Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường
Lily nhìn trộm
Nam thần chiến hữu
2024-09-10 10:35:07
Lâm Thần nhập tâm làm mà không để ý xung quanh. Nếu cậu nhìn sang xung
quanh thì sẽ thấy rất nhiều con mắt đang chăm chú nhìn từng động tác của cậu. Tất cả mọi người đều khó có thể tin được điều trước mắt đang xảy
ra. Một cậu nam sinh bình thường với những ngón tay ma thuật. May là cô
nhân viên lúc trước chê Lâm Thần đã ra ngoài, nếu không thì chắc chắn cô sẽ cảm thấy cực kỳ xấu hổ. Nếu so về trình độ thì trình độ của cô đó
chỉ đáng xách dép cho Lâm Thần.
Một lúc sau, Lâm Thần nhìn khuôn mặt Tô Nhan đã tân trang khá hoàn hảo. Cậu hài lòng dừng lại, bởi vì nơi đây có rất nhiều đồ nghề nên cậu có thể thỏa sức bộc lộ tài năng của mình. Khuôn mặt Tô Nhan đã được Lâm Thần tự tay tân trang giống như tiên nữ , cao ngạo...lạnh lùng nhưng lại cực kỳ cuốn hút. Chính Tô Nhan cũng phải há hốc vì sự thay đổi của mình.
Lâm Thần lúc này mới tỏ vẻ cung kính nói:
-Trang điểm đã hoàn thành thưa Tô Tổng...
Lâm Thần nói xong câu này mới cảm nhận không khí có chút sai sai. Cậu ngoảnh mặt sang thì thấy tất cả mọi người đều đang nhìn cậu với vẻ mặt không thể tin nổi. Cậu gãi gãi mặt rồi bỡ ngỡ nói:
-Các cô nhìn mặt tôi làm gì vậy? Bộ trên mặt tôi dính thứ gì sao???
Tất cả mọi người khi nghe thấy Lâm Thần nói vậy mới nhận ra mình đang thất thố. Tất cả đều vỗ tay hoan nghênh.
Lâm Thần thấy vậy tỏ ra nghi hoặc. Trong lúc cậu muốn hỏi thì có một cô nhân viên đến cung kính nói:
-Cậu thực sự làm tôi mở mang tầm mắt. Cậu có nhận dạy thêm không vậy? Tôi sẵn sàng bỏ ra mọi thứ, mong cậu có thể nhận dạy tôi ạ.
Lâm Thần nghe vậy, cậu cười khổ nói:
-Tôi chỉ là một người quèn bình thường. Làm gì có tư cách dạy ai chứ...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Không..cậu quá khinh thường bản thân mình rồi….
Cô nhân viên chưa kịp nói xong thì Tô Nhan đã ngắt lời:
-Cậu ấy là thư ký của tôi. Có vấn đề gì nói thẳng với tôi...
Nói xong, Tô Nhan đứng dậy kéo tay Lâm Thần ra ngoài. Tất cả mọi người đều sững sờ vì hành động của Tô Nhan. Đây giống như cô ấy đang ăn giấm vậy( edit: ý là ghen đó).
Tất cả mọi người đều chỉ dám đứng nhìn Tô Nhan kéo Lâm Thần ra ngoài, mà một sự đối lập cực kỳ lớn mà không ai có thể lý giải được, đó là Tô Nhan là một con người cực kỳ khó tính, lại cực kỳ xinh đẹp và giàu có lại đi kéo tay một cậu nam sinh rất đỗi bình thường. Mà tất cả mọi người còn không thể tin được khi thấy vẻ mặt có vẻ khó chịu của Lâm Thần.
-Hoa mắt đúng không, cậu ấy trông có vẻ không thích Tô Tổng kéo như vậy...
-Chắc không phải đâu, tôi là con gái mà nếu được chủ tịch để ý như vậy cũng sướng đến chết đi sống lại rồi chứ...
