Xem Mạch
2024-12-18 05:02:12
Canh này không đủ đẹp, không đủ thơm, ngửi chính là một cỗ dược vị, thật là lãng phí.
Lang thị bưng chén đi tới tưởng thế nàng múc canh, Ninh Sở Khắc giữa mày nhăn lại: "Đặt canh ở đó, ngươi lui ra đi."
Nghe được lời này, sắc mặt Lang thị trở nên trắng, lã chã chực khóc nói: "Dù trong lòng người không thoải mái cũng nên dùng một chút, người như vậy nô tỳ thật sự lo lắng."
Ninh Sở Khắc lại không phải người thương hương tiếc ngọc, nàng mắt lạnh thoáng nhìn, Lang thị liền mềm chân thình thịch quỳ xuống. Ninh Sở Khắc không lại phản ứng nàng, trực tiếp phân phó tiểu thái giám bưng canh ra ngoài, lại phân phó hắn đốt huân hương: "Sau này đừng có thứ dơ xú gì cũng đưa đến phòng ta, làm hỏng cả mùi hương mai trong phòng."
Cửu a ca như vậy, nhóm nô tài hầu hạ Cửu a ca đều lòng tràn đầy lo sợ, thật sự bất an.
Bên kia, Dận Thành luôn mãi do dự rốt cuộc quyết định đi tìm Hoàng A Mã của hắn, hắn muốn nói lo lắng của chính mình cho Hoàng A Mã nghe! Tuy rằng lão thái y nói không có việc gì, nhưng Dận Thành tin tưởng vững chắc, đằng sau dáng đi mất tự nhiên kia của cửu ca nhất định có vấn đề gì đó.
Cũng không phải chỉ một mình hắn tưởng như vậy, người chính mắt gặp qua đều nói Cửu a ca bị ngã sấp mặt ở chùa Thanh Tuyền, bị thương chim, bể trứng.
Muộn một chút, Bát a ca Dận Tự lại đây thăm nàng, vừa mở miệng chính là xin lỗi, lời nói cũng không quá xuôi tai: "Là ca ca không tốt, nếu sớm biết cửu đệ gần đây vận thế không tốt, chắc chắn sẽ không mời ngươi ra cửa."
Đây chính là xin lỗi? Nghe vào trong tai Ninh Sở Khắc chính là chế nhạo! Cái trò này nàng đã chơi đến phát chán!
Trước mắt, Ninh Sở Khắc lại không có công phu so đo cùng Dận Tự, nàng gặp phải nan đề mới, nàng đột nhiên mắc tiểu……
Ninh Sở Khắc như thế nào cũng không thể tưởng được chính mình sẽ có ngày vì một việc nhỏ như vậy mà phát sầu.
Bình thường nàng đi vệ sinh sẽ bảo hai nha hoàn chờ ở bên ngoài tịnh phòng, bản thân tự cởi quần, bản thân tự tiểu, không phải ngại gì. Phủ Đề Đốc bên kia, tịnh phòng liền với nhà chính, bên trong để bô, cái bô giống ghế thêu, sử dụng vô cùng thuận tiện.
Nhưng mỗi gia đình có một quy củ, trong cung là một bộ lưu trình như thế nào, nàng thật không rõ ràng lắm.
Trước mắt không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, nước tiểu quá căng, nàng không nghĩ chịu đựng, cũng không nhịn được.
Thấy Dận Tự còn định nói, Ninh Sở Khắc chen ngang: "Bát ca, huynh đợi chút, ta đi rửa tay."
Tiểu thái giám cũng cơ linh, chạy nhanh phân phó truyền quan phòng, đồng thời dẫn Ninh Sở Khắc đi đến trắc gian. Xây trắc gian này cũng là vì thuận tiện đi tiểu đêm, Ninh Sở Khắc đi vào phát hiện quan phòng đã bố trí xong, quan phòng bản chất chính là chậu, bên trong để bô, bên ngoài có khung gỗ, trên khung gỗ có bọc đệm mềm, thuận tiện ngồi xuống đi nặng.
Lang thị bưng chén đi tới tưởng thế nàng múc canh, Ninh Sở Khắc giữa mày nhăn lại: "Đặt canh ở đó, ngươi lui ra đi."
Nghe được lời này, sắc mặt Lang thị trở nên trắng, lã chã chực khóc nói: "Dù trong lòng người không thoải mái cũng nên dùng một chút, người như vậy nô tỳ thật sự lo lắng."
Ninh Sở Khắc lại không phải người thương hương tiếc ngọc, nàng mắt lạnh thoáng nhìn, Lang thị liền mềm chân thình thịch quỳ xuống. Ninh Sở Khắc không lại phản ứng nàng, trực tiếp phân phó tiểu thái giám bưng canh ra ngoài, lại phân phó hắn đốt huân hương: "Sau này đừng có thứ dơ xú gì cũng đưa đến phòng ta, làm hỏng cả mùi hương mai trong phòng."
Cửu a ca như vậy, nhóm nô tài hầu hạ Cửu a ca đều lòng tràn đầy lo sợ, thật sự bất an.
Bên kia, Dận Thành luôn mãi do dự rốt cuộc quyết định đi tìm Hoàng A Mã của hắn, hắn muốn nói lo lắng của chính mình cho Hoàng A Mã nghe! Tuy rằng lão thái y nói không có việc gì, nhưng Dận Thành tin tưởng vững chắc, đằng sau dáng đi mất tự nhiên kia của cửu ca nhất định có vấn đề gì đó.
Cũng không phải chỉ một mình hắn tưởng như vậy, người chính mắt gặp qua đều nói Cửu a ca bị ngã sấp mặt ở chùa Thanh Tuyền, bị thương chim, bể trứng.
Muộn một chút, Bát a ca Dận Tự lại đây thăm nàng, vừa mở miệng chính là xin lỗi, lời nói cũng không quá xuôi tai: "Là ca ca không tốt, nếu sớm biết cửu đệ gần đây vận thế không tốt, chắc chắn sẽ không mời ngươi ra cửa."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây chính là xin lỗi? Nghe vào trong tai Ninh Sở Khắc chính là chế nhạo! Cái trò này nàng đã chơi đến phát chán!
Trước mắt, Ninh Sở Khắc lại không có công phu so đo cùng Dận Tự, nàng gặp phải nan đề mới, nàng đột nhiên mắc tiểu……
Ninh Sở Khắc như thế nào cũng không thể tưởng được chính mình sẽ có ngày vì một việc nhỏ như vậy mà phát sầu.
Bình thường nàng đi vệ sinh sẽ bảo hai nha hoàn chờ ở bên ngoài tịnh phòng, bản thân tự cởi quần, bản thân tự tiểu, không phải ngại gì. Phủ Đề Đốc bên kia, tịnh phòng liền với nhà chính, bên trong để bô, cái bô giống ghế thêu, sử dụng vô cùng thuận tiện.
Nhưng mỗi gia đình có một quy củ, trong cung là một bộ lưu trình như thế nào, nàng thật không rõ ràng lắm.
Trước mắt không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, nước tiểu quá căng, nàng không nghĩ chịu đựng, cũng không nhịn được.
Thấy Dận Tự còn định nói, Ninh Sở Khắc chen ngang: "Bát ca, huynh đợi chút, ta đi rửa tay."
Tiểu thái giám cũng cơ linh, chạy nhanh phân phó truyền quan phòng, đồng thời dẫn Ninh Sở Khắc đi đến trắc gian. Xây trắc gian này cũng là vì thuận tiện đi tiểu đêm, Ninh Sở Khắc đi vào phát hiện quan phòng đã bố trí xong, quan phòng bản chất chính là chậu, bên trong để bô, bên ngoài có khung gỗ, trên khung gỗ có bọc đệm mềm, thuận tiện ngồi xuống đi nặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro