Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai
Hỗn Độn Dị Bảo Bị Lộ Rồi!
Đại Đường Chủng Thổ Đậu
2024-10-03 12:18:55
Hồng Quân cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không nói Thông Thiên giáo chủ đã thành Thánh, hiện giờ Hồng Quân đã sớm hợp đạo, dù là Thánh Nhân cũng không cách nào suy đoán hành tung của hắn, sao Lý Nguyên này có thể tính ra có người muốn tới?
Trên mặt Hồng Quân lập tức lộ ra vẻ hứng thú.
Hắn ngày càng tò mò với người vẫn chưa gặp mặt này.
Thông Thiên giáo chủ dẫn Hồng Quân đi về phía hậu viện.
Lúc Hồng Quân đi ngang qua hoa viên, phát hiện những đóa hoa này đều là từng thế giới Đại Thiên, lập tức khiếp sợ đến trợn mắt cứng lưỡi.
“Đây…” Hắn khiếp sợ nhìn Thông Thiên giáo chủ: “Sao nơi này lại có nhiều thế giới Đại Thiên như vậy? Những bông hoa này là được ai trồng vậy?”
Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói: “Đệ tử cũng không biết, nhưng đệ tử nghi ngờ những biển hoa này có phải là bút tích của Dương Mi lão tổ hay không?”
“Dương Mi lão tổ!”
Trong lòng Hồng Quân khẽ động, trong đầu lập tức hiện ra một lão bằng hữu có lông mày dài như liễu.
Nếu như hắn còn ở lại hồng hoang, ngược lại có thể tạo ra nhiều thế giới trong hoa như vậy!
Lẽ nào Lý Nguyên này quen biết với Dương Mi lão tổ?
Chỉ là, bất kể ngươi là thần thánh phương nào, sau khi gặp ngươi, tất nhiên mọi thứ đều sẽ rõ ràng.
Trong mắt Hồng Quân hiện lên tia sáng âm u, bình tĩnh đi theo Thông Thiên giáo chủ vào viện tiếp theo.
Trong viện này là một vùng rừng đá.
Bên trong là núi giả nham thạch đứng sững sững với đủ các loại hình thù kỳ quái nhiều như sao trên trời, mỗi cái đều được làm vô cùng khéo léo, khiến cho người ta nhìn đến vui mắt.
Nhưng Hồng Quân nhìn thấy những núi giả dị thạch này lại khiếp sợ đến mức tròng mắt suýt chút nữa lồi ra.
Bởi vì trong mắt hắn, những núi giả dị thạch này có Hỗn độn linh ngọc cao như trời xanh, có Tiên thiên huyền kim lớn như ngân hà, có Hỗn độn xích đồng to như tinh thần, còn có thế giới Hồng Mông tản ra sinh cơ vô hạn... Mỗi một ngọn núi giả đều chiếu sáng rạng rỡ, tản ra vầng sáng bất diệt ở trong mắt hắn. Mỗi một khối dị thạch đều đứng thẳng trên vạn cổ. Không cái nào là không phải thiên tài địa bảo trong hồng hoang, ngay cả dòng suối quanh co quanh núi giả, nước trong đó đều toàn là trọng thủy.
Nhìn tất cả những thứ này, trong lòng Hồng Quân bị chấn động rất lâu vẫn không cách nào bình ổn, các loại suy nghĩ dồn dập kéo đến.
Sao nơi này lại có nhiều thiên tài địa bảo như vậy? Vậy mà còn có thế giới Hồng Mông!
Nếu như tất cả mọi thứ nơi này đều do Dương Mi lão tổ tạo nên, vậy chẳng phải nói cảnh giới hiện tại của Dương Mi lão tổ đã vượt qua ta?
Hồng Quân có chút không chấp nhận được suy đoán này.
“Hả, sao núi giả này lại là Hỗn độn huyền thiết?”
Thông Thiên giáo chủ chú ý đến một tảng đá đen kịt, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Nếu cầm khối thiên tài địa bảo này về luyện chế pháp bảo, ít nhất có thể luyện ra bảy tám mươi món Hậu thiên linh bảo trung phẩm. Đặt ở nơi này cũng quá phung phí của trời rồi!”
Hồng Quân nghe vậy, không khỏi cười nhạo một tiếng.
Xem ra Thông Thiên vốn không phát hiện ra diện mạo vốn có của núi giả dị thạch khác.
Hắn nói với Thông Thiên giáo chủ: “Ngươi có biết núi giả dị thạch trong viện này, mỗi một cái đều quý giá hơn khối Hỗn độn huyền thiết này gấp trăm lần!”
Thông Thiên giáo chủ nghe đến trợn mắt há mồm: “Sao có thể? Sao những núi giả dị thạch này có thể sánh được với Hỗn độn huyền thiết?”
Hồng Quân cũng không giải thích, chỉ đặt bàn tay lên vai Thông Thiên giáo chủ, để Thông Thiên giáo chủ tạm thời có thể mượn mắt thiên đạo của hắn quan sát sự vật.
Thông Thiên giáo chủ đột nhiên cảm thấy mí mắt nổi lên gợn sóng, sau đó thế giới trong mắt lập tức xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Những núi giả đó đã không còn là núi giả nữa, mà là từng thế giới Hồng Mông tản ra vầng sáng bất diệt, bên trong sinh cơ bừng bừng, mức độ phồn vinh không thua kém gì thế giới hồng hoang.
Những dị thạch cũng không còn là dị thạch nữa, mà là Hỗn độn dị bảo đứng trên vòm trời.
So sánh với những Hỗn độn dị bảo này thì khối Hỗn độn huyền thiết đó lại giống như một hòn đá bình thường.
Bây giờ hắn mới hiểu được lời lão sư vừa nói đều là sự thật.
“Sao có thể?”
Thông Thiên giáo chủ ngơ ngác nhìn Hồng Quân, không cách nào chấp nhận sự thật chấn động này: “Rốt cuộc là sự tồn tại gì mới có loại thủ đoạn đáng sợ như vậy?”
Hồng Quân buồn bã nói: “Ta cũng rất muốn biết. Đợi gặp được Lý Nguyên, mọi thứ đều sẽ rõ ràng.”
“Tề thiên đạo hữu, các ngươi ngây ra đó làm gì, sao không qua đây cùng nướng cánh gà, uống rượu ngon?” Một âm thanh sảng khoái hét lớn về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện Lý Nguyên đang nướng cánh gà cùng với Thược Dược trong mái đình trong rừng đá.
Thông Thiên giáo chủ đè nén khiếp sợ và nghi hoặc trong lòng, hắn dẫn theo Hồng Quân đi đến mái đình, giới thiệu với Lý Nguyên: “Lý Nguyên tiểu hữu, lần này ta dẫn theo một bằng hữu đến đây, đây là Nhất Khí đạo nhân, hắn nghe ta nói tiểu hữu tinh thông thuật thôi diễn, bởi vậy đã đặc biệt đến mở mang đôi chút.”
“Mạo muội quấy rầy, xin tiểu hữu bỏ qua cho.” Hồng Quân vừa khách sáo chào hỏi Lý Nguyên, vừa âm thầm quan sát tu vi của Lý Nguyên cùng với quá khứ tương lai.
Hắn phát hiện, mặc dù thể chất Lý Nguyên có thiên phú dị bẩm, là Tiên thiên đạo thai trăm triệu vạn năm khó gặp, nhưng tu vi của Lý Nguyên quả thật chỉ là Địa Tiên sơ kỳ, tương lai quá khứ của Lý Nguyên cũng không có gì đặc biệt.
Thật kỳ lạ!
Lẽ nào thế giới trong mảng hoa đó với Hỗn độn dị bảo trong rừng đá đều không liên quan đến hắn? Hắn chỉ trùng hợp ở trong phủ viện kỳ lạ này thôi sao?
Lý Nguyên nhìn Hồng Quân cười cười, nói: “Đến đều là khách, không cần khách khí, đều ngồi xuống đi. Muốn uống rượu thì tự rót.”
Thông Thiên giáo chủ ra vẻ tò mò hỏi Lý Nguyên: “Sao tiểu hữu biết hôm nay ta với Nhất Khí đạo nhân muốn đến?”
Không nói Thông Thiên giáo chủ đã thành Thánh, hiện giờ Hồng Quân đã sớm hợp đạo, dù là Thánh Nhân cũng không cách nào suy đoán hành tung của hắn, sao Lý Nguyên này có thể tính ra có người muốn tới?
Trên mặt Hồng Quân lập tức lộ ra vẻ hứng thú.
Hắn ngày càng tò mò với người vẫn chưa gặp mặt này.
Thông Thiên giáo chủ dẫn Hồng Quân đi về phía hậu viện.
Lúc Hồng Quân đi ngang qua hoa viên, phát hiện những đóa hoa này đều là từng thế giới Đại Thiên, lập tức khiếp sợ đến trợn mắt cứng lưỡi.
“Đây…” Hắn khiếp sợ nhìn Thông Thiên giáo chủ: “Sao nơi này lại có nhiều thế giới Đại Thiên như vậy? Những bông hoa này là được ai trồng vậy?”
Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói: “Đệ tử cũng không biết, nhưng đệ tử nghi ngờ những biển hoa này có phải là bút tích của Dương Mi lão tổ hay không?”
“Dương Mi lão tổ!”
Trong lòng Hồng Quân khẽ động, trong đầu lập tức hiện ra một lão bằng hữu có lông mày dài như liễu.
Nếu như hắn còn ở lại hồng hoang, ngược lại có thể tạo ra nhiều thế giới trong hoa như vậy!
Lẽ nào Lý Nguyên này quen biết với Dương Mi lão tổ?
Chỉ là, bất kể ngươi là thần thánh phương nào, sau khi gặp ngươi, tất nhiên mọi thứ đều sẽ rõ ràng.
Trong mắt Hồng Quân hiện lên tia sáng âm u, bình tĩnh đi theo Thông Thiên giáo chủ vào viện tiếp theo.
Trong viện này là một vùng rừng đá.
Bên trong là núi giả nham thạch đứng sững sững với đủ các loại hình thù kỳ quái nhiều như sao trên trời, mỗi cái đều được làm vô cùng khéo léo, khiến cho người ta nhìn đến vui mắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Hồng Quân nhìn thấy những núi giả dị thạch này lại khiếp sợ đến mức tròng mắt suýt chút nữa lồi ra.
Bởi vì trong mắt hắn, những núi giả dị thạch này có Hỗn độn linh ngọc cao như trời xanh, có Tiên thiên huyền kim lớn như ngân hà, có Hỗn độn xích đồng to như tinh thần, còn có thế giới Hồng Mông tản ra sinh cơ vô hạn... Mỗi một ngọn núi giả đều chiếu sáng rạng rỡ, tản ra vầng sáng bất diệt ở trong mắt hắn. Mỗi một khối dị thạch đều đứng thẳng trên vạn cổ. Không cái nào là không phải thiên tài địa bảo trong hồng hoang, ngay cả dòng suối quanh co quanh núi giả, nước trong đó đều toàn là trọng thủy.
Nhìn tất cả những thứ này, trong lòng Hồng Quân bị chấn động rất lâu vẫn không cách nào bình ổn, các loại suy nghĩ dồn dập kéo đến.
Sao nơi này lại có nhiều thiên tài địa bảo như vậy? Vậy mà còn có thế giới Hồng Mông!
Nếu như tất cả mọi thứ nơi này đều do Dương Mi lão tổ tạo nên, vậy chẳng phải nói cảnh giới hiện tại của Dương Mi lão tổ đã vượt qua ta?
Hồng Quân có chút không chấp nhận được suy đoán này.
“Hả, sao núi giả này lại là Hỗn độn huyền thiết?”
Thông Thiên giáo chủ chú ý đến một tảng đá đen kịt, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Nếu cầm khối thiên tài địa bảo này về luyện chế pháp bảo, ít nhất có thể luyện ra bảy tám mươi món Hậu thiên linh bảo trung phẩm. Đặt ở nơi này cũng quá phung phí của trời rồi!”
Hồng Quân nghe vậy, không khỏi cười nhạo một tiếng.
Xem ra Thông Thiên vốn không phát hiện ra diện mạo vốn có của núi giả dị thạch khác.
Hắn nói với Thông Thiên giáo chủ: “Ngươi có biết núi giả dị thạch trong viện này, mỗi một cái đều quý giá hơn khối Hỗn độn huyền thiết này gấp trăm lần!”
Thông Thiên giáo chủ nghe đến trợn mắt há mồm: “Sao có thể? Sao những núi giả dị thạch này có thể sánh được với Hỗn độn huyền thiết?”
Hồng Quân cũng không giải thích, chỉ đặt bàn tay lên vai Thông Thiên giáo chủ, để Thông Thiên giáo chủ tạm thời có thể mượn mắt thiên đạo của hắn quan sát sự vật.
Thông Thiên giáo chủ đột nhiên cảm thấy mí mắt nổi lên gợn sóng, sau đó thế giới trong mắt lập tức xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những núi giả đó đã không còn là núi giả nữa, mà là từng thế giới Hồng Mông tản ra vầng sáng bất diệt, bên trong sinh cơ bừng bừng, mức độ phồn vinh không thua kém gì thế giới hồng hoang.
Những dị thạch cũng không còn là dị thạch nữa, mà là Hỗn độn dị bảo đứng trên vòm trời.
So sánh với những Hỗn độn dị bảo này thì khối Hỗn độn huyền thiết đó lại giống như một hòn đá bình thường.
Bây giờ hắn mới hiểu được lời lão sư vừa nói đều là sự thật.
“Sao có thể?”
Thông Thiên giáo chủ ngơ ngác nhìn Hồng Quân, không cách nào chấp nhận sự thật chấn động này: “Rốt cuộc là sự tồn tại gì mới có loại thủ đoạn đáng sợ như vậy?”
Hồng Quân buồn bã nói: “Ta cũng rất muốn biết. Đợi gặp được Lý Nguyên, mọi thứ đều sẽ rõ ràng.”
“Tề thiên đạo hữu, các ngươi ngây ra đó làm gì, sao không qua đây cùng nướng cánh gà, uống rượu ngon?” Một âm thanh sảng khoái hét lớn về phía Thông Thiên giáo chủ.
Thông Thiên giáo chủ lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện Lý Nguyên đang nướng cánh gà cùng với Thược Dược trong mái đình trong rừng đá.
Thông Thiên giáo chủ đè nén khiếp sợ và nghi hoặc trong lòng, hắn dẫn theo Hồng Quân đi đến mái đình, giới thiệu với Lý Nguyên: “Lý Nguyên tiểu hữu, lần này ta dẫn theo một bằng hữu đến đây, đây là Nhất Khí đạo nhân, hắn nghe ta nói tiểu hữu tinh thông thuật thôi diễn, bởi vậy đã đặc biệt đến mở mang đôi chút.”
“Mạo muội quấy rầy, xin tiểu hữu bỏ qua cho.” Hồng Quân vừa khách sáo chào hỏi Lý Nguyên, vừa âm thầm quan sát tu vi của Lý Nguyên cùng với quá khứ tương lai.
Hắn phát hiện, mặc dù thể chất Lý Nguyên có thiên phú dị bẩm, là Tiên thiên đạo thai trăm triệu vạn năm khó gặp, nhưng tu vi của Lý Nguyên quả thật chỉ là Địa Tiên sơ kỳ, tương lai quá khứ của Lý Nguyên cũng không có gì đặc biệt.
Thật kỳ lạ!
Lẽ nào thế giới trong mảng hoa đó với Hỗn độn dị bảo trong rừng đá đều không liên quan đến hắn? Hắn chỉ trùng hợp ở trong phủ viện kỳ lạ này thôi sao?
Lý Nguyên nhìn Hồng Quân cười cười, nói: “Đến đều là khách, không cần khách khí, đều ngồi xuống đi. Muốn uống rượu thì tự rót.”
Thông Thiên giáo chủ ra vẻ tò mò hỏi Lý Nguyên: “Sao tiểu hữu biết hôm nay ta với Nhất Khí đạo nhân muốn đến?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro