Sư Muội, Ngươi Hài Hước Thật Đó
Chương 39
Bán Lâu Yên Sa
2024-08-26 15:26:42
Lúc đó Viên Xuân cũng không đặt hắn vào trong mắt, chuẩn xác mà nói, là không có người nào có tư cách lọt vào mắt của cô.
Là nữ nhi của tông chủ Thượng Nguyên Tông đứng đầu tứ đại tông phái, Viên Xuân từ khi sinh ra đã có được tất cả những gì người bên ngoài cố gắng mấy trăm năm cũng không có được.
Phụ thân của cô từ nhỏ đã tự mình dạy cô tu tiên, từng câu từng chữ dạy cô Đạo Thủy Văn tổ sư gia lưu lại.
Bất kể là các loại pháp bảo trân quý hay là vũ khí hiếm có, cô muốn cái gì đều dễ như trở bàn tay.
Viên Xuân vẫn cho rằng, con đường tu tiên của cô sẽ thuận lợi.
Chưởng quản Thượng Nguyên Tông, thăng lên Phạm Thiên Cảnh, được vạn người kính ngưỡng.
Thế nhưng vận mệnh trong lúc lơ đãng đã tiến vào bước ngoặt.
Năm đó đại chiến Quỷ Môn kết thúc, phụ thân cô sau khi hồi tông liền lập tức bế quan, hai năm sau đó, phụ thân liên tục bế quan xuất quan, tu vi không bằng lúc trước.
Quan hệ cha con vốn hòa hợp, tựa hồ cũng vì đại chiến lần này mà có chút thay đổi.
Thái độ của phụ thân đối với cô ngày càng lãnh đạm, cũng không cùng cô đàm luận dã vọng thống nhất tứ đại môn phái.
Nhìn phụ thân đã từng cao lớn trở nên suy yếu như thế, trong lòng Viên Xuân dần toát ra một ít dục vọng biết rõ không nên có.
Nếu phụ thân đã suy yếu, có phải đã tới lúc cô tiếp nhận Thượng Nguyên Tông rồi không?
Viên Xuân kiềm chế suy nghĩ trong lòng, giống như rắn độc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của phụ thân, chờ ngày đó đến.
Nhưng ngày đó lại không đến, ngược lại, tu vi của Viên tông chủ dần dần khôi phục, cũng một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong.
Viên Xuân mặc dù thất vọng, nhưng không ngốc đến mức muốn giết cha, dù sao Thượng Nguyên Tông sớm muộn gì cũng là của cô.
Chính là vào lúc này, kỳ tài ngàn năm mới gặp một lần - Cừu Ương xuất hiện.
Viên Xuân tuyệt đối không ngờ, phụ thân trước nay không thích thu đồ đệ của mình lại thu nhận Cừu Ương, hơn nữa còn dốc lòng truyền thụ.
Chính từ lúc đó, sự tình từng chút thoát khỏi khống chế của Viên Xuân.
Cừu Ương giống như cá chép có cơ duyên, từ đó xoay người vượt qua Long Môn.
So với Viên Xuân lạnh nhạt với người khác, hắn ăn nói khôi hài, danh tiếng đối nhân xử thế hòa ái trong lòng mọi người dần dần tăng cao.
Tu sĩ có chút tu vi đều sẽ gọi hắn một tiếng Cừu chân nhân.
Cho đến khi có người đề nghị với Viên tông chủ, không bằng gả Viên Xuân cho Cừu Ương? Có Cừu Ương ở đây, mấy trăm năm sau Thượng Nguyên Tông vẫn có thể ngồi vững ở vị trí đệ nhất đại tông.
Với thiên phú của Cừu Ương, lên Phạm Thiên Cảnh chỉ là chuyện sớm muộn.
Viên Xuân vốn tưởng rằng phụ thân sẽ cự tuyệt, nhưng thật không ngờ, Viên tông chủ chẳng những cực kỳ tán thưởng đề nghị này, còn muốn tự mình chuẩn bị.
Viên Xuân đến lúc này mới cảm nhận được, Thượng Nguyên Tông này có phải là của cô hay không, thật khó mà nói.
Sao có thể chứ?
Cô tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra.
Thượng Nguyên Tông là của cô, hiện tại, về sau, cho đến khi cô thăng tiên, đều sẽ là của cô!
Viên Xuân biết, chỉ cần Cừu Ương còn sống thì cô sẽ rất khó ngồi lên vị trí tông chủ.
Giết hắn?
Cừu Ương sớm đã không phải là tiểu đệ tử ban đầu, đừng nói giết hắn, cho dù đả thương hắn cũng khó.
Ngay khi Viên Xuân vô kế khả thi, cô nghĩ tới một chuyện.
Trong mật thất ở thư phòng phụ thân có rất nhiều điển tịch viết bằng Đạo Thủy Văn, bên trong có lẽ sẽ có biện pháp nào đó.
Trời không tuyệt đường người, cô quả nhiên ở trong từng chồng điển tịch tìm được một ghi chép cổ xưa.
Thuật Nhiếp Hồn.
Chỉ cần dùng Câu Hồn Linh câu đi hồn phách của người này, trói nó ở nơi nào đó, lại dùng sát khí thiêu đốt, vậy luồng sinh hồn này không bao lâu sẽ không chịu nổi giày vò mà hôi phi yên diệt.
Là nữ nhi của tông chủ Thượng Nguyên Tông đứng đầu tứ đại tông phái, Viên Xuân từ khi sinh ra đã có được tất cả những gì người bên ngoài cố gắng mấy trăm năm cũng không có được.
Phụ thân của cô từ nhỏ đã tự mình dạy cô tu tiên, từng câu từng chữ dạy cô Đạo Thủy Văn tổ sư gia lưu lại.
Bất kể là các loại pháp bảo trân quý hay là vũ khí hiếm có, cô muốn cái gì đều dễ như trở bàn tay.
Viên Xuân vẫn cho rằng, con đường tu tiên của cô sẽ thuận lợi.
Chưởng quản Thượng Nguyên Tông, thăng lên Phạm Thiên Cảnh, được vạn người kính ngưỡng.
Thế nhưng vận mệnh trong lúc lơ đãng đã tiến vào bước ngoặt.
Năm đó đại chiến Quỷ Môn kết thúc, phụ thân cô sau khi hồi tông liền lập tức bế quan, hai năm sau đó, phụ thân liên tục bế quan xuất quan, tu vi không bằng lúc trước.
Quan hệ cha con vốn hòa hợp, tựa hồ cũng vì đại chiến lần này mà có chút thay đổi.
Thái độ của phụ thân đối với cô ngày càng lãnh đạm, cũng không cùng cô đàm luận dã vọng thống nhất tứ đại môn phái.
Nhìn phụ thân đã từng cao lớn trở nên suy yếu như thế, trong lòng Viên Xuân dần toát ra một ít dục vọng biết rõ không nên có.
Nếu phụ thân đã suy yếu, có phải đã tới lúc cô tiếp nhận Thượng Nguyên Tông rồi không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Viên Xuân kiềm chế suy nghĩ trong lòng, giống như rắn độc nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của phụ thân, chờ ngày đó đến.
Nhưng ngày đó lại không đến, ngược lại, tu vi của Viên tông chủ dần dần khôi phục, cũng một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong.
Viên Xuân mặc dù thất vọng, nhưng không ngốc đến mức muốn giết cha, dù sao Thượng Nguyên Tông sớm muộn gì cũng là của cô.
Chính là vào lúc này, kỳ tài ngàn năm mới gặp một lần - Cừu Ương xuất hiện.
Viên Xuân tuyệt đối không ngờ, phụ thân trước nay không thích thu đồ đệ của mình lại thu nhận Cừu Ương, hơn nữa còn dốc lòng truyền thụ.
Chính từ lúc đó, sự tình từng chút thoát khỏi khống chế của Viên Xuân.
Cừu Ương giống như cá chép có cơ duyên, từ đó xoay người vượt qua Long Môn.
So với Viên Xuân lạnh nhạt với người khác, hắn ăn nói khôi hài, danh tiếng đối nhân xử thế hòa ái trong lòng mọi người dần dần tăng cao.
Tu sĩ có chút tu vi đều sẽ gọi hắn một tiếng Cừu chân nhân.
Cho đến khi có người đề nghị với Viên tông chủ, không bằng gả Viên Xuân cho Cừu Ương? Có Cừu Ương ở đây, mấy trăm năm sau Thượng Nguyên Tông vẫn có thể ngồi vững ở vị trí đệ nhất đại tông.
Với thiên phú của Cừu Ương, lên Phạm Thiên Cảnh chỉ là chuyện sớm muộn.
Viên Xuân vốn tưởng rằng phụ thân sẽ cự tuyệt, nhưng thật không ngờ, Viên tông chủ chẳng những cực kỳ tán thưởng đề nghị này, còn muốn tự mình chuẩn bị.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Viên Xuân đến lúc này mới cảm nhận được, Thượng Nguyên Tông này có phải là của cô hay không, thật khó mà nói.
Sao có thể chứ?
Cô tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra.
Thượng Nguyên Tông là của cô, hiện tại, về sau, cho đến khi cô thăng tiên, đều sẽ là của cô!
Viên Xuân biết, chỉ cần Cừu Ương còn sống thì cô sẽ rất khó ngồi lên vị trí tông chủ.
Giết hắn?
Cừu Ương sớm đã không phải là tiểu đệ tử ban đầu, đừng nói giết hắn, cho dù đả thương hắn cũng khó.
Ngay khi Viên Xuân vô kế khả thi, cô nghĩ tới một chuyện.
Trong mật thất ở thư phòng phụ thân có rất nhiều điển tịch viết bằng Đạo Thủy Văn, bên trong có lẽ sẽ có biện pháp nào đó.
Trời không tuyệt đường người, cô quả nhiên ở trong từng chồng điển tịch tìm được một ghi chép cổ xưa.
Thuật Nhiếp Hồn.
Chỉ cần dùng Câu Hồn Linh câu đi hồn phách của người này, trói nó ở nơi nào đó, lại dùng sát khí thiêu đốt, vậy luồng sinh hồn này không bao lâu sẽ không chịu nổi giày vò mà hôi phi yên diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro