Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 28
2024-09-15 02:32:16
Chỉ là lúc này hot search đã đổi thành cỏ bắt côn trùng, nhấp vào xem thì là những GIF ngộ nghĩnh do cư dân mạng tự làm, kèm theo meme đáng yêu.
"Không sao đâu, tôi và cửa hàng của tôi đâu phải tiền, đương nhiên là không mong ai cũng thích mình rồi, chỉ mong mọi người nhìn thấy sự thật rồi hãy phát biểu . Lần sau tôi cũng sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình." Giọng Hạ Chi Đào ngọt ngào, không làm cư dân mạng trong livestream kinh ngạc, mà ngược lại còn cảm thấy cô dễ thương, cũng đồng loạt bắt chước cách cô nói.
“Được nè~”
“Lần sau chúng tôi cũng không như vậy nữa nè~”
Nghe Chu Hiểu Linh đọc những bình luận, Hạ Chi Đào bật cười.
Đúng lúc này, một người đàn ông đeo khẩu trang cầm camera đột nhiên xông vào cửa tiệm.
Anh ta vừa vào đã chạy thẳng đến chỗ cỏ bắt côn trùng, giọng nói to lớn: "Mọi người xem này, đây chính là cái gọi là cỏ bắt côn trùng! Mọi người xem đi, chủ tiệm dùng cái này để lừa đảo! Tôi vào từ nãy đến giờ, cái cây này chưa hề bắt một con côn trùng nào, đúng là lừa gạt mà.”
Người đàn ông vừa vào đã lớn tiếng chỉ trích cỏ bắt côn trùng và Hạ Chi Đào, dường như đang cố dùng cách này để thu hút người xem.
"Anh gì ơi, làm ơn để điện thoại cách xa cây cỏ bắt côn trùng một chút, nó sẽ làm tổn thương chúng đấy." Hạ Chi Đào cau mày tiến lên ngăn lại.
"Mọi người xem này, đây chính là bộ mặt của những chủ tiệm không có tâm, giờ còn đang diễn trò với tôi." Giọng anh ta bị nghẹt trong khẩu trang, mang theo một loại phấn khích kỳ lạ, như thể cảm thấy hành động của mình là vô cùng chính nghĩa.
Chu Hiểu Linh vẫn ghi lại toàn bộ sự việc, cư dân mạng trong livestream đều thấy ngán ngẩm.
Động tác của anh ta không nhỏ, cuối cùng làm đổ vài chậu cỏ bắt côn trùng, những chiếc lá xanh non bị gãy rụng.
Hạ Chi Đào đau lòng không thôi, giữ chặt anh ta lại không cho đi, còn nhờ Chu Hiểu Linh gọi cảnh sát.
Người đàn ông giật mạnh tay thoát khỏi cô, động tác mạnh bạo làm Hạ Chi Đào không đứng vững, lưng va vào cạnh quầy khiến cô đau đến thở dốc.
“Anh làm cái gì vậy?!” Chu Hiểu Linh quay lại sau khi báo cảnh sát xong, thấy Hạ Chi Đào đau đớn liền vội vàng đỡ cô dậy.
Người đàn ông còn đưa điện thoại quay sát mặt Hạ Chi Đào: “Mọi người xem đi, chủ tiệm còn muốn động thủ với tôi cơ.”
“Ai động thủ với ai chứ, tôi đã báo cảnh sát rồi, chờ nói chuyện với họ đi.”
Nghe thế, người đàn ông tự biết mình đuối lý, hừ lạnh một tiếng định quay người bỏ đi nhưng lại bị một bàn tay giữ chặt lại.
“Gây thương tích cho người ta rồi muốn đi à, dễ thế sao?” Người lên tiếng chính là Chu Tử Mặc vừa đến kịp.
Chu Tử Mặc cơ thể khỏe khoắn, người đàn ông không thoát nổi, cuối cùng cũng bắt đầu sợ hãi, cố làm ra vẻ mạnh mẽ: “Anh có biết tôi là ai không? Tôi có mấy chục nghìn fan đấy, mỗi người mắng anh hai câu thôi cũng đủ cho anh chết đuối rồi.”
“Với lại tôi đang thay trời hành đạo, những kẻ buôn bán không lương tâm thế này đáng bị trừng trị!” Anh ta nói với vẻ đầy tự tin.
“Anh là đàn ông to khỏe, bắt nạt một cô gái nhỏ thì hay ho lắm sao? Nói người ta buôn bán không lương tâm, có bằng chứng gì không? Không có thì đây chính là vu khống.” Chu Tử Mặc nghiêm mặt, khí thế mạnh mẽ.
“Là… là mọi người nói thế, không phải tôi nói.” Người đàn ông run rẩy.
"Không sao đâu, tôi và cửa hàng của tôi đâu phải tiền, đương nhiên là không mong ai cũng thích mình rồi, chỉ mong mọi người nhìn thấy sự thật rồi hãy phát biểu . Lần sau tôi cũng sẽ sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình." Giọng Hạ Chi Đào ngọt ngào, không làm cư dân mạng trong livestream kinh ngạc, mà ngược lại còn cảm thấy cô dễ thương, cũng đồng loạt bắt chước cách cô nói.
“Được nè~”
“Lần sau chúng tôi cũng không như vậy nữa nè~”
Nghe Chu Hiểu Linh đọc những bình luận, Hạ Chi Đào bật cười.
Đúng lúc này, một người đàn ông đeo khẩu trang cầm camera đột nhiên xông vào cửa tiệm.
Anh ta vừa vào đã chạy thẳng đến chỗ cỏ bắt côn trùng, giọng nói to lớn: "Mọi người xem này, đây chính là cái gọi là cỏ bắt côn trùng! Mọi người xem đi, chủ tiệm dùng cái này để lừa đảo! Tôi vào từ nãy đến giờ, cái cây này chưa hề bắt một con côn trùng nào, đúng là lừa gạt mà.”
Người đàn ông vừa vào đã lớn tiếng chỉ trích cỏ bắt côn trùng và Hạ Chi Đào, dường như đang cố dùng cách này để thu hút người xem.
"Anh gì ơi, làm ơn để điện thoại cách xa cây cỏ bắt côn trùng một chút, nó sẽ làm tổn thương chúng đấy." Hạ Chi Đào cau mày tiến lên ngăn lại.
"Mọi người xem này, đây chính là bộ mặt của những chủ tiệm không có tâm, giờ còn đang diễn trò với tôi." Giọng anh ta bị nghẹt trong khẩu trang, mang theo một loại phấn khích kỳ lạ, như thể cảm thấy hành động của mình là vô cùng chính nghĩa.
Chu Hiểu Linh vẫn ghi lại toàn bộ sự việc, cư dân mạng trong livestream đều thấy ngán ngẩm.
Động tác của anh ta không nhỏ, cuối cùng làm đổ vài chậu cỏ bắt côn trùng, những chiếc lá xanh non bị gãy rụng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Chi Đào đau lòng không thôi, giữ chặt anh ta lại không cho đi, còn nhờ Chu Hiểu Linh gọi cảnh sát.
Người đàn ông giật mạnh tay thoát khỏi cô, động tác mạnh bạo làm Hạ Chi Đào không đứng vững, lưng va vào cạnh quầy khiến cô đau đến thở dốc.
“Anh làm cái gì vậy?!” Chu Hiểu Linh quay lại sau khi báo cảnh sát xong, thấy Hạ Chi Đào đau đớn liền vội vàng đỡ cô dậy.
Người đàn ông còn đưa điện thoại quay sát mặt Hạ Chi Đào: “Mọi người xem đi, chủ tiệm còn muốn động thủ với tôi cơ.”
“Ai động thủ với ai chứ, tôi đã báo cảnh sát rồi, chờ nói chuyện với họ đi.”
Nghe thế, người đàn ông tự biết mình đuối lý, hừ lạnh một tiếng định quay người bỏ đi nhưng lại bị một bàn tay giữ chặt lại.
“Gây thương tích cho người ta rồi muốn đi à, dễ thế sao?” Người lên tiếng chính là Chu Tử Mặc vừa đến kịp.
Chu Tử Mặc cơ thể khỏe khoắn, người đàn ông không thoát nổi, cuối cùng cũng bắt đầu sợ hãi, cố làm ra vẻ mạnh mẽ: “Anh có biết tôi là ai không? Tôi có mấy chục nghìn fan đấy, mỗi người mắng anh hai câu thôi cũng đủ cho anh chết đuối rồi.”
“Với lại tôi đang thay trời hành đạo, những kẻ buôn bán không lương tâm thế này đáng bị trừng trị!” Anh ta nói với vẻ đầy tự tin.
“Anh là đàn ông to khỏe, bắt nạt một cô gái nhỏ thì hay ho lắm sao? Nói người ta buôn bán không lương tâm, có bằng chứng gì không? Không có thì đây chính là vu khống.” Chu Tử Mặc nghiêm mặt, khí thế mạnh mẽ.
“Là… là mọi người nói thế, không phải tôi nói.” Người đàn ông run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro