[T2] Nam Thần Jg Đã “Cưới” Tôi
Chương 63
2024-11-08 23:13:17
Cũng không biết như thế nào, lễ trao giải chung kết lần đầu tiên lại xuất hiện cảnh tượng khán giả đều im lặng mà không hò reo một lời, không hề có một tiếng vỗ tay chúc mừng người chiến thắng.
Đội Fighter tuy nhận được chiếc cúp và giải thưởng giá trị lớn, nhưng lại chẳng thể nào cười nổi.
Ngược lại, đội Cá Mập Con nhận phần thưởng của giải Á Quân, họ lại cùng nhau nở một nụ cười như thể đây chính là điểm dừng tốt nhất trước lòng tham của chiến thắng.
Ngọc Lân: "Như vậy cũng tốt, cũng không cần thiết phải đánh thẳng giành quán quân, nhìn phần thưởng tớ cũng thấy vui rồi."
Đào Nguyên nhỏ giọng: "Có phải tớ đã khiến các cậu thất vọng, chỉ vì đầu hàng quá sớm không ?"
Hữu Lộc lắc đầu: "Sớm muộn thế nào, kết quả hiện tại cũng không thay đổi. Vả lại, chúng ta nên ăn mừng chứ, đây là dịp hiếm có mà."
Đào Nguyên: "Được, vậy mọi người cùng nhau lên thực đơn cho tối nay đi."
Phần trao giải đã kết thúc, đúng như cậu đã dự đoán từ trước, các thành viên của các chiến đội khác nhau đều nhanh chóng chạy tới gần đội Fighter, lần lượt đưa ra những lời mời vô cùng hấp dẫn nhằm lôi kéo một thành viên của họ về đội của mình.
Nếu là cậu của quá khứ cảm nhận được đều thầm ghen ty đối với người được chọn, nhưng hiện tại cậu cũng không cảm thấy gì, trong lòng còn dậy sóng hơn.
Vì có một chiến đội, giờ vẫn luôn giữ cho cậu một ghế dự bị.
"Tiều Nguyên, em thi đấu vất vả rồi."
"Chị Vân, anh Doanh !"
Hàn Doanh và Minh Vân chạy tới đem bó hoa lan mình bỏ tiền mua tặng cho mọi người không thiếu sót một ai, cậu nhận lấy liền cảm động không thôi.
Hàn Doanh: "Tốt đấy, biết điểm dừng của mình là điều hiểm có, xem ra không cần ai khác dạy cũng tự mình hiểu nhỉ."
Đào Nguyên: "Cảm kích quá, nhưng hiện tại em vẫn còn thua anh một đường xa, nhất định sẽ sớm vượt qua mà thôi !"
Hàn Doanh tặc lưỡi: "Miệng lưỡi vẫn ngứa đòn nhỉ...Thôi thì, anh chính thức đưa lời mời công khai, em có muốn gia nhập vào vị trí dự bị của BKA không ?"
Cậu định nhanh chóng gật đầu đồng ý, một thành viên của đội PYE từ đâu bước ra ngăn lại: "Anh bạn Crazy Top-
per, cau thuc su lua chon dia da hang som nay ve doi ha ?"
Đào Nguyên: "Tôi...."
Bầu không khí mới tốt lên được một chút, thế quái nào đều bị khách không mời này phá đám hết cả rồi !
Hàn Doanh mặt lạnh đáp lại: "Dù là phế liệu thì nó cũng có giá trị riêng của nó, tôi không như cậu chỉ vì mắt nhìn người của chúng ta khác nhau hoàn toàn đâu."
Anh ta lại tiếp tục mỉa mai: "Thế cơ hả? Nhưng chỉ sợ rằng đội trưởng của cậu không đồng ý đây, trình độ bắt buộc cũng phải ngang ngửa với Onam và Echo đấy."
"Nhưng thật đáng tiếc rằng đội trưởng của chúng tôi sớm nhìn trúng lâu rồi, ít nhất vẫn còn tốt hơn so với cái cường độ tập luyện 29/7 ngày của chiến đội các cậu."
"Đội trưởng mấy người....Y cậu là cậu ta đã chọn rồi ?"
Hàn Doanh không phủ nhận, đáp lại bằng một cái gật đầu rõ ràng.
Tưởng tượng chiến đội của họ bất ngờ mất đi một hậu phương vững chắc này thôi, những người khác thì chưa tính đi, Viễn Phong chắc chắn sẽ tự tay tới chiến đội PYE "hỏi thăm" nhẹ nhàng.
Thế nên mau dẹp bỏ ý định này đi, nếu không muốn ngày này là lần cuối....
Thể nên mau dẹp bỏ ý định này đi, nếu không muốn ngày này là lần cuối.....
Anh ta nhìn cậu một lúc sau đó lại thở dài: "Thôi thì cùng lắm ngồi ghế dự bị cũng được 3 ngày đi, tôi lại mong có thể gặp cậu ta trên sân đấu."
Hàn Doanh: "Chuyện này không cần lo, em ấy sẽ đảm nhận vị trí SP thay thế."
Hai người dứt lời liền đường ai nấy đi, phóng viên khác muốn thu thập thêm chút tin tức về hậu sự kiện, ai ngờ lớn chạm trán Hàn Doanh liền cung kính một góc 90 độ.
"Tuyển thủ BKA.Cen đây, là đang tới chiêu mộ người mới ?"
Hàn Doanh xoay người Đào Nguyên sao cho hai người đứng đối diện với ống kính mà đáp: "Đúng vậy, chưa kể đây là lệnh trực tiếp của đội trưởng, vị trí dự bị này cuối cùng có người được lựa chọn rồi xe."
Phóng viên bất ngờ trước tin sốt dẻo này, vội vàng hỏi thêm mấy câu liên quan đến gia nhập chiến đội với cậu, đương nhiên dựa vào kinh nghiệm livestream của mình mà câu trả lời nào cũng đều trơn tru, hoàn toàn không giống với người luôn mỉa móc những tuyển thủ kém trình.
Chờ người rời đi rồi, cậu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hàn Doanh: "Cuối cùng em cũng trở thành thành viên dự bị chính thức, nhiệt liệt chào đón, BKA.Omega."
Đào Nguyên: "Chính thức từ nay về sau, mong được chỉ dạy nhiều hơn, BKA.Cen."
Những người khác đều hoạt động tự do trên xe trong lúc chờ đợi, hai người ở ghế sau lại thì thầm chuyên gì đó liên quan đến tương lai.
Hữu Lộc: "Hay là sau này chúng ta lập chiến đội từ hai bàn tay trắng đi ?"
Ngọc Lân hơi hoảng hốt mà nói: "Cậu đưa ra chủ ý này làm gì ?"
"Thì đằng nào tớ cũng không có tương lai, chỉ bằng chúng ta đánh cược hiện tại đi."
Ngọc Lân đương nhiên không hứng thú, nhưng cân nhắc lại khá ngắn ngủi nên cũng gật đầu về sáng kiến này.
Nếu đã không còn gì trong tay, vậy để quyết định này xem như là chỉ dẫn mới đi.....
"Được, vậy cậu lúc đấy đừng chán chê nửa chừng rồi bỏ tớ lại một mình đấy ?"
Hữu Lộc cười đáp: "Sau này, tớ chỉ còn cậu ở bên cạnh, không theo cậu thì theo ai ?"
Đội Fighter tuy nhận được chiếc cúp và giải thưởng giá trị lớn, nhưng lại chẳng thể nào cười nổi.
Ngược lại, đội Cá Mập Con nhận phần thưởng của giải Á Quân, họ lại cùng nhau nở một nụ cười như thể đây chính là điểm dừng tốt nhất trước lòng tham của chiến thắng.
Ngọc Lân: "Như vậy cũng tốt, cũng không cần thiết phải đánh thẳng giành quán quân, nhìn phần thưởng tớ cũng thấy vui rồi."
Đào Nguyên nhỏ giọng: "Có phải tớ đã khiến các cậu thất vọng, chỉ vì đầu hàng quá sớm không ?"
Hữu Lộc lắc đầu: "Sớm muộn thế nào, kết quả hiện tại cũng không thay đổi. Vả lại, chúng ta nên ăn mừng chứ, đây là dịp hiếm có mà."
Đào Nguyên: "Được, vậy mọi người cùng nhau lên thực đơn cho tối nay đi."
Phần trao giải đã kết thúc, đúng như cậu đã dự đoán từ trước, các thành viên của các chiến đội khác nhau đều nhanh chóng chạy tới gần đội Fighter, lần lượt đưa ra những lời mời vô cùng hấp dẫn nhằm lôi kéo một thành viên của họ về đội của mình.
Nếu là cậu của quá khứ cảm nhận được đều thầm ghen ty đối với người được chọn, nhưng hiện tại cậu cũng không cảm thấy gì, trong lòng còn dậy sóng hơn.
Vì có một chiến đội, giờ vẫn luôn giữ cho cậu một ghế dự bị.
"Tiều Nguyên, em thi đấu vất vả rồi."
"Chị Vân, anh Doanh !"
Hàn Doanh và Minh Vân chạy tới đem bó hoa lan mình bỏ tiền mua tặng cho mọi người không thiếu sót một ai, cậu nhận lấy liền cảm động không thôi.
Hàn Doanh: "Tốt đấy, biết điểm dừng của mình là điều hiểm có, xem ra không cần ai khác dạy cũng tự mình hiểu nhỉ."
Đào Nguyên: "Cảm kích quá, nhưng hiện tại em vẫn còn thua anh một đường xa, nhất định sẽ sớm vượt qua mà thôi !"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Doanh tặc lưỡi: "Miệng lưỡi vẫn ngứa đòn nhỉ...Thôi thì, anh chính thức đưa lời mời công khai, em có muốn gia nhập vào vị trí dự bị của BKA không ?"
Cậu định nhanh chóng gật đầu đồng ý, một thành viên của đội PYE từ đâu bước ra ngăn lại: "Anh bạn Crazy Top-
per, cau thuc su lua chon dia da hang som nay ve doi ha ?"
Đào Nguyên: "Tôi...."
Bầu không khí mới tốt lên được một chút, thế quái nào đều bị khách không mời này phá đám hết cả rồi !
Hàn Doanh mặt lạnh đáp lại: "Dù là phế liệu thì nó cũng có giá trị riêng của nó, tôi không như cậu chỉ vì mắt nhìn người của chúng ta khác nhau hoàn toàn đâu."
Anh ta lại tiếp tục mỉa mai: "Thế cơ hả? Nhưng chỉ sợ rằng đội trưởng của cậu không đồng ý đây, trình độ bắt buộc cũng phải ngang ngửa với Onam và Echo đấy."
"Nhưng thật đáng tiếc rằng đội trưởng của chúng tôi sớm nhìn trúng lâu rồi, ít nhất vẫn còn tốt hơn so với cái cường độ tập luyện 29/7 ngày của chiến đội các cậu."
"Đội trưởng mấy người....Y cậu là cậu ta đã chọn rồi ?"
Hàn Doanh không phủ nhận, đáp lại bằng một cái gật đầu rõ ràng.
Tưởng tượng chiến đội của họ bất ngờ mất đi một hậu phương vững chắc này thôi, những người khác thì chưa tính đi, Viễn Phong chắc chắn sẽ tự tay tới chiến đội PYE "hỏi thăm" nhẹ nhàng.
Thế nên mau dẹp bỏ ý định này đi, nếu không muốn ngày này là lần cuối....
Thể nên mau dẹp bỏ ý định này đi, nếu không muốn ngày này là lần cuối.....
Anh ta nhìn cậu một lúc sau đó lại thở dài: "Thôi thì cùng lắm ngồi ghế dự bị cũng được 3 ngày đi, tôi lại mong có thể gặp cậu ta trên sân đấu."
Hàn Doanh: "Chuyện này không cần lo, em ấy sẽ đảm nhận vị trí SP thay thế."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người dứt lời liền đường ai nấy đi, phóng viên khác muốn thu thập thêm chút tin tức về hậu sự kiện, ai ngờ lớn chạm trán Hàn Doanh liền cung kính một góc 90 độ.
"Tuyển thủ BKA.Cen đây, là đang tới chiêu mộ người mới ?"
Hàn Doanh xoay người Đào Nguyên sao cho hai người đứng đối diện với ống kính mà đáp: "Đúng vậy, chưa kể đây là lệnh trực tiếp của đội trưởng, vị trí dự bị này cuối cùng có người được lựa chọn rồi xe."
Phóng viên bất ngờ trước tin sốt dẻo này, vội vàng hỏi thêm mấy câu liên quan đến gia nhập chiến đội với cậu, đương nhiên dựa vào kinh nghiệm livestream của mình mà câu trả lời nào cũng đều trơn tru, hoàn toàn không giống với người luôn mỉa móc những tuyển thủ kém trình.
Chờ người rời đi rồi, cậu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hàn Doanh: "Cuối cùng em cũng trở thành thành viên dự bị chính thức, nhiệt liệt chào đón, BKA.Omega."
Đào Nguyên: "Chính thức từ nay về sau, mong được chỉ dạy nhiều hơn, BKA.Cen."
Những người khác đều hoạt động tự do trên xe trong lúc chờ đợi, hai người ở ghế sau lại thì thầm chuyên gì đó liên quan đến tương lai.
Hữu Lộc: "Hay là sau này chúng ta lập chiến đội từ hai bàn tay trắng đi ?"
Ngọc Lân hơi hoảng hốt mà nói: "Cậu đưa ra chủ ý này làm gì ?"
"Thì đằng nào tớ cũng không có tương lai, chỉ bằng chúng ta đánh cược hiện tại đi."
Ngọc Lân đương nhiên không hứng thú, nhưng cân nhắc lại khá ngắn ngủi nên cũng gật đầu về sáng kiến này.
Nếu đã không còn gì trong tay, vậy để quyết định này xem như là chỉ dẫn mới đi.....
"Được, vậy cậu lúc đấy đừng chán chê nửa chừng rồi bỏ tớ lại một mình đấy ?"
Hữu Lộc cười đáp: "Sau này, tớ chỉ còn cậu ở bên cạnh, không theo cậu thì theo ai ?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro