Thờ Ơ Lạnh Nhạt...
2024-11-03 20:48:30
Đột nhiên, ống tay áo sơ mi của hắn bị một lực nhẹ nhàng kéo lại.
Hoắc Dao cúi đầu.
Cô dùng hai ngón tay kẹp vào cổ tay áo hắn, chiếc áo sơ mi màu trắng ngà, mềm mại cùng sữa bò giống nhau, nhưng ngón tay của cô gái rõ ràng càng trắng hơn, như ngọc trong suốt.
Hắn từ từ ngước mắt, đôi mắt thăm dò trên gương mặt cô.
“Hoắc… Hoắc Dao, anh có thể đi cùng tôi đến đồn cảnh sát được không?” Đôi mắt ẩm ướt của cô đầy cảnh giác, giọng nói cũng vậy.
“Tôi sợ.”
Còn gọi cả tên đầy đủ của hắn, đây là sợ hắn trốn sao?
Hoắc Dao nhướng mày lên, nâng cằm ra hiệu ý bảo cô.
“Đi thôi.”
…
Sau khi đến đồn cảnh sát, mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Giám đốc Giang vừa rồi còn hung hăng, giờ lại tìm mọi cách năn nỉ Liên Chi cho hắn một con đường sống, Liên Chi quyết đoán lựa chọn không hòa giải, bất kể đối phương nói cái gì, cô cũng sẽ dùng pháp luật để giải quyết.
Ký xong biên bản, ra khỏi đồn cảnh sát thì trời đã tối.
Xung quanh đèn đóm nổi lên bốn phía, sắc trời mênh mang, nhìn đồng hồ đã 8h tối.
Điện thoại Hoắc Dao như bị khủng bố.
Bản thân hắn lại rất thản nhiên. Tiệc rượu không phải mất bữa này còn bữa khác sao, hắn bình tĩnh đáp lại lời chỉ trích của mấy anh em.
“Anh Hoắc.” Bên cạnh truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng thăm dò.
Hoắc Dao quay đầu lại, cô gái vẻ mặt đầy cảm kích, trong mắt có chút lấp lánh nói: “Cảm ơn anh đã cùng tôi đến đồn cảnh sát, trì hoãn anh đến tận bây giờ.”
Hoắc Dao cong cong môi: “Không muốn gọi tôi là Hoắc Dao nữa à?”
Vừa dứt lời, hắn thấy cô lập tức lâm vào tình trạng xấu hổ, hai tai đỏ bừng.
Rõ ràng vừa rồi là tình thế cấp bách.
Hoắc Dao cảm thấy thú vị, nói: “Tốt xấu gì cũng đã gặp nhau vài lần, gọi như vậy không phải quá khách khí sao, gọi tên là được.”
Cô gật gật đầu: “Hoắc… Hoắc Dao, cảm ơn anh hôm nay giúp tôi, nếu không phải anh đi vào kịp thời, có lẽ tôi đã bị hắn đá rồi. Tôi mời anh ăn bữa tối được không?”
Sắc trời đã tối, thời gian cũng không còn sớm, Hoắc Dao cũng đói bụng.
Hắn đồng ý: “Được.”
________
Mình chỉ đăng tại dtruyen, các trang khác đều là reup. Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất. Cảm ơn các bồ ^^
Hoắc Dao cúi đầu.
Cô dùng hai ngón tay kẹp vào cổ tay áo hắn, chiếc áo sơ mi màu trắng ngà, mềm mại cùng sữa bò giống nhau, nhưng ngón tay của cô gái rõ ràng càng trắng hơn, như ngọc trong suốt.
Hắn từ từ ngước mắt, đôi mắt thăm dò trên gương mặt cô.
“Hoắc… Hoắc Dao, anh có thể đi cùng tôi đến đồn cảnh sát được không?” Đôi mắt ẩm ướt của cô đầy cảnh giác, giọng nói cũng vậy.
“Tôi sợ.”
Còn gọi cả tên đầy đủ của hắn, đây là sợ hắn trốn sao?
Hoắc Dao nhướng mày lên, nâng cằm ra hiệu ý bảo cô.
“Đi thôi.”
…
Sau khi đến đồn cảnh sát, mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Giám đốc Giang vừa rồi còn hung hăng, giờ lại tìm mọi cách năn nỉ Liên Chi cho hắn một con đường sống, Liên Chi quyết đoán lựa chọn không hòa giải, bất kể đối phương nói cái gì, cô cũng sẽ dùng pháp luật để giải quyết.
Ký xong biên bản, ra khỏi đồn cảnh sát thì trời đã tối.
Xung quanh đèn đóm nổi lên bốn phía, sắc trời mênh mang, nhìn đồng hồ đã 8h tối.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Điện thoại Hoắc Dao như bị khủng bố.
Bản thân hắn lại rất thản nhiên. Tiệc rượu không phải mất bữa này còn bữa khác sao, hắn bình tĩnh đáp lại lời chỉ trích của mấy anh em.
“Anh Hoắc.” Bên cạnh truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng thăm dò.
Hoắc Dao quay đầu lại, cô gái vẻ mặt đầy cảm kích, trong mắt có chút lấp lánh nói: “Cảm ơn anh đã cùng tôi đến đồn cảnh sát, trì hoãn anh đến tận bây giờ.”
Hoắc Dao cong cong môi: “Không muốn gọi tôi là Hoắc Dao nữa à?”
Vừa dứt lời, hắn thấy cô lập tức lâm vào tình trạng xấu hổ, hai tai đỏ bừng.
Rõ ràng vừa rồi là tình thế cấp bách.
Hoắc Dao cảm thấy thú vị, nói: “Tốt xấu gì cũng đã gặp nhau vài lần, gọi như vậy không phải quá khách khí sao, gọi tên là được.”
Cô gật gật đầu: “Hoắc… Hoắc Dao, cảm ơn anh hôm nay giúp tôi, nếu không phải anh đi vào kịp thời, có lẽ tôi đã bị hắn đá rồi. Tôi mời anh ăn bữa tối được không?”
Sắc trời đã tối, thời gian cũng không còn sớm, Hoắc Dao cũng đói bụng.
Hắn đồng ý: “Được.”
________
Mình chỉ đăng tại dtruyen, các trang khác đều là reup. Đọc tại đây để cập nhật chương mới nhanh nhất. Cảm ơn các bồ ^^
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro