Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Chương 30

2024-09-15 02:32:16

“Vết thương của cô chắc chưa đến mức phạt tù, nhưng bồi thường và giam giữ vài ngày là chắc chắn.” Chu Hiểu Linh nhắn.

“Cảm ơn cô nhé.” Hạ Chi Đào gửi lại một sticker dễ thương, mặc dù có người xấu nhưng trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt, “Mai có thời gian không, ghé tiệm tôi chơi, tôi mời cô ăn cơm.”

“Không cần đâu, tôi cũng là vì hot search mới đến tiệm livestream kiếm fame, tôi thấy ngại lắm.” Chu Hiểu Linh cũng là người thật thà.

“Cô cũng giúp tôi đính chính gián tiếp mà, phải cảm ơn cô chứ, mai đến nhé, tôi mời ăn bánh đào mới ra mắt.”

Cuối cùng Chu Hiểu Linh cũng không cưỡng lại được sức hấp dẫn của bánh đào liền đồng ý.

Dù đau lưng, Hạ Chi Đào vẫn không quên tính toán thu nhập hôm nay.

Tính xong, cô nhận ra mình đã kiếm được tổng cộng 19.824 tệ cả online lẫn offline.

Nhờ con số này mà tâm trạng ức chế vì gã đàn ông đeo khẩu trang hôm nay cũng bớt đi rất nhiều, đúng là tiền bạc có sức mạnh ghê gớm mà.

Sáng hôm sau, vết bầm trên lưng cô rõ ràng hơn, sau khi chườm đá xong, Hạ Chi Đào mới xuống mở cửa tiệm.

Ngoài cửa, Triệu Thanh và Lữ Thiến đã đợi từ sớm, lần này còn có thêm hai đồng nghiệp của họ là những người bị bánh táo hôm qua hấp dẫn.

"Chủ tiệm có việc gấp hay sao mà giờ này vẫn chưa mở cửa, hôm nay không định mở à?" Nữ đồng nghiệp nhíu mày nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Thế giờ làm sao đây? Xuống mua bánh mì ở cửa hàng dưới công ty à? Bánh mì ở đó lúc nào cũng có mùi nhựa, chán lắm." Triệu Thanh nói.

"Thôi vậy, không ăn nữa, về uống cốc cà phê đen cho giảm cân luôn." Lữ Thiến bĩu môi.

Đúng lúc mấy người chuẩn bị quay đi thì cánh cửa kêu một tiếng "cạch" rồi mở ra.

"Bà chủ! Bọn tôi tưởng hôm nay cô không mở cửa chứ." Lữ Thiến vui vẻ reo lên.

"Xin lỗi nhé, mọi người đợi lâu chưa, hôm nay tôi dậy muộn một chút." Hạ Chi Đào không ngờ có người đứng chờ ngoài cửa, mỉm cười đáp.

"Không muộn, không muộn đâu, vừa kịp luôn." Cả nhóm người bước vào tiệm.

"Tối qua tan làm tôi còn định ghé mua bánh mì, ai ngờ cô lại đóng cửa rồi." Triệu Thanh tiếc nuối nói.

"Có chút chuyện xảy ra, xin lỗi nhé."

"Không sao đâu, hôm nay mua cũng được mà." Triệu Thanh xua tay, không để tâm.

"Bà chủ này, lưng cô bị làm sao thế?" Thấy Hạ Chi Đào cử động khó khăn, Lữ Thiến lo lắng hỏi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hôm qua tôi bị va vào kệ hàng." Hạ Chi Đào giải thích.

Triệu Thanh nhíu mày: "Chắc đau lắm nhỉ, hôm nay cô nghỉ ngơi đi."

"Không sao đâu, tôi chỉ ngồi thôi, nếu không chịu nổi thì tôi đóng cửa luôn." Hạ Chi Đào cười nói.

Trong lúc họ nói chuyện, xe giao hàng đã đến, tài xế hạ hàng xuống trước cửa tiệm.

Mở thùng ra, bên trong là bánh mì mới và các loại hàng hóa khác. Chưa kịp bày lên kệ thì đã bị nhóm của Triệu Thanh mua mất bốn cái bánh mì, hai chai nước ép đào và hai chai nước ép táo.

Biết Hạ Chi Đào không tiện, họ tự mình cúi xuống lấy hàng từ thùng ra.

Sau khi họ rời đi, Hạ Chi Đào chậm rãi bắt đầu bày hàng.

Lúc này, một bàn tay đã cầm lấy chai nước ép táo từ tay cô.

Hạ Chi Đào quay lại, nhìn thấy Chu Tử Mặc đang sắp xếp hàng hóa theo giá niêm yết.

"Tôi đã để bữa sáng của cô ở trên bàn kia rồi, cô qua ăn đi, chỗ này để tôi sắp xếp." Chu Tử Mặc nói mà không ngoảnh lại.

Anh vẫn mặc áo sơ mi trắng gọn gàng, tay áo xắn đến khuỷ, để lộ cơ bắp chắc khỏe, gương mặt tập trung và nghiêm túc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Số ký tự: 0