Sủng Tam Phu
Đánh giá:
8.6
/10 từ 59 lượt
Đọc truyện Sủng Tam Phu ra chương mới nhất Chương 62, 63, 64 - DocTruyen.Pro. Sủng Tam Phu nói về nàng, một tướng quân, thân
là nữ nhưng lại chinh chiến nơi sa trường. Cả một đời lỗi lạc, tự hỏi bản thân
không thẹn với lòng. Chỉ vì ánh mắt, nụ cười ngôn tình của Quân mà mà dâng hiến
cả cuộc đời, phò vua giúp nước, một lòng trung thành.
Trải qua mọi truyện thì sau ba năm đăng cơ, thù trong giặc ngoài đã không còn thì hắn lại mang nàng ra thủ trảm, phong muội muội của nàng làm hậu.Chết không nhắm mắt, linh hồn mang theo sự bi ai trôi dạt nơi trần thế.Một người nguyện vì nàng mà xuất gia quy y tụng kinh niệm phật chỉ cầu kiếp sau nàng được vui vẻ hạnh phúc.Một người nguyện vì nàng cả đời không tái giá, không thú thê.
Ngày ngày đến bên mộ để tấu khúc, gẩy cầm chỉ vì sợ sau khi nàng chết rồi sẽ tịch mịch, cô đơn.Một người vì nàng mà hóa điên dại, sau khi nàng chết, y vẫn luôn phục trước cửa, cố chấp ôm tấm biển "La phủ chi phủ".
Gia khẩu vị quá nặng đã khiến trở thành kẻ khất cái khiến người đời cười chê, ức hiếp.La Khả Tiệp nàng không thẹn với non sông, với người nàng yêu nhưng chung quy cả đời đã bỏ lỡ ba nam nhân này. Kiếp này nàng có mắt mà như mù. Khi nàng kịp nhận ra thì đã quá muộn, nếu đời này có thể làm lại, dù có phải chống lại thiên, phụ cả thiên hạ thì cũng không phụ bọn hắn.
Trải qua mọi truyện thì sau ba năm đăng cơ, thù trong giặc ngoài đã không còn thì hắn lại mang nàng ra thủ trảm, phong muội muội của nàng làm hậu.Chết không nhắm mắt, linh hồn mang theo sự bi ai trôi dạt nơi trần thế.Một người nguyện vì nàng mà xuất gia quy y tụng kinh niệm phật chỉ cầu kiếp sau nàng được vui vẻ hạnh phúc.Một người nguyện vì nàng cả đời không tái giá, không thú thê.
Ngày ngày đến bên mộ để tấu khúc, gẩy cầm chỉ vì sợ sau khi nàng chết rồi sẽ tịch mịch, cô đơn.Một người vì nàng mà hóa điên dại, sau khi nàng chết, y vẫn luôn phục trước cửa, cố chấp ôm tấm biển "La phủ chi phủ".
Gia khẩu vị quá nặng đã khiến trở thành kẻ khất cái khiến người đời cười chê, ức hiếp.La Khả Tiệp nàng không thẹn với non sông, với người nàng yêu nhưng chung quy cả đời đã bỏ lỡ ba nam nhân này. Kiếp này nàng có mắt mà như mù. Khi nàng kịp nhận ra thì đã quá muộn, nếu đời này có thể làm lại, dù có phải chống lại thiên, phụ cả thiên hạ thì cũng không phụ bọn hắn.