Tận Thế: Ta Có Thêm Một Từ Khóa
Tố Chất Cơ Thể
2024-11-10 08:21:07
Sau khi tận mắt nhìn thấy hiệu quả kỳ diệu của thức ăn bình thường trên người của Phùng Cửu thì mọi người đều lấy làm kỳ lạ, đồng thời cũng không nghi ngờ gì đối với chuyện đoạt xá nữa.
Nghe xung quanh xì xào bàn tán, Đỗ Cách dừng hành động cho ăn của mình lại, nghiêm túc đề nghị:
"Gia chủ, nếu còn không yên tâm thì có thể đánh Phùng Cửu trọng thương để tiến hành xác minh thêm lần nữa.”
Câu nói này hoàn toàn đập tan vẻ mặt cố bảo vệ từ nãy đến giờ của Phùng Cửu, hắn giãy dụa, cuồng loạn gào thét:
“Phùng Thất, cái đồ chó nhà ngươi, sao ngươi không tự lấy mình ra để thí nghiệm ấy!”
“Cửu ca chớ tức giận, còn không phải vì từ khóa của ngươi có hiệu quả nhanh hơn ta."
Đỗ Cách phủi đống đồ cặn dính trên người, cũng không tức giận.
“Vì lợi ích của đoàn đội, cá nhân chịu một ít hy sinh nho nhỏ thì đã làm sao? Ngươi cố gắng nhịn một chút, dù sao ăn nhiều thêm vài miếng thì lại hồi phục ngay ấy mà...”
“Nhịn cái con mẹ nhà ngươi, ta muốn giết ngươi...”
Gân xanh trên trán Phùng Cửu nổi lên, mặt đỏ bừng, nếu không phải bị điểm huyệt đạo thì lúc này sợ là hắn đã nhào tới cắn đứt cổ Đỗ Cách.
“Cửu tiên sinh đợi một lát, xin đừng nóng nảy. Thất tiên sinh chỉ đang đùa với ngươi thôi.”
Gia chủ Phùng Thế Nhân ho khan một tiếng, tự nhiên thay đổi cách xưng hô với hai người.
“Nếu hai vị tiên sinh đã lựa chọn đoạt xá tiến vào Phùng gia chúng ta thì tất cả đều là người chung một nhà, lẽ ra phải giúp đỡ lẫn nhau mới đúng.”
Nói xong, hắn đi tới trước người Phùng Cửu, tự mình giải huyệt đạo cho hắn, rồi lại kêu người hầu dâng trà nóng lên.
Phùng Cửu bưng chén trà uống một ngụm vào bụng, hắn lạnh lùng nhìn Đỗ Cách. Sau khi khôi phục tự do, hắn ngược lại không còn xúc động như trước nữa.
Đỗ Cách không quay đầu lại, nhưng thật ra vẫn chú ý đến Phùng Cửu.
Lúc này hắn chợt cảm thấy dáng vẻ đối lập này của Phùng Cửu giống hệt với dáng vẻ của chó lúc bị buộc dây và lúc được thả dây, chẳng hiểu sao lại có hơi mắc cười.
Không thể không nói, diễn xuất của tên này có hơi lố, lúc diễn nếu không trợn mắt nhìn thì cũng ganh cổ gào, nếu như hắn thật sự thi vào trường điện ảnh ở thế giới thực thì chắc chắn sẽ nằm bét bảng!
Đương nhiên, cũng có thể là hắn cố ý làm ra vẻ mặt như vậy để khiến mình lơ là.
Phùng Cửu xuất thân chính quy, sự hiểu biết về những trận chiến mô phỏng như này nhất định còn nhiều hơn mình, sự xúc động hiện tại của hắn hoàn toàn khác xa với lúc mình vừa tỉnh lại.
Nhưng dựa vào tình huống trước mắt mà xem thì những người có tính cách nóng nảy xúc động hiển nhiên càng dễ dàng giành được hảo cảm của Phùng gia.
Mọi người đều biết một kẻ bốc đồng, đầu óc đơn giản sẽ dễ dàng bị kiểm soát hơn.
Đúng là không thể xem thường bất kỳ ai.
Nhưng mặc kệ là tình huống nào, Đỗ Cách cũng không lo lắng. tuy Phùng Cửu có được ký ức và võ công của cơ thể nhưng hắn lại ăn không nhiều lắm, vết thương vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, hơn nữa sau khi khai phá được ‘Xả Thân Vì Nghĩa’ và ‘Mắt Sau Gáy’ thì tố chất cơ thể tăng vọt, không cần lo lắng hắn đột nhiên đến gây chuyện.
Đỗ Cách còn phát hiện khi hắn đặt mình vào vị trí bảo vệ lợi ích của Phùng gia thì tốc độ hồi phục của hắn được tăng mà các thuộc tính khác như lực lượng, năm giác quan cũng được hưởng lây. Đến lúc này, nỗi nghi hoặc của Đỗ Cách mới chính thức được cởi bỏ.
Nếu tác dụng của từ khoá chỉ có thể giúp người hồi phục sinh lực và cung cấp một số kỹ năng không đáng tin cậy thì căn bản là không thể nào ‘chơi’ được trong thế giới này.
Cứ lấy thế giới này làm ví dụ, hiện tại cách thời gian tổ chức đại hội võ lâm chỉ còn lại nửa năm.
Dù là thiên tài thì cũng không có khả năng chỉ dùng thời gian nửa năm là đã có thể đối đầu với những cao thủ đã tập võ nhiều năm, trừ phi người mà hắn đoạt xá là một cao thủ.
Chỉ là sau khi kết hợp tình huống của hắn và Phùng Cửu thì Đỗ Cách suy đoán, xác suất trực tiếp đoạt xá cao thủ võ lâm chỉ sợ phi thường thấp.
Vì vậy, từ khoá nhất định có thể giúp người chơi tăng cường tố chất cơ thể và năm giác quan, cộng với kỹ năng kèm theo, sự chênh lệch giữa hai bên hẳn sẽ nhanh chóng được san bằng...
Phùng Thế Nhân lại nhìn về phía Đỗ Cách, cười hỏi:
"Phiền Thất tiên sinh nói rõ hơn về chuyện đoạt xá. "
“Hôm qua, thế giới này và Ma vực cùng xuất hiện khe nứt không gian. ma vực cằn cỗi, ba ngàn thiên ma muốn mượn cơ hội này xâm nhập nhân gian, hưởng thụ sự phồn hoa.”
Đỗ Cách cười cười, nhìn mọi người xung quanh, sau đó nói ra những lời mà mình đã sớm nghĩ trước từ lâu.
"Thiên Ma không có hình thể, muốn đặt chân ở thế giới này, bước đầu tiên là cần đoạt xá trọng sinh..."
"Khe nứt không gian?"
“Ma vực?”
“Vực Ngoại Thiên Ma?”
Nghe xung quanh xì xào bàn tán, Đỗ Cách dừng hành động cho ăn của mình lại, nghiêm túc đề nghị:
"Gia chủ, nếu còn không yên tâm thì có thể đánh Phùng Cửu trọng thương để tiến hành xác minh thêm lần nữa.”
Câu nói này hoàn toàn đập tan vẻ mặt cố bảo vệ từ nãy đến giờ của Phùng Cửu, hắn giãy dụa, cuồng loạn gào thét:
“Phùng Thất, cái đồ chó nhà ngươi, sao ngươi không tự lấy mình ra để thí nghiệm ấy!”
“Cửu ca chớ tức giận, còn không phải vì từ khóa của ngươi có hiệu quả nhanh hơn ta."
Đỗ Cách phủi đống đồ cặn dính trên người, cũng không tức giận.
“Vì lợi ích của đoàn đội, cá nhân chịu một ít hy sinh nho nhỏ thì đã làm sao? Ngươi cố gắng nhịn một chút, dù sao ăn nhiều thêm vài miếng thì lại hồi phục ngay ấy mà...”
“Nhịn cái con mẹ nhà ngươi, ta muốn giết ngươi...”
Gân xanh trên trán Phùng Cửu nổi lên, mặt đỏ bừng, nếu không phải bị điểm huyệt đạo thì lúc này sợ là hắn đã nhào tới cắn đứt cổ Đỗ Cách.
“Cửu tiên sinh đợi một lát, xin đừng nóng nảy. Thất tiên sinh chỉ đang đùa với ngươi thôi.”
Gia chủ Phùng Thế Nhân ho khan một tiếng, tự nhiên thay đổi cách xưng hô với hai người.
“Nếu hai vị tiên sinh đã lựa chọn đoạt xá tiến vào Phùng gia chúng ta thì tất cả đều là người chung một nhà, lẽ ra phải giúp đỡ lẫn nhau mới đúng.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói xong, hắn đi tới trước người Phùng Cửu, tự mình giải huyệt đạo cho hắn, rồi lại kêu người hầu dâng trà nóng lên.
Phùng Cửu bưng chén trà uống một ngụm vào bụng, hắn lạnh lùng nhìn Đỗ Cách. Sau khi khôi phục tự do, hắn ngược lại không còn xúc động như trước nữa.
Đỗ Cách không quay đầu lại, nhưng thật ra vẫn chú ý đến Phùng Cửu.
Lúc này hắn chợt cảm thấy dáng vẻ đối lập này của Phùng Cửu giống hệt với dáng vẻ của chó lúc bị buộc dây và lúc được thả dây, chẳng hiểu sao lại có hơi mắc cười.
Không thể không nói, diễn xuất của tên này có hơi lố, lúc diễn nếu không trợn mắt nhìn thì cũng ganh cổ gào, nếu như hắn thật sự thi vào trường điện ảnh ở thế giới thực thì chắc chắn sẽ nằm bét bảng!
Đương nhiên, cũng có thể là hắn cố ý làm ra vẻ mặt như vậy để khiến mình lơ là.
Phùng Cửu xuất thân chính quy, sự hiểu biết về những trận chiến mô phỏng như này nhất định còn nhiều hơn mình, sự xúc động hiện tại của hắn hoàn toàn khác xa với lúc mình vừa tỉnh lại.
Nhưng dựa vào tình huống trước mắt mà xem thì những người có tính cách nóng nảy xúc động hiển nhiên càng dễ dàng giành được hảo cảm của Phùng gia.
Mọi người đều biết một kẻ bốc đồng, đầu óc đơn giản sẽ dễ dàng bị kiểm soát hơn.
Đúng là không thể xem thường bất kỳ ai.
Nhưng mặc kệ là tình huống nào, Đỗ Cách cũng không lo lắng. tuy Phùng Cửu có được ký ức và võ công của cơ thể nhưng hắn lại ăn không nhiều lắm, vết thương vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, hơn nữa sau khi khai phá được ‘Xả Thân Vì Nghĩa’ và ‘Mắt Sau Gáy’ thì tố chất cơ thể tăng vọt, không cần lo lắng hắn đột nhiên đến gây chuyện.
Đỗ Cách còn phát hiện khi hắn đặt mình vào vị trí bảo vệ lợi ích của Phùng gia thì tốc độ hồi phục của hắn được tăng mà các thuộc tính khác như lực lượng, năm giác quan cũng được hưởng lây. Đến lúc này, nỗi nghi hoặc của Đỗ Cách mới chính thức được cởi bỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu tác dụng của từ khoá chỉ có thể giúp người hồi phục sinh lực và cung cấp một số kỹ năng không đáng tin cậy thì căn bản là không thể nào ‘chơi’ được trong thế giới này.
Cứ lấy thế giới này làm ví dụ, hiện tại cách thời gian tổ chức đại hội võ lâm chỉ còn lại nửa năm.
Dù là thiên tài thì cũng không có khả năng chỉ dùng thời gian nửa năm là đã có thể đối đầu với những cao thủ đã tập võ nhiều năm, trừ phi người mà hắn đoạt xá là một cao thủ.
Chỉ là sau khi kết hợp tình huống của hắn và Phùng Cửu thì Đỗ Cách suy đoán, xác suất trực tiếp đoạt xá cao thủ võ lâm chỉ sợ phi thường thấp.
Vì vậy, từ khoá nhất định có thể giúp người chơi tăng cường tố chất cơ thể và năm giác quan, cộng với kỹ năng kèm theo, sự chênh lệch giữa hai bên hẳn sẽ nhanh chóng được san bằng...
Phùng Thế Nhân lại nhìn về phía Đỗ Cách, cười hỏi:
"Phiền Thất tiên sinh nói rõ hơn về chuyện đoạt xá. "
“Hôm qua, thế giới này và Ma vực cùng xuất hiện khe nứt không gian. ma vực cằn cỗi, ba ngàn thiên ma muốn mượn cơ hội này xâm nhập nhân gian, hưởng thụ sự phồn hoa.”
Đỗ Cách cười cười, nhìn mọi người xung quanh, sau đó nói ra những lời mà mình đã sớm nghĩ trước từ lâu.
"Thiên Ma không có hình thể, muốn đặt chân ở thế giới này, bước đầu tiên là cần đoạt xá trọng sinh..."
"Khe nứt không gian?"
“Ma vực?”
“Vực Ngoại Thiên Ma?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro