Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Chương 55

2024-12-25 13:35:56

Đạo, nào biết tỏ, nào biết tường.

Có những tu sĩ cả đời đều tìm kiếm đạo của chính mình nhưng cuối cùng vẫn tiếc nuối tọa hóa sau hàng ngàn vạn năm. Chính vì vậy, việc tìm ra đạo của bản thân là một thử thách mà mỗi tu sĩ đều phải trải qua. Giống như bản thân đang leo một ngọn núi cao hiểm trở. Dù sao, nếu không biết mình đang tu đạo gì sao ngươi tu tiên được?

Tô Cửu quyết định sẽ đi Vân Thành!

Nàng bắt đầu tính toán linh thạch của mình. Để từ đây đi đến Vân Thành, nàng cần hai trăm linh thạch cho một lần đi qua truyền tống trận. Sau khi mua túi trữ vật và đá lửa, nàng chỉ còn lại một trăm sáu mươi tám khối linh thạch.

Tô Cửu suy nghĩ một lúc, nàng quyết định trước tiên sẽ bày quầy bán hàng để kiếm đủ lộ phí. Những vấn đề khác có thể giải quyết sau khi đến Vân Thành. Hiện nay, Vân Thành là nơi có lưu lượng người lớn nhất nên nàng không lo kiếm không đủ linh thạch. Dù sao, trong túi trữ vật của nàng vẫn còn mấy quả hiếm có một không hai.

Tô Cửu tìm một chỗ trong Đông Phường, nơi có nhiều tu sĩ nhất. Xong xuôi nàng bắt đầu lấy đồ từ trong túi trữ vật ra ngoài.

Cái bàn, bếp đỏ, nồi sắt, thớt gỗ, dao, bột mì, thịt, cải trắng, tôm, và các loại gia vị…

Bánh Trôi nhìn thấy trên bàn xuất hiện nhiều đồ như vậy, hiểu ngay chủ nhân lại muốn làm đồ ăn. Nó thay đổi trạng thái nằm ngủ sang đứng dậy, tinh thần phấn chấn mà chiếm chỗ trên vai Tô Cửu để có góc nhìn tốt nhất quan sát.

Bên cạnh, một thiếu niên trợn tròn mắt nhìn Tô Cửu.

Đây là đồ ngu hả trời? Ai lại tới chỗ này bày quán bán đồ ăn?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Có lẽ vì ánh mắt của đối phương như nhìn thấy đồ đần quá rõ ràng. Tô Cửu quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên da trắng tuấn tú đang khoanh chân ngồi dưới đất. Trước mặt hắn là một chậu hoa, với hình lá giống như trứng, đã nở những bông hoa nhỏ màu tím hồng điểm xuyết trên đầu cành.

Đây chẳng phải Đăng Lung Thảo thường gặp ở vùng thôn dã à?

“Tiểu nha đầu, ngươi định làm ăn ở đây à?” Thiếu niên cười hì hì hỏi.

Tô Cửu khẽ nhếch môi, nói ai là tiểu nha đầu chứ? Cái tên nhóc con này thật là!

Tô Cửu gật đầu, nàng lười trả lời hắn mà bắt đầu động thủ nhào bột mì.

Vì muốn da trở nên mềm mại và dai hơn, trước tiên nàng cho một ít muối vào bột mì, sau đó thêm hai lòng trắng trứng, rồi từ từ đổ nước vào, khuấy thành một khối dẻo. Nàng nhào nặn cho bột mịn màng, bóng loáng và có độ đàn hồi vừa phải, rồi đặt sang một bên, dùng băng gạc quấn lại để bột nghỉ ngơi.

“Ê! Ngươi đến sai chỗ rồi, đáng lẽ ngươi phải đến Tây Phường. Bên đó toàn là người phàm, còn ở đây toàn tu sĩ, không ai ăn đồ ngươi làm đâu.” Thiếu niên thấy nàng bận rộn làm việc, không nỡ để nàng tốn công vô ích bèn nhanh chóng nhắc nhở.

"Cảm ơn, chính vì ở đây toàn là tu sĩ nên ta mới đến." Tô Cửu ngẩng đầu đáp lại, sau đó vội vàng tiếp tục công việc chuẩn bị nguyên liệu cho nhân bánh.

Tô Cửu băm nhỏ thịt, tôm và gừng băm. Nàng dùng cả thịt mỡ và thịt nạc vì trong quá trình chế biến, dầu mỡ sẽ tự động nóng chảy ra ngoài. Con tôm vốn có tác dụng bảo quản độ tươi, vì vậy nàng chỉ cần thêm một chút muối, rượu vàng, với một số gia vị đặc biệt từ tiệm thuốc, rồi trộn tất cả thành một hỗn hợp mịn màng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Số ký tự: 0