-Đúng vậy, không ai ngu gì lại ghét một vị chủ tịch lại còn xinh đẹp như vậy cả..
Sau khi Tô Nhan và Lâm Thần ra ngoài thì ở trong phòng chỉ còn lời bàn tán. Đa phần đều cho rằng Lâm Thần quá may mắn khi được chủ tịch để ý như vậy. Chỉ có cô nhân viên vừa nãy bắt chuyện với Lâm Thần cảm thấy hối tiếc, một người trang điểm nhập quỷ xuất thần như vậy mà lại không thể xin học được, cảm giác này khiến cô cực kỳ hối tiếc.
Tô Nhan vừa ra ngoài đã làm tâm điểm của sự chú ý, đơn giản là do cô biến hóa quá ảo diệu. Quá đẹp, thực sự giống như tiên nữ vậy, tuy nhiên rất ít những cậu con trai nào dám tiếp cận, chính là bởi vì cô ấy là Tô Nhan. Tất cả con trai đứng xa chỉ dám nhìn chứ không dám đến ghẹo vị chủ tịch này, nhưng các cậu con trai đó vẫn không thể không nhìn chằm chằm được, càng nhìn con mắt càng thích thú...
Đạo diễn thấy Tô Nhan như vậy, cô há hốc mồm vì kinh ngạc nhưng trong lòng cũng vui mừng, nếu Tô Nhan dung mạo như này mà đóng flim thì chắc chắn doanh thu sẽ tăng vù vù. Cô không kìm lòng được mà chạy đến cạnh một cô nhân viên trang điểm, nói:
-Ai trang điểm cho Tô Tổng vậy, hãy để tôi gặp người đó...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Thưa đạo diễn, tôi không biết ạ... Tô Tổng đích thân tự chỉ người trang điểm, bọn tôi không được quyền trang điểm cho vị đó...
Đạo diễn lúc này mới nghĩ đến một người. Nhưng nghĩ đến người này cô lại không tin, vì vậy để xác thực nên cô chạy theo hướng của Tô Nhan đang đứng.
Lâm Thần thấy mọi người đang nhìn về hướng mình, cậu mới giật mình bỏ tay của Tô Nhan ra, cậu không muốn danh tiếng của Tô Nhan có vấn đề gì cả. Nhìn thấy Tô Nhan đang khó chịu, cậu nói nhẹ nhàng:
-Mọi người đang nhìn kìa Tô Tổng. Mong cô giữ chút phong độ..
Tô Nhan hôm nay cảm giác cực kỳ khó chịu khi nhìn thấy Lâm Thần bắt chuyện với người khác giới. Cảm giác này cô không biết đó là gì. Khi nghe thấy Lâm Thần nhắc nhở, mặt cô nhíu lại tỏ vẻ không dễ chịu một tý nào. Nhưng do cô cảm nhận những người xung quanh đang nhìn cô, vì vậy cô mới cố nén sự khó chịu, nói:
-Cậu đứng nơi này, tý nữa tôi sẽ diễn tập. Đừng có bắt chuyện với người lạ nếu không có sự cho phép của tôi.
Lily cũng nhìn thấy Tô Nhan, cô cũng giống như đạo diễn, cô há hốc mồm vì không thể tin được. Ngoài ra cô cũng thấy Lâm Thần đang đứng đó, tính tiểu thư cộng thêm tính tò mò làm cô không thể không chạy tới. Cô muốn chào hỏi một chút Lâm Thần và hỏi xem người nào mà có thể trang điểm một cách tài tình như vậy.
Tuy nhiên, ngay khi cô đang chạy gần tới vị trí của Lâm Thần thì có một cô nhân viên đang bưng ấm chén đi qua, do mải để ý tới sắc đẹp của Tô Nhan nên cô không may vấp chân làm cô mất thăng bằng. Chén đĩa cũng vì thế mà rơi theo hướng của Lily.
Không ai có thể lường trước tình huồng này, Lily nhìn thấy chén đĩa bay về hướng cô, trong lòng cô trong lúc ngàn cân treo sợi tóc chỉ còn sự sợ hãi. Tầm rơi gần như vậy thì cô không thể né được, cảm giác tuyệt vọng dần chạm tới đáy lòng của cô. Cô chỉ kịp phát ra tiếng :
-Cứuuuuu...
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc như vậy. Một bóng ảnh đã vụt đến ôm lấy thân thể của Lily, Lily cảm giác giống như mình đang trong lòng một ai đó chứ không phải cảm giác khi bị chén dĩa rơi trúng. Một mùi nam tính xông vào mũi cô, đây là một cậu con trai.
Lúc cô mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt Lâm Thần trước mặt rồi, nhưng vẻ mặt của cậu ấy khá khó chịu. Cô lúc này mới mất bình tĩnh nói:
-Cậu...cậu..có sao không?*
Lâm Thần không nói gì cả, cảm giác bỏng rát tràn ngập lưng cậu do nước nóng tràn vào, tuy nhiên do lớp áo dày nên có vẻ cảm giác nóng bỏng này sẽ không ảnh hưởng nhiều đến da của cậu. Tuy nhiên thân thể cậu ướt sũng do nước thấm nhanh. Mặt của cậu cũng bị một chút bắn vào làm lớp ngụy trang có màu nhạt phai.
Tô Nhan thấy Lâm Thần cứu người như vậy, cô hốt hoảng chạy tới. Cô nhìn cô nhân viên vừa làm rơi bát dĩa đang run rẩy, tính tình tức giận dâng trào, cô đến gần, xách vạt áo lên và nói:
-CÔ LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY?
Cô nhân viên chỉ biết run cầm cập, nước mắt chảy như suối. Giống như đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời cô vậy, ai nhìn cũng sẽ thấy đáng thương nhiều hơn là đáng trách...
Lâm Thần cố đỡ Lily dậy, khi thấy Tô Nhan gào ầm như vậy, cậu đến gần nói với Tô Nhan:
-Tô Tổng, tôi không sao, tôi xin phép ra ngoài một lúc để thay đồ.
Tô Nhan thấy Lâm Thần nói vậy, cô bỏ vạt áo cô nhân viên đó ra, ân cần hỏi Lâm Thần:
-Cậu có cần đến bệnh viện không? Để tôi gọi bác sĩ đến...
Lâm Thần chỉ lắc đầu rồi tự mình đi ra ngoài. Tô Nhan muốn dìu Lâm Thần nhưng Lâm Thần nhất quyết từ chối, tự mình đi ra ngoài.
Lily bây giờ vẫn chưa hoàn hồn, đây là lần đầu cô được nằm trọn trong lòng một cậu nam sinh. Cô cũng không thể nghĩ rằng Lâm Thần lại có thể chịu thay cho cô như vậy. Cậu ấy bị nước nóng dội vào chắc sẽ đau lắm. Càng nghĩ Lily càng cảm thấy mình có lỗi, mình nên đi theo và xin lỗi cậu ấy mới phải. Nghĩ như vậy, Lily cũng chạy ra ngoài theo lối của Lâm Thần.
Đạo diễn thấy mớ hỗn độn như vậy, nhưng cô cũng xử lý rất nhanh để không làm ảnh hưởng đến buổi quay. Đồng thời cô cũng gọi cho nhân viên y tế sẵn để chờ Lâm Thần quay lại thì sẽ kiểm tra vết thương.
Lâm Thần đi trước , mãi sau có một cô gái nhỏ nhắn tóc trắng đang lủi thủi theo sau. Đó chính là Lily, cô muốn xin lỗi Lâm Thần, đó là điều cô nên làm. Trong đầu cô đang suy nghĩ như thế nào để có thể bắt chuyện với Lâm Thần, do cô quá mải mê nên cô cũng không để ý rằng cô đã vào phòng vệ sinh của nam.
Lâm Thần đến phòng đó, cậu bắt đầu cởi bỏ lớp áo ra. Một thân hình mà ai là nữ giới cũng sẽ thèm nhỏ rãi, các cơ trên người Lâm Thần đều hiện ra một cách rõ ràng và đều đặn.( Edit: vẫn bị Linh Nhi hành thôi ae), Lâm Thần lấy một chiếc áo khác khoác lên, vậy là xong. Tuy nhiên Lâm Thần không hề để ý rằng Lily đang đứng nhìn ở khe cửa đằng sau.
Sở dĩ Lily ở đó là vì lúc cô nhìn thấy Lâm Thần cô nhìn thấy Lâm Thần đang cởi ảo. Một thiếu nữ như cô thì đương nhiên sẽ phản xạ quay sang chỗ khác rồi. Lúc đó chui vào phòng cạnh thì cô mới nhận ra là cô đang ở phòng vệ sinh nam. Cảm giác hoảng hốt nhưng rất nhanh cô bình tĩnh trở lại, cô sẽ đợi Lâm Thần thay xong rồi cô sẽ đi ra ngoài. Tuy nhiên bản tính tò mò không thể ngăn được cô nhìn ngắm Lâm Thần được. Cô rất tò mò Lâm Thần sẽ có dung mạo như thế nào.
Mới cởi áo mà Lily suýt chút nữa phải thốt lên. Rất may là cô đã nhanh chóng tự bịt miệng mình. Cơ bắp đó đủ để cho mọi nữ sinh đều phải mê đắm, chính cô cũng cảm giác lạ thường khi được ngắm. Thay đổi quá lớn làm cho Lily càng tò mò xem Lâm Thần che giấu thêm điều gì nữa.
Lâm Thần không biết rằng cậu đang bị nhìn trộm bởi một cô nàng Lily nhỏ nhắn xinh đẹp, Lâm Thần nhìn vết hóa trang của mình đang bị mờ, vì vậy cậu phải tháo toàn bộ lớp ngụy trang của mình đi. Chính vì vậy mà cậu không biết rằng một biến cố lớn sắp xảy ra...
Một lúc sau, Lâm Thần nhìn khuôn mặt Tô Nhan đã tân trang khá hoàn hảo. Cậu hài lòng dừng lại, bởi vì nơi đây có rất nhiều đồ nghề nên cậu có thể thỏa sức bộc lộ tài năng của mình. Khuôn mặt Tô Nhan đã được Lâm Thần tự tay tân trang giống như tiên nữ , cao ngạo...lạnh lùng nhưng lại cực kỳ cuốn hút. Chính Tô Nhan cũng phải há hốc vì sự thay đổi của mình.
Lâm Thần lúc này mới tỏ vẻ cung kính nói:
-Trang điểm đã hoàn thành thưa Tô Tổng...
Lâm Thần nói xong câu này mới cảm nhận không khí có chút sai sai. Cậu ngoảnh mặt sang thì thấy tất cả mọi người đều đang nhìn cậu với vẻ mặt không thể tin nổi. Cậu gãi gãi mặt rồi bỡ ngỡ nói:
-Các cô nhìn mặt tôi làm gì vậy? Bộ trên mặt tôi dính thứ gì sao???
Tất cả mọi người khi nghe thấy Lâm Thần nói vậy mới nhận ra mình đang thất thố. Tất cả đều vỗ tay hoan nghênh.
Lâm Thần thấy vậy tỏ ra nghi hoặc. Trong lúc cậu muốn hỏi thì có một cô nhân viên đến cung kính nói:
-Cậu thực sự làm tôi mở mang tầm mắt. Cậu có nhận dạy thêm không vậy? Tôi sẵn sàng bỏ ra mọi thứ, mong cậu có thể nhận dạy tôi ạ.
Lâm Thần nghe vậy, cậu cười khổ nói:
-Tôi chỉ là một người quèn bình thường. Làm gì có tư cách dạy ai chứ...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Không..cậu quá khinh thường bản thân mình rồi….
Cô nhân viên chưa kịp nói xong thì Tô Nhan đã ngắt lời:
-Cậu ấy là thư ký của tôi. Có vấn đề gì nói thẳng với tôi...
Nói xong, Tô Nhan đứng dậy kéo tay Lâm Thần ra ngoài. Tất cả mọi người đều sững sờ vì hành động của Tô Nhan. Đây giống như cô ấy đang ăn giấm vậy( edit: ý là ghen đó).
Tất cả mọi người đều chỉ dám đứng nhìn Tô Nhan kéo Lâm Thần ra ngoài, mà một sự đối lập cực kỳ lớn mà không ai có thể lý giải được, đó là Tô Nhan là một con người cực kỳ khó tính, lại cực kỳ xinh đẹp và giàu có lại đi kéo tay một cậu nam sinh rất đỗi bình thường. Mà tất cả mọi người còn không thể tin được khi thấy vẻ mặt có vẻ khó chịu của Lâm Thần.
-Hoa mắt đúng không, cậu ấy trông có vẻ không thích Tô Tổng kéo như vậy...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Chắc không phải đâu, tôi là con gái mà nếu được chủ tịch để ý như vậy cũng sướng đến chết đi sống lại rồi chứ...
-Đúng vậy, không ai ngu gì lại ghét một vị chủ tịch lại còn xinh đẹp như vậy cả..
Sau khi Tô Nhan và Lâm Thần ra ngoài thì ở trong phòng chỉ còn lời bàn tán. Đa phần đều cho rằng Lâm Thần quá may mắn khi được chủ tịch để ý như vậy. Chỉ có cô nhân viên vừa nãy bắt chuyện với Lâm Thần cảm thấy hối tiếc, một người trang điểm nhập quỷ xuất thần như vậy mà lại không thể xin học được, cảm giác này khiến cô cực kỳ hối tiếc.
Tô Nhan vừa ra ngoài đã làm tâm điểm của sự chú ý, đơn giản là do cô biến hóa quá ảo diệu. Quá đẹp, thực sự giống như tiên nữ vậy, tuy nhiên rất ít những cậu con trai nào dám tiếp cận, chính là bởi vì cô ấy là Tô Nhan. Tất cả con trai đứng xa chỉ dám nhìn chứ không dám đến ghẹo vị chủ tịch này, nhưng các cậu con trai đó vẫn không thể không nhìn chằm chằm được, càng nhìn con mắt càng thích thú...
Đạo diễn thấy Tô Nhan như vậy, cô há hốc mồm vì kinh ngạc nhưng trong lòng cũng vui mừng, nếu Tô Nhan dung mạo như này mà đóng flim thì chắc chắn doanh thu sẽ tăng vù vù. Cô không kìm lòng được mà chạy đến cạnh một cô nhân viên trang điểm, nói:
-Ai trang điểm cho Tô Tổng vậy, hãy để tôi gặp người đó...
Cô nhân viên lắc đầu nói:
-Thưa đạo diễn, tôi không biết ạ... Tô Tổng đích thân tự chỉ người trang điểm, bọn tôi không được quyền trang điểm cho vị đó...
Đạo diễn lúc này mới nghĩ đến một người. Nhưng nghĩ đến người này cô lại không tin, vì vậy để xác thực nên cô chạy theo hướng của Tô Nhan đang đứng.
Lâm Thần thấy mọi người đang nhìn về hướng mình, cậu mới giật mình bỏ tay của Tô Nhan ra, cậu không muốn danh tiếng của Tô Nhan có vấn đề gì cả. Nhìn thấy Tô Nhan đang khó chịu, cậu nói nhẹ nhàng:
-Mọi người đang nhìn kìa Tô Tổng. Mong cô giữ chút phong độ..
Tô Nhan hôm nay cảm giác cực kỳ khó chịu khi nhìn thấy Lâm Thần bắt chuyện với người khác giới. Cảm giác này cô không biết đó là gì. Khi nghe thấy Lâm Thần nhắc nhở, mặt cô nhíu lại tỏ vẻ không dễ chịu một tý nào. Nhưng do cô cảm nhận những người xung quanh đang nhìn cô, vì vậy cô mới cố nén sự khó chịu, nói:
-Cậu đứng nơi này, tý nữa tôi sẽ diễn tập. Đừng có bắt chuyện với người lạ nếu không có sự cho phép của tôi.
Lily cũng nhìn thấy Tô Nhan, cô cũng giống như đạo diễn, cô há hốc mồm vì không thể tin được. Ngoài ra cô cũng thấy Lâm Thần đang đứng đó, tính tiểu thư cộng thêm tính tò mò làm cô không thể không chạy tới. Cô muốn chào hỏi một chút Lâm Thần và hỏi xem người nào mà có thể trang điểm một cách tài tình như vậy.
Tuy nhiên, ngay khi cô đang chạy gần tới vị trí của Lâm Thần thì có một cô nhân viên đang bưng ấm chén đi qua, do mải để ý tới sắc đẹp của Tô Nhan nên cô không may vấp chân làm cô mất thăng bằng. Chén đĩa cũng vì thế mà rơi theo hướng của Lily.
Không ai có thể lường trước tình huồng này, Lily nhìn thấy chén đĩa bay về hướng cô, trong lòng cô trong lúc ngàn cân treo sợi tóc chỉ còn sự sợ hãi. Tầm rơi gần như vậy thì cô không thể né được, cảm giác tuyệt vọng dần chạm tới đáy lòng của cô. Cô chỉ kịp phát ra tiếng :
-Cứuuuuu...
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc như vậy. Một bóng ảnh đã vụt đến ôm lấy thân thể của Lily, Lily cảm giác giống như mình đang trong lòng một ai đó chứ không phải cảm giác khi bị chén dĩa rơi trúng. Một mùi nam tính xông vào mũi cô, đây là một cậu con trai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc cô mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt Lâm Thần trước mặt rồi, nhưng vẻ mặt của cậu ấy khá khó chịu. Cô lúc này mới mất bình tĩnh nói:
-Cậu...cậu..có sao không?*
Lâm Thần không nói gì cả, cảm giác bỏng rát tràn ngập lưng cậu do nước nóng tràn vào, tuy nhiên do lớp áo dày nên có vẻ cảm giác nóng bỏng này sẽ không ảnh hưởng nhiều đến da của cậu. Tuy nhiên thân thể cậu ướt sũng do nước thấm nhanh. Mặt của cậu cũng bị một chút bắn vào làm lớp ngụy trang có màu nhạt phai.
Tô Nhan thấy Lâm Thần cứu người như vậy, cô hốt hoảng chạy tới. Cô nhìn cô nhân viên vừa làm rơi bát dĩa đang run rẩy, tính tình tức giận dâng trào, cô đến gần, xách vạt áo lên và nói:
-CÔ LÀM CÁI TRÒ GÌ VẬY?
Cô nhân viên chỉ biết run cầm cập, nước mắt chảy như suối. Giống như đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời cô vậy, ai nhìn cũng sẽ thấy đáng thương nhiều hơn là đáng trách...
Lâm Thần cố đỡ Lily dậy, khi thấy Tô Nhan gào ầm như vậy, cậu đến gần nói với Tô Nhan:
-Tô Tổng, tôi không sao, tôi xin phép ra ngoài một lúc để thay đồ.
Tô Nhan thấy Lâm Thần nói vậy, cô bỏ vạt áo cô nhân viên đó ra, ân cần hỏi Lâm Thần:
-Cậu có cần đến bệnh viện không? Để tôi gọi bác sĩ đến...
Lâm Thần chỉ lắc đầu rồi tự mình đi ra ngoài. Tô Nhan muốn dìu Lâm Thần nhưng Lâm Thần nhất quyết từ chối, tự mình đi ra ngoài.
Lily bây giờ vẫn chưa hoàn hồn, đây là lần đầu cô được nằm trọn trong lòng một cậu nam sinh. Cô cũng không thể nghĩ rằng Lâm Thần lại có thể chịu thay cho cô như vậy. Cậu ấy bị nước nóng dội vào chắc sẽ đau lắm. Càng nghĩ Lily càng cảm thấy mình có lỗi, mình nên đi theo và xin lỗi cậu ấy mới phải. Nghĩ như vậy, Lily cũng chạy ra ngoài theo lối của Lâm Thần.
Đạo diễn thấy mớ hỗn độn như vậy, nhưng cô cũng xử lý rất nhanh để không làm ảnh hưởng đến buổi quay. Đồng thời cô cũng gọi cho nhân viên y tế sẵn để chờ Lâm Thần quay lại thì sẽ kiểm tra vết thương.
Lâm Thần đi trước , mãi sau có một cô gái nhỏ nhắn tóc trắng đang lủi thủi theo sau. Đó chính là Lily, cô muốn xin lỗi Lâm Thần, đó là điều cô nên làm. Trong đầu cô đang suy nghĩ như thế nào để có thể bắt chuyện với Lâm Thần, do cô quá mải mê nên cô cũng không để ý rằng cô đã vào phòng vệ sinh của nam.
Lâm Thần đến phòng đó, cậu bắt đầu cởi bỏ lớp áo ra. Một thân hình mà ai là nữ giới cũng sẽ thèm nhỏ rãi, các cơ trên người Lâm Thần đều hiện ra một cách rõ ràng và đều đặn.( Edit: vẫn bị Linh Nhi hành thôi ae), Lâm Thần lấy một chiếc áo khác khoác lên, vậy là xong. Tuy nhiên Lâm Thần không hề để ý rằng Lily đang đứng nhìn ở khe cửa đằng sau.
Sở dĩ Lily ở đó là vì lúc cô nhìn thấy Lâm Thần cô nhìn thấy Lâm Thần đang cởi ảo. Một thiếu nữ như cô thì đương nhiên sẽ phản xạ quay sang chỗ khác rồi. Lúc đó chui vào phòng cạnh thì cô mới nhận ra là cô đang ở phòng vệ sinh nam. Cảm giác hoảng hốt nhưng rất nhanh cô bình tĩnh trở lại, cô sẽ đợi Lâm Thần thay xong rồi cô sẽ đi ra ngoài. Tuy nhiên bản tính tò mò không thể ngăn được cô nhìn ngắm Lâm Thần được. Cô rất tò mò Lâm Thần sẽ có dung mạo như thế nào.
Mới cởi áo mà Lily suýt chút nữa phải thốt lên. Rất may là cô đã nhanh chóng tự bịt miệng mình. Cơ bắp đó đủ để cho mọi nữ sinh đều phải mê đắm, chính cô cũng cảm giác lạ thường khi được ngắm. Thay đổi quá lớn làm cho Lily càng tò mò xem Lâm Thần che giấu thêm điều gì nữa.
Lâm Thần không biết rằng cậu đang bị nhìn trộm bởi một cô nàng Lily nhỏ nhắn xinh đẹp, Lâm Thần nhìn vết hóa trang của mình đang bị mờ, vì vậy cậu phải tháo toàn bộ lớp ngụy trang của mình đi. Chính vì vậy mà cậu không biết rằng một biến cố lớn sắp xảy ra...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro