Sự Trùng Sinh Của Hoàng Đế

Diệp Thiên Thiên

Kẻ Vô Dụng Diệp Gia

2024-07-23 08:22:57

Diệp Thác đứng ở trên bục vẫn chỉ nhìn Tô Nhã, anh có thể nhìn thấy khi mình nói ra câu kia, Tô Nhã vô cùng kinh ngạc, sau đó chợt cảm thấy tò mò về anh.

Tuy rằng chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, nhưng cô gái vừa xinh đẹp vừa thông minh này đã phát hiện, Diệp Thác bây giờ không giống với trước kia.

Tô Nhã cũng nhìn Diệp Thác, đôi mắt đen nhánh xinh đẹp thâm trầm như nước, tựa hồ muốn nhìn thấu anh.

Răng trắng như tuyết cắn môi dưới, cô ấy cố gắng kiềm chế sự thẹn thùng của mình, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn sớm đã nhịn không được đỏ bừng.

Lãnh đạo muốn tổ chức đại hội này để giết gà dọa khỉ, cuối cùng lại biến nó thành một trò hề, Lưu Nhị béo tức giận nhìn Diệp Thác: “Chờ chúng tôi bàn bạc cách dạy dỗ lại cậu!”

Lâm Khinh Tuyết im lặng không nói gì nhìn Diệp Thác, cô ấy không nghĩ tới học trò của mình bình thường yếu đuối nhưng bây giờ lại làm ra chuyện khiến người khác kinh ngạc như vậy. Tuy nhiên nếu Diệp Thác thật sự nhận sai thì thật khiến người khác coi thường.

“Hôm nay anh ngầu quá.” Sau khi tan học, một thân ảnh mảnh khảnh yểu điệu đi tới trước mặt Diệp Thác, mặt mày hớn hở nói.

Đây chính là em gái của Diệp Thác, Diệp Thiên Thiên, mái tóc mềm mại của em ấy buộc bằng dây thun, vẫn không che giấu được khuôn mặt xinh xắn kia, một đôi mắt to ngây thơ, khóe mắt hơi vểnh lên.

Lông mi cong cong chớp chớp, mang theo một tia dí dỏm, đôi môi phấn nộn mềm mại giống như một cánh hoa, làm cho người ta nhịn không được muốn hôn lên.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy rằng bởi vì thân thể chưa phát dục hoàn toàn, nên nhìn qua có chút gầy gò, nhưng từ khuôn mặt tuyệt mỹ có thể thấy được, mai sau lớn lên sẽ là một mỹ nữ.

Diệp Thác nhìn Diệp Thiên Thiên đến mức ngây người, đối với anh mà nói, đây là người mà mười mấy năm anh không gặp, là Thiên Thiên trước khi chết mang theo ánh mắt tuyệt vọng cùng dung nhan tiều tụy, làm lòng người ta đau xót vô cùng.

Lúc này gặp lại, Diệp Thác nhịn không được nắm chặt nắm đấm, đời này anh quyết không thể để bi kịch tái diễn, anh nhất định phải cho em gái và cha mẹ một cuộc sống hạnh phúc chân chính.

Diệp Thiên Thiên bị Diệp Thác nhìn chằm chằm, mặt trở nên đỏ bừng, bàn tay nhỏ bé trắng nõn quơ quơ trước mắt Diệp Thác: “Này, anh nhìn gì vậy?”

Diệp Thác giật mình tỉnh táo lại, anh cố ý híp mắt đánh giá Diệp Thiên Thiên một chút, nói: “Hôm nay anh mới phát hiện, hóa ra em gái của anh cũng là một mỹ nữ nha, nếu trang điểm một chút, chắc cũng không thua kém gì ba hoa khôi trường kia đâu.”

“Hừ!” Diệp Thiên Thiên nghiêng đầu: “Còn không biết xấu hổ mà nói? Em không ngờ em lại có một người anh háo sắc như anh, mới lên cấp ba đã dám viết thư tình cho hoa khôi trường. Nếu không phải nể mặt biểu hiện đàn ông của anh hôm nay, từ nay về sau em sẽ không bao giờ để ý tới anh nữa.”

Trong lòng Diệp Thác khẽ động, kiếp trước vì để giảm bớt sự trừng phạt của nhà trường, anh đã nhận sai trên bục giảng, nhưng chẳng những không được tha thứ, ngược lại bị mọi người khinh thường hơn, sự trừng phạt của nhà trường cũng chẳng giảm chút nào.

Đối với gia đình bần hàn như Diệp Thác thì con số ba trăm triệu kia cao hơn trời, nó có thể đè bẹp cả một gia đình. Kể từ khi đó, vì khinh bỉ chính mình nên em gái anh không nói chuyện với anh nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sự Trùng Sinh Của Hoàng Đế

Số ký tự: 0