Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên
Chương 28
2024-12-25 13:35:56
Bỏ qua? Ông ta đã lên kế hoạch lâu như vậy rồi, làm sao có thể giải quyết xong chỉ bằng một câu bỏ qua đi chứ?
Hơn nữa cho dù ông ta bỏ qua thì nhà họ Tô sẽ bỏ qua sao? Dù sao họ vốn đã có hiềm khích với nhau rồi.
Trương quản sự thấy ông ta cứng đầu ngu ngốc như thế cũng không thèm nói gì thêm nữa, chỉ dặn dò thêm một câu: “Ngươi lên kế hoạch cho tất cả những chuyện này không phải là vì mảnh đất thôn Tô màu mỡ sao? Nhưng tiếc là linh khí của thôn Tô đều đã bị con nha đầu nhà họ Tô kia dùng hết rồi. Bây giờ thôn Tô còn không bằng thôn Lạc của các ngươi.”
Lạc trưởng lão: …
Cho nên ông ta giằng co lâu như vậy không những là dã tràng xe cát biển Đông mà còn gây thù kết oán với nhà họ Tô?
“Dù vậy đi chăng nữa thì toàn bộ Tô gia nhất định cũng phải bị trục xuất.” Nếu không thì lửa giận trong lòng ông ta khó mà dập tắt đi được.
Trương quản sự lắc đầu: “Vậy thì ngươi cứ thử một lần đi, nhưng mà ta nói trước, cùng lắm ta chỉ có thể thiên vị ngươi một chút thôi đấy.”
Lúc trước chắc chắn ông ta bị ma xui quỷ khiến mới đi nhận lễ vật của nhà họ Lạc.
“Nghe ngài nói thế thì ta yên tâm rồi.” Lạc trưởng lão đầy quyết tâm đi về phía Tô lão tộc trưởng.
Lúc này Tô lão tộc trưởng đã hả giận, tinh thần cũng phấn chấn hơn rất nhiều, lập tức cảm thấy bản thân sống thêm năm mươi năm nữa cũng không thành vấn đề.
Tô Cửu dựa vào ký ức mà quay về nhà họ Tô. Nàng tìm thấy một bộ y phục trong khuê phòng, dùng Thủy linh lực để rót nước vào thùng tắm, sau đó dùng Hỏa linh lực để đun nước. Tất cả đều là những hành động theo bản năng. Mặc dù đây là lần đầu nàng dùng linh lực vẫn chưa quen lắm, nhưng may là mọi thứ vẫn ổn.
Nàng hoàn toàn quên mất ở giới tu tiên còn có Thanh Tịnh Quyết.
Khi nữ nhân đến đun nước đổ đầy vào nồi thì Tô Cửu đã tắm rửa xong.
Dẫn khí nhập thể tương đương với tẩy kinh phạt tủy, vậy nên sau khi tắm xong Tô Cửu càng trắng hơn rất nhiều. Nàng mặc một bộ y phục màu hồng nhạt tao nhã giản dị, mặc dù chỉ búi tóc đơn giản nhưng vẫn toát lên khí chất hoạt bát và thanh tao.
Tô Cửu vội vàng chào hỏi trưởng bối rồi rót linh khí xuống chân. Chỉ trong nháy mắt cái bóng dưới chân nàng đã biến mất.
Tô Cửu chỉ muốn thử một lần, nào ngờ bản thân đã tự học được thuật ẩn thân.
Quay lại quảng trường, Tô Lạc thấy rõ trong đó đang chia làm hai phe rõ rệt, lại đang đôi co về lệnh trục xuất đã được ban ra.
Tô Cửu đón lấy Bánh Trôi đang nhào đến, gật đầu với người của nhà họ Tô. Nàng đi đến trước mặt Trương quản sự, thở dài nói: “Trương đạo hữu.”
Khóe miệng của Trương quản sự giật một cái, một con nhóc còn chưa cao đến ngực ông ta đã chạy đến chắp tay chào hỏi, lẽ nào nàng không biết trẻ con giả làm người lớn rất buồn cười sao?
“Tô đạo hữu.” Trương quản sự khẽ gật đầu đáp lễ.
Người nhà họ Tô thấy tiểu A Cửu dám nói chuyện với Trương quản sự như vậy, họ lập tức hiểu ra rằng đây chính là sức mạnh của người tu tiên, mà A Cửu chính là khí phách của họ.
Cũng may lão tộc trưởng biết Tô Cửu chỉ vừa mới dẫn khi nhập thể, không thể quá kiêu ngạo. Lão tộc trưởng lập tức dùng ánh mắt ra hiệu cho người trong tộc khiêm tốn chút.
Tô Cửu dìu lão tộc trưởng ngồi xuống. Nàng đứng bên cạnh, khuôn mặt nhỏ ra vẻ trưởng thành, nghiêm túc hỏi: “Trương đạo hữu định làm như thế nào?”
Hơn nữa cho dù ông ta bỏ qua thì nhà họ Tô sẽ bỏ qua sao? Dù sao họ vốn đã có hiềm khích với nhau rồi.
Trương quản sự thấy ông ta cứng đầu ngu ngốc như thế cũng không thèm nói gì thêm nữa, chỉ dặn dò thêm một câu: “Ngươi lên kế hoạch cho tất cả những chuyện này không phải là vì mảnh đất thôn Tô màu mỡ sao? Nhưng tiếc là linh khí của thôn Tô đều đã bị con nha đầu nhà họ Tô kia dùng hết rồi. Bây giờ thôn Tô còn không bằng thôn Lạc của các ngươi.”
Lạc trưởng lão: …
Cho nên ông ta giằng co lâu như vậy không những là dã tràng xe cát biển Đông mà còn gây thù kết oán với nhà họ Tô?
“Dù vậy đi chăng nữa thì toàn bộ Tô gia nhất định cũng phải bị trục xuất.” Nếu không thì lửa giận trong lòng ông ta khó mà dập tắt đi được.
Trương quản sự lắc đầu: “Vậy thì ngươi cứ thử một lần đi, nhưng mà ta nói trước, cùng lắm ta chỉ có thể thiên vị ngươi một chút thôi đấy.”
Lúc trước chắc chắn ông ta bị ma xui quỷ khiến mới đi nhận lễ vật của nhà họ Lạc.
“Nghe ngài nói thế thì ta yên tâm rồi.” Lạc trưởng lão đầy quyết tâm đi về phía Tô lão tộc trưởng.
Lúc này Tô lão tộc trưởng đã hả giận, tinh thần cũng phấn chấn hơn rất nhiều, lập tức cảm thấy bản thân sống thêm năm mươi năm nữa cũng không thành vấn đề.
Tô Cửu dựa vào ký ức mà quay về nhà họ Tô. Nàng tìm thấy một bộ y phục trong khuê phòng, dùng Thủy linh lực để rót nước vào thùng tắm, sau đó dùng Hỏa linh lực để đun nước. Tất cả đều là những hành động theo bản năng. Mặc dù đây là lần đầu nàng dùng linh lực vẫn chưa quen lắm, nhưng may là mọi thứ vẫn ổn.
Nàng hoàn toàn quên mất ở giới tu tiên còn có Thanh Tịnh Quyết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khi nữ nhân đến đun nước đổ đầy vào nồi thì Tô Cửu đã tắm rửa xong.
Dẫn khí nhập thể tương đương với tẩy kinh phạt tủy, vậy nên sau khi tắm xong Tô Cửu càng trắng hơn rất nhiều. Nàng mặc một bộ y phục màu hồng nhạt tao nhã giản dị, mặc dù chỉ búi tóc đơn giản nhưng vẫn toát lên khí chất hoạt bát và thanh tao.
Tô Cửu vội vàng chào hỏi trưởng bối rồi rót linh khí xuống chân. Chỉ trong nháy mắt cái bóng dưới chân nàng đã biến mất.
Tô Cửu chỉ muốn thử một lần, nào ngờ bản thân đã tự học được thuật ẩn thân.
Quay lại quảng trường, Tô Lạc thấy rõ trong đó đang chia làm hai phe rõ rệt, lại đang đôi co về lệnh trục xuất đã được ban ra.
Tô Cửu đón lấy Bánh Trôi đang nhào đến, gật đầu với người của nhà họ Tô. Nàng đi đến trước mặt Trương quản sự, thở dài nói: “Trương đạo hữu.”
Khóe miệng của Trương quản sự giật một cái, một con nhóc còn chưa cao đến ngực ông ta đã chạy đến chắp tay chào hỏi, lẽ nào nàng không biết trẻ con giả làm người lớn rất buồn cười sao?
“Tô đạo hữu.” Trương quản sự khẽ gật đầu đáp lễ.
Người nhà họ Tô thấy tiểu A Cửu dám nói chuyện với Trương quản sự như vậy, họ lập tức hiểu ra rằng đây chính là sức mạnh của người tu tiên, mà A Cửu chính là khí phách của họ.
Cũng may lão tộc trưởng biết Tô Cửu chỉ vừa mới dẫn khi nhập thể, không thể quá kiêu ngạo. Lão tộc trưởng lập tức dùng ánh mắt ra hiệu cho người trong tộc khiêm tốn chút.
Tô Cửu dìu lão tộc trưởng ngồi xuống. Nàng đứng bên cạnh, khuôn mặt nhỏ ra vẻ trưởng thành, nghiêm túc hỏi: “Trương đạo hữu định làm như thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro