Ngọn lửa sắp la...
2024-09-17 15:46:39
"Lăng Hải Nghi là em gái của anh." Trấn Nam gấp gáp nói.
Lăng Hải Thành chỉ cần một giây để rút thắt lưng, ánh mắt hắn trở nên sắc lạnh và quyết đoán, tựa như con sói săn mồi trong đêm tối. Không một chút do dự, Lăng Hải Thành dùng thắt lưng quất mạnh xuống, đánh dứt khoát và chính xác.
Ánh mắt đầy uy quyền, không để lộ chút cảm xúc nào, hắn lạnh giọng nói: "Tiếc là không mang dòng máu của Lăng Gia."
Chát!
Sự dịu dàng thường ngày biến mất, thay vào đó là một cơn bão ngầm đang cuộn trào. Ánh sáng yếu ớt chiếu lên gương mặt hắn, làm nổi bật sự đối lập giữa vẻ ngoài bình thản và cơn cuồng nộ bên trong.
Hắn quất được một cái lại không đành lòng quất xuống cái thứ hai, vứt thắt lưng sang một bên, hạ giọng nói:
"Nếu như ngày đó em nhận lời làm con nuôi Lăng Gia, tôi vẫn có cách để kết hôn với em."
Trấn Nam rùng mình bởi câu nói đó, chẳng giống với việc đùa giỡn, hắn đang khẳng định với cậu.
Hắn cởi quần cậu ném xuống sàn, vệt đỏ nhạt nổi bật trên quả đào căng mọng, bàn tay ra sức xoa nắn bờ mông săn chắc.
"Làm xong, em muốn chúng ta bình tĩnh nói chuyện với nhau." Giọng Trấn Nam có chút ấm ức nhưng một thoáng không thể nghe ra.
Hắn vỗ vào cánh mông, ra lệnh: "Nâng hông lên."
Nhịn xuống cảm giác xấu hổ, cậu làm theo lời hắn nói, bờ mông tròn trịa vếnh cao, hậu huyệt lộ ra mang màu hồng nhàn nhạt, bởi vì ngại mà chỗ đó co rút, nếp gấp đóng chặt.
Đây là lần đầu tiên Trấn Nam ngoan ngoãn phối hợp, Lăng Hải Thành không khỏi bất ngờ.
Hắn mở đầu tủ lấy gel bôi trơn, mở nắp bóp ra cho chúng từ từ chảy xuống lỗ nhỏ, cảm giác mát lạnh khiến Trấn Nam nhịn không được nhíu mày.
Ngón tay xoa xoa trên lỗ nhỏ, hắn dùng hai ngón chen vào không gian chật hẹp, tay còn lại vỗ vào mông cậu, hỏi:
"Em ngẫm lại xem bản thân đáng bị đánh mấy cái."
Cảm giác bên dưới bị dị vật xâm nhập, Trấn Nam lắc đầu trong bất lực.
Lỗ nhỏ siết chặt hai ngón tay Lăng Hải Thành, mò mẫn một lúc hắn chạm đến chỗ nhô lên khiến Trấn Nam giật nảy, cậu rướm người về phía trước liền bị hắn chỉnh về vị trí cũ.
Hắn lại nhét thêm một ngón vào, tà ác hỏi: "Vậy tôi đánh đến khi nào bản thân thấy đủ, được không?"
Vừa hỏi những ngón tay trong hậu huyện không ngừng động loạn, hung hăng ma sát vào chỗ nhạy cảm.
Hai chân Trấn Nam quỳ trên giường không ngừng run rẩy, cậu mở miệng đáp lại: "Không muốn, A a..."
Phía trước cậu cương cứng, trong vô thức hông chuyển động qua lại muốn trốn tránh, những ngón tay trong hậu huyệt không buông tha vẫn trừu sáp lên điểm nhạy cảm, vững vàng ma sát.
Đôi mắt cậu ngập nước, tay siết chặt ga giường, bắn ra thứ chất lỏng màu trắng.
Cả người cậu đổ sập, Lăng Hải Thành không nặng không nhẹ hỏi: "Tôi cho em nằm xuống rồi sao?
Những ngón tay vẫn tung hoành bên trong, hai chân Trấn Nam run rẩy khép chặt, cậu nghiên người cuộn tròn.
Kích thích còn chưa qua đi, tiếp tục chịu sự khuấy động với cường độ cao, phía trước trong nháy mắt lại cương cứng.
"Chưa, Um... Anh chưa, cho phép." Câu từ ngắt quãng, cậu nức nở nói.
Hắn rút tay, cởi hết đồ trên người, vật nóng đã ngẩn cao đầu từ bao giờ, gân xanh dọc theo thân trụ có chút dữ tợn, trên đầu nấm to đã rỉ ra thứ chất lỏng dinh dính.
