Nhân tài West P...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
"Xin lỗi, cô biết tôi sao?" Kỷ Thần Hi hướng mắt về người phụ nữ hỏi thẳng, cô biết đối phương không có ác ý như lão già bên cạnh, vì vậy thái độ của cô cũng hòà nhã hơn rất nhiều.
Chương Cát nghe thế liền cười nhạo:"Này cô nhóc, cô nghĩ bản thân mình là ai chứ? Clara là nhân tài tốt nghiệp từ West Point, vừa trở về nước chưa bao lâu đã đảm nhiệm vị trí cao trong Bộ. Người như cô ấy có thể quen biết một kẻ không ra gì như cô à?"
Không đợi Kỷ Thần Hi phải lên tiếng, người phụ nữ có tên là Clara đã trừng Chương Cát một cái, lạnh giọng nhắc nhở:"Phiền ông chú ý lời nói của mình!"
Bản thân cô cũng biết Chương Cát đang lợi dụng việc công để trả thù riêng. Cô vốn dĩ chỉ muốn âm thầm giám sát hành vi của ông ta, rồi đem mọi chuyện báo cáo đẩy đủ với cấp trên, xử phạt nghiêm hành vi của Chương Cát.
Nhưng tới bước này rồi thật sự không thể nhịn được nữa. Thật không hiểu sao một kẻ như ông ta lại có thể làm việc trong Bộ Giáo dục.
Nhìn Chương Cát giật mình rồi im bặt vì bị nhắc nhở, Clara mới quay mặt sang Kỷ Thần Hi. Trước ánh mắt kinh ngạc của thầy hiệu trưởng và Chương Cát, cô kính cần cúi đầu trước mặt người đối diện.
"Giáo sư Kỷ, xin lỗi, mong giáo sư đừng trách kẻ không có mắt nhìn."
Chương Cát mấp máy môi cả buổi, cuối cùng vẫn khó khăn nói ra được một câu hoàn chỉnh:"Cla...Clara, cô...cô mới gọi...gọi cô ta...là gì?"
Sự thật ông ta cũng vô cùng ganh ghét Clara, bởi vì xuất thân của cô quá tốt lại còn tốt nghiệp từ West Point, ngôi trường chỉ dành cho nhân tài thế giới. Vì vậy ngay từ đầu, cô đã được định sẵn sẽ là người kế nhiệm vị trí cao nhất của nền giáo dục Nước Z này.
Nhưng vì còn quá trẻ tuổi nên cô mới lựa chọn từ những chức vụ thấp để học hỏi thêm kinh nghiệm. Tuy nhiên, việc cô lên làm Bộ trưởng chỉ còn là vấn đề về thời gian. Cũng vì lí do này, dù có ghen ty hay ghen ghét ra sao,
Chương Cát vẫn phải nhún nhường trước vị đại phật này mấy phần.
Vậy mà, người ông ta không dám nói nặng nói nhẹ một lời, thế lại đang cúi đầu xin lỗi một cô nhóc trông chỉ giống sinh viên năm nhất, đã thế còn có quan hệ không chính đáng với một lão già như Tiêu Nhiên. Cô ta đang cố ý chọc ông tức chết đấy sao?
Trái ngược với biểu cảm kinh ngạc của Chương Cát, thầy hiệu trưởng lại nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhưng ông cũng nhìn Kỷ Thần Hi bằng một ánh mắt mang đầy ý tứ sâu xa.
Kỷ Thần Hi bị nhìn chằm chằm khẽ ho nhẹ một tiếng vì ngượng, cô có thể thề cô chưa từng đến West Point có được không hả? Nếu cô mà đi, mấy lão già ở MIT sẽ để yên cho cô chắc.
"Cô chắc chắn không nhận nhầm người?"
Clara hoàn toàn không để tâm đến câu hỏi của Chương Cát, chỉ mỉm cười từ tốn trả lời Kỷ Thần Hi:"Giáo sư Kỷ, còn có người thứ ba họ Kỷ nào ngoài giáo sư và anh trai ra, trở thành giáo sư danh sự của MIT sao?"
Kỷ Thần Hi hơi nhướng mày nhìn Clara. Biết cô và Kỷ Hàn Phi từng là giáo sư danh dự của MIT thì chắc không nhận nhẩm người rồi. Nhưng cô không nghĩ cô quen biết đối phương.
"Tôi chưa từng đến West Point."
"Vâng, là em từng đến MIT làm sinh viên trao đổi. Thời gian ấy thật sự rất may mắn khi được tham gia tiết học của giáo sư."'
"Lúc ấy tuổi trẻ kiêu ngạo, tôi không nghĩ bản thân tốt đến mức đó đâu."
"Giáo sư khiêm tốn rồi. Kiêu ngạo là đặc quyền của kẻ mạnh."
Chương Cát nhìn Clara vui vẻ trò chuyện cùng Kỷ Thần Hi, nhưng lại hoàn toàn ngó lơ ông, khiến ông ta càng thêm căm phẫn, cố nén giọng hỏi lại lần nữa:"Clara, rốt cuộc nãy giờ cô đang nói gì thế?"
Lần này lại có thêm một người nhìn Chương Cát như một tên đần.
Clara nhìn đến ông ta liền thay đổi thái độ, trái ngược hoàn toàn với sự niềm nở khi nói chuyện cùng Kỷ Thần Hi.
Nhưng một lần nữa cô lại chọn ngó lơ ông ta, nói với Tiêu Nhiên:"Hiệu trưởng Tiêu, tôi có thể hỏi ông một câu không?"
Thông qua cuộc trò chuyện giữa Clara và Kỷ Thần Hi, ông có thể hiểu được đôi chút quan hệ giữa hai người, cũng biết đối phương sẽ nế mặt cô sinh viên nhỏ của ông mà cư xử có chừng mực, ông liền vui vẻ đồng ý:"Mời hỏi."
"Nữ sinh với nghi vấn gian lận giành điểm tuyệt đối, chính là...vị này?" Clara lịch sự đưa tay chỉ về phía Kỷ Thần Hi rồi đặt câu hỏi.
Thầy hiệu trưởng liền gật đầu sảng khoái trả lời:"Không sai, là cô nhóc này."
Clara cũng gật đầu tỏ ý đã hiểu mọi chuyện:"Vậy xem ra không còn gì phải kiểm tra ở chỗ của hiệu trưởng Tiêu nữa. Tôi sẽ về báo lại với phía trên, nhanh chóng đăng bài thanh minh cho ngài và Kỷ tiểu thư, trên trang truyền thông chính chủ của Bộ."
Kỷ Thần Hi không khỏi nhìn Clara bằng ánh mắt tán thưởng. Người này năng lực xử lý quả thật rất tốt, không hổ danh là nhân tài của West Point. Đáng tiếc cô ấy dường như muốn cống hiến sức mình cho nền giáo dục quốc gia, nếu đào người đến R Quốc thì có lỗi với ông cụ nhà cô quá.
Chương Cát nghe thế liền cười nhạo:"Này cô nhóc, cô nghĩ bản thân mình là ai chứ? Clara là nhân tài tốt nghiệp từ West Point, vừa trở về nước chưa bao lâu đã đảm nhiệm vị trí cao trong Bộ. Người như cô ấy có thể quen biết một kẻ không ra gì như cô à?"
Không đợi Kỷ Thần Hi phải lên tiếng, người phụ nữ có tên là Clara đã trừng Chương Cát một cái, lạnh giọng nhắc nhở:"Phiền ông chú ý lời nói của mình!"
Bản thân cô cũng biết Chương Cát đang lợi dụng việc công để trả thù riêng. Cô vốn dĩ chỉ muốn âm thầm giám sát hành vi của ông ta, rồi đem mọi chuyện báo cáo đẩy đủ với cấp trên, xử phạt nghiêm hành vi của Chương Cát.
Nhưng tới bước này rồi thật sự không thể nhịn được nữa. Thật không hiểu sao một kẻ như ông ta lại có thể làm việc trong Bộ Giáo dục.
Nhìn Chương Cát giật mình rồi im bặt vì bị nhắc nhở, Clara mới quay mặt sang Kỷ Thần Hi. Trước ánh mắt kinh ngạc của thầy hiệu trưởng và Chương Cát, cô kính cần cúi đầu trước mặt người đối diện.
"Giáo sư Kỷ, xin lỗi, mong giáo sư đừng trách kẻ không có mắt nhìn."
Chương Cát mấp máy môi cả buổi, cuối cùng vẫn khó khăn nói ra được một câu hoàn chỉnh:"Cla...Clara, cô...cô mới gọi...gọi cô ta...là gì?"
Sự thật ông ta cũng vô cùng ganh ghét Clara, bởi vì xuất thân của cô quá tốt lại còn tốt nghiệp từ West Point, ngôi trường chỉ dành cho nhân tài thế giới. Vì vậy ngay từ đầu, cô đã được định sẵn sẽ là người kế nhiệm vị trí cao nhất của nền giáo dục Nước Z này.
Nhưng vì còn quá trẻ tuổi nên cô mới lựa chọn từ những chức vụ thấp để học hỏi thêm kinh nghiệm. Tuy nhiên, việc cô lên làm Bộ trưởng chỉ còn là vấn đề về thời gian. Cũng vì lí do này, dù có ghen ty hay ghen ghét ra sao,
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chương Cát vẫn phải nhún nhường trước vị đại phật này mấy phần.
Vậy mà, người ông ta không dám nói nặng nói nhẹ một lời, thế lại đang cúi đầu xin lỗi một cô nhóc trông chỉ giống sinh viên năm nhất, đã thế còn có quan hệ không chính đáng với một lão già như Tiêu Nhiên. Cô ta đang cố ý chọc ông tức chết đấy sao?
Trái ngược với biểu cảm kinh ngạc của Chương Cát, thầy hiệu trưởng lại nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhưng ông cũng nhìn Kỷ Thần Hi bằng một ánh mắt mang đầy ý tứ sâu xa.
Kỷ Thần Hi bị nhìn chằm chằm khẽ ho nhẹ một tiếng vì ngượng, cô có thể thề cô chưa từng đến West Point có được không hả? Nếu cô mà đi, mấy lão già ở MIT sẽ để yên cho cô chắc.
"Cô chắc chắn không nhận nhầm người?"
Clara hoàn toàn không để tâm đến câu hỏi của Chương Cát, chỉ mỉm cười từ tốn trả lời Kỷ Thần Hi:"Giáo sư Kỷ, còn có người thứ ba họ Kỷ nào ngoài giáo sư và anh trai ra, trở thành giáo sư danh sự của MIT sao?"
Kỷ Thần Hi hơi nhướng mày nhìn Clara. Biết cô và Kỷ Hàn Phi từng là giáo sư danh dự của MIT thì chắc không nhận nhẩm người rồi. Nhưng cô không nghĩ cô quen biết đối phương.
"Tôi chưa từng đến West Point."
"Vâng, là em từng đến MIT làm sinh viên trao đổi. Thời gian ấy thật sự rất may mắn khi được tham gia tiết học của giáo sư."'
"Lúc ấy tuổi trẻ kiêu ngạo, tôi không nghĩ bản thân tốt đến mức đó đâu."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Giáo sư khiêm tốn rồi. Kiêu ngạo là đặc quyền của kẻ mạnh."
Chương Cát nhìn Clara vui vẻ trò chuyện cùng Kỷ Thần Hi, nhưng lại hoàn toàn ngó lơ ông, khiến ông ta càng thêm căm phẫn, cố nén giọng hỏi lại lần nữa:"Clara, rốt cuộc nãy giờ cô đang nói gì thế?"
Lần này lại có thêm một người nhìn Chương Cát như một tên đần.
Clara nhìn đến ông ta liền thay đổi thái độ, trái ngược hoàn toàn với sự niềm nở khi nói chuyện cùng Kỷ Thần Hi.
Nhưng một lần nữa cô lại chọn ngó lơ ông ta, nói với Tiêu Nhiên:"Hiệu trưởng Tiêu, tôi có thể hỏi ông một câu không?"
Thông qua cuộc trò chuyện giữa Clara và Kỷ Thần Hi, ông có thể hiểu được đôi chút quan hệ giữa hai người, cũng biết đối phương sẽ nế mặt cô sinh viên nhỏ của ông mà cư xử có chừng mực, ông liền vui vẻ đồng ý:"Mời hỏi."
"Nữ sinh với nghi vấn gian lận giành điểm tuyệt đối, chính là...vị này?" Clara lịch sự đưa tay chỉ về phía Kỷ Thần Hi rồi đặt câu hỏi.
Thầy hiệu trưởng liền gật đầu sảng khoái trả lời:"Không sai, là cô nhóc này."
Clara cũng gật đầu tỏ ý đã hiểu mọi chuyện:"Vậy xem ra không còn gì phải kiểm tra ở chỗ của hiệu trưởng Tiêu nữa. Tôi sẽ về báo lại với phía trên, nhanh chóng đăng bài thanh minh cho ngài và Kỷ tiểu thư, trên trang truyền thông chính chủ của Bộ."
Kỷ Thần Hi không khỏi nhìn Clara bằng ánh mắt tán thưởng. Người này năng lực xử lý quả thật rất tốt, không hổ danh là nhân tài của West Point. Đáng tiếc cô ấy dường như muốn cống hiến sức mình cho nền giáo dục quốc gia, nếu đào người đến R Quốc thì có lỗi với ông cụ nhà cô quá.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro