Ta Là Thích Kiếm Pháp, Xung Ji Ohru
Toàn Phái Truy Nã
Bạch định quốc
2024-07-11 04:04:58
Xung ji ohru và jing see roe ăn xong và rời đi.
" (Xung ji ohru): ông chủ bao nhiêu lượng bạc".
"(Chủ tửu quán): tổng của hai người hết bốn hào hai lượng".
"(Xung ji ohru): giờ tửu quán nào cũng rẻ vậy sao?, ông bán vậy không lấy lời à?".
"(Ông chủ quán tửu quán): chúng tôi trước giờ vẫn bán vậy không tăng không giảm vẫn bán chạy điều điều không càn quý khách phải lo".
"(Ông chủ): một món năm lượng nên vẫn lời được hai lượng".
"(Xung ji ohru): oh!, vậy à, vậy giờ chúng tôi đi đây tửu quán của ông bán ngon lắm!".
"(Ông chủ): quán vâng chúc quý khách đi vui vẻ".
"(Xung ji ohru): tạm biệt ông nha lần tôi sẽ lại tới".
Xung ji ohru và jing see roe đã rời khỏi tửu quán.
"(Jing see roe): anh giờ chúng ta đi đâu?".
"(Xung ji ohru): anh đâu biết được, hai chúng ta đi đến đâu thì dừng chân ở đó".
"(Jing see roe) vâng!".
Thích khách môn.
"(???): Bẩm báo gia chủ!, chúng tôi không thấy được gương mặt hay diện mạo của kẻ giết hee si jeri, jong ge jin, geho si jicho ra sao thì chúng tôi tìm bằng cách nào?".
"( sing jiih wee): ta cũng quên vụ đó, đem ba cái xác đó lại đây để ta xem ký ức".
"( sing jiih wee): mời thợ vẽ đến đây, để ta miêu tả cho hắn vẽ lại'.
Thuộc hạ của thích khách môn đi mời thợ vẽ về và vẽ ra hai bức chân dung của Xung ji ohru và jing see roe.
"( sing jiih wee): đi dán hết lệnh truy nã này và tìm cho bằng được bọn chúng, ai tìn được thưởng một trăm lượng vàng!".
"(???): Vâng gia chủ!".
Thế là nhóm người của thích khách môn dáng đầy tờ truy nã khắp mọi nơi, ai bắt sống được hai người thì sẽ thưởng trăm lượng vàng.
Mọi cao thủ và người thường trong làng ai nấy điều đi tìm tung tích của hai người trong khi đó hai người vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra với mình.
Xung ji ohru và jing see roe đang trên đường đi bộ.
"(Jing see roe): anh chúng ta xem thử có xe ngựa nào chạy ngang đây không để nhờ đi ké".
"(Xung ji ohru): anh nghĩ chúng ta cũng đi xa lắm rồi, xe ngựa thì chắc sẽ chạy ngang qua đây thôi đến lúc đó anh sẽ nhờ nông dân cho đi ké".
" (Xung ji ohru): đi đường thẳng này thì sẽ có một thị trấn phía trước đến được đó thì tìm đại một khách điếm nghỉ ngơi".
"(Jing see roe): vâng anh".
Hai chúng tôi đã đi thêm một đoạn thì thấy một chiếc xe ngựa chạy ngang nhưng đó không phải xe ngựa của nông dân mà là xe ngựa của một tiểu thư đại gia tộc nào đó.
"(Jing see roe): anh có xe ngựa chạy qua kìa, nhờ họ cho chúng ta đi một đoạn".
"(Xung ji ohru): ừ".
" (Xung ji ohru): này ở đây hãy dừng xe lại một chút giúp chúng tôi với".
cỗ xe ngựa đến trước mặt chúng tôi và dừng lại.
"(Xung ji ohru): này người bên trong có thể cho chúng tôi đi nhờ đến thị trấn phía trước không?".
Tiểu thư bên trong chiếc xe lên tiếng.
"(???): Tiểu thư cho họ lên xe đi".
"(???): Vâng thưa tiểu thư".
Hai chúng được tiểu thư của một gia tộc nào đó cho đi nhờ xe ngựa.
Bên trong xe ngựa.
"(???): hai người đi đến thị trấn phía trước để làm gì vậy".
"(Xung ji ohru): à chúng tôi chỉ muốn tìm một nơi nào đó để dừng chân thôi".
Jing see roe với Xung ji ohru nói thầm với nhau.
"(Jing see roe): anh bên trong chiếc xe ngựa này đẹp quá".
"(Xung ji ohru): thì đây là xe ngựa của một tiểu thư mà, em đừng có nói năng xằng bậy để người ta biết được là cả tộc truy sát chúng ta đó".
"(Jing see roe): vâng vậy trong chuyến xe ngựa này em sẽ yên lặng".
"(Xung ji ohru): ừm, họ có hỏi thì để anh trả lời cho".
"(Jing see roe): vâng".
"(???): tôi quên giới thiệu cho hai người rồi nhỉ, vị ngồi đây là độc cô tiểu thư của gia tộc độc cô thứ cô ấy là hang sa ji còn tôi là thủ hạ của cô ấy hang jinh se".
"(Xung ji ohru): "gia tộc độc cô thứ à lúc trước cũng có nghe sư phụ nói qua nên mình biết được chút ít".
" (Xung ji ohru): " gia tộc này năm xưa có cao thủ dùng độc giết hàng trăm người chỉ trong một chiêu và đã gầy dựng nên một gia tộc hưng thịnh nhưng gia tộc này luôn thua sư phụ của mình không đỡ quá ba chiêu nên đã ẩn cư luyện pháp giờ lại được vị tiểu thư của gia tộc cho đi nhờ".
"(Xung ji ohru): ahaha, nghe danh đã lâu giờ lại gặp được người thật ở đây".
"(???): tiểu thư của chúng tôi rất giỏi trong việc dùng độc một tay giết chục người cũng là cao thủ độc cô trong gian hồ được người trong gian hồ đặt biệt hiệu thần chết hang sa ji".
" (Xung ji ohru): "hình như cô thủ hạ này nói hơi quá rồi nhỉ?", haha đúng rồi đúng rồi tôi cũng đã nghe qua pháp danh đó khi trên đường đi".
" (Xung ji ohru): " mình còn chưa nghe qua bao giờ mà thôi cứ kệ đi cứ cho họ biết là mình đã nghe qua dù họ cũng cho mình đi nhờ".
" (Xung ji ohru): ông chủ bao nhiêu lượng bạc".
"(Chủ tửu quán): tổng của hai người hết bốn hào hai lượng".
"(Xung ji ohru): giờ tửu quán nào cũng rẻ vậy sao?, ông bán vậy không lấy lời à?".
"(Ông chủ quán tửu quán): chúng tôi trước giờ vẫn bán vậy không tăng không giảm vẫn bán chạy điều điều không càn quý khách phải lo".
"(Ông chủ): một món năm lượng nên vẫn lời được hai lượng".
"(Xung ji ohru): oh!, vậy à, vậy giờ chúng tôi đi đây tửu quán của ông bán ngon lắm!".
"(Ông chủ): quán vâng chúc quý khách đi vui vẻ".
"(Xung ji ohru): tạm biệt ông nha lần tôi sẽ lại tới".
Xung ji ohru và jing see roe đã rời khỏi tửu quán.
"(Jing see roe): anh giờ chúng ta đi đâu?".
"(Xung ji ohru): anh đâu biết được, hai chúng ta đi đến đâu thì dừng chân ở đó".
"(Jing see roe) vâng!".
Thích khách môn.
"(???): Bẩm báo gia chủ!, chúng tôi không thấy được gương mặt hay diện mạo của kẻ giết hee si jeri, jong ge jin, geho si jicho ra sao thì chúng tôi tìm bằng cách nào?".
"( sing jiih wee): ta cũng quên vụ đó, đem ba cái xác đó lại đây để ta xem ký ức".
"( sing jiih wee): mời thợ vẽ đến đây, để ta miêu tả cho hắn vẽ lại'.
Thuộc hạ của thích khách môn đi mời thợ vẽ về và vẽ ra hai bức chân dung của Xung ji ohru và jing see roe.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"( sing jiih wee): đi dán hết lệnh truy nã này và tìm cho bằng được bọn chúng, ai tìn được thưởng một trăm lượng vàng!".
"(???): Vâng gia chủ!".
Thế là nhóm người của thích khách môn dáng đầy tờ truy nã khắp mọi nơi, ai bắt sống được hai người thì sẽ thưởng trăm lượng vàng.
Mọi cao thủ và người thường trong làng ai nấy điều đi tìm tung tích của hai người trong khi đó hai người vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra với mình.
Xung ji ohru và jing see roe đang trên đường đi bộ.
"(Jing see roe): anh chúng ta xem thử có xe ngựa nào chạy ngang đây không để nhờ đi ké".
"(Xung ji ohru): anh nghĩ chúng ta cũng đi xa lắm rồi, xe ngựa thì chắc sẽ chạy ngang qua đây thôi đến lúc đó anh sẽ nhờ nông dân cho đi ké".
" (Xung ji ohru): đi đường thẳng này thì sẽ có một thị trấn phía trước đến được đó thì tìm đại một khách điếm nghỉ ngơi".
"(Jing see roe): vâng anh".
Hai chúng tôi đã đi thêm một đoạn thì thấy một chiếc xe ngựa chạy ngang nhưng đó không phải xe ngựa của nông dân mà là xe ngựa của một tiểu thư đại gia tộc nào đó.
"(Jing see roe): anh có xe ngựa chạy qua kìa, nhờ họ cho chúng ta đi một đoạn".
"(Xung ji ohru): ừ".
" (Xung ji ohru): này ở đây hãy dừng xe lại một chút giúp chúng tôi với".
cỗ xe ngựa đến trước mặt chúng tôi và dừng lại.
"(Xung ji ohru): này người bên trong có thể cho chúng tôi đi nhờ đến thị trấn phía trước không?".
Tiểu thư bên trong chiếc xe lên tiếng.
"(???): Tiểu thư cho họ lên xe đi".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"(???): Vâng thưa tiểu thư".
Hai chúng được tiểu thư của một gia tộc nào đó cho đi nhờ xe ngựa.
Bên trong xe ngựa.
"(???): hai người đi đến thị trấn phía trước để làm gì vậy".
"(Xung ji ohru): à chúng tôi chỉ muốn tìm một nơi nào đó để dừng chân thôi".
Jing see roe với Xung ji ohru nói thầm với nhau.
"(Jing see roe): anh bên trong chiếc xe ngựa này đẹp quá".
"(Xung ji ohru): thì đây là xe ngựa của một tiểu thư mà, em đừng có nói năng xằng bậy để người ta biết được là cả tộc truy sát chúng ta đó".
"(Jing see roe): vâng vậy trong chuyến xe ngựa này em sẽ yên lặng".
"(Xung ji ohru): ừm, họ có hỏi thì để anh trả lời cho".
"(Jing see roe): vâng".
"(???): tôi quên giới thiệu cho hai người rồi nhỉ, vị ngồi đây là độc cô tiểu thư của gia tộc độc cô thứ cô ấy là hang sa ji còn tôi là thủ hạ của cô ấy hang jinh se".
"(Xung ji ohru): "gia tộc độc cô thứ à lúc trước cũng có nghe sư phụ nói qua nên mình biết được chút ít".
" (Xung ji ohru): " gia tộc này năm xưa có cao thủ dùng độc giết hàng trăm người chỉ trong một chiêu và đã gầy dựng nên một gia tộc hưng thịnh nhưng gia tộc này luôn thua sư phụ của mình không đỡ quá ba chiêu nên đã ẩn cư luyện pháp giờ lại được vị tiểu thư của gia tộc cho đi nhờ".
"(Xung ji ohru): ahaha, nghe danh đã lâu giờ lại gặp được người thật ở đây".
"(???): tiểu thư của chúng tôi rất giỏi trong việc dùng độc một tay giết chục người cũng là cao thủ độc cô trong gian hồ được người trong gian hồ đặt biệt hiệu thần chết hang sa ji".
" (Xung ji ohru): "hình như cô thủ hạ này nói hơi quá rồi nhỉ?", haha đúng rồi đúng rồi tôi cũng đã nghe qua pháp danh đó khi trên đường đi".
" (Xung ji ohru): " mình còn chưa nghe qua bao giờ mà thôi cứ kệ đi cứ cho họ biết là mình đã nghe qua dù họ cũng cho mình đi nhờ".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro