Hảo! Hảo! Hảo!?
Tiểu Bạch Biến Lão Bạch
2024-11-15 00:13:47
Vạn Tinh Hải.
Những con sóng dữ dội đập vào một hòn đá trên bờ của đảo nhỏ, làm cho những con chim biển đang bắt cá trên những rạn san hô gần đó vỗ cánh bay lên.
Đây là một hòn đảo có hình dạng giống như một cặp hồ lô dựa vào nhau, trên đảo có hai hồ nước ngọt một lớn một nhỏ, vì vậy mà được gọi là Song Hồ đảo.
Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộng lớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.
......
\- Luyện khí tầng ba, rốt cục đã đột phá!
Trong một tòa động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một thiếu niên tu sĩ mặc thanh sắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt như sao trời mở ra, kích động nói.
Trước người thiếu niên tu sĩ, một khẩu linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc lên linh khí ra ngoài.
Ục ục!
Thấy thế, Trần Đạo Huyền không để ý đến hưng phấn, vội vàng dùng một cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.
Thấy linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài, lúc này Trần Đạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Khẩu linh nhãn này là một ngụm linh nhãn cuối cùng của Trần gia, chống đỡ hai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.
Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần Tiên Hạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.
Đến lúc đó, bọn họ tu hành sẽ bị cản trở, khó có thể tiến lên một tấc.
Thu thập một chút, Trần Đạo Huyền đứng lên, đi ra ngoài động phủ.
Vừa ra khỏi động phủ.
Một vị nha hoàn dáng người thướt tha, mồ hôi đầm đìa chạy tới, nhẹ giọng gọi: "Công tử, tộc trưởng nhân mời ngài đi qua.”
Nói xong, nha hoàn nhìn Trần Đạo Huyền, trên khuôn mặt xinh đẹp toát ra thần sắc kính sợ.
"Biết rồi, ngươi đi xuống trước đi."
"Vâng."
Đợi đến khi nha hoàn rời đi, lúc này Trần Đạo Huyền mới sử dụng ngự phong thuật, bay tới một ngọn núi khác của Xích Đồng sơn mạch.
Trần Đạo Huyền năm nay mười sáu tuổi, hắn đến thế giới xa lạ này, ước chừng đã mười sáu năm.
Trần Đạo Huyền kiếp trước là một kỹ sư cơ khí của Hoa Quốc Địa Cầu, bởi vì một tai nạn trong sản xuất, sau khi chết thì trùng sinh đến thế giới này.
Bởi vì mang theo ký ức của kiếp trước, cho nên khi Trần Đạo Huyền biết được thế giới này là thế giới tu tiên trong tiểu thuyết như trên truyền hình điện ảnh trong kiếp trước, hắn đã kích động rất lâu.
Chỉ là, cái cảm xúc kích động này rất nhanh đã bị xóa nhòa dưới đòn roi của hiện thực.
Trong mắt Trần Đạo Huyền, sự tàn khốc của tu tiên giới vượt xa xã hội văn minh ở kiếp trước.
Loại tàn khốc này không chỉ thể hiện ở đánh đánh giết giết, mà còn thể hiện ở việc tài nguyên tu hành bị các thế lực lớn tuyệt đối độc quyền.
Ở phương thế giới này, tông môn cùng tu tiên đại tộc cơ hồ nắm giữ tất cả tài nguyên tu hành.
Tiểu gia tộc và tán tu chỉ có thể lấy được một chút canh thừa thịt nguội mà tông môn và tu tiên đại tộc chướng mắt.
Ví dụ như Trần gia Song Hồ Đảo của Trần Đạo Huyền, chính là điển hình của một tiểu tu tiên gia tộc.
Thời kỳ mà Trần gia cường thịnh nhất, trong gia tộc từng xuất hiện qua mười ba vị Luyện Khí kỳ tu sĩ.
Tuy rằng không có linh mạch nhưng cũng có khoảng bảy miệng linh nhãn để cho tu sĩ tu hành.
Càng chưa nói Trần gia còn sở hữu một tòa linh quáng nhất giai cỡ nhỏ - Xích Đồng Khoáng
......
Trong lúc đang suy nghĩ.
Một ngọn núi thanh tùng mọc lên như rừng xuất hiện trước mắt Trần Đạo Huyền.
Nơi này là động phủ của Trần Tiên Hạ, một tu sĩ khác của Trần gia Song Hồ Đảo.
Là một trong hai tu sĩ duy nhất của Song Hồ Đảo Trần gia, Trần Tiên Hạ tu vi so với Trần Đạo Huyền cao hơn không ít, đã là luyện khí tầng sáu tu sĩ.
\- Thập Tam thúc!
Trần Đạo Huyền đứng ở ngoài động phủ, cung kính hô.
"Vào đi."
Một đạo thanh âm hơi già nua truyền ra từ trong động phủ.
Trần Đạo Huyền lên tiếng đi vào động phủ, chỉ thấy một lão giả tráng kiện, mặc trường bào màu xám trắng, trên đầu tóc được bối lại, ngồi ở trên giường ngọc bình tĩnh nhìn hắn.
Vị lão giả này chính là tộc thúc của Trần Đạo Huyền, đương nhiệm tộc trưởng Trần gia trên Song Hồ Đảo, Trần Tiên Hạ.
\- Thập Tam thúc, người tìm ta?
Nào ngờ khi lão giả nhìn thấy Trần Đạo Huyền, trong mắt lập tức hiện lên vẻ vui mừng sau đó bình ổn lại, vội vàng đứng lên bước nhanh tới trước mặt Trần Đạo Huyền, kích động nói: "Đạo Huyền, tu vi của ngươi... ”
"Vừa mới đột phá luyện khí tầng ba."
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Nói đến tu vi vừa mới đột phá, Trần Đạo Huyền thần sắc cũng tràn đầy cao hứng.
"Hảo! Hảo! Hảo!”
Trần Tiên Hạ liên tục nói ba chữ tốt,
"Không thể tưởng được, ngươi bắt đầu tu hành từ sáu tuổi mà trong mười năm đã liên tiếp đột phá Hậu Thiên kỳ, Tiên Thiên kỳ, hiện tại đã là luyện khí tầng ba, quả nhiên là trời phù hộ Trần gia ta! ”
Nói đến đây, sắc mặt Trần Tiên Hạ lại ảm đạm vài phần,
"Đáng tiếc, nếu Trần gia ta không suy tàn, có tộc huynh bọn họ còn ở đây thì nói gì đi nữa cũng sẽ mua cho ngươi một khỏa thông mạch đan, như vậy ngươi cũng không lãng phí mất 5 năm ở phàm cảnh. ”
Những con sóng dữ dội đập vào một hòn đá trên bờ của đảo nhỏ, làm cho những con chim biển đang bắt cá trên những rạn san hô gần đó vỗ cánh bay lên.
Đây là một hòn đảo có hình dạng giống như một cặp hồ lô dựa vào nhau, trên đảo có hai hồ nước ngọt một lớn một nhỏ, vì vậy mà được gọi là Song Hồ đảo.
Ngoài hai hồ nước ngọt, Song Hồ đảo còn có bình nguyên và rừng rậm rộng lớn cùng với một dãy núi nguy nga - Xích Đồng sơn mạch.
......
\- Luyện khí tầng ba, rốt cục đã đột phá!
Trong một tòa động phủ trên Xích Đồng sơn mạch, một thiếu niên tu sĩ mặc thanh sắc trường bào, trên đầu búi tóc, mặt như quan ngọc, một đôi mắt như sao trời mở ra, kích động nói.
Trước người thiếu niên tu sĩ, một khẩu linh nhãn dài cỡ ba tấc đang bốc lên linh khí ra ngoài.
Ục ục!
Thấy thế, Trần Đạo Huyền không để ý đến hưng phấn, vội vàng dùng một cái bàn đá khắc đầy trận văn, cẩn thận phong bế lại linh nhãn.
Thấy linh nhãn không còn bốc ra bên ngoài, lúc này Trần Đạo Huyền mới thở phào nhẹ nhõm.
Khẩu linh nhãn này là một ngụm linh nhãn cuối cùng của Trần gia, chống đỡ hai vị tu sĩ duy nhất của Trần gia tu hành.
Một khi linh nhãn khô kiệt, Trần Đạo Huyền cùng Thập Tam thúc Trần Tiên Hạ, cũng chỉ có thể luyện hóa linh khí rời rạc ở trong không khí.
Đến lúc đó, bọn họ tu hành sẽ bị cản trở, khó có thể tiến lên một tấc.
Thu thập một chút, Trần Đạo Huyền đứng lên, đi ra ngoài động phủ.
Vừa ra khỏi động phủ.
Một vị nha hoàn dáng người thướt tha, mồ hôi đầm đìa chạy tới, nhẹ giọng gọi: "Công tử, tộc trưởng nhân mời ngài đi qua.”
Nói xong, nha hoàn nhìn Trần Đạo Huyền, trên khuôn mặt xinh đẹp toát ra thần sắc kính sợ.
"Biết rồi, ngươi đi xuống trước đi."
"Vâng."
Đợi đến khi nha hoàn rời đi, lúc này Trần Đạo Huyền mới sử dụng ngự phong thuật, bay tới một ngọn núi khác của Xích Đồng sơn mạch.
Trần Đạo Huyền năm nay mười sáu tuổi, hắn đến thế giới xa lạ này, ước chừng đã mười sáu năm.
Trần Đạo Huyền kiếp trước là một kỹ sư cơ khí của Hoa Quốc Địa Cầu, bởi vì một tai nạn trong sản xuất, sau khi chết thì trùng sinh đến thế giới này.
Bởi vì mang theo ký ức của kiếp trước, cho nên khi Trần Đạo Huyền biết được thế giới này là thế giới tu tiên trong tiểu thuyết như trên truyền hình điện ảnh trong kiếp trước, hắn đã kích động rất lâu.
Chỉ là, cái cảm xúc kích động này rất nhanh đã bị xóa nhòa dưới đòn roi của hiện thực.
Trong mắt Trần Đạo Huyền, sự tàn khốc của tu tiên giới vượt xa xã hội văn minh ở kiếp trước.
Loại tàn khốc này không chỉ thể hiện ở đánh đánh giết giết, mà còn thể hiện ở việc tài nguyên tu hành bị các thế lực lớn tuyệt đối độc quyền.
Ở phương thế giới này, tông môn cùng tu tiên đại tộc cơ hồ nắm giữ tất cả tài nguyên tu hành.
Tiểu gia tộc và tán tu chỉ có thể lấy được một chút canh thừa thịt nguội mà tông môn và tu tiên đại tộc chướng mắt.
Ví dụ như Trần gia Song Hồ Đảo của Trần Đạo Huyền, chính là điển hình của một tiểu tu tiên gia tộc.
Thời kỳ mà Trần gia cường thịnh nhất, trong gia tộc từng xuất hiện qua mười ba vị Luyện Khí kỳ tu sĩ.
Tuy rằng không có linh mạch nhưng cũng có khoảng bảy miệng linh nhãn để cho tu sĩ tu hành.
Càng chưa nói Trần gia còn sở hữu một tòa linh quáng nhất giai cỡ nhỏ - Xích Đồng Khoáng
......
Trong lúc đang suy nghĩ.
Một ngọn núi thanh tùng mọc lên như rừng xuất hiện trước mắt Trần Đạo Huyền.
Nơi này là động phủ của Trần Tiên Hạ, một tu sĩ khác của Trần gia Song Hồ Đảo.
Là một trong hai tu sĩ duy nhất của Song Hồ Đảo Trần gia, Trần Tiên Hạ tu vi so với Trần Đạo Huyền cao hơn không ít, đã là luyện khí tầng sáu tu sĩ.
\- Thập Tam thúc!
Trần Đạo Huyền đứng ở ngoài động phủ, cung kính hô.
"Vào đi."
Một đạo thanh âm hơi già nua truyền ra từ trong động phủ.
Trần Đạo Huyền lên tiếng đi vào động phủ, chỉ thấy một lão giả tráng kiện, mặc trường bào màu xám trắng, trên đầu tóc được bối lại, ngồi ở trên giường ngọc bình tĩnh nhìn hắn.
Vị lão giả này chính là tộc thúc của Trần Đạo Huyền, đương nhiệm tộc trưởng Trần gia trên Song Hồ Đảo, Trần Tiên Hạ.
\- Thập Tam thúc, người tìm ta?
Nào ngờ khi lão giả nhìn thấy Trần Đạo Huyền, trong mắt lập tức hiện lên vẻ vui mừng sau đó bình ổn lại, vội vàng đứng lên bước nhanh tới trước mặt Trần Đạo Huyền, kích động nói: "Đạo Huyền, tu vi của ngươi... ”
"Vừa mới đột phá luyện khí tầng ba."
Trần Đạo Huyền gật gật đầu.
Nói đến tu vi vừa mới đột phá, Trần Đạo Huyền thần sắc cũng tràn đầy cao hứng.
"Hảo! Hảo! Hảo!”
Trần Tiên Hạ liên tục nói ba chữ tốt,
"Không thể tưởng được, ngươi bắt đầu tu hành từ sáu tuổi mà trong mười năm đã liên tiếp đột phá Hậu Thiên kỳ, Tiên Thiên kỳ, hiện tại đã là luyện khí tầng ba, quả nhiên là trời phù hộ Trần gia ta! ”
Nói đến đây, sắc mặt Trần Tiên Hạ lại ảm đạm vài phần,
"Đáng tiếc, nếu Trần gia ta không suy tàn, có tộc huynh bọn họ còn ở đây thì nói gì đi nữa cũng sẽ mua cho ngươi một khỏa thông mạch đan, như vậy ngươi cũng không lãng phí mất 5 năm ở phàm cảnh. ”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro