Ta Là Đấng Không Toàn Năng
Đánh giá:
7.0
/10 từ 9 lượt
Đọc truyện Ta Là Đấng Không Toàn Năng ra chương mới nhất Chương 56, 57, 58 - DocTruyen.Pro. Ta Là Đấng Không Toàn Năng - Đang tiến hành - Nguyễn Phú Huy
Giới thiệu truyện khoa huyễn ly kỳ hấp dẫn sau:
Câu chuyện bắt đầu từ “Hắn” được tạo ra vì Người cảm thấy nhàn chán trước mọi thứ và muốn có gì đó để tiêu khiển mà thôi. Rồi sau đó người lại ban cho hắn "Tự Do" để làm Người bất ngờ, giữ cho Người thấy thú vị. Từ đó, hắn không ngừng khuấy động hàng vạn Thế Giới, chỉ để làm Người vui vẻ...
Mở đầu Vở kịch thứ 240120:
“Nhìn kìa! Tên kia có vẻ dễ ăn đấy!" - Gã đàn ông cao lớn, khuôn mặt dữ tợn đầy sẹo huých vai đồng bọn bên cạnh mình, hất cằm về phía trước ra hiệu.
Tên đồng bọn đảo đôi mắt híp gian xảo nhìn theo, ánh lên trong đôi con ngươi màu vàng là hình ảnh một người khoác áo choàng đen che mặt, bước chân lảo đảo không chút lực, nhưng từ đôi giày và loại vải dệt nên quần áo có thể thấy y tối thiểu thuộc tầng lớp trung lưu.
Chắc chắn trong người không thiếu tiền. Vả lại, bộ dáng nhỏ nhắn yếu ớt, lấm lét chật vật, xuất hiện ở thành này thì bảy tám phần là trốn tránh ai đó... Muốn vượt biên trái phép như rất nhiều kẻ khác.
Bọn chúng nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương là bạo ngược thì cùng mỉm cười gian xảo. Chia ra lẫn vào đoàn người bám theo hình bóng kia.
Ha! Xem ra ta đã tìm được vở kịch mới cho Người thưởng thức rồi... - Cách đó không xa, một nam nhân thu vào mắt mọi hành động của chúng, nheo lại đôi mắt bạch kim lấp lánh, nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Hỡi Thần! Hãy cùng Tạo Vật hèn mọn của Người đến đây, nhìn những sinh vật này chìm đắm trong đau khổ nào!
Giới thiệu truyện khoa huyễn ly kỳ hấp dẫn sau:
Câu chuyện bắt đầu từ “Hắn” được tạo ra vì Người cảm thấy nhàn chán trước mọi thứ và muốn có gì đó để tiêu khiển mà thôi. Rồi sau đó người lại ban cho hắn "Tự Do" để làm Người bất ngờ, giữ cho Người thấy thú vị. Từ đó, hắn không ngừng khuấy động hàng vạn Thế Giới, chỉ để làm Người vui vẻ...
Mở đầu Vở kịch thứ 240120:
“Nhìn kìa! Tên kia có vẻ dễ ăn đấy!" - Gã đàn ông cao lớn, khuôn mặt dữ tợn đầy sẹo huých vai đồng bọn bên cạnh mình, hất cằm về phía trước ra hiệu.
Tên đồng bọn đảo đôi mắt híp gian xảo nhìn theo, ánh lên trong đôi con ngươi màu vàng là hình ảnh một người khoác áo choàng đen che mặt, bước chân lảo đảo không chút lực, nhưng từ đôi giày và loại vải dệt nên quần áo có thể thấy y tối thiểu thuộc tầng lớp trung lưu.
Chắc chắn trong người không thiếu tiền. Vả lại, bộ dáng nhỏ nhắn yếu ớt, lấm lét chật vật, xuất hiện ở thành này thì bảy tám phần là trốn tránh ai đó... Muốn vượt biên trái phép như rất nhiều kẻ khác.
Bọn chúng nhìn nhau, thấy trong mắt đối phương là bạo ngược thì cùng mỉm cười gian xảo. Chia ra lẫn vào đoàn người bám theo hình bóng kia.
Ha! Xem ra ta đã tìm được vở kịch mới cho Người thưởng thức rồi... - Cách đó không xa, một nam nhân thu vào mắt mọi hành động của chúng, nheo lại đôi mắt bạch kim lấp lánh, nở một nụ cười tràn đầy hạnh phúc.
Hỡi Thần! Hãy cùng Tạo Vật hèn mọn của Người đến đây, nhìn những sinh vật này chìm đắm trong đau khổ nào!