Thân người cao lớn dán lên Trấn Nam, hắn cạy mở môi cậu, đầu lưỡi luồn vào trong khuấy đảo thăm dò khắp nơi, triền miên trong nụ hôn sâu, khi hắn rời khỏi bờ môi cậu, sợi chỉ bạc cũng theo đó mà bị kéo giãn.
Hắn chen thân người vào hai chân cậu, tính khí hung bạo đặt ở trước hậu huyện, Lăng Hải Thành hơi dùng sức đẩy đầu nấm vào trước, nhờ có gel bôi trơn nên không quá khó khăn.
Trấn Nam hít thở sâu, cố gắng thả lỏng hết mức có thể.
Hắn vào được một nữa, eo cậu lập tức mềm nhũng, bụng dưới trướng căng.
Tốc độ càng chậm, cậu càng cảm nhận rõ những đường gân gồ ghề, vách thịt mềm bao bọc lấy thứ nhiệt độ mới mẻ, vào đến tận gốc Trấn Nam còn chưa kịp thích ứng hắn đột ngột rút ra gần hết rồi đâm mạnh vào.
Con ngươi cậu co rút, nước mắt sinh lý theo đuôi mắt chảy xuống ga giường.
Cậu ưỡn người, tạo nên đường cong hoàn mỹ, lý trí gần như sụp đổ: "Nhẹ, nhẹ... Thôi mà..."
Bên trong Trấn Nam ấm áp, thịt mềm co thắt thít chặt làm hắn sướng đến mức suýt thì bắn vào trong.
Trấn Nam bên dưới thân thể hắn cả cơ thể bao phủ màu đỏ nhạt, hai mắt bị khoái cảm lắp đầy, nước bọt chảy ra từ khóe miệng không thể kiểm soát, hai chấm đỏ trước ngực đã dựng đứng.
Cậu nghẹn ngào nói: "Anh không thể chậm một chút sao? Em, không muốn nhanh như vậy."
Lăng Hải Thành cuối người, làm cho tính khí nóng nảy cũng bị đẩy vào sâu thêm, hắn hôn lên khóe môi cậu.
Bên dưới hông cũng bắt đầu đưa đẩy, nhịp nhàng từng chút một, thoạt nhìn đều lưu tình thương xót thân thể đang vặn người bên dưới, nhưng mỗi cú thúc vào đều sâu đến tận cùng.
Lăng Hải Thành chỉ cần một giây để rút thắt lưng, ánh mắt hắn trở nên sắc lạnh và quyết đoán, tựa như con sói săn mồi trong đêm tối. Không một chút do dự, Lăng Hải Thành dùng thắt lưng quất mạnh xuống, đánh dứt khoát và chính xác.
Ánh mắt đầy uy quyền, không để lộ chút cảm xúc nào, hắn lạnh giọng nói: "Tiếc là không mang dòng máu của Lăng Gia."
Chát!
Sự dịu dàng thường ngày biến mất, thay vào đó là một cơn bão ngầm đang cuộn trào. Ánh sáng yếu ớt chiếu lên gương mặt hắn, làm nổi bật sự đối lập giữa vẻ ngoài bình thản và cơn cuồng nộ bên trong.
Hắn quất được một cái lại không đành lòng quất xuống cái thứ hai, vứt thắt lưng sang một bên, hạ giọng nói:
"Nếu như ngày đó em nhận lời làm con nuôi Lăng Gia, tôi vẫn có cách để kết hôn với em."
Trấn Nam rùng mình bởi câu nói đó, chẳng giống với việc đùa giỡn, hắn đang khẳng định với cậu.
Hắn cởi quần cậu ném xuống sàn, vệt đỏ nhạt nổi bật trên quả đào căng mọng, bàn tay ra sức xoa nắn bờ mông săn chắc.
"Làm xong, em muốn chúng ta bình tĩnh nói chuyện với nhau." Giọng Trấn Nam có chút ấm ức nhưng một thoáng không thể nghe ra.
Hắn vỗ vào cánh mông, ra lệnh: "Nâng hông lên."
Nhịn xuống cảm giác xấu hổ, cậu làm theo lời hắn nói, bờ mông tròn trịa vếnh cao, hậu huyệt lộ ra mang màu hồng nhàn nhạt, bởi vì ngại mà chỗ đó co rút, nếp gấp đóng chặt.
Đây là lần đầu tiên Trấn Nam ngoan ngoãn phối hợp, Lăng Hải Thành không khỏi bất ngờ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn mở đầu tủ lấy gel bôi trơn, mở nắp bóp ra cho chúng từ từ chảy xuống lỗ nhỏ, cảm giác mát lạnh khiến Trấn Nam nhịn không được nhíu mày.
Ngón tay xoa xoa trên lỗ nhỏ, hắn dùng hai ngón chen vào không gian chật hẹp, tay còn lại vỗ vào mông cậu, hỏi:
"Em ngẫm lại xem bản thân đáng bị đánh mấy cái."
Cảm giác bên dưới bị dị vật xâm nhập, Trấn Nam lắc đầu trong bất lực.
Lỗ nhỏ siết chặt hai ngón tay Lăng Hải Thành, mò mẫn một lúc hắn chạm đến chỗ nhô lên khiến Trấn Nam giật nảy, cậu rướm người về phía trước liền bị hắn chỉnh về vị trí cũ.
Hắn lại nhét thêm một ngón vào, tà ác hỏi: "Vậy tôi đánh đến khi nào bản thân thấy đủ, được không?"
Vừa hỏi những ngón tay trong hậu huyện không ngừng động loạn, hung hăng ma sát vào chỗ nhạy cảm.
Hai chân Trấn Nam quỳ trên giường không ngừng run rẩy, cậu mở miệng đáp lại: "Không muốn, A a..."
Phía trước cậu cương cứng, trong vô thức hông chuyển động qua lại muốn trốn tránh, những ngón tay trong hậu huyệt không buông tha vẫn trừu sáp lên điểm nhạy cảm, vững vàng ma sát.
Đôi mắt cậu ngập nước, tay siết chặt ga giường, bắn ra thứ chất lỏng màu trắng.
Cả người cậu đổ sập, Lăng Hải Thành không nặng không nhẹ hỏi: "Tôi cho em nằm xuống rồi sao?
Những ngón tay vẫn tung hoành bên trong, hai chân Trấn Nam run rẩy khép chặt, cậu nghiên người cuộn tròn.
Kích thích còn chưa qua đi, tiếp tục chịu sự khuấy động với cường độ cao, phía trước trong nháy mắt lại cương cứng.
"Chưa, Um... Anh chưa, cho phép." Câu từ ngắt quãng, cậu nức nở nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn rút tay, cởi hết đồ trên người, vật nóng đã ngẩn cao đầu từ bao giờ, gân xanh dọc theo thân trụ có chút dữ tợn, trên đầu nấm to đã rỉ ra thứ chất lỏng dinh dính.
Thân người cao lớn dán lên Trấn Nam, hắn cạy mở môi cậu, đầu lưỡi luồn vào trong khuấy đảo thăm dò khắp nơi, triền miên trong nụ hôn sâu, khi hắn rời khỏi bờ môi cậu, sợi chỉ bạc cũng theo đó mà bị kéo giãn.
Hắn chen thân người vào hai chân cậu, tính khí hung bạo đặt ở trước hậu huyện, Lăng Hải Thành hơi dùng sức đẩy đầu nấm vào trước, nhờ có gel bôi trơn nên không quá khó khăn.
Trấn Nam hít thở sâu, cố gắng thả lỏng hết mức có thể.
Hắn vào được một nữa, eo cậu lập tức mềm nhũng, bụng dưới trướng căng.
Tốc độ càng chậm, cậu càng cảm nhận rõ những đường gân gồ ghề, vách thịt mềm bao bọc lấy thứ nhiệt độ mới mẻ, vào đến tận gốc Trấn Nam còn chưa kịp thích ứng hắn đột ngột rút ra gần hết rồi đâm mạnh vào.
Con ngươi cậu co rút, nước mắt sinh lý theo đuôi mắt chảy xuống ga giường.
Cậu ưỡn người, tạo nên đường cong hoàn mỹ, lý trí gần như sụp đổ: "Nhẹ, nhẹ... Thôi mà..."
Bên trong Trấn Nam ấm áp, thịt mềm co thắt thít chặt làm hắn sướng đến mức suýt thì bắn vào trong.
Trấn Nam bên dưới thân thể hắn cả cơ thể bao phủ màu đỏ nhạt, hai mắt bị khoái cảm lắp đầy, nước bọt chảy ra từ khóe miệng không thể kiểm soát, hai chấm đỏ trước ngực đã dựng đứng.
Cậu nghẹn ngào nói: "Anh không thể chậm một chút sao? Em, không muốn nhanh như vậy."
Lăng Hải Thành cuối người, làm cho tính khí nóng nảy cũng bị đẩy vào sâu thêm, hắn hôn lên khóe môi cậu.
Bên dưới hông cũng bắt đầu đưa đẩy, nhịp nhàng từng chút một, thoạt nhìn đều lưu tình thương xót thân thể đang vặn người bên dưới, nhưng mỗi cú thúc vào đều sâu đến tận cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro