Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa

Bang Phái Đổi T...

2024-11-10 08:21:07

“Như vậy mới đúng, rõ ràng là trong lòng ngươi cực kỳ quan tâm lão Khâu, biểu hiện bình tĩnh như thế làm chi?”

Đỗ Cách vô cùng nhẹ nhàng đã phá vỡ phòng tuyến tâm lý của Liễu Thành, nhìn hắn ta bằng ánh mắt cổ vũ:

“Liễu đường chủ, tâm lý khỏe mạnh rất quan trọng, cần phải cẩn thận bảo vệ nó, ngươi cũng nên học tập Thiên Ma chúng ta, bộc lộ tình cảm chân thật nhất ra ngoài, sống như thế mới không mệt mỏi.”

“...”

Liễu Thành hít thở sâu, không muốn nói thêm với Đỗ Cách câu nào nữa.

Vương Tam yên lặng bĩu môi, nếu không phải đánh không lại ngươi, ta cũng muốn tát cho ngươi vài cái, giữ gìn là từ khóa loại phụ trợ, sao lại bị ngươi dùng theo cách khốn nạn này chứ?

“Cứ yên tâm đi, hiện tại lão Khâu chính là đồng đội hợp tác của ta. Ta còn phải nắm tay với lão ta cùng nhau hoàn thành sự nghiệp vĩ đại. Các ngươi muốn để lão ta chết thì ta cũng sẽ che chở cho lão ta.”

Đỗ Cách lắc đầu, khẽ thở dài nói.

“Không ai muốn bang chủ chết cả.”

Liễu Thành nghiến răng nghiến lợi nói.

“Ừ.”

Đỗ Cách gật đầu, đổi đề tài:

“Hai vị đường chủ, không bằng chúng ta tạo cho lão Khâu một bất ngờ đi!”

Liễu Thành và Hàn Tá liếc nhìn nhau, trong lòng đồng thời dâng lên điềm xấu, Liễu Thành run giọng hỏi:

“Bất ngờ gì chứ?”

“Làm nghề rèn thì cũng cần bản thân đủ mạnh mẽ, từ trên xuống dưới Thiết Chưởng Bang đều đã mục nát đến tận gốc rễ.”

Đỗ Cách nói:

“Chúng ta muốn giữ gìn đạo nghĩa, hòa bình, chính khí, ổn định trong chốn giang hồ, dựa vào danh tiếng hiện tại của Thiết Chưởng Bang thì rõ ràng là không được, cho nên chúng ta cần phải bắt đầu từ việc tự chỉnh đốn lại bản thân, biến Thiết Chưởng Bang thành một bang phái tích cực phát triển, người gặp người khen. Ta cho rằng chúng ta nên quy định lại ban quy lần nữa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Điều tra rõ thành viên trong bang, nếu có bang chúng ức hiếp bá tánh, lập tức xử tội trước mặt mọi người; nếu có người cho vay nặng lãi, dùng của công không trả tiền, tất cả đều phế bỏ; nếu cường đoạt dân nữ linh tinh thì đều không cần giữ lại, nếu đã cướp thì đưa về hết, lại trả tiền bồi thường...”

“Thậm chí đến cả việc vận tải đường thủy quan trọng nhất của chúng ta, ta cảm thấy cũng có thể giảm giá đi một chút, cố gắng bình dân hóa...”

“...”

Liễu Thành.

“...”

Hàn Tá.

“Cái tên Thiết Chưởng Bang cũng không tốt lắm, sát khí quá nặng, không phù hợp với hình tượng mới giữ gìn chính nghĩa giang hồ của chúng ta.”

Đỗ Cách suy nghĩ một lúc nói:

“Không bằng đổi tên luôn đi, đổi thành Duy Hòa Bang, đơn giản trực tiếp...”



Chỉ trong chốc lát này thôi mà bang phái cũng phải đổi tên luôn rồi sao?

Ngươi xác định đây là bất ngờ dành tặng cho bang chủ chứ không phải đang quật mồ mả tổ tiên của lão ta sao?

Hai đường chủ liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy rõ vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

Hàn Tá nháy mắt ra hiệu với Liễu Thành.

Liễu Thành bất đắc dĩ nói:

“Thất tiên sinh, những chuyện người nói quá quan trọng, chúng ta không thể tự quyết định được, vẫn cứ chờ bang chủ tỉnh lại rồi nói sau!”

“Liễu đường chủ, ngươi không muốn để sau khi lão Khâu tỉnh lại là lập tức nhìn thấy sự thay đổi rõ rệt qua từng ngày của Thiết Chưởng Bang sao? Trước khi lão Khâu hôn mê cũng đã đồng ý hợp tác cùng ta rồi.”

Đỗ Cách nhíu mày:

“Hay là ngươi vẫn muốn cãi mệnh lệnh của bang chủ?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thay đổi rõ rệt qua từng ngày cái con khỉ khô, ngươi cầm lông gà coi là lệnh tiễn, ngươi cho rằng ngươi là ai chứ?

Thật sự cho rằng chỉ cần bắt cóc bang chủ là muốn làm gì thì làm sao?

Liễu Thành lạnh lùng nói:

“Thất tiên sinh, đúng là bang chủ đã đồng ý hợp tác cùng với ngươi, nhưng ngài ấy lại không đưa ra bất cứ mệnh lệnh cụ thể nào, chúng ta là người của Thiết Chưởng Bang, không phải cấp dưới của Thất tiên sinh, trừ khi đích thân bang chủ mở miệng ra lệnh cho chúng ta, nếu không, chúng ta không thể nào chấp hành mệnh lệnh của ngươi được.”

“Muốn lão Khâu đích thân hạ lệnh sao?”

Đỗ Cách hỏi.

“Đúng vậy, chúng ta chỉ nghe lệnh bang chủ.”

Hai đường chủ đồng loạt gật đầu nói.

“Là sơ sót của ta.”

Đỗ Cách áy náy cười:

“Ta quên mất chức vụ thái thượng trưởng lão của ta là do Phùng gia cho. Không sao hết, các ngươi chờ ta một chút.”

Dưới ánh mắt khó hiểu của hai người Hàn Liễu, Đỗ Cách cúi người, ghé sát lỗ tai đến bên miệng Khâu Nguyên Lãng, sau đó khẽ gật đầu.

Một lúc sau.

Đỗ Cách ngẩng đầu lên, vô cùng đương nhiên mà nói với hai người họ:

“Được rồi, đi chấp hành mệnh lệnh ta vừa mới nói đi! Lúc nãy lão Khâu đã nhâm mệnh cho ta là thái thượng trưởng lão của Thiết Chưởng Bang, có được quyền lực tương đương hắn, có thể điều hành tất cả mọi chuyện của Thiết Chưởng Bang.”

Tay đại phu hơi run lên, suýt chút nữa đã chọt đầu ngón tay vào trong miệng vết thương của Khâu Nguyên Lãng.

Sao trên đời này lại có người không biết xấu hổ đến thế chứ? Hai người Hàn Liễu đều sợ ngu người, hắn đang khinh thường họ ngu, hay là coi họ là kẻ đuôi mù thế?

Vương Tam nín thở, cảm giác bản thân lại mở mang kiến thức.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa

Số ký tự: 0