Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Chương 46

2024-09-15 02:32:16

"Năm mươi quả?! Anh đùa à, ai lại đi mua hết năm mươi quả một lúc chứ?"

Nhìn những bình luận đa dạng, Hạ Chi Đào vừa buồn cười lại có chút áy náy, liền đáp: "Hôm nay thực sự xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu, thế này nhé, tôi sẽ đăng thêm một trăm quả táo, một trăm quả bắp, lần sau tôi sẽ lên hàng sớm hơn."

Nói xong, số lượng táo và bắp mỗi loại được thêm một trăm.

Nghe có vẻ nhiều nhưng mỗi người lấy mười quả thì chỉ đủ cho mười người.

Vì thế, hai trăm quả táo và bắp nhanh chóng bị khán giả mua sạch.

Có thêm hai trăm quả, cư dân mạng đã rất hài lòng, những khán giả hiểu chuyện bắt đầu mong lần trễ giờ tiếp theo của chủ tiệm.

Sau khi giỏ hàng Douyin trống rỗng, Hạ Chi Đào tắt livestream và bắt đầu đóng gói hàng hóa.

Tiện thể, cô cũng đóng gói gửi luôn một bưu kiện lớn cho Hứa Điềm.

Hàng của người khác gửi thường, còn hàng của Hứa Điềm thì gửi siêu tốc, chỉ trong một ngày là đến nơi.

Vì thế, hôm sau khi Hứa Điềm nhận được điện thoại báo có bưu kiện lớn, cô ấy còn hơi ngơ ngác.

Hứa Điềm đi xuống tầng dưới, thấy vài đồng nghiệp đang tụ tập nói chuyện ở quầy lễ tân.

"Cô giành được không? Tôi không giành được."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tôi giành được mười quả, chủ tiệm đăng ít quá."

"Phải đấy, tôi muốn lấy một chậu cỏ bắt côn trùng mà mãi chưa lấy được, hàng lên là hết ngay."

Vừa bước ra ngoài, Hứa Điềm thắc mắc rốt cuộc là bọn họ đang giành giật cái gì?

Đi xuống dưới, anh shipper đưa cho cô ấy một gói hàng lớn nặng trịch, Hứa Điềm suýt thì không đỡ nổi.

Nhìn vào phần người gửi là Hạ Chi Đào, trên thùng in logo của Cửa hàng tạp hóa Chi Đào, trông đơn giản mà hiện đại.

Hứa Điềm thầm nghĩ, rốt cuộc Hạ Chi Đào gửi cái gì thế này?

Cô ấy nhớ lại lời Hạ Chi Đào về tiệm tạp hóa, chẳng lẽ gửi toàn đồ của tiệm?

Vừa nghĩ vừa đi lên tầng, các cô gái ở quầy lễ tân vẫn chưa giải tán, ríu rít nói chuyện.

Hứa Điềm chào họ rồi chuẩn bị rời đi.

Lúc này, một cô gái tóc ngắn tinh mắt nhìn thấy chiếc hộp trong tay Hứa Điềm.

"Người nhà cô gửi đồ à? Nhiều thế."

"Không, bạn tôi gửi đấy." Hứa Điềm giơ tay chỉ vào chiếc túi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Khoan đã, cái logo này chẳng phải là của Cửa hàng tạp hóa Chi Đào sao?" Một cô gái tóc dài che miệng nói.

"Cửa hàng tạp hóa Chi Đào?" Hứa Điềm ngạc nhiên, "Sao các cô biết bạn tôi mở tiệm tạp hóa?"

"Trời ạ, Điềm Điềm, cô là bạn của chủ tiệm Cửa hàng tạp hóa Chi Đào hả, sướng quá đi thôi!" Mọi người đồng loạt ngưỡng mộ.

"Cho tôi xin hai quả táo nhé? Tôi trả tiền!"

"Điềm Điềm, tôi cũng muốn..."

Hứa Điềm vẫn ngơ ngác, ai có thể giải thích cho cô ấy chuyện gì đang xảy ra được không?

Cô ấy mới ra trường không lâu, vừa mới được lên chính thức, không quen thân với ai trong công ty, bọn họ từ bao giờ lại thân thiết gọi cô ấy là Điềm Điềm thế này.

Cuối cùng, Hứa Điềm cũng từ lời kể của mọi người mới biết được tiệm của Hạ Chi Đào đang nổi trên mạng ra sao, đồ đạc khó giành thế nào.

Thì ra thứ bọn họ vừa bàn tán chính là Cửa hàng tạp hóa Chi Đào.

Hứa Điềm mở Douyin của tiệm, đã có hơn mười vạn người theo dõi.

Cư dân mạng trong phần bình luận liên tục phàn nàn rằng không mua được hàng, hoặc hàng quá ít.

Hứa Điềm ngẩng đầu, vừa cảm thấy không thực lại vừa vui mừng, cô ấy và Hạ Chi Đào luôn đùa rằng mong đối phương thành phú bà, không ngờ giấc mơ này lại sắp thành sự thật.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh

Số ký tự: 0