Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 31
2024-09-15 02:32:16
"Không cần đâu, tôi tự làm được mà, anh đi làm việc của mình đi." Hạ Chi Đào ngại ngùng nói.
"Không sao, tôi cũng không có việc gì làm mấy hôm nay, ông tôi nghe nói cô bị thương nên bắt tôi qua giúp, nếu tôi về giờ này thì sẽ bị ông mắng mất, yên tâm, tôi không lấy thêm tiền công đâu." Chu Tử Mặc nói đùa nửa thật.
Thấy Chu Tử Mặc quyết tâm giúp, Hạ Chi Đào cũng không khách sáo nữa, chỉ nghĩ sẽ trả công thêm cho anh trong tháng này.
Chu Tử Mặc mua cháo rau cải thịt nạc cho cô, vị thanh đạm nhưng rất ngon.
Hạ Chi Đào ăn hết bát cháo, Chu Tử Mặc cũng đã sắp xếp xong hàng hóa.
Anh quay sang hỏi Hạ Chi Đào: "Sắp xếp thế này được chưa?"
Hạ Chi Đào giơ ngón cái lên: "Tuyệt vời!"
Hạ Chi Đào ngồi xuống quầy thu ngân, Chu Tử Mặc cũng kéo ghế ngồi bên cạnh, có vẻ muốn giúp đỡ tới cùng.
Khoảng tám giờ hơn, khách bắt đầu đông lên, đều là người đến mua bánh mì, hôm nay có thêm bánh mì đào, Hạ Chi Đào bán với giá 40 tệ một cái.
Cả bốn loại bánh mì đều bán rất chạy, nhờ có Chu Tử Mặc giúp nên Hạ Chi Đào chỉ cần ngồi thu tiền.
Cô cũng nhận ra lợi ích của việc có nhân viên, trong lòng bắt đầu suy nghĩ đến việc tuyển người sớm hơn dự định.
Buổi sáng, tiệm bán được 25 cái bánh mì đào, 20 cái bánh mì táo, 15 cái bánh mì ngô và 5 cái bánh mì dừa.
Ngoài ra còn bán được 25 chai nước ép đào, 20 chai nước ép táo, 10 chai nước dừa và 5 chai nước ép cà rốt.
Tổng thu nhập là 5675 tệ.
Gần đến trưa, Chu Tử Mặc ra ngoài mua đồ chuẩn bị nấu ăn, trước khi đi, anh không quên dặn Hạ Chi Đào có việc thì gọi cho mình.
Do Hạ Chi Đào bị thương nên giỏ hàng trên Douyin không có hàng mới, nhiều người vào video trước đó hỏi lý do.
Hỏi nhiều quá, Hạ Chi Đào đành đăng một thông báo xin phép nghỉ, tuy nhiên cũng không nói rõ lý do là gì.
Thông báo vừa đăng, lập tức nhận được rất nhiều bình luận.
"Lúc trước tôi có mua táo ở tiệm, ngon lắm, đóng gói cũng đẹp, bây giờ tôi muốn mua thêm 50 quả nữa để tặng người thân."
"Lầu trên ơi, mỗi ngày chủ tiệm chỉ bán 50 quả thôi, bạn mua hết thế người khác mua kiểu gì?"
"Tôi mua dừa và nước dừa rồi, trời ơi, hương vị đậm đà ngon không chịu nổi, uống mãi không chán."
"Ngày đầu tiên live stream bán nhiều lắm, tiếc là tôi không mua nhiều hơn."
"Mọi người không ai nói về đường đỏ à? Tôi mỗi tháng đau bụng kinh chết đi sống lại, lần này uống nước đường đỏ của tiệm thấy đỡ hẳn."
"Thật không đó, hay lại là đám seeding quảng cáo?"
"Đúng rồi nha, bọn tôi đều là seeding hết, đồ tiệm này không ngon đâu, mọi người đừng giành mua của tôi, giờ mua đồ toàn phải tranh nhau."
"Tôi mua quạt lá, nhận hàng về đẹp lắm nha, nhìn y hệt lá thật, gió thổi mát lắm, mẹ tôi còn mang đi nhảy quảng trường, ai cũng ngưỡng mộ."
"Ngô cũng ngon nữa, thơm mùi sữa như được nấu với sữa ấy."
Bình luận đa phần là phản hồi từ khách đã nhận hàng, thu hút thêm nhiều người vào xem.
Hạ Chi Đào lại tăng thêm vài nghìn người theo dõi.
Ngay khi vừa đăng thông báo xong, trong tiệm có một người đàn ông mặc vest bước vào, đưa một danh thiếp trên đó ghi "Hứa Thắng - Trưởng phòng hậu cần Công ty kiến trúc Tinh Không."
"Chào chủ tiệm, công ty chúng tôi tuần này có một sự kiện tri ân khách hàng, đồng nghiệp giới thiệu nói bánh mì ở đây rất ngon nên muốn đặt bánh từ tiệm cô."
"Được thôi, anh cần bao nhiêu cái?" Hạ Chi Đào mỉm cười hỏi, cảm thấy đây là một đơn hàng lớn.
"Không sao, tôi cũng không có việc gì làm mấy hôm nay, ông tôi nghe nói cô bị thương nên bắt tôi qua giúp, nếu tôi về giờ này thì sẽ bị ông mắng mất, yên tâm, tôi không lấy thêm tiền công đâu." Chu Tử Mặc nói đùa nửa thật.
Thấy Chu Tử Mặc quyết tâm giúp, Hạ Chi Đào cũng không khách sáo nữa, chỉ nghĩ sẽ trả công thêm cho anh trong tháng này.
Chu Tử Mặc mua cháo rau cải thịt nạc cho cô, vị thanh đạm nhưng rất ngon.
Hạ Chi Đào ăn hết bát cháo, Chu Tử Mặc cũng đã sắp xếp xong hàng hóa.
Anh quay sang hỏi Hạ Chi Đào: "Sắp xếp thế này được chưa?"
Hạ Chi Đào giơ ngón cái lên: "Tuyệt vời!"
Hạ Chi Đào ngồi xuống quầy thu ngân, Chu Tử Mặc cũng kéo ghế ngồi bên cạnh, có vẻ muốn giúp đỡ tới cùng.
Khoảng tám giờ hơn, khách bắt đầu đông lên, đều là người đến mua bánh mì, hôm nay có thêm bánh mì đào, Hạ Chi Đào bán với giá 40 tệ một cái.
Cả bốn loại bánh mì đều bán rất chạy, nhờ có Chu Tử Mặc giúp nên Hạ Chi Đào chỉ cần ngồi thu tiền.
Cô cũng nhận ra lợi ích của việc có nhân viên, trong lòng bắt đầu suy nghĩ đến việc tuyển người sớm hơn dự định.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Buổi sáng, tiệm bán được 25 cái bánh mì đào, 20 cái bánh mì táo, 15 cái bánh mì ngô và 5 cái bánh mì dừa.
Ngoài ra còn bán được 25 chai nước ép đào, 20 chai nước ép táo, 10 chai nước dừa và 5 chai nước ép cà rốt.
Tổng thu nhập là 5675 tệ.
Gần đến trưa, Chu Tử Mặc ra ngoài mua đồ chuẩn bị nấu ăn, trước khi đi, anh không quên dặn Hạ Chi Đào có việc thì gọi cho mình.
Do Hạ Chi Đào bị thương nên giỏ hàng trên Douyin không có hàng mới, nhiều người vào video trước đó hỏi lý do.
Hỏi nhiều quá, Hạ Chi Đào đành đăng một thông báo xin phép nghỉ, tuy nhiên cũng không nói rõ lý do là gì.
Thông báo vừa đăng, lập tức nhận được rất nhiều bình luận.
"Lúc trước tôi có mua táo ở tiệm, ngon lắm, đóng gói cũng đẹp, bây giờ tôi muốn mua thêm 50 quả nữa để tặng người thân."
"Lầu trên ơi, mỗi ngày chủ tiệm chỉ bán 50 quả thôi, bạn mua hết thế người khác mua kiểu gì?"
"Tôi mua dừa và nước dừa rồi, trời ơi, hương vị đậm đà ngon không chịu nổi, uống mãi không chán."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngày đầu tiên live stream bán nhiều lắm, tiếc là tôi không mua nhiều hơn."
"Mọi người không ai nói về đường đỏ à? Tôi mỗi tháng đau bụng kinh chết đi sống lại, lần này uống nước đường đỏ của tiệm thấy đỡ hẳn."
"Thật không đó, hay lại là đám seeding quảng cáo?"
"Đúng rồi nha, bọn tôi đều là seeding hết, đồ tiệm này không ngon đâu, mọi người đừng giành mua của tôi, giờ mua đồ toàn phải tranh nhau."
"Tôi mua quạt lá, nhận hàng về đẹp lắm nha, nhìn y hệt lá thật, gió thổi mát lắm, mẹ tôi còn mang đi nhảy quảng trường, ai cũng ngưỡng mộ."
"Ngô cũng ngon nữa, thơm mùi sữa như được nấu với sữa ấy."
Bình luận đa phần là phản hồi từ khách đã nhận hàng, thu hút thêm nhiều người vào xem.
Hạ Chi Đào lại tăng thêm vài nghìn người theo dõi.
Ngay khi vừa đăng thông báo xong, trong tiệm có một người đàn ông mặc vest bước vào, đưa một danh thiếp trên đó ghi "Hứa Thắng - Trưởng phòng hậu cần Công ty kiến trúc Tinh Không."
"Chào chủ tiệm, công ty chúng tôi tuần này có một sự kiện tri ân khách hàng, đồng nghiệp giới thiệu nói bánh mì ở đây rất ngon nên muốn đặt bánh từ tiệm cô."
"Được thôi, anh cần bao nhiêu cái?" Hạ Chi Đào mỉm cười hỏi, cảm thấy đây là một đơn hàng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro