm nữa, giơ tay đầu hàng:"Qua bên kia ngồi đợi anh mười phút nhé, anh đi giải quyết nốt mấy văn kiện còn lại."
Kỷ Thần Hi im lặng ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, vẻ mặt không biểu lộ gì nhiều. Tịch Cảnh Dương nhanh chóng quay lại bàn làm việc, tiếp tục xử lý đống tài liệu còn dang dở.
Trong khi đó, Phụ Hí và Nhai Tệ đứng bên cạnh, mắt vẫn chăm chú, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt như không hề quan tâm đến cuộc trò chuyện riêng tư của hai người. Họ tuy chưa quen với việc làm nền cho những khoảnh khắc như thế này, nhưng đã xác định đi theo Kỷ Thần Hi thì cũng nên tập làm quen là vừa.
Tịch Cảnh Dương cắm cúi làm việc, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn về phía Kỷ Thần Hi thì bị một màn trước mặt làm cho ngạc nhiên.
Chỉ mới cách đây không lâu, đám người của Long Sinh Cửu Tử còn có thành kiến rất sâu với cô vợ nhỏ của anh, mà giờ đây anh đang tận mắt chứng kiến Phụ Hí vui vẻ bưng trà rót nước, còn Nhai Tệ đang ở bên cạnh đấm bóp vai cho cô. Bọn họ uống lộn thuốc rồi à?
Phía bên này, Kỷ Thần Hi cũng không vui vẻ gì cho mấy mà nói với hai người đang nhiệt một cách thái quá:"Được rồi, tôi đã nói sẽ giúp Tiêu Đồ thì tuyệt đối không nuốt lời, hai người không cần làm vậy đâu!"
"Người đó là cô gái xông vào phòng họp lần trước đúng không?" Giám đốc phòng tài chính lập tức lôi kéo mọi người xung quanh tám chuyện, ngay khi vừa khép cánh cửa phòng lại.
Giám đốc bộ phận truyền thông hai mắt sáng rực:"Lần ấy ánh sáng trong phòng kém nên tôi không nhìn rõ mặt cô ấy, thật không ngờ lại là một đại mỹ nữ như thế. Nếu cô ấy trở thành gương mặt đại diện cho tập đoàn, nhất định sẽ rất bùng nổ cho xem.
Giám đốc bộ phận quản lý dự án liền nhìn đối phương bằng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc:"Ông nằm mơ đấy à? Người đó rất có thể là tổng tài phu nhân đấy, ông có nghĩ cũng đừng nên nghĩ đến chuyện kiếm lợi từ cô ấy thì hơn."
Giám đốc bộ phận truyền thông thở dài:"Nhan sắc thần tiên đó, lại còn có khí chất như vậy...muốn tìm được người thứ hai thật sự là khó hơn lên trời mà"
Giám đốc bộ phận sáng tạo nội dung bật cười chen lời:"Không đâu, vẫn có người thứ hai như vậy mà, lại còn là người ông quen biết đó."
"Hả? Ai cơ? Làm sao có người như vậy bên cạnh mà tôi không biết được, ông bớt nói điêu đi."
"Ai bảo tôi nói điêu cơ chứ? Chẳng phải Đại Boss chính là một người như vậy sao? Xét về tướng mạo hay khí chất còn ai hơn được ngài ấy không?" Nói rồi giám đốc bộ phận sáng tạo nội dung vỗ vỗ vai an ủi đồng nghiệp:"Cố gắng lên, nếu ông thuyết phục được Đại Boss, kiểu gì cũng mua một tặng một, kèm theo được phu nhân ngài ấy làm đại diện cho."
Cả đám lãnh đạo cùng bậc cười đi đến bên thang máy, ngó lơ lão đồng nghiệp đang đen mặt đứng đó lườm nguýt họ.
Bên trong phòng chủ tịch, Tịch Cảnh Dương nhìn lên từ bàn làm việc chất đầy tài liệu, mỉm cười khi thấy Kỷ Thần Hi rồi đứng dậy đi đến ôm cô, nhìn thấy cô gái nhỏ của mình đến anh thật sự rất vui.
"Tiểu Hi, hôm nay không có tiết sao?"
Phụ Hí và Nhai Tệ một bộ dạng giả mù chuyên nghiệp, đứng im lặng ở bên cạnh. Hai vị cứ yên tâm, chúng tôi không thấy gì hết, cứ việc tự nhiên.
Kỷ Thần Hi nghiêng đầu nhìn đống giấy tờ sắp chất thành núi ở trên bàn, rồi lại nhìn bọng mắt của người đang ôm mình, cô lại cảm thấy đau lòng, đẩy anh ra truy hỏi:"Đêm qua anh lại không ngủ đủ giấc đúng không?"
Tịch Cảnh Dương có chút chột dạ nhưng vẻ mặt một đời liêm khiết đáp:"Không có mà, anh ngủ mấy tiếng lận đó. Nếu em không tin để anh gọi Nghiên Trạch đến cho em tra hỏi nhé?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Thần Hi nheo mắt nhìn anh:"Thật không?"
Tịch Cảnh Dương gật đầu mỉm cười trả lời:"Thật."
Kỷ Thần Hi thở dài, rõ ràng cô biết anh đang nói dối nhưng lại không nỡ vạch trần:"Thôi được rồi, anh làm cho xong việc của mình trước đi, đợi anh làm xong, em có chuyện muốn thương lượng với anh."
"Hửm? Có chuyện gì em cứ nói đi, chỉ cần em muốn anh đều có thể đáp ứng."
"Em bảo anh đi ngủ bây giờ, anh đáp ứng được không?"
"Được" Tịch Cảnh Dương không hề do dự đáp lời ngay, khiến Kỷ Thần Hi có
chút bất ngờ, nhưng ngay sau đó anh lại nói thêm:"Nếu vợ ngủ cùng, đến trưa ngày mai không rời khỏi giường cũng được"
Hai người nào đó đang giả mù, hiện tại phải cố giả thêm bị điếc:".."
Kỷ Thần Hi hai má đỏ bừng lên, lạnh lùng nhìn tên lưu manh trước mặt. Tịch Cảnh Dương biết vợ nhỏ đã giận cũng không dám trêu thêm nữa, giơ tay đầu hàng:"Qua bên kia ngồi đợi anh mười phút nhé, anh đi giải quyết nốt mấy văn kiện còn lại."
Kỷ Thần Hi im lặng ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, vẻ mặt không biểu lộ gì nhiều. Tịch Cảnh Dương nhanh chóng quay lại bàn làm việc, tiếp tục xử lý đống tài liệu còn dang dở.
Trong khi đó, Phụ Hí và Nhai Tệ đứng bên cạnh, mắt vẫn chăm chú, nhưng cố gắng giữ vẻ mặt như không hề quan tâm đến cuộc trò chuyện riêng tư của hai người. Họ tuy chưa quen với việc làm nền cho những khoảnh khắc như thế này, nhưng đã xác định đi theo Kỷ Thần Hi thì cũng nên tập làm quen là vừa.
Tịch Cảnh Dương cắm cúi làm việc, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn về phía Kỷ Thần Hi thì bị một màn trước mặt làm cho ngạc nhiên.
Chỉ mới cách đây không lâu, đám người của Long Sinh Cửu Tử còn có thành kiến rất sâu với cô vợ nhỏ của anh, mà giờ đây anh đang tận mắt chứng kiến Phụ Hí vui vẻ bưng trà rót nước, còn Nhai Tệ đang ở bên cạnh đấm bóp vai cho cô. Bọn họ uống lộn thuốc rồi à?
Phía bên này, Kỷ Thần Hi cũng không vui vẻ gì cho mấy mà nói với hai người đang nhiệt một cách thái quá:"Được rồi, tôi đã nói sẽ giúp Tiêu Đồ thì tuyệt đối không nuốt lời, hai người không cần làm vậy đâu!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro