Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa

Mượn Cớ Bảo Vệ

2024-11-10 08:21:07

Mọi người nhìn nhau, Hàn Tá hỏi:

“Theo suy đoán của Cửu tiên sinh, thuộc tính của hắn là gì?”

“Có khả năng là lừa đảo.”

Phùng Cửu nói:

“Hắn mượn cớ bảo vệ, lừa ta, lừa Phùng gia, lừa dân chúng Lư Dương thành, đều có thể thực hiện mục đích trưởng thành nhanh chóng.”

Hắn nhìn Phùng Thế Nghĩa, rồi nói tiếp:

“Chỉ cần vẫn có người bị hắn lừa gạt, tin tưởng lời nói dối của hắn, thuộc tính của hắn sẽ không suy yếu.”

“Nếu thuộc tính của hắn thật sự là lừa đảo, vậy thì cách Cửu tiên sinh vừa nói sẽ có hiệu quả.”

Hàn Tá nói:

“Cướp lại số vàng bạc hắn chia ra, sự tin tưởng mọi người dành cho hắn tự nhiên cũng sẽ biến mất.”

Nếu đơn giản như vậy thì tốt, Phùng Cửu thầm than thở, bảo vệ hòa bình chỉ là việc nhỏ, quan trọng nhất là lý luận Thiên Ma bị hắn loan truyền, ấy là mới thủ đoạn lừa đảo cao cấp nhất!

Bịa chuyện dễ dàng, bác bỏ khó, xóa bỏ ảnh hưởng của lý luận Thiên Ma không phải việc dễ dàng.

“Các vị đường chủ tất nhiên có thể thử một lần, dù sao chúng ta cũng không mất gì.”

Phùng Cửu cười:

“Chỉ có điều, từ trước đến nay chỉ có Thiên Ma mới có thể đối phó Thiên Ma, cách tốt nhất vẫn là tìm kiếm nhiều Thiên Ma hơn, dùng phương thức phù hợp thuộc tính bồi dưỡng bọn họ, sau đó lợi dụng bọn họ đối phó Phùng Thất. Hắn tiết lộ lai lịch của Thiên Ma, tương đương với phản bội Ma Vực, không biết có bao nhiêu Thiên Ma hận chết hắn!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ đầu đến cuối Phùng Cửu không tin từ khóa của Đỗ Cách là bảo vệ, hắn cũng không tin những người trước mắt mình có thể đối phó với một kẻ khôn khéo như Phùng Thất.

Hắn phải chuẩn bị kỹ càng hơn, một mình hắn không có cách nào lật đổ lý luận Thiên Ma, nhưng nếu có nhiều thí sinh đoàn kết lại, đến khi trưởng thành thì đi ra bác bỏ tin đồn, như thế sẽ dễ dàng hơn.

Tất nhiên, có lẽ đến lúc đó không cần bác bỏ lý luận Thiên Ma, có thể giết Phùng Thất luôn.

Mới đầu Phùng Cửu đã bị Đỗ Cách lừa, mãi mới được thả ra lại bị phản bội, còn Phùng Thất thì thuận lợi mọi bề, khiến hắn ghen ghét phát điên.

Giờ khắc này, trong đầu Phùng Cửu chỉ có một ý nghĩ duy nhất, có thể thua trên sân mô phỏng, nhưng Phùng Thất nhất định phải chết.



Màn đêm buông xuống, Đỗ Cách tuyên bố công thẩm kết thúc.

Những người minh oan không nhận được tiền tuy cảm thấy tiếc nuối, nhưng cũng chỉ đành về thành, trong thế giới này, khái niệm giai cấp đã ăn sâu bén rễ trong tư tưởng của mỗi người, dù họ có mười lá gan cũng không dám quấy nhiễu Thiên Ma đại lão gia nghỉ ngơi.

Thiên Ma đại lão gia thiện tâm thì thiện tâm đấy, nhưng mà dám giết người.

Danh tiếng của Duy Hòa Bang nhanh chóng lan rộng ở Lư Dương thành theo số tiền bạc Đỗ Cách vung ra.

Thiên Ma Phùng Thất là người tốt, là quan thanh thiên, là thần bảo vệ dân chúng…

Chẳng mấy chốc người người truyền tai nhau, tiếng thơm lan khắp nơi.

Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, danh vọng của Đỗ Cách ở Lư Dương thành đã đạt đến đỉnh điểm, thuộc tính tổng hợp gần như tăng gấp ba, hiện tại tốc độ và độ nhạy bén khi tấn công chính diện đã bằng với tốc độ khi đánh lén sau lưng Khâu Nguyên Lãng.

Đột kích sau lưng thì càng khỏi phải nói, có thể nói trong vòng mười mét, kỹ năng ám sát của hắn có thể đạt đến hiệu quả chớp nhoáng, ở thế giới võ hiệp cấp thấp, không một ai có thể tránh né…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});




Buổi tối, Duy Hòa Bang chìm trong yên tĩnh.

Từ tối hôm qua, các thành viên cũ của Thiết Chưởng Bang bị Đỗ Cách giày vò, gần như không được chợp mắt tẹo nào, công thẩm kết thúc, tất cả mọi người vừa được thả lỏng là không chịu nổi nữa.

Ngay cả người có võ công cao cường như Liễu Thành cũng ngáp ngắn ngáp dài.

Hoàng đế không để binh đói, Đỗ Cách thấy vậy thì bảo mọi người về nghỉ ngơi.

Tiếng ngáy nối nhau vang lên trong Thiết Chưởng Bang rộng lớn, chỉ còn một vài tạp dịch cùng với ba Thiên Ma hãy còn hoạt động.



Đỗ Cách: Thứ tự tổng hợp thứ nhất, tinh thần lực 100, tổng số người trong sân mô phỏng 576.

Mở thông tin cá nhân ra xem, tinh thần lực lại tăng 20 điểm, tổng số người giảm đi mười mấy người. Đỗ Cách than thở, nhìn Thiết Chưởng Bang trống rỗng, hắn tắt bảng thông tin đi:

“Có ít người dùng được quá!”

“Thất ca, ta hữu dụng!”

Phùng Trung cười xum xoe:

“Ta vẫn còn chịu đựng được, ngài có chuyện gì cứ giao cho ta là được, vì sự nghiệp của Thất ca, bảo ta lên núi đao xuống biển lửa có là chi, không phải để cạnh tranh thứ tự, mà là để có thể trải nghiệm cuộc sống trong sân mô phỏng…”

Phùng Trung thẩm tra vụ án với Đỗ Cách suốt cả ngày, không dám chạy trốn, đến tận bây giờ mới có cơ hội nói chuyện, hắn sợ Đỗ Cách nhớ thù mà giết mình, vừa mở miệng là bày tỏ lòng trung thành ngay.

“Thất ca, giết hắn đi. Đội càng đông thì càng khó khống chế, có ta ở bên cạnh giúp đỡ ngươi là đủ rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa

Số ký tự: 0