Hủy Bỏ Tư Cách...
Lục Cá Hồ Lô
2024-10-04 19:33:40
Cố huynh đệ ngươi xem xét cẩn thận một chút đi. Chỉ cần ngươi đồng ý bán Mộc Vương kiếm, không chỉ có thể nhận được một số tiền lớn, còn có vị trí Trừ Ma sứ Hoàng giai, thậm chí còn được Hà đại nhân yêu thích.
Nhưng một khi ngươi không đồng ý, vậy trong trận tỉ võ ngươi sẽ bị cấm chỉ sử dụng Mộc Vương kiếm và dừng bước tại bán kết, từ đó vô duyên với vị trí Trừ Ma sứ Hoàng giai, còn có thể chọc Hà đại nhân không vui.
Cái gì nhẹ cái gì nặng, Cố huynh đệ tự mình cân nhắc."
Lần uy hiếp dụ dỗ này nói thật là rất khiến người ta động lòng, nếu mà thực lực của Cố Thanh Phong đúng là tụ khí tam trọng, vậy nói không chừng hắn cũng đồng ý.
Nhưng rất đáng tiếc, Cố Thanh Phong không phải.
Cho dù không dùng Mộc Vương kiếm, hắn cũng có thể giành được hạng một dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa Mộc Vương kiếm cũng không phải linh binh Huyền giai hạ phẩm bình thường.
"Cảm phiền ngươi trở về nói cho Hà đại nhân, Mộc Vương kiếm chính là vật tổ truyền, thứ lỗi không thể bán."
Người kia nhìn Cố Thanh Phong một cái sâu xa, giống như là đang nhìn một kẻ đần độn biết điều, sau đó liền rời đi.
…
"Trận kế tiếp, Cố Thanh Phong tụ khí tam trọng, đối chiến với Hồ Bán Thanh tụ khí cửu trọng."
Trong khi Cố Thanh Phong và Hồ Bán Thanh lên đài, ở dưới đài thảo luận ầm ĩ.
"Ài, thật đáng tiếc cho Hồ Bán Thanh. Vốn dĩ hắn là một trong những ứng cử viên có hy vọng lấy hạng một nhất, dựa vào tu vi của tụ khí cửu trọng đã có năng lực trảm Thiết Giáp Thi. Thực lực bậc này đã cực kỳ gần Nội Khí cảnh rồi, có thể nói là nửa bước nội khí."
"Đúng vậy a, nhưng ai bảo hắn gặp phải Cố Thanh Phong chứ."
"Tỉ võ bắt đầu."
Chấp sự ra hiệu lệnh.
"Chờ một chút!"
Hồ Bán Thanh đột nhiên lên tiếng đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Chỉ nghe Hồ Bán Thanh cất cao giọng nói: "Hà đại nhân, chư vị trọng tài, thuộc hạ có lời muốn nói."
"Nói."
Vẻ mặt Hà Phong Hoa bình tĩnh nhìn Hồ Bán Thanh, thần sắc không nhìn ra vui giận.
"Cảm tạ đại nhân."
Sau khi được Hà Phong Hoa cho phép, Hồ Bán Thanh đột nhiên quay người, đưa tay chỉ Cố Thanh Phong nói: "Thuộc hạ muốn nói, Cố Thanh Phong dựa vào sức mạnh của binh linh trắng trợn lách luật, công khai gian lận, khiến người khinh thường. Trận tỉ võ lần này vốn là để chọn ra thực lực mạnh nhất, người thuyết phục nhất sẽ đảm nhiệm Trừ Ma sứ Hoàng giai.
Nhưng Cố Thanh Phong người này ngoại trừ linh binh thì không có chút thực lực nào đáng nói, làm người mặt dày vô liêm sỉ, không thể khiến người tin phục.
Cho nên thuộc hạ muốn thỉnh cầu Hà đại nhân, chư vị trọng tài đại nhân, hủy bỏ tư cách sử dụng linh binh của Cố Thanh Phong! Trả lại công bằng cho trận Tỉ võ!"
Vừa nói xong, đám người một mảnh xôn xao.
Trong đám đông sớm đã sắp xếp người phụ hoạ, đột nhiên lên tiếng la hét:
“Hay! Nói hay lắm! Ta ủng hộ ngươi!”
"Đúng! Nói rất hay, ta sớm đã không thuận mắt tên Cố Thanh Phong này rồi!"
"Hủy bỏ tư cách sử dụng linh binh!"
"Hủy bỏ tư cách!"
Trong nhất thời tinh thần quần chúng cực kỳ kích động.
Cố Thanh Phong bình tĩnh nhìn tất cả, trong lòng không hề gợn sóng.
Hắn rất hiểu nhân tính, biết ở trong đó tất nhiên sẽ có người có ý khác, nhưng phần lớn người ở đây đều không muốn thấy mình thắng.
Bởi vì ghen ghét!
Bọn họ ghen ghét vì mình có được linh binh.
Ghen ghét mình có thể dựa vào linh binh để thu được vị trí Trừ ma sứ Hoàng giai.
Bọn họ cho rằng Cố Thanh Phong ngoại trừ linh binh thì không là cái thá gì.
"Được." Hà Phong Hoa ngăn cản đám người lên án.
"Cố Thanh Phong, ngươi còn gì muốn nói."
Con mắt của Hà Phong Hoa yên tĩnh nhưng bên trong ánh mắt của gã mang theo ý tứ xem thường từ trên cao nhìn xuống, giống như mỉa mai Cố Thanh Phong lúc trước không biết lượng sức nên từ chối mình.
Cố Thanh Phong cười: "Các ngươi đều cho rằng ta chỉ có thể dựa vào linh binh thì mới có thể giành chiến thắng, chứ không biết sự thật. Ta đây chỉ không muốn quá đả kích lòng tin của các ngươi thôi.
Dù sao thì linh binh trên tay,nếu thua bởi ta thì các ngươi có thể an ủi mình bị thua là do Linh binh, nhưng nếu không có linh binh thì việc cái ngươi bại bởi một tên Tụ khi tam trọng, ta sợ là các ngươi không chịu được cú sốc này!"
Đám người nghe lời nói cao ngạo của Cố Thanh Phong xong, cảm nhận đầu tiên chính là Cố Thanh Phong này điên rồi.
Tụ khí cửu trọng lại thua Tụ khí tam trọng sao?
Đúng là làm trò cười cho thiên hạ!
"Ha ha ha, ta không nghe nhầm chứ? Ý của tiểu tử này là không cần Linh binh cũng có thể thắng sao?"
"Có phải hắn dựa vào linh binh để thắng được mấy vị Tụ khí cửu trọng thì cảm thấy mình có thể đánh thắng bằng thực lực chăng?"
"Không có Linh binh thì ngươi là cái thá gì chứ! Không biết ngượng!"
"Ài." Cố Thanh Phong đột nhiên thở dài một tiếng, thản nhiên nói: "Vốn định lấy thân phận người bình thường để ở chung cùng với các ngươi, nhưng lại nhận lấy là sự lạnh lùng và khinh thường. Được rồi, ta không giả vờ nữa, ngả bài. Thật ra ta đã đạt vô địch tụ khí cảnh từ lâu rồi!"
Nhưng một khi ngươi không đồng ý, vậy trong trận tỉ võ ngươi sẽ bị cấm chỉ sử dụng Mộc Vương kiếm và dừng bước tại bán kết, từ đó vô duyên với vị trí Trừ Ma sứ Hoàng giai, còn có thể chọc Hà đại nhân không vui.
Cái gì nhẹ cái gì nặng, Cố huynh đệ tự mình cân nhắc."
Lần uy hiếp dụ dỗ này nói thật là rất khiến người ta động lòng, nếu mà thực lực của Cố Thanh Phong đúng là tụ khí tam trọng, vậy nói không chừng hắn cũng đồng ý.
Nhưng rất đáng tiếc, Cố Thanh Phong không phải.
Cho dù không dùng Mộc Vương kiếm, hắn cũng có thể giành được hạng một dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa Mộc Vương kiếm cũng không phải linh binh Huyền giai hạ phẩm bình thường.
"Cảm phiền ngươi trở về nói cho Hà đại nhân, Mộc Vương kiếm chính là vật tổ truyền, thứ lỗi không thể bán."
Người kia nhìn Cố Thanh Phong một cái sâu xa, giống như là đang nhìn một kẻ đần độn biết điều, sau đó liền rời đi.
…
"Trận kế tiếp, Cố Thanh Phong tụ khí tam trọng, đối chiến với Hồ Bán Thanh tụ khí cửu trọng."
Trong khi Cố Thanh Phong và Hồ Bán Thanh lên đài, ở dưới đài thảo luận ầm ĩ.
"Ài, thật đáng tiếc cho Hồ Bán Thanh. Vốn dĩ hắn là một trong những ứng cử viên có hy vọng lấy hạng một nhất, dựa vào tu vi của tụ khí cửu trọng đã có năng lực trảm Thiết Giáp Thi. Thực lực bậc này đã cực kỳ gần Nội Khí cảnh rồi, có thể nói là nửa bước nội khí."
"Đúng vậy a, nhưng ai bảo hắn gặp phải Cố Thanh Phong chứ."
"Tỉ võ bắt đầu."
Chấp sự ra hiệu lệnh.
"Chờ một chút!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hồ Bán Thanh đột nhiên lên tiếng đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Chỉ nghe Hồ Bán Thanh cất cao giọng nói: "Hà đại nhân, chư vị trọng tài, thuộc hạ có lời muốn nói."
"Nói."
Vẻ mặt Hà Phong Hoa bình tĩnh nhìn Hồ Bán Thanh, thần sắc không nhìn ra vui giận.
"Cảm tạ đại nhân."
Sau khi được Hà Phong Hoa cho phép, Hồ Bán Thanh đột nhiên quay người, đưa tay chỉ Cố Thanh Phong nói: "Thuộc hạ muốn nói, Cố Thanh Phong dựa vào sức mạnh của binh linh trắng trợn lách luật, công khai gian lận, khiến người khinh thường. Trận tỉ võ lần này vốn là để chọn ra thực lực mạnh nhất, người thuyết phục nhất sẽ đảm nhiệm Trừ Ma sứ Hoàng giai.
Nhưng Cố Thanh Phong người này ngoại trừ linh binh thì không có chút thực lực nào đáng nói, làm người mặt dày vô liêm sỉ, không thể khiến người tin phục.
Cho nên thuộc hạ muốn thỉnh cầu Hà đại nhân, chư vị trọng tài đại nhân, hủy bỏ tư cách sử dụng linh binh của Cố Thanh Phong! Trả lại công bằng cho trận Tỉ võ!"
Vừa nói xong, đám người một mảnh xôn xao.
Trong đám đông sớm đã sắp xếp người phụ hoạ, đột nhiên lên tiếng la hét:
“Hay! Nói hay lắm! Ta ủng hộ ngươi!”
"Đúng! Nói rất hay, ta sớm đã không thuận mắt tên Cố Thanh Phong này rồi!"
"Hủy bỏ tư cách sử dụng linh binh!"
"Hủy bỏ tư cách!"
Trong nhất thời tinh thần quần chúng cực kỳ kích động.
Cố Thanh Phong bình tĩnh nhìn tất cả, trong lòng không hề gợn sóng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn rất hiểu nhân tính, biết ở trong đó tất nhiên sẽ có người có ý khác, nhưng phần lớn người ở đây đều không muốn thấy mình thắng.
Bởi vì ghen ghét!
Bọn họ ghen ghét vì mình có được linh binh.
Ghen ghét mình có thể dựa vào linh binh để thu được vị trí Trừ ma sứ Hoàng giai.
Bọn họ cho rằng Cố Thanh Phong ngoại trừ linh binh thì không là cái thá gì.
"Được." Hà Phong Hoa ngăn cản đám người lên án.
"Cố Thanh Phong, ngươi còn gì muốn nói."
Con mắt của Hà Phong Hoa yên tĩnh nhưng bên trong ánh mắt của gã mang theo ý tứ xem thường từ trên cao nhìn xuống, giống như mỉa mai Cố Thanh Phong lúc trước không biết lượng sức nên từ chối mình.
Cố Thanh Phong cười: "Các ngươi đều cho rằng ta chỉ có thể dựa vào linh binh thì mới có thể giành chiến thắng, chứ không biết sự thật. Ta đây chỉ không muốn quá đả kích lòng tin của các ngươi thôi.
Dù sao thì linh binh trên tay,nếu thua bởi ta thì các ngươi có thể an ủi mình bị thua là do Linh binh, nhưng nếu không có linh binh thì việc cái ngươi bại bởi một tên Tụ khi tam trọng, ta sợ là các ngươi không chịu được cú sốc này!"
Đám người nghe lời nói cao ngạo của Cố Thanh Phong xong, cảm nhận đầu tiên chính là Cố Thanh Phong này điên rồi.
Tụ khí cửu trọng lại thua Tụ khí tam trọng sao?
Đúng là làm trò cười cho thiên hạ!
"Ha ha ha, ta không nghe nhầm chứ? Ý của tiểu tử này là không cần Linh binh cũng có thể thắng sao?"
"Có phải hắn dựa vào linh binh để thắng được mấy vị Tụ khí cửu trọng thì cảm thấy mình có thể đánh thắng bằng thực lực chăng?"
"Không có Linh binh thì ngươi là cái thá gì chứ! Không biết ngượng!"
"Ài." Cố Thanh Phong đột nhiên thở dài một tiếng, thản nhiên nói: "Vốn định lấy thân phận người bình thường để ở chung cùng với các ngươi, nhưng lại nhận lấy là sự lạnh lùng và khinh thường. Được rồi, ta không giả vờ nữa, ngả bài. Thật ra ta đã đạt vô địch tụ khí cảnh từ lâu rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro