Ta Là Bạch Nguyệt Quang
Đánh giá:
0.0
/10 từ 0 lượt
Đọc truyện Ta Là Bạch Nguyệt Quang ra chương mới nhất Chương 40, 41, 42 - DocTruyen.Pro. ... Trai mà mê gái đảo điên,
Cũng còn giải thoát cho yên mọi bề.
Gái theo trai lòng mê đắm đuối,
Không thể nào còn lối thoát đâu (1).
Chiến thần Bùi Mộc từng luyến mộ đế quân Khương Nguyệt Chương, luyến mộ đến hoàn cảnh lưu lạc không còn gì cả.
Nàng thở dài một tiếng, xoay người nhảy vào giếng luân hồi, cũng xin chúa tể U Minh cho mình kiếp sau làm nam nhân.
"Làm nữ nhân quá mệt, vẫn là làm nam nhân tiêu sái hơn."
Chúa tể U Minh đồng ý lời thỉnh cầu của nàng, nhưng nói: Chỉ có trải qua thử thách bảy đời, mới có thể nghịch chuyển âm dương.
Thế là Bùi Mộc chuyển thế bảy lần, mất ký ức bảy lần, cũng nữ giả nam trang bảy lần. Cũng theo thứ tự trở thành:
Tri kỷ và bạn thân duy nhất trong cuộc đời đại tư tế thần bí lạnh lùng ở thời kỳ thượng cổ.
Là ánh sáng và sự ấm áp sau cùng của quỷ y lệ khí đầy người trong chiến quốc khói lửa.
Thiên hạ mới định, nàng là sự cứu rỗi cuối cùng của hoàng đế u ám ngang ngược trong nỗi sợ hãi vô tận..., v.v.
Bọn họ luôn coi nàng là huynh đệ tốt nhất, kề vai chiến đấu, gửi gắm trách nhiệm. Cuối cùng, Bùi Mộc khôi phục ký ức, mới phát hiện... Tại sao tên của bọn họ đều là Khương Nguyệt Chương. Hơn nữa lần nào hắn cũng đau lòng phát cuồng vì nàng chết sớm, chỉ hận mình chưa từng phát hiện sớm giới tính của nàng, vẫn luôn bảo vệ nàng trong lòng ngực.
Nàng chết rồi, hắn cô độc cả đời; nàng chết sớm, hắn cũng không chịu được bao lâu.
Bùi Mộc bấm ngón tay tính toán, phát hiện trong lúc vô tình, mình đã làm bạch nguyệt quang (2) bảy lần của Khương Nguyệt Chương, cũng làm cho hắn đứt ruột gan từng khúc bảy lần, hối hận, tuyệt vọng vô cùng.
Bùi Mộc: "Chậc, cái này, không phải ta cố ý đâu."
Nhưng nàng vẫn phải nói: Đáng đời, sảng khoái.
Cuối cùng, đế quân trở về thần vị cả người thê lương, bước đến trước mặt nàng, lấy xuống mũ miện hau từng đau khổ mưu tính cả đời. Hắn không tiếp tục muốn vinh quang nữa, cũng không thèm để ý vĩnh sinh, không bàn đến thiên hạ to lớn này.
Hắn chỉ nghẹn ngào: "A Mộc, dù thế nào... Cũng đừng rời bỏ ta."
(1) trích từ Manh 3 - Khổng Tử, bản dịch của Tạ Quang Phát, nguồn thivien.net
(2) bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình khao khát mà không thể có được, vẫn luôn nằm sâu trong lòng mình mà không ở bên cạnh.
Cũng còn giải thoát cho yên mọi bề.
Gái theo trai lòng mê đắm đuối,
Không thể nào còn lối thoát đâu (1).
Chiến thần Bùi Mộc từng luyến mộ đế quân Khương Nguyệt Chương, luyến mộ đến hoàn cảnh lưu lạc không còn gì cả.
Nàng thở dài một tiếng, xoay người nhảy vào giếng luân hồi, cũng xin chúa tể U Minh cho mình kiếp sau làm nam nhân.
"Làm nữ nhân quá mệt, vẫn là làm nam nhân tiêu sái hơn."
Chúa tể U Minh đồng ý lời thỉnh cầu của nàng, nhưng nói: Chỉ có trải qua thử thách bảy đời, mới có thể nghịch chuyển âm dương.
Thế là Bùi Mộc chuyển thế bảy lần, mất ký ức bảy lần, cũng nữ giả nam trang bảy lần. Cũng theo thứ tự trở thành:
Tri kỷ và bạn thân duy nhất trong cuộc đời đại tư tế thần bí lạnh lùng ở thời kỳ thượng cổ.
Là ánh sáng và sự ấm áp sau cùng của quỷ y lệ khí đầy người trong chiến quốc khói lửa.
Thiên hạ mới định, nàng là sự cứu rỗi cuối cùng của hoàng đế u ám ngang ngược trong nỗi sợ hãi vô tận..., v.v.
Bọn họ luôn coi nàng là huynh đệ tốt nhất, kề vai chiến đấu, gửi gắm trách nhiệm. Cuối cùng, Bùi Mộc khôi phục ký ức, mới phát hiện... Tại sao tên của bọn họ đều là Khương Nguyệt Chương. Hơn nữa lần nào hắn cũng đau lòng phát cuồng vì nàng chết sớm, chỉ hận mình chưa từng phát hiện sớm giới tính của nàng, vẫn luôn bảo vệ nàng trong lòng ngực.
Nàng chết rồi, hắn cô độc cả đời; nàng chết sớm, hắn cũng không chịu được bao lâu.
Bùi Mộc bấm ngón tay tính toán, phát hiện trong lúc vô tình, mình đã làm bạch nguyệt quang (2) bảy lần của Khương Nguyệt Chương, cũng làm cho hắn đứt ruột gan từng khúc bảy lần, hối hận, tuyệt vọng vô cùng.
Bùi Mộc: "Chậc, cái này, không phải ta cố ý đâu."
Nhưng nàng vẫn phải nói: Đáng đời, sảng khoái.
Cuối cùng, đế quân trở về thần vị cả người thê lương, bước đến trước mặt nàng, lấy xuống mũ miện hau từng đau khổ mưu tính cả đời. Hắn không tiếp tục muốn vinh quang nữa, cũng không thèm để ý vĩnh sinh, không bàn đến thiên hạ to lớn này.
Hắn chỉ nghẹn ngào: "A Mộc, dù thế nào... Cũng đừng rời bỏ ta."
(1) trích từ Manh 3 - Khổng Tử, bản dịch của Tạ Quang Phát, nguồn thivien.net
(2) bạch nguyệt quang: ám chỉ người mình khao khát mà không thể có được, vẫn luôn nằm sâu trong lòng mình mà không ở bên cạnh.