Báo Ứng
2024-12-18 05:02:12
Ninh Sở Khắc nghe xong chỉ nghĩ cảm ơn cả nhà tên trọc đầu này, cảm ơn hắn đã hỗ trợ giải thích nghi hoặc cho nàng.
Xe ngựa kia còn không phải là Đề Đốc phủ các nàng sao? Kẻ xui xẻo bị liên lụy còn không phải là bản thân nàng sao?
Mùa đông năm nay, ấu đệ Thư Nhĩ Cáp Tề thường hay sinh bệnh, mắt thấy hôm nay đẹp trời, khó được còn có ánh nắng ấm áp, Ninh Sở Khắc đến chùa Thanh Tuyền thắp hương, nhân tiện muốn quyên chút tiền dầu mè. Nàng mang theo bà vú, nha hoàn, một tiểu đội thị vệ, cứ như vậy vẫn xảy ra đường rẽ.
Lúc ấy nàng đang ở trong xe mệt rã rời, cụ thể sao lại thế cũng không rõ lắm, chỉ biết lúc bắt đầu là rung lên, ngay sau đó liền một trận xóc nảy, xe ngựa chạy điên cuồng, nàng lúc ấy còn không có ổn định thân hình liền đụng phải thùng xe, sau đó cái gì cũng không biết.
Nguyên lai đầu sỏ gây tội chính là tên khốn này!
Còn có thể nói cái gì bây giờ?
Hắn đoản mệnh là xứng đáng!
Lúc này, Ninh Sở Khắc còn không biết, tên đáng chém ngàn đao này chưa có chết, không chỉ có chưa chết, còn trao đổi đến ở trong thân thể nàng.
Nếu nàng biết…thế nào cũng phải cười to ba tiếng.
Chỉ cần nghĩ đến đường đường là Cửu a ca sắp thay nàng thừa nhận nỗi đau kỳ kinh nguyệt, hơn nữa còn phải thay nàng học nữ đức - nữ giới - nữ hồng, khổ luyện dáng ngồi, tư thế đi đứng…… Ninh Sở Khắc liền cảm thấy ông trời so với tổ tông ruột thịt của nàng còn đáng tin cậy hơn, đối lập với thảm trạng của Cửu a ca, nàng về sau đứng đi tiểu thì tính là cái gì?
Vụ trao đổi này nàng một chút cũng không lỗ, đỉnh danh hiệu Hoàng a ca ra cửa trực tiếp đi ngang, thân phận này quý trọng hơn con gái Cửu Môn Đề Đốc nhiều.
Nhưng lúc này Ninh Sở Khắc còn chưa biết việc này, nàng một bên tính toán hỏi thăm trạng huống trong phủ như thế nào, xem chính mình là đang hôn mê, hay đã đi đời nhà ma; một bên cân nhắc sau này nên làm thế nào cho phải, tìm a mã ngả bài hay đối phó trước.
Nàng vốn là một người biết diễn kịch, dù vừa chịu kinh hách không nhỏ cũng không có ảnh hưởng, còn bất động thanh sắc làm ra bộ dáng của Cửu a ca. Ngược lại là Cửu a ca Dận Đường ở bên kia, mở mắt ra nhìn liền muốn điên luôn.
Do bị dập đầu, Dận Đường tỉnh muộn hơn một chút, hắn mở mắt ra nhìn thấy chính là một mảnh màn đỏ bừng, chống giường đệm ngồi dậy phát hiện tầm mắt thấp hơn một đoạn, chỉ một lát như vậy hắn đã cảm giác ra cả người đều không đúng, tưởng xốc chăn lên, liền phát hiện cánh tay này giống như được khắc từ bạch ngọc, mềm nhẵn tinh tế, mượt mà no đủ, cực kỳ đáng yêu.
Xe ngựa kia còn không phải là Đề Đốc phủ các nàng sao? Kẻ xui xẻo bị liên lụy còn không phải là bản thân nàng sao?
Mùa đông năm nay, ấu đệ Thư Nhĩ Cáp Tề thường hay sinh bệnh, mắt thấy hôm nay đẹp trời, khó được còn có ánh nắng ấm áp, Ninh Sở Khắc đến chùa Thanh Tuyền thắp hương, nhân tiện muốn quyên chút tiền dầu mè. Nàng mang theo bà vú, nha hoàn, một tiểu đội thị vệ, cứ như vậy vẫn xảy ra đường rẽ.
Lúc ấy nàng đang ở trong xe mệt rã rời, cụ thể sao lại thế cũng không rõ lắm, chỉ biết lúc bắt đầu là rung lên, ngay sau đó liền một trận xóc nảy, xe ngựa chạy điên cuồng, nàng lúc ấy còn không có ổn định thân hình liền đụng phải thùng xe, sau đó cái gì cũng không biết.
Nguyên lai đầu sỏ gây tội chính là tên khốn này!
Còn có thể nói cái gì bây giờ?
Hắn đoản mệnh là xứng đáng!
Lúc này, Ninh Sở Khắc còn không biết, tên đáng chém ngàn đao này chưa có chết, không chỉ có chưa chết, còn trao đổi đến ở trong thân thể nàng.
Nếu nàng biết…thế nào cũng phải cười to ba tiếng.
Chỉ cần nghĩ đến đường đường là Cửu a ca sắp thay nàng thừa nhận nỗi đau kỳ kinh nguyệt, hơn nữa còn phải thay nàng học nữ đức - nữ giới - nữ hồng, khổ luyện dáng ngồi, tư thế đi đứng…… Ninh Sở Khắc liền cảm thấy ông trời so với tổ tông ruột thịt của nàng còn đáng tin cậy hơn, đối lập với thảm trạng của Cửu a ca, nàng về sau đứng đi tiểu thì tính là cái gì?
Vụ trao đổi này nàng một chút cũng không lỗ, đỉnh danh hiệu Hoàng a ca ra cửa trực tiếp đi ngang, thân phận này quý trọng hơn con gái Cửu Môn Đề Đốc nhiều.
Nhưng lúc này Ninh Sở Khắc còn chưa biết việc này, nàng một bên tính toán hỏi thăm trạng huống trong phủ như thế nào, xem chính mình là đang hôn mê, hay đã đi đời nhà ma; một bên cân nhắc sau này nên làm thế nào cho phải, tìm a mã ngả bài hay đối phó trước.
Nàng vốn là một người biết diễn kịch, dù vừa chịu kinh hách không nhỏ cũng không có ảnh hưởng, còn bất động thanh sắc làm ra bộ dáng của Cửu a ca. Ngược lại là Cửu a ca Dận Đường ở bên kia, mở mắt ra nhìn liền muốn điên luôn.
Do bị dập đầu, Dận Đường tỉnh muộn hơn một chút, hắn mở mắt ra nhìn thấy chính là một mảnh màn đỏ bừng, chống giường đệm ngồi dậy phát hiện tầm mắt thấp hơn một đoạn, chỉ một lát như vậy hắn đã cảm giác ra cả người đều không đúng, tưởng xốc chăn lên, liền phát hiện cánh tay này giống như được khắc từ bạch ngọc, mềm nhẵn tinh tế, mượt mà no đủ, cực kỳ đáng yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro