Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp (Dịch)
Cường Giả Thiên...
Bị Miêu Giảo Liễu
2024-11-21 18:10:13
Bại lộ rồi!
Xảy ra chuyện gì vậy, ta không hề lộ ra kẽ hở mới đúng, hắn làm sao mà phát hiện?
"Lý Quý" cũng loé lên ý niệm trong đầu, hắn không dám suy nghĩ quá nhiều, nơi này chính là địa bàn của Đông Võ Vương, trốn mới là sự lựa chọn duy nhất của hắn.
Gót chân bỗng nhiên nhảy một cái, toàn thân phát lực, người liền ra khỏi địa lao, chạy như bay về phía cổng của địa đạo.
Chỉ là hắn rất nhanh đã dừng bước, vì gặp hai chướng ngại vật, một người là Lý Quý thật, một người là Bạch Lão.
"Lý Quý" nhìn thấy địa đạo bị chặn lại, không lựa chọn đột phá vòng vây mà quay đầu chạy ngược lại, hắn không biết ngoại trừ hai người kia ra, cổng của địa đạo còn có bao nhiêu cường giả đang chờ hắn.
Cán cân duy nhất của hắn chính là Đông Võ Vương, chỉ cần khống chế được Đông Võ Vương thì hắn có thể lợi dụng Đông Võ Vương để trốn khỏi Đông Võ Vương phủ.
"Lý Quý" quay trở về địa lao, nhìn thấy Đông Võ Vương vẫn còn bất động đứng yên tại chỗ, lại nghe thấy âm thanh phía sau càng ngày càng gần, hắn
không có thời gian suy nghĩ cái khác, chân phát lực đạp một cái, đôi tay giết về phía Đông Võ Vương.
"Bùm"
Chỗ cổ gần bả vai của "Lý Quý" trực tiếp chịu một đòn thủ kích của Hoàng Đông Kiệt, đôi mắt của "Lý Quý" trợn tròn ngã xuống.
Chỉ cái này!
Nhìn thấy một màn này, các cường giả Tông Sư bị treo thành từng hàng trong địa lao nhất thời nói khoác không ngớt, có lầm hay không, cái này đã kết thúc rồi à?
Bọn hắn còn hy vọng cường giả Tông Sư không biết tên này sẽ bắt được Đông Võ Vương, để ra ngoài, cường giả Tông Sư không biết tên này chắc chắn sẽ thả bọn hắn xuống, cần bọn hắn hiệp trợ để tăng thêm hy vọng chạy trốn ra ngoài.
Chỉ là hy vọng của bọn hắn mới bắt đầu, cường giả Tông Sư không biết tên này đã ngã xuống rồi.
Điều này khiến nội tâm của bọn hắn sau khi bình tĩnh lại, trực tiếp hô: Chết tiệt ~
Thầm mắng cường giả Tông Sư không biết tên này không góp sức, đồng thời, bọn hắn cũng kinh ngạc trước lực lượng của Đông Võ Vương, một kích kia là lực lượng thuần tuý của Đông Võ Vương.
Không có bất kỳ chân khí nào hiện lên, nói cách khác Đông Võ Vương dựa vào lực đạo nhục thể đã đánh ngất một cường giả Tông Sư.
Đông Võ Vương là quái vật sao, chỉ riêng lực đạo của nhục thể đã khủng bố tới mức như thế.
Hoàng Đông Kiệt không để ý đến các chuột bạch còn lại suy nghĩ như thế nào, hắn xách "Lý Quý" lên treo vào một góc phòng, nhìn thấy một thân không hài hoà của "Lý Quý".
Hoàng Đông Kiệt nhìn không quen, liền động thủ, tay xé về phía mặt của "Lý Quý", một cái mặt nạ da người kéo xuống.
Kéo tấm mặt nạ da người xuống, Hoàng Đông Kiệt không hề ngừng lại, lại xé một cái trên mặt xuống, lại là một tấm mặt nạ da người rơi xuống.
Hoàng Đông Kiệt tiếp tục, mãi cho đến khi tấm mặt nạ da người thứ bảy gỡ xuống, Hoàng Đông Kiệt mới dừng lại.
Tiếp theo, Hoàng Đông Kiệt lại xé y phục trên người hắn, xé một lớp mỏng như lụa xuống, cũng không biết là dùng nguyên liệu gì chế tạo ra, liên tiếp kéo xuống vài lớp, Hoàng Đông Kiệt mới dừng tay lại.
