Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên
Chương 45
2024-12-25 13:35:56
Rau diếp có kết cấu rất mềm, có thể ăn sống, nên chỉ cần xào đến khi vừa chín tới là có thể cho gia vị vào, muối, một chút rượu gia vị, xì dầu, đảo đều là xong.
Cuối cùng là món trứng xào hành lá, đây là món dễ làm, trong nhà thiếu gì cũng không thiếu trứng gà vì trứng để lâu được, còn lại trừ cải trắng thì còn hành lá, Tô Cửu quyết định làm món trứng xào hành lá.
Món này rất dễ làm, ai cũng có thể làm được.
Rửa sạch hành rồi cắt hành thành lát nhỏ, đập trứng gà vào bát, thêm dầu vừng, muối và vài giọt rượu vàng rồi đánh đều. Thêm rượu vàng không chỉ để khử mùi tanh của trứng mà còn làm cho trứng mềm mịn hơn.
Đun nóng dầu trong chảo, cho phần hành lá vào xào thơm trước, sau đó cho trứng vào xào, khi trứng bắt đầu đông lại thành khối thì bỏ hành lá cắt nhỏ vào, tiếp tục đảo nhanh, chờ trứng và hành lá hòa quyện với nhau rồi thì tắt lửa, bày ra đĩa là xong.
Khi món ăn được bày lên bàn, nhìn thấy các món ăn hấp dẫn với đủ màu sắc, hương thơm và mùi vị, những người đàn ông trong nhà đều nhìn Tô Cửu.
"Chắc lại là A Cửu làm bữa tối hôm nay phải không? A Cửu vất vả rồi." Tô lão gia tử tươi cười nói.
"Ông đoán sai rồi, đây là do mẫu thân con làm đấy." Tô Cửu nói với giọng điệu phóng đại, khen ngợi mẫu thân của mình.
"Haha, vậy cũng là mẫu thân của con có được người thầy giỏi như con." Tô lão gia tử cười to.
Không nói nhiều nữa, mỹ thực bày ra trước mắt thì việc ăn uống là ưu tiên hàng đầu.
Tô lão gia tử gắp một miếng dưa chuột đã ngâm, cắn một miếng, nghe tiếng ‘rắc rắc’ rất giòn, vì được ngâm trong nước giếng nên ăn càng giòn và mát, một miếng ăn vào là tan hết cảm giác nóng bức, vị chua, mặn, cay hòa quyện lại tạo thành một hương vị rất phong phú, ăn rất hợp cơm, cũng thích hợp ăn với cháo, thật là món ăn lý tưởng cho ông.
Tô Cảnh thử món rau diếp trước, y nhận ra tất cả các nguyên liệu, nhưng khi trộn và xào chung lại với nhau thì y gần như không nhận ra, khác hẳn với những món y ăn thường ngày. Chỉ riêng cách thái rau diếp đã khác biệt, những miếng rau thái hình thoi đẹp mắt, độ dày vừa phải, trên bề mặt phủ một lớp dầu sáng bóng, trông giống như có thể nhìn xuyên qua. Chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy rất dễ chịu. Đây là lần đầu tiên y nhận ra mẫu thân mình lại có tài nấu ăn khéo léo như vậy.
Y mới nghĩ như vậy thì Tô phụ đã khen: "Mai nương, không ngờ tay nghề của bà lại tốt như vậy, món ăn cũng ngon, nếu không ăn vào miệng thì ta cũng không nhận ra đây là rau diếp, ngọt và giòn, ăn ngon hơn cả thịt, từ giờ cứ làm như vậy đi."
Tô mẫu nếm thử món mình làm, hài lòng liên tục gật đầu, nói từ nay sẽ làm như vậy. Tô lão gia tử cũng nói cách làm này ăn ngon hơn.
Tô Cửu biết họ thường nấu món hầm hoặc nấu canh, chưa từng nghĩ tới việc xào nhanh hay chế biến bằng cách kiểm soát lửa để tạo ra hương vị khác biệt.
Không biết vì sao, sau khi ăn một miếng Bánh Trôi lại không ăn nữa, Tô Cửu đích thân đút cho nó cũng không chịu ăn.
"Có phải là nó không thoải mái không?" Tô mẫu rất yêu thích con thú cưng mà con gái nuôi, đặc biệt là nó rất thông minh.
"Không phải, chắc là nó không đói." Cái gì chứ, con vật này mà không đói sao?
Đối với những người thích ăn uống thì đâu có cái khái niệm ‘không đói’ chứ!
Cuối cùng là món trứng xào hành lá, đây là món dễ làm, trong nhà thiếu gì cũng không thiếu trứng gà vì trứng để lâu được, còn lại trừ cải trắng thì còn hành lá, Tô Cửu quyết định làm món trứng xào hành lá.
Món này rất dễ làm, ai cũng có thể làm được.
Rửa sạch hành rồi cắt hành thành lát nhỏ, đập trứng gà vào bát, thêm dầu vừng, muối và vài giọt rượu vàng rồi đánh đều. Thêm rượu vàng không chỉ để khử mùi tanh của trứng mà còn làm cho trứng mềm mịn hơn.
Đun nóng dầu trong chảo, cho phần hành lá vào xào thơm trước, sau đó cho trứng vào xào, khi trứng bắt đầu đông lại thành khối thì bỏ hành lá cắt nhỏ vào, tiếp tục đảo nhanh, chờ trứng và hành lá hòa quyện với nhau rồi thì tắt lửa, bày ra đĩa là xong.
Khi món ăn được bày lên bàn, nhìn thấy các món ăn hấp dẫn với đủ màu sắc, hương thơm và mùi vị, những người đàn ông trong nhà đều nhìn Tô Cửu.
"Chắc lại là A Cửu làm bữa tối hôm nay phải không? A Cửu vất vả rồi." Tô lão gia tử tươi cười nói.
"Ông đoán sai rồi, đây là do mẫu thân con làm đấy." Tô Cửu nói với giọng điệu phóng đại, khen ngợi mẫu thân của mình.
"Haha, vậy cũng là mẫu thân của con có được người thầy giỏi như con." Tô lão gia tử cười to.
Không nói nhiều nữa, mỹ thực bày ra trước mắt thì việc ăn uống là ưu tiên hàng đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô lão gia tử gắp một miếng dưa chuột đã ngâm, cắn một miếng, nghe tiếng ‘rắc rắc’ rất giòn, vì được ngâm trong nước giếng nên ăn càng giòn và mát, một miếng ăn vào là tan hết cảm giác nóng bức, vị chua, mặn, cay hòa quyện lại tạo thành một hương vị rất phong phú, ăn rất hợp cơm, cũng thích hợp ăn với cháo, thật là món ăn lý tưởng cho ông.
Tô Cảnh thử món rau diếp trước, y nhận ra tất cả các nguyên liệu, nhưng khi trộn và xào chung lại với nhau thì y gần như không nhận ra, khác hẳn với những món y ăn thường ngày. Chỉ riêng cách thái rau diếp đã khác biệt, những miếng rau thái hình thoi đẹp mắt, độ dày vừa phải, trên bề mặt phủ một lớp dầu sáng bóng, trông giống như có thể nhìn xuyên qua. Chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy rất dễ chịu. Đây là lần đầu tiên y nhận ra mẫu thân mình lại có tài nấu ăn khéo léo như vậy.
Y mới nghĩ như vậy thì Tô phụ đã khen: "Mai nương, không ngờ tay nghề của bà lại tốt như vậy, món ăn cũng ngon, nếu không ăn vào miệng thì ta cũng không nhận ra đây là rau diếp, ngọt và giòn, ăn ngon hơn cả thịt, từ giờ cứ làm như vậy đi."
Tô mẫu nếm thử món mình làm, hài lòng liên tục gật đầu, nói từ nay sẽ làm như vậy. Tô lão gia tử cũng nói cách làm này ăn ngon hơn.
Tô Cửu biết họ thường nấu món hầm hoặc nấu canh, chưa từng nghĩ tới việc xào nhanh hay chế biến bằng cách kiểm soát lửa để tạo ra hương vị khác biệt.
Không biết vì sao, sau khi ăn một miếng Bánh Trôi lại không ăn nữa, Tô Cửu đích thân đút cho nó cũng không chịu ăn.
"Có phải là nó không thoải mái không?" Tô mẫu rất yêu thích con thú cưng mà con gái nuôi, đặc biệt là nó rất thông minh.
"Không phải, chắc là nó không đói." Cái gì chứ, con vật này mà không đói sao?
Đối với những người thích ăn uống thì đâu có cái khái niệm ‘không đói’ chứ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro