Chuyện Tình Bác Sĩ Pất Ổn(5)
Thán Thán
2024-07-12 00:41:17
Bác sĩ nhìn Tiêu Hoa ngủ say, nghĩ bụng sao con vợ của mình lại có thể ham tiền như thế nhỉ?
Thế là đêm đó hắn ta nằm mơ, một giấc mơ vô cùng kỳ lạ.
Trong mơ, người ta gọi hắn là thống soái, dưới trướng có rất nhiều tuỳ tùng, giàu có vô biên, người gả cho hắn càng hưởng phước báu.
Ngày đại hôn, hắn say khướt bước vô phòng tân hôn, lễ phục cởi đã đến quần mới phát hiện ra tân nương trốn mất rồi!
Đêm khuya thanh vắng nghe tiếng hô hoán khắp nơi:
- Người đâu rồi, trông coi cái kiểu gì thế hả?
- Trốn rồi ạ, thống soái ơi, tân nương đào lỗ chó trốn mất rồi! !
Hai mắt hắn trống rỗng chết lặng:
- Khoan đã, trong nhà có mất gì không?
Đám người bừng bừng khí thế đi lùng sục kiểm kê tài sản cho thống soái, quần cởi tới nơi rồi còn phải mặc lên lại, nghe đã thấy tội dữ lắm rồi.
Không bao lâu một người hét ỏm tỏi:
- Không xong rồi, vợ chưa cưới của thống soái gom hết vàng sính lễ trốn luôn!! !!!
Thống soái giận đến mặt mày đều đỏ cả lên, bàn tay nắm chặt, giẫm chân hùng hổ bước ra ngoài điều động người đi tìm tân nương bỏ trốn.
Không tìm không được, nói ra cũng thật buồn cười, Tiêu Hoa trốn thì thôi, rương vàng lấy không sót một cục.
Lùng sục từng ngóc ngách nhỏ nhưng vẫn chưa tìm được tung tích.
Đợi chờ mấy ngày vô ích, bỗng có tin truyền ra tân nương chạy về phía Nam muốn tẩu thoát sang nước láng giềng.
Thống soái tìm điên đầu nhức óc, tối tăm mặt mày xuống biển lên núi, đào sạch từng cái hang chuột.
Cái gì gọi là hết thẩy đều nghe theo ý trời?
Tiêu Hoa xách vàng chạy trốn thế nào ngã mợ xuống núi hưởng dương sớm.
Thống soái lấy lại được vàng, uống đến say mèm thầm mắng, sao ngu thế không biết.
Mấy ngày sau, hắn trích tiền vàng gọi thầy cúng chiêu hồn, hỏi xem có thấy hối hận khi chọn vàng ko chọn hắn không, tiện hỏi luôn thiếu thốn gì không, đốt cho ít tiền tiêu vặt.
Thống soái hết lòng tin vào mấy vị thầy cúng đó nhưng gọi ba ngày hai đêm cũng chẳng gọi ra cái khỉ mốc gì.
- Thống soái, kiếp này vợ của ngày đoản mệnh, đã sớm siêu thoát về cõi không.
Mấy ngày thắp lửa chiêu hồn, cổng chính đóng chặt cứng, tin tức cũng không được truyền lung tung, doạ đám người làm đi đái còn phải tụm năm tụm bảy đi chung.
Thống soái hếch mặt lên sửa lại:
- Ngươi nói lại lần nữa thử xem, cô ta là vợ chưa cưới không phải vợ!
Thầy cúng lau mồ hôi, sao thích hơn thua với người đã khuất quá vậy, nhưng nghĩ đến tấm lòng của thống soái, cuối cùng đưa ra một tin:
- Kiếp này vợ ngài… à … … vợ chưa cưới của ngài mắc nợ ngài, ngài có muốn trừng phạt ở kiếp sau không? Bấm quẻ thấy kiếp sau khả năng tương phùng cao lắm đó! !
Nội tâm hắn đấu tranh liên tục, đầu vẫn nghĩ sẽ nghiền nát cô ta thành tro nếu gặp lại.
Đêm động phòng chuẩn bị được khai đời trai thì tân nương trốn mất tiêu, hắn nhất định phải trả thù!
Hình phạt là gì?
- Gặp nhau là cô ta tự động cởi đồ đi!
Các thầy cúng há hốc mồm:
- Hả????
Ngày đó ở quán bar, Tiêu Hoa say chẳng biết cái gì nữa, nhưng khoản lột đồ nhanh không ai bì lại.
Tiêu Hoa cởi đồ, thử hỏi bác sĩ nào chịu cho nổi kkkk
Bác sĩ tỉnh giấc, hậm hực dần tụ tập lại, tức lắm nhưng nhịn không chửi tục.
Tiêu Hoa ham tiền, chết đi sống lại vẫn ham.
Nhưng không sao, hắn có tiền hahaha
Thế là đêm đó hắn ta nằm mơ, một giấc mơ vô cùng kỳ lạ.
Trong mơ, người ta gọi hắn là thống soái, dưới trướng có rất nhiều tuỳ tùng, giàu có vô biên, người gả cho hắn càng hưởng phước báu.
Ngày đại hôn, hắn say khướt bước vô phòng tân hôn, lễ phục cởi đã đến quần mới phát hiện ra tân nương trốn mất rồi!
Đêm khuya thanh vắng nghe tiếng hô hoán khắp nơi:
- Người đâu rồi, trông coi cái kiểu gì thế hả?
- Trốn rồi ạ, thống soái ơi, tân nương đào lỗ chó trốn mất rồi! !
Hai mắt hắn trống rỗng chết lặng:
- Khoan đã, trong nhà có mất gì không?
Đám người bừng bừng khí thế đi lùng sục kiểm kê tài sản cho thống soái, quần cởi tới nơi rồi còn phải mặc lên lại, nghe đã thấy tội dữ lắm rồi.
Không bao lâu một người hét ỏm tỏi:
- Không xong rồi, vợ chưa cưới của thống soái gom hết vàng sính lễ trốn luôn!! !!!
Thống soái giận đến mặt mày đều đỏ cả lên, bàn tay nắm chặt, giẫm chân hùng hổ bước ra ngoài điều động người đi tìm tân nương bỏ trốn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không tìm không được, nói ra cũng thật buồn cười, Tiêu Hoa trốn thì thôi, rương vàng lấy không sót một cục.
Lùng sục từng ngóc ngách nhỏ nhưng vẫn chưa tìm được tung tích.
Đợi chờ mấy ngày vô ích, bỗng có tin truyền ra tân nương chạy về phía Nam muốn tẩu thoát sang nước láng giềng.
Thống soái tìm điên đầu nhức óc, tối tăm mặt mày xuống biển lên núi, đào sạch từng cái hang chuột.
Cái gì gọi là hết thẩy đều nghe theo ý trời?
Tiêu Hoa xách vàng chạy trốn thế nào ngã mợ xuống núi hưởng dương sớm.
Thống soái lấy lại được vàng, uống đến say mèm thầm mắng, sao ngu thế không biết.
Mấy ngày sau, hắn trích tiền vàng gọi thầy cúng chiêu hồn, hỏi xem có thấy hối hận khi chọn vàng ko chọn hắn không, tiện hỏi luôn thiếu thốn gì không, đốt cho ít tiền tiêu vặt.
Thống soái hết lòng tin vào mấy vị thầy cúng đó nhưng gọi ba ngày hai đêm cũng chẳng gọi ra cái khỉ mốc gì.
- Thống soái, kiếp này vợ của ngày đoản mệnh, đã sớm siêu thoát về cõi không.
Mấy ngày thắp lửa chiêu hồn, cổng chính đóng chặt cứng, tin tức cũng không được truyền lung tung, doạ đám người làm đi đái còn phải tụm năm tụm bảy đi chung.
Thống soái hếch mặt lên sửa lại:
- Ngươi nói lại lần nữa thử xem, cô ta là vợ chưa cưới không phải vợ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thầy cúng lau mồ hôi, sao thích hơn thua với người đã khuất quá vậy, nhưng nghĩ đến tấm lòng của thống soái, cuối cùng đưa ra một tin:
- Kiếp này vợ ngài… à … … vợ chưa cưới của ngài mắc nợ ngài, ngài có muốn trừng phạt ở kiếp sau không? Bấm quẻ thấy kiếp sau khả năng tương phùng cao lắm đó! !
Nội tâm hắn đấu tranh liên tục, đầu vẫn nghĩ sẽ nghiền nát cô ta thành tro nếu gặp lại.
Đêm động phòng chuẩn bị được khai đời trai thì tân nương trốn mất tiêu, hắn nhất định phải trả thù!
Hình phạt là gì?
- Gặp nhau là cô ta tự động cởi đồ đi!
Các thầy cúng há hốc mồm:
- Hả????
Ngày đó ở quán bar, Tiêu Hoa say chẳng biết cái gì nữa, nhưng khoản lột đồ nhanh không ai bì lại.
Tiêu Hoa cởi đồ, thử hỏi bác sĩ nào chịu cho nổi kkkk
Bác sĩ tỉnh giấc, hậm hực dần tụ tập lại, tức lắm nhưng nhịn không chửi tục.
Tiêu Hoa ham tiền, chết đi sống lại vẫn ham.
Nhưng không sao, hắn có tiền hahaha
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro