Báo Ứng
2024-12-18 05:02:12
Chỉ cần liếc mắt một cái liền biết, chủ nhân của cánh tay này chắc chắn là đại mỹ nhân khuynh thành…… Dận Đường xưa nay thích đi theo các huynh đệ ồn ào, lúc này lại không nhấc nổi sức lực, hắn đang muốn lấy gương bạc tới chứng thực phỏng đoán đáng sợ trong lòng, nha hoàn Trúc Ngọc liền bưng chén thuốc tiến vào trong phòng.
Thấy khanh khách đã có thể ngồi dậy, Trúc Ngọc nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ tới tai nạn gặp phải hôm nay, lại tiếp tục tức giận bất bình một hồi.
—---
(*) Khanh khách, bối lặc là con của người có địa vị cao.
Gọi cha mẹ là “A mã, ngạch nương”
—--
Dận Đường từ nhỏ lớn lên ở trong cung, sao có thể không biết xem mặt đoán ý chứ?
Hắn tận lực áp xuống hoảng loạn trong lòng, làm chính mình thoạt nhìn càng tự nhiên hơn một ít, duỗi tay tiếp nhận chén thuốc ấm áp. Hắn đặt thìa trở lại trên khay, tưởng một ngụm uống hết chén thuốc, kết quả nếm đến mùi vị kia liền mấy lần muốn nôn: “Bên trong trộn lẫn hoàng liên hay sao vậy? Đắng quá.”
“Ai bảo khanh khách có cái lưỡi quá nhạy cảm chứ, món ăn mỹ vị đến trong miệng khanh khách sẽ trân quý gấp trăm lần, dược đắng cũng đắng gấp trăm lần so với người thường. Từ trước đến nay, nếu có thể không uống dược khanh khách liền không uống, nhưng phúc tấn nói, hôm nay không được.” Tiểu nha hoàn cố gắng nhẫn nhịn, nhưng nhìn thấy chủ tử chịu khổ rốt cuộc không nhịn được, oán giận nói, “Tiểu thư đụng phải đầu, đại phu nói choáng váng muốn nôn đều là phản ứng bình thường, uống dược điều dưỡng chút thời gian sẽ tốt…… Đều do tên quỷ lỗ mãng kia! Hắn mắt mù sao, xe ngựa của phủ Đề Đốc cũng dám va chạm!”
Tiểu nha hoàn lải nhải một hồi, Dận Đường một bên uống dược một bên nghe, sau khi nghe được liền nôn ra.
Chiếu nàng nói, vị chủ nhân này đi chùa Thanh Tuyền thắp hương, trên đường trở về gặp phải một kẻ không có mắt làm đánh xe ngựa bị hoảng sợ, ngựa điên chạy đi, đội thị vệ bất cứ giá nào đuổi theo, sau khi dừng được xe ngựa nhìn thấy, bà vú và mấy nha hoàn còn tỉnh, nhưng cho dù tỉnh cũng trời đất quay cuồng không biết hôm nay là ngày nào, về phần khanh khách……đã sớm ngất xỉu.
Không chỉ có như thế, Dận Đường còn biết rõ thân phận của người này, khanh khách không phải là đích nữ dưới gối Cửu Môn Đề Đốc Sùng Lễ chứ.
Lật qua việc này, năm sau là năm tuyển tú, các huynh đệ khó tránh khỏi sẽ nhắc tới giới tú nữ, bên trong giới tú nữ, người xuất sắc rất nhiều, trong đó có mấy người được chú ý, Ninh Sở Khắc con gái yêu của Cửu Môn Đề Đốc đại nhân là một trong số đó.
Nghe nói nàng không chỉ có dung mạo khuynh thành, còn tri thư đạt lý, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông……
Thấy khanh khách đã có thể ngồi dậy, Trúc Ngọc nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ tới tai nạn gặp phải hôm nay, lại tiếp tục tức giận bất bình một hồi.
—---
(*) Khanh khách, bối lặc là con của người có địa vị cao.
Gọi cha mẹ là “A mã, ngạch nương”
—--
Dận Đường từ nhỏ lớn lên ở trong cung, sao có thể không biết xem mặt đoán ý chứ?
Hắn tận lực áp xuống hoảng loạn trong lòng, làm chính mình thoạt nhìn càng tự nhiên hơn một ít, duỗi tay tiếp nhận chén thuốc ấm áp. Hắn đặt thìa trở lại trên khay, tưởng một ngụm uống hết chén thuốc, kết quả nếm đến mùi vị kia liền mấy lần muốn nôn: “Bên trong trộn lẫn hoàng liên hay sao vậy? Đắng quá.”
“Ai bảo khanh khách có cái lưỡi quá nhạy cảm chứ, món ăn mỹ vị đến trong miệng khanh khách sẽ trân quý gấp trăm lần, dược đắng cũng đắng gấp trăm lần so với người thường. Từ trước đến nay, nếu có thể không uống dược khanh khách liền không uống, nhưng phúc tấn nói, hôm nay không được.” Tiểu nha hoàn cố gắng nhẫn nhịn, nhưng nhìn thấy chủ tử chịu khổ rốt cuộc không nhịn được, oán giận nói, “Tiểu thư đụng phải đầu, đại phu nói choáng váng muốn nôn đều là phản ứng bình thường, uống dược điều dưỡng chút thời gian sẽ tốt…… Đều do tên quỷ lỗ mãng kia! Hắn mắt mù sao, xe ngựa của phủ Đề Đốc cũng dám va chạm!”
Tiểu nha hoàn lải nhải một hồi, Dận Đường một bên uống dược một bên nghe, sau khi nghe được liền nôn ra.
Chiếu nàng nói, vị chủ nhân này đi chùa Thanh Tuyền thắp hương, trên đường trở về gặp phải một kẻ không có mắt làm đánh xe ngựa bị hoảng sợ, ngựa điên chạy đi, đội thị vệ bất cứ giá nào đuổi theo, sau khi dừng được xe ngựa nhìn thấy, bà vú và mấy nha hoàn còn tỉnh, nhưng cho dù tỉnh cũng trời đất quay cuồng không biết hôm nay là ngày nào, về phần khanh khách……đã sớm ngất xỉu.
Không chỉ có như thế, Dận Đường còn biết rõ thân phận của người này, khanh khách không phải là đích nữ dưới gối Cửu Môn Đề Đốc Sùng Lễ chứ.
Lật qua việc này, năm sau là năm tuyển tú, các huynh đệ khó tránh khỏi sẽ nhắc tới giới tú nữ, bên trong giới tú nữ, người xuất sắc rất nhiều, trong đó có mấy người được chú ý, Ninh Sở Khắc con gái yêu của Cửu Môn Đề Đốc đại nhân là một trong số đó.
Nghe nói nàng không chỉ có dung mạo khuynh thành, còn tri thư đạt lý, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông……
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro