Tâm Linh Vũ Trụ
Đánh giá:
8.8
/10 từ 3 lượt
Đọc truyện Tâm Linh Vũ Trụ ra chương mới nhất Chương 37, 38, 39 - DocTruyen.Pro. Tâm Linh Vũ Trụ - Đang tiến hành - Erik Trịnh
Giới thiệu truyện đô thị đặc sắc này:
“Lạy Đấng Toàn Năng nhân từ, người không phải là thẩm phán. Nhưng là đấng cứu vớt đời chúng con. Nguyện hiến dâng, tin tưởng, phụng sự người bằng tất cả lòng thành của chúng con.”
Hàng vạn người dân quỳ rụp, tay nắm vào nhau theo hàng nối dài. Mắt nhắm lịm, gật gù đọc thánh kinh khẩu truyền của dân vùng Ốc Đảo Loren.
Đấng bề trên của họ, ngồi trước thánh điện uy nghiêm, quân hộ vệ giáp vàng có hàng trăm tên, với những ngọn giáo đồng thau, lưỡi hình bán nguyệt sắc lẹm. Đám nữ nhân nô lệ, ả nào cũng như những nàng tiên, phủ trên mình những thớ lụa mỏng manh, cung hầu phụng sự.
“Phốc,”
Trong ánh chớp, thân thể hắn mất dạng khỏi điện thờ, bay lơ lững giữa không trung. Ánh mặt trời chiếu rọi, hào quang kim tỏa, hắn vung quyền trượng, môi mấp máy liên hồi đọc thần chú.
“Ầm,”
Tiếng sấm rền vang, kèm theo mây mù kéo đến. Trời bắt đầu có những hạt mưa đầu tiên, rồi theo cơn ào ạt đổ xuống. Ốc Đảo này đã hơn sáu tháng không hề có một hạt mưa. Chỉ trong một nghi thức thần niệm, cúng bái. Tích tắc, cả một vùng trời đổi sắc. Người dân Ốc Đảo Loren quỳ rụp, một số người không kiềm được đã đứng lên, tay hứng lấy những hạt mưa, reo vang, hò hét:
“Thượng Thần Xerath vạn tuế!”
“Thượng thần Xerath sấm truyền quyền năng…”
“Vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế…”
Lão Xerath, trong bộ hồng y của một giáo sĩ, với những tràng khăn choàng óng ánh dệt bằng tơ chỉ vàng, râu tóc bạc phơ. Lão cất giọng làm âm vang cả bầu khí quyển:
“Các con ta. Hãy tôn kính đấng toàn năng, dâng hiến và nguyện trọn vẹn trung thành với Ngài. Để được Ngài dẫn dắt trong những đêm tối tăm nhất của sự sống. Che chở các con khỏi sự bạo tàn của sa mạc, và vượt ra khỏi ranh giới của sống chết.”
Giới thiệu truyện đô thị đặc sắc này:
“Lạy Đấng Toàn Năng nhân từ, người không phải là thẩm phán. Nhưng là đấng cứu vớt đời chúng con. Nguyện hiến dâng, tin tưởng, phụng sự người bằng tất cả lòng thành của chúng con.”
Hàng vạn người dân quỳ rụp, tay nắm vào nhau theo hàng nối dài. Mắt nhắm lịm, gật gù đọc thánh kinh khẩu truyền của dân vùng Ốc Đảo Loren.
Đấng bề trên của họ, ngồi trước thánh điện uy nghiêm, quân hộ vệ giáp vàng có hàng trăm tên, với những ngọn giáo đồng thau, lưỡi hình bán nguyệt sắc lẹm. Đám nữ nhân nô lệ, ả nào cũng như những nàng tiên, phủ trên mình những thớ lụa mỏng manh, cung hầu phụng sự.
“Phốc,”
Trong ánh chớp, thân thể hắn mất dạng khỏi điện thờ, bay lơ lững giữa không trung. Ánh mặt trời chiếu rọi, hào quang kim tỏa, hắn vung quyền trượng, môi mấp máy liên hồi đọc thần chú.
“Ầm,”
Tiếng sấm rền vang, kèm theo mây mù kéo đến. Trời bắt đầu có những hạt mưa đầu tiên, rồi theo cơn ào ạt đổ xuống. Ốc Đảo này đã hơn sáu tháng không hề có một hạt mưa. Chỉ trong một nghi thức thần niệm, cúng bái. Tích tắc, cả một vùng trời đổi sắc. Người dân Ốc Đảo Loren quỳ rụp, một số người không kiềm được đã đứng lên, tay hứng lấy những hạt mưa, reo vang, hò hét:
“Thượng Thần Xerath vạn tuế!”
“Thượng thần Xerath sấm truyền quyền năng…”
“Vạn tuế, vạn tuế, vạn tuế…”
Lão Xerath, trong bộ hồng y của một giáo sĩ, với những tràng khăn choàng óng ánh dệt bằng tơ chỉ vàng, râu tóc bạc phơ. Lão cất giọng làm âm vang cả bầu khí quyển:
“Các con ta. Hãy tôn kính đấng toàn năng, dâng hiến và nguyện trọn vẹn trung thành với Ngài. Để được Ngài dẫn dắt trong những đêm tối tăm nhất của sự sống. Che chở các con khỏi sự bạo tàn của sa mạc, và vượt ra khỏi ranh giới của sống chết.”