Dung mạo ban đầu của kẻ ngụy trang hiện ra, đây là một tiểu sinh mặt trắng, dáng vẻ trắng bóc giống như nữ sinh.
Kẻ ngụy trang cũng nhanh chóng tỉnh lại, hắn phát hiện ngụy trang của mình đều đã bị gỡ xuống, cũng không để ý, bởi vì trong khoảnh khắc bị bắt kia, hắn đã đoán được kết cục của mình rồi.
"Ngươi làm sao phát hiện ta là giả?"
Kẻ ngụy trang không sợ chết, hắn muốn trước khi chết biết được bản thân làm sao mà bị Đông Võ Vương phát hiện.
"Ngươi đoán xem"
Hoàng Đông Kiệt nói xong cũng bịt miệng của kẻ ngụy trang lại, hoàn toàn không để ý tới bất cứ cảm xúc nào của kẻ ngụy trang.
Hoàng Đông Kiệt đuổi đám người Lão Bạch đi, chọn một tên xui xẻo đến trên bàn đá nghiên cứu.
Bên ngoài Đông Võ Vương phủ còn lảng vảng không ít nhân sĩ giang hồ có dụng tâm khác, trong đó có không ít người chuẩn bị hành động, cũng có người thông minh lựa chọn từ bỏ.
Bình thường lựa chọn từ bỏ, đều là người có trực giác vận khí mà người khác không có.
Ví dụ như có một nữ nhân trời sinh biết khống chế các loài chim, bản năng của loài chim có thể phát giác được Đông Võ Vương phủ nguy hiểm trùng điệp, bảo chủ nhân của nó từ bỏ ý tưởng đối với Đông Võ Vương phủ.
Địa lao
Thủ Lao Việt cảm thấy mình sắp sụp đổ rồi, mỗi ngày nhìn người khác bị dày vò, luôn cảm thấy người tiếp theo chính là mình, mỗi một giây một phút đều đang sợ hãi, mỗi một giây một phút đều dày vò.
Tâm lý bị dày vò mấy ngày, hắn ngược lại hy vọng người tiếp theo bị hành hạ là hắn. Đau dài không bằng đau ngắn, bị dày vò thoi thóp hơi tàn, còn có thời gian an tâm khôi phục thương thế.
“Két"
Hoàng Đông Kiệt lại kéo một người vào, đám người trong tù vốn dĩ đã quen rồi, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy người bị bắt là ai, bọn hắn triệt để sững sờ.
Cường giả Thiên Bảng!
Người bị bắt vào là cường giả Thiên Bảng!
Thứ 78 Thiên Bảng Hồng Tề Tinh!
Nhìn Đông Võ Vương lôi cường giả Thiên Bảng vào giống như lôi một con chó chết, đám người trong tù ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
Có thể bắt giữ cường giả Thiên Bảng, nói rõ Đông Võ Vương phủ... ít nhất ... ẩn giấu hai ba vị cường giả Thiên Bảng.
Con mẹ nó, ai nói cường giả của Đông Võ Vương phủ mất hết mặt mũi bỏ đi hết rồi, đây không phải là lừa người sao.
Nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt cũng treo cường giả Thiên Bảng Hồng Tề Tinh lên giống như lợn chết, bọn hắn đột nhiên cảm thấy đãi ngộ của mình cũng không tồi lắm, không nhìn thấy cường giả Thiên Bảng cũng bị treo giống vậy sao?
Ngay cả cường giả Thiên Bảng Hồng Tề Tinh vào Đông Võ Vương phủ cũng không ra ngoài, các đại thế lực thiên hạ cũng dần dần hồi tâm.
Lúc này bọn hắn đều biết, ngoài mặt thực lực của Đông Võ Vương phủ giảm xuống, trong âm thầm thực lực của Đông Võ Vương phủ thâm sâu khó lường.
Hồng Tề Tinh cũng không ra ngoài được, cho thấy rõ Đông Võ Vương phủ cũng ẩn giấu cường giả Thiên Bảng, vị trí của cường giả Thiên Bảng ẩn giấu e rằng ở trong top 50 của Thiên Bảng, hơn nữa cường giả Thiên Bảng ẩn giấu không chỉ một người.
Dần dần, người lẻn vào Đông Võ Vương phủ trở nên ít đi.
Nếu như còn có người dám lẻn vào, hoặc là tán tu không có nguồn tin tức, hoặc là không biết chuyện cường giả Thiên Bảng không ra khỏi Đông Võ Vương phủ được.
Xảy ra chuyện gì vậy, ta không hề lộ ra kẽ hở mới đúng, hắn làm sao mà phát hiện?
"Lý Quý" cũng loé lên ý niệm trong đầu, hắn không dám suy nghĩ quá nhiều, nơi này chính là địa bàn của Đông Võ Vương, trốn mới là sự lựa chọn duy nhất của hắn.
Gót chân bỗng nhiên nhảy một cái, toàn thân phát lực, người liền ra khỏi địa lao, chạy như bay về phía cổng của địa đạo.
Chỉ là hắn rất nhanh đã dừng bước, vì gặp hai chướng ngại vật, một người là Lý Quý thật, một người là Bạch Lão.
"Lý Quý" nhìn thấy địa đạo bị chặn lại, không lựa chọn đột phá vòng vây mà quay đầu chạy ngược lại, hắn không biết ngoại trừ hai người kia ra, cổng của địa đạo còn có bao nhiêu cường giả đang chờ hắn.
Cán cân duy nhất của hắn chính là Đông Võ Vương, chỉ cần khống chế được Đông Võ Vương thì hắn có thể lợi dụng Đông Võ Vương để trốn khỏi Đông Võ Vương phủ.
"Lý Quý" quay trở về địa lao, nhìn thấy Đông Võ Vương vẫn còn bất động đứng yên tại chỗ, lại nghe thấy âm thanh phía sau càng ngày càng gần, hắn
không có thời gian suy nghĩ cái khác, chân phát lực đạp một cái, đôi tay giết về phía Đông Võ Vương.
"Bùm"
Chỗ cổ gần bả vai của "Lý Quý" trực tiếp chịu một đòn thủ kích của Hoàng Đông Kiệt, đôi mắt của "Lý Quý" trợn tròn ngã xuống.
Chỉ cái này!
Nhìn thấy một màn này, các cường giả Tông Sư bị treo thành từng hàng trong địa lao nhất thời nói khoác không ngớt, có lầm hay không, cái này đã kết thúc rồi à?
Bọn hắn còn hy vọng cường giả Tông Sư không biết tên này sẽ bắt được Đông Võ Vương, để ra ngoài, cường giả Tông Sư không biết tên này chắc chắn sẽ thả bọn hắn xuống, cần bọn hắn hiệp trợ để tăng thêm hy vọng chạy trốn ra ngoài.
Chỉ là hy vọng của bọn hắn mới bắt đầu, cường giả Tông Sư không biết tên này đã ngã xuống rồi.
Điều này khiến nội tâm của bọn hắn sau khi bình tĩnh lại, trực tiếp hô: Chết tiệt ~
Thầm mắng cường giả Tông Sư không biết tên này không góp sức, đồng thời, bọn hắn cũng kinh ngạc trước lực lượng của Đông Võ Vương, một kích kia là lực lượng thuần tuý của Đông Võ Vương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không có bất kỳ chân khí nào hiện lên, nói cách khác Đông Võ Vương dựa vào lực đạo nhục thể đã đánh ngất một cường giả Tông Sư.
Đông Võ Vương là quái vật sao, chỉ riêng lực đạo của nhục thể đã khủng bố tới mức như thế.
Hoàng Đông Kiệt không để ý đến các chuột bạch còn lại suy nghĩ như thế nào, hắn xách "Lý Quý" lên treo vào một góc phòng, nhìn thấy một thân không hài hoà của "Lý Quý".
Hoàng Đông Kiệt nhìn không quen, liền động thủ, tay xé về phía mặt của "Lý Quý", một cái mặt nạ da người kéo xuống.
Kéo tấm mặt nạ da người xuống, Hoàng Đông Kiệt không hề ngừng lại, lại xé một cái trên mặt xuống, lại là một tấm mặt nạ da người rơi xuống.
Hoàng Đông Kiệt tiếp tục, mãi cho đến khi tấm mặt nạ da người thứ bảy gỡ xuống, Hoàng Đông Kiệt mới dừng lại.
Tiếp theo, Hoàng Đông Kiệt lại xé y phục trên người hắn, xé một lớp mỏng như lụa xuống, cũng không biết là dùng nguyên liệu gì chế tạo ra, liên tiếp kéo xuống vài lớp, Hoàng Đông Kiệt mới dừng tay lại.
Dung mạo ban đầu của kẻ ngụy trang hiện ra, đây là một tiểu sinh mặt trắng, dáng vẻ trắng bóc giống như nữ sinh.
Kẻ ngụy trang cũng nhanh chóng tỉnh lại, hắn phát hiện ngụy trang của mình đều đã bị gỡ xuống, cũng không để ý, bởi vì trong khoảnh khắc bị bắt kia, hắn đã đoán được kết cục của mình rồi.
"Ngươi làm sao phát hiện ta là giả?"
Kẻ ngụy trang không sợ chết, hắn muốn trước khi chết biết được bản thân làm sao mà bị Đông Võ Vương phát hiện.
"Ngươi đoán xem"
Hoàng Đông Kiệt nói xong cũng bịt miệng của kẻ ngụy trang lại, hoàn toàn không để ý tới bất cứ cảm xúc nào của kẻ ngụy trang.
Hoàng Đông Kiệt đuổi đám người Lão Bạch đi, chọn một tên xui xẻo đến trên bàn đá nghiên cứu.
Bên ngoài Đông Võ Vương phủ còn lảng vảng không ít nhân sĩ giang hồ có dụng tâm khác, trong đó có không ít người chuẩn bị hành động, cũng có người thông minh lựa chọn từ bỏ.
Bình thường lựa chọn từ bỏ, đều là người có trực giác vận khí mà người khác không có.
Ví dụ như có một nữ nhân trời sinh biết khống chế các loài chim, bản năng của loài chim có thể phát giác được Đông Võ Vương phủ nguy hiểm trùng điệp, bảo chủ nhân của nó từ bỏ ý tưởng đối với Đông Võ Vương phủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Địa lao
Thủ Lao Việt cảm thấy mình sắp sụp đổ rồi, mỗi ngày nhìn người khác bị dày vò, luôn cảm thấy người tiếp theo chính là mình, mỗi một giây một phút đều đang sợ hãi, mỗi một giây một phút đều dày vò.
Tâm lý bị dày vò mấy ngày, hắn ngược lại hy vọng người tiếp theo bị hành hạ là hắn. Đau dài không bằng đau ngắn, bị dày vò thoi thóp hơi tàn, còn có thời gian an tâm khôi phục thương thế.
“Két"
Hoàng Đông Kiệt lại kéo một người vào, đám người trong tù vốn dĩ đã quen rồi, nhưng sau khi bọn hắn nhìn thấy người bị bắt là ai, bọn hắn triệt để sững sờ.
Cường giả Thiên Bảng!
Người bị bắt vào là cường giả Thiên Bảng!
Thứ 78 Thiên Bảng Hồng Tề Tinh!
Nhìn Đông Võ Vương lôi cường giả Thiên Bảng vào giống như lôi một con chó chết, đám người trong tù ngay cả hô hấp cũng ngừng lại.
Có thể bắt giữ cường giả Thiên Bảng, nói rõ Đông Võ Vương phủ... ít nhất ... ẩn giấu hai ba vị cường giả Thiên Bảng.
Con mẹ nó, ai nói cường giả của Đông Võ Vương phủ mất hết mặt mũi bỏ đi hết rồi, đây không phải là lừa người sao.
Nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt cũng treo cường giả Thiên Bảng Hồng Tề Tinh lên giống như lợn chết, bọn hắn đột nhiên cảm thấy đãi ngộ của mình cũng không tồi lắm, không nhìn thấy cường giả Thiên Bảng cũng bị treo giống vậy sao?
Ngay cả cường giả Thiên Bảng Hồng Tề Tinh vào Đông Võ Vương phủ cũng không ra ngoài, các đại thế lực thiên hạ cũng dần dần hồi tâm.
Lúc này bọn hắn đều biết, ngoài mặt thực lực của Đông Võ Vương phủ giảm xuống, trong âm thầm thực lực của Đông Võ Vương phủ thâm sâu khó lường.
Hồng Tề Tinh cũng không ra ngoài được, cho thấy rõ Đông Võ Vương phủ cũng ẩn giấu cường giả Thiên Bảng, vị trí của cường giả Thiên Bảng ẩn giấu e rằng ở trong top 50 của Thiên Bảng, hơn nữa cường giả Thiên Bảng ẩn giấu không chỉ một người.
Dần dần, người lẻn vào Đông Võ Vương phủ trở nên ít đi.
Nếu như còn có người dám lẻn vào, hoặc là tán tu không có nguồn tin tức, hoặc là không biết chuyện cường giả Thiên Bảng không ra khỏi Đông Võ Vương phủ được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro