Xem Mạch
2024-12-18 05:02:12
Lão thái y cuối cùng cũng không nói ra miệng, chỉ dặn Dận Đường chú ý động tĩnh của chính mình, có cái gì không thích hợp phải nhân lúc còn sớm nói ra.
Đã hồi cung, đã khám vết thương, Ninh Sở Khắc muốn được ở một mình, liền phân phó thái giám bên người đưa lão thái y đi ra ngoài, lại bảo cung nữ dẫn đường cho hắn về phòng nghỉ ngơi.
Phòng của Dận Đường còn quý khí lịch sự tao nhã hơn so với dự đoán của Ninh Sở Khắc, từ vật trang trí đến mọi thứ đều là trân phẩm, phối hợp hài hòa, gian ngoài bày một cái sập, trên sập trải đệm mềm, lại trải lên một tấm da hổ, phía trên còn để cuốn sách đang xem dở, bên cạnh lại có một cái bàn nhỏ, trên bàn bày bình hoa, cắm ba cành hàn mai. Nếu hít sâu sẽ cảm thấy một cỗ hương hoa mai dịu nhẹ, rất thư thái, bài trí cũng thực hợp tâm ý nàng, Ninh Sở Khắc đá giày nằm đến trên sập, nàng nhắm mắt lại hồi tưởng đủ loại hôm nay, vẫn đang do dự giữa gửi tin về Đề Đốc phủ hay âm thầm quan sát liền cảm giác trên người ấm áp, tiểu thái giám sau khi tiễn thái y đi nghe nói chủ tử trở về phòng nằm, chạy nhanh ôm chăn mỏng tới.
Chậu than trong phòng chưa từng tắt, hơn nữa thân nam nhi không quá sợ lạnh, nàng cũng chỉ là đắp một góc chăn trên người, đổi một tư thế nằm thoải mái hơn.
Ninh Sở Khắc xưa nay không thích sốt ruột, gặp phải chuyện lớn như vậy cũng không thấy nàng có bao nhiêu hoảng loạn, còn đang suy nghĩ từ chỗ ai hỏi thăm sở thích của Cửu a ca, ứng phó với Hoàng A Mã và ngạch nương hắn như thế nào, còn có một đống huynh đệ nữa.
Cũng không biết vị này vẫn còn đang đi thượng thư phòng đưa tin, hay là đã đang phân ưu giúp hoàng đế?
Không quan tâm là loại nào, đối với nàng mà nói đều là khiêu chiến, đừng nhìn Ninh Sở Khắc là thân con gái, khi nàng đốt sáng lên kỹ năng ăn chơi trác táng, đầu lưỡi cũng điêu hơn bất kỳ ai, biết ăn, biết uống, biết lắc xúc xắc. Không quan tâm là chọi dế, chọi gà, thậm chí ngay cả con chó săn vô cùng hung hãn phủ Đề Đốc nuôi để đề phòng cướp cũng thân cận với nàng…… cha nàng là quan võ, nàng đi theo học một thân võ nghệ, lên ngựa có thể kéo cung, xuống ngựa có thể ném tiên, Giác La thị thường hay nói con gái đã đầu thai sai, đáng tiếc nàng không sinh thành nam nhi.
Sau khi đổi thân thể với Cửu a ca, nàng khả năng sẽ cần chút thời gian để quen, chờ sau khi quen chắc chắn sẽ là rồng về biển sâu, phượng vờn chín tầng mây, thật sự thích ý.
Chỉ sợ hoàng đế luẩn quẩn trong lòng muốn dậy nàng học, hoặc là muốn mài giũa nàng để nàng phân ưu cho triều đình.
Ninh Sở Khắc tuy rằng nhắm mắt, kỳ thật căn bản không ngủ, nàng cẩn thận nghĩ ngợi một phen, càng nghĩ càng không nằm được, liền xoay người ngồi dậy, đuổi đám nô tài lưu tại trong phòng hầu hạ ra ngoài, đóng cửa lại luyện tập dáng ngồi và tư thế đi lại. Luyện đến một nửa, liền nghe thấy tiểu thái giám ở ngoài cửa phòng thông báo, nói Lang khanh khách nấu canh bổ đưa tới, cầu kiến. Ninh Sở Khắc có chút đói bụng, liền mở cửa để bọn họ bưng canh vào, vừa vạch nắp ra, chút hứng thú ăn liền hoàn toàn biến mất.
Đã hồi cung, đã khám vết thương, Ninh Sở Khắc muốn được ở một mình, liền phân phó thái giám bên người đưa lão thái y đi ra ngoài, lại bảo cung nữ dẫn đường cho hắn về phòng nghỉ ngơi.
Phòng của Dận Đường còn quý khí lịch sự tao nhã hơn so với dự đoán của Ninh Sở Khắc, từ vật trang trí đến mọi thứ đều là trân phẩm, phối hợp hài hòa, gian ngoài bày một cái sập, trên sập trải đệm mềm, lại trải lên một tấm da hổ, phía trên còn để cuốn sách đang xem dở, bên cạnh lại có một cái bàn nhỏ, trên bàn bày bình hoa, cắm ba cành hàn mai. Nếu hít sâu sẽ cảm thấy một cỗ hương hoa mai dịu nhẹ, rất thư thái, bài trí cũng thực hợp tâm ý nàng, Ninh Sở Khắc đá giày nằm đến trên sập, nàng nhắm mắt lại hồi tưởng đủ loại hôm nay, vẫn đang do dự giữa gửi tin về Đề Đốc phủ hay âm thầm quan sát liền cảm giác trên người ấm áp, tiểu thái giám sau khi tiễn thái y đi nghe nói chủ tử trở về phòng nằm, chạy nhanh ôm chăn mỏng tới.
Chậu than trong phòng chưa từng tắt, hơn nữa thân nam nhi không quá sợ lạnh, nàng cũng chỉ là đắp một góc chăn trên người, đổi một tư thế nằm thoải mái hơn.
Ninh Sở Khắc xưa nay không thích sốt ruột, gặp phải chuyện lớn như vậy cũng không thấy nàng có bao nhiêu hoảng loạn, còn đang suy nghĩ từ chỗ ai hỏi thăm sở thích của Cửu a ca, ứng phó với Hoàng A Mã và ngạch nương hắn như thế nào, còn có một đống huynh đệ nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cũng không biết vị này vẫn còn đang đi thượng thư phòng đưa tin, hay là đã đang phân ưu giúp hoàng đế?
Không quan tâm là loại nào, đối với nàng mà nói đều là khiêu chiến, đừng nhìn Ninh Sở Khắc là thân con gái, khi nàng đốt sáng lên kỹ năng ăn chơi trác táng, đầu lưỡi cũng điêu hơn bất kỳ ai, biết ăn, biết uống, biết lắc xúc xắc. Không quan tâm là chọi dế, chọi gà, thậm chí ngay cả con chó săn vô cùng hung hãn phủ Đề Đốc nuôi để đề phòng cướp cũng thân cận với nàng…… cha nàng là quan võ, nàng đi theo học một thân võ nghệ, lên ngựa có thể kéo cung, xuống ngựa có thể ném tiên, Giác La thị thường hay nói con gái đã đầu thai sai, đáng tiếc nàng không sinh thành nam nhi.
Sau khi đổi thân thể với Cửu a ca, nàng khả năng sẽ cần chút thời gian để quen, chờ sau khi quen chắc chắn sẽ là rồng về biển sâu, phượng vờn chín tầng mây, thật sự thích ý.
Chỉ sợ hoàng đế luẩn quẩn trong lòng muốn dậy nàng học, hoặc là muốn mài giũa nàng để nàng phân ưu cho triều đình.
Ninh Sở Khắc tuy rằng nhắm mắt, kỳ thật căn bản không ngủ, nàng cẩn thận nghĩ ngợi một phen, càng nghĩ càng không nằm được, liền xoay người ngồi dậy, đuổi đám nô tài lưu tại trong phòng hầu hạ ra ngoài, đóng cửa lại luyện tập dáng ngồi và tư thế đi lại. Luyện đến một nửa, liền nghe thấy tiểu thái giám ở ngoài cửa phòng thông báo, nói Lang khanh khách nấu canh bổ đưa tới, cầu kiến. Ninh Sở Khắc có chút đói bụng, liền mở cửa để bọn họ bưng canh vào, vừa vạch nắp ra, chút hứng thú ăn liền hoàn toàn biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro