Ta Là Thích Kiếm Pháp, Xung Ji Ohru
Đánh Bại Cả Trấn
Bạch định quốc
2024-07-11 04:04:58
Xe ngựa gần vào đến thị trấn, trong lúc đó Xung ji ohru và thủ hạ của hang sa ji đang nói chuyện với nhau.
"(???): gần tới thị trấn rồi!'.
"(Xung ji ohru): "độc cô tiểu thư này từ lúc trên xe đến giờ không hề nói một câu nào, không lẽ không thể nói?".
Cô tiểu thư này luôn trầm tính lạnh lùng xinh đẹp nhưng người đời ai cũng tránh xa vì mỗi hơi thở của cô có thể khiến độc tính phát tác làm cho người khác trúng độc lâu chỉ nói được và bai câu thì có người lăn đùng ra chết.
"(Xung ji ohru): cho tôi hỏi, tiểu thư của cô chưa bao giờ nói chuyện?".
"(???): không phải là tiểu thư không biết nói mà là hơi thở của tiểu thư có độc tố nên từng câu từng chữ mà tiểu thư thốt lên thì sẽ chết vì độc".
"(Xung ji ohru): "Hơi thở có độc!, chưa có ai mà người thường lại thở ra độc tố, không lẽ luyện độc hoàn mỹ mới được như vậy người này chắc là đại cao thủ của võ lâm!".
"(???): có cao thủ trên tiểu thư thì tiểu thư mới dám nói chuyện".
" (Xung ji ohru): không lẽ nội công thâm hậu?".
"(???): đúng!'.
Xe ngựa đã vào trấn và dừng lại.
"(???): tới nơi rồi!".
"(Xung ji ohru): đa tạ vì đã cho chúng tôi đi nhờ xe ngựa".
"(???): đừng khách sáo đây cũng là do mệnh lệnh của tiểu thư thôi".
"(Xung ji ohru): có duyên gặp lại cô nương".
"(???): có duyên gặp lại công tử".
Hai chúng tôi đứng nhìn xe ngựa rời đi rồi mới vào thành.
"(Jing see roe): em không tin luôn đó thật sự có người thở ra độc!".
"(Xung ji ohru): em không cần phải kinh ngạc như vậy trong thế giới này luôn có nhiều điều giống như vậy, em cũng giống cô ấy nữa em đã nhìn anh luyện tập rồi bắc chước theo động tác rồi tập như anh và em đã thành cao thủ lúc đó anh cũng bất ngờ lắm".
Jing see roe nghe Xung ji ohru khen mình cô liền đỏ mặt xấu hổ.
"(Jing see roe): em...em cám ơn anh".
"(Xung ji ohru): có gì mà phải che mặt chứ chuyện khen hay gì là bình thường nhưng có cái này là bất thường này!".
Xung ji ohru nắm lấy tay jing see roe và hôn lên bàn tay cô và nói.
"(Xung ji ohru): anh sẽ luôn bảo vệ em và sẽ không để cho ai làm em bị thương nữa".
jing see roe khi nghe câu nói cùng cái hôn vào bàn tay thì mặt đỏ bừng bừng đầu bốc khói và ngất đi vì hạnh phúc.
"(Xung ji ohru): chết!, trêu em ấy quá đà rồi".
Xung ji ohru thấy Jing see roe đã ngất đi thì liền cõng cô lên lưng và đi tiếp.
"(Xung ji ohru): tìm một khách điếm thôi thường thì em ấy mà ngất thì rất lâu mới tỉnh dậy".
Khi Xung ji ohru đang đi tìm khách điếm thì có vài tên đang đứng bàn kế hoạch.
"(Người dân): này nghe nói bắt sống hắn thì được trăm lượng vàng đúng không?.
"(Người dân): tên này vẫn chưa biết truy nã của hắn dán dầy thin trấn không sợ bị bắt mà vẫn đi vào thị trấn của chúng ta".
Trong khi đó Xung ji ohru đang thông thả đi tìm khách điếm thì bỗng!.
Có một người nhảy xuống cản đường.
"(Người dân): hai ngươi không thoát được đâu, các ngươi sẽ bị ta bắt đen về thích khách môn để lĩnh thưởng".
"(Xung ji ohru): này các người bình tĩnh đi hai ta đã làm gì các ngươi mà muốn bắt hai ta!".
" (Người dân): lệnh truy nã của hai ngươi được dán khắp nơi không lẽ hai ngươi không thấy?".
"(Xung ji ohru): lệnh truy nã?".
"(Người dân) đây tự mà xem đi!".
Lệnh truy nã: Xung ji ohru một trăm lượng vàng.
lệnh truy nã jing see roe một trăm lượng vàng.
"(Xung ji ohru): "tại sao lại có cái này, tên đó vừa nói thích khách môn sao không lẽ là ba người kia trong môn phái này bị mình giết rồi truy nã mình, mình đã bảo vệ dân làng mà!".
"(Xung ji ohru): không lẽ có một nhóm các ngươi thôi sao vậy thì dễ rồi muốn đánh thì nhào vô!".
"(Người dân): không phải nhóm của ta thôi đâu mà là tất cả người trong thị trấn này, ngươi nên biết trong thị trấn này cũng có rất nhiều cao thủ ẩn cư!".
"(Xung ji ohru): cả thị trấn!, " lần này chắc phải dùng một nửa công lực rồi".
"(Người dân): tiến lên bắt sông tên này".
Tất cả mọi người trong thị trấn đều lao ra và phi nhanh vào Xung ji ohru.
Xung ji ohru một tay bợ jing see roe trên lưng một tay rút kiếm.
Keng!keng!keng!.
Tiếng của những thanh kiếm va chạm nhau liên tục.
Bao nhiêu đòn lao vào Xung ji ohru thì Xung ji ohru vẫn đỡ được hết.
" (Xung ji ohru): tình hình này không mấy khả quang lắm, mấy tên này rất đông, còn có thêm mười cao thủ đứng ngoài lề đợi mìn đuối sức mới lao vào".
Xung ji ohru luôn tập trung cao độ để chặn kiếm và né kiếm.
"(Xung ji ohru): mình không thể để jing see roe bị thương được".
Xung ji ohru bắt đầu xài tuyệt kỹ.
" (Xung ji ohru): phương mười thế thích kiếm đại pháp".
"(Xung ji ohru): các ngươi tiêu chắc rồi!".
"(Phương lục):"
thích kiếm đại cực kiếm ý!.
Xung ji ohru một chém tạo ra một luồng kiếm khí cực khủng lao vào tất cả mọi người và thổi bay gần một nữa người trong thành phố.
Rầm!.
"(Người dân): tên này là một cao thủ".
Người trong thị trấn khi nhìn thấy Xung ji ohru một tay một nhát chém thổi bay gần một nữa người dân thì liền do dự không dám lao lên.
"(???): gần tới thị trấn rồi!'.
"(Xung ji ohru): "độc cô tiểu thư này từ lúc trên xe đến giờ không hề nói một câu nào, không lẽ không thể nói?".
Cô tiểu thư này luôn trầm tính lạnh lùng xinh đẹp nhưng người đời ai cũng tránh xa vì mỗi hơi thở của cô có thể khiến độc tính phát tác làm cho người khác trúng độc lâu chỉ nói được và bai câu thì có người lăn đùng ra chết.
"(Xung ji ohru): cho tôi hỏi, tiểu thư của cô chưa bao giờ nói chuyện?".
"(???): không phải là tiểu thư không biết nói mà là hơi thở của tiểu thư có độc tố nên từng câu từng chữ mà tiểu thư thốt lên thì sẽ chết vì độc".
"(Xung ji ohru): "Hơi thở có độc!, chưa có ai mà người thường lại thở ra độc tố, không lẽ luyện độc hoàn mỹ mới được như vậy người này chắc là đại cao thủ của võ lâm!".
"(???): có cao thủ trên tiểu thư thì tiểu thư mới dám nói chuyện".
" (Xung ji ohru): không lẽ nội công thâm hậu?".
"(???): đúng!'.
Xe ngựa đã vào trấn và dừng lại.
"(???): tới nơi rồi!".
"(Xung ji ohru): đa tạ vì đã cho chúng tôi đi nhờ xe ngựa".
"(???): đừng khách sáo đây cũng là do mệnh lệnh của tiểu thư thôi".
"(Xung ji ohru): có duyên gặp lại cô nương".
"(???): có duyên gặp lại công tử".
Hai chúng tôi đứng nhìn xe ngựa rời đi rồi mới vào thành.
"(Jing see roe): em không tin luôn đó thật sự có người thở ra độc!".
"(Xung ji ohru): em không cần phải kinh ngạc như vậy trong thế giới này luôn có nhiều điều giống như vậy, em cũng giống cô ấy nữa em đã nhìn anh luyện tập rồi bắc chước theo động tác rồi tập như anh và em đã thành cao thủ lúc đó anh cũng bất ngờ lắm".
Jing see roe nghe Xung ji ohru khen mình cô liền đỏ mặt xấu hổ.
"(Jing see roe): em...em cám ơn anh".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"(Xung ji ohru): có gì mà phải che mặt chứ chuyện khen hay gì là bình thường nhưng có cái này là bất thường này!".
Xung ji ohru nắm lấy tay jing see roe và hôn lên bàn tay cô và nói.
"(Xung ji ohru): anh sẽ luôn bảo vệ em và sẽ không để cho ai làm em bị thương nữa".
jing see roe khi nghe câu nói cùng cái hôn vào bàn tay thì mặt đỏ bừng bừng đầu bốc khói và ngất đi vì hạnh phúc.
"(Xung ji ohru): chết!, trêu em ấy quá đà rồi".
Xung ji ohru thấy Jing see roe đã ngất đi thì liền cõng cô lên lưng và đi tiếp.
"(Xung ji ohru): tìm một khách điếm thôi thường thì em ấy mà ngất thì rất lâu mới tỉnh dậy".
Khi Xung ji ohru đang đi tìm khách điếm thì có vài tên đang đứng bàn kế hoạch.
"(Người dân): này nghe nói bắt sống hắn thì được trăm lượng vàng đúng không?.
"(Người dân): tên này vẫn chưa biết truy nã của hắn dán dầy thin trấn không sợ bị bắt mà vẫn đi vào thị trấn của chúng ta".
Trong khi đó Xung ji ohru đang thông thả đi tìm khách điếm thì bỗng!.
Có một người nhảy xuống cản đường.
"(Người dân): hai ngươi không thoát được đâu, các ngươi sẽ bị ta bắt đen về thích khách môn để lĩnh thưởng".
"(Xung ji ohru): này các người bình tĩnh đi hai ta đã làm gì các ngươi mà muốn bắt hai ta!".
" (Người dân): lệnh truy nã của hai ngươi được dán khắp nơi không lẽ hai ngươi không thấy?".
"(Xung ji ohru): lệnh truy nã?".
"(Người dân) đây tự mà xem đi!".
Lệnh truy nã: Xung ji ohru một trăm lượng vàng.
lệnh truy nã jing see roe một trăm lượng vàng.
"(Xung ji ohru): "tại sao lại có cái này, tên đó vừa nói thích khách môn sao không lẽ là ba người kia trong môn phái này bị mình giết rồi truy nã mình, mình đã bảo vệ dân làng mà!".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"(Xung ji ohru): không lẽ có một nhóm các ngươi thôi sao vậy thì dễ rồi muốn đánh thì nhào vô!".
"(Người dân): không phải nhóm của ta thôi đâu mà là tất cả người trong thị trấn này, ngươi nên biết trong thị trấn này cũng có rất nhiều cao thủ ẩn cư!".
"(Xung ji ohru): cả thị trấn!, " lần này chắc phải dùng một nửa công lực rồi".
"(Người dân): tiến lên bắt sông tên này".
Tất cả mọi người trong thị trấn đều lao ra và phi nhanh vào Xung ji ohru.
Xung ji ohru một tay bợ jing see roe trên lưng một tay rút kiếm.
Keng!keng!keng!.
Tiếng của những thanh kiếm va chạm nhau liên tục.
Bao nhiêu đòn lao vào Xung ji ohru thì Xung ji ohru vẫn đỡ được hết.
" (Xung ji ohru): tình hình này không mấy khả quang lắm, mấy tên này rất đông, còn có thêm mười cao thủ đứng ngoài lề đợi mìn đuối sức mới lao vào".
Xung ji ohru luôn tập trung cao độ để chặn kiếm và né kiếm.
"(Xung ji ohru): mình không thể để jing see roe bị thương được".
Xung ji ohru bắt đầu xài tuyệt kỹ.
" (Xung ji ohru): phương mười thế thích kiếm đại pháp".
"(Xung ji ohru): các ngươi tiêu chắc rồi!".
"(Phương lục):"
thích kiếm đại cực kiếm ý!.
Xung ji ohru một chém tạo ra một luồng kiếm khí cực khủng lao vào tất cả mọi người và thổi bay gần một nữa người trong thành phố.
Rầm!.
"(Người dân): tên này là một cao thủ".
Người trong thị trấn khi nhìn thấy Xung ji ohru một tay một nhát chém thổi bay gần một nữa người dân thì liền do dự không dám lao lên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro