Chương 1
Hà Điệp Mộng Nhi
2024-04-01 00:40:40
1.
Hạ Thanh Nam tự sát không thành, được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Triệu Sơ Đông sau khi cấp cứu xong, liền thay ca về nhà ngủ một giấc.
Hôm sau tới kiểm tra bệnh nhân, đột nhiên thấy tên người bệnh quen quen.
Hạ Thanh Nam vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, không có người giải đáp thắc mắc, Triệu Sơ Đông tiếp tục làm việc.
Sau khi đi kiểm tra các bệnh nhân thuộc phạm vi chữa trị của mình, Triệu Sơ Đông xách ghế tới phòng Hạ Thanh Nam, nhìn chằm chằm mặt Hạ Thanh Nam mà suy ngẫm.
Vừa có chút quen lại vừa có chút lạ mắt, tên này có từng đi phẫu thuật thẩm mỹ không ta?
Tới tận giờ ăn trưa, Triệu Sơ Đông ngồi trong phòng nghỉ ngơi, vẫn chưa nhớ ra Hạ Thanh Nam là ai. Lúc này có hai y tá vừa xem phim vừa ăn trưa, nghe nội dung phim, Triệu Sơ Đông nghĩ đến một khả năng to lớn.
Vừa ăn xong, Triệu Sơ Đông liền gọi cho mẫu hậu thân yêu. Cũng không vòng vo tam quốc làm gì, đánh nhanh rút nhanh.
Triệu Sơ Đông hỏi: "Mẫu thân, hỏi thật mẹ một vấn đề. Con có từng bị tai nạn gì liên quan tới đầu óc dẫn tới bị mất trí nhớ hay không?"
Mẫu hậu đại nhân: "Không."
"Thế con có từng yêu đương gì đó dữ dội đến độ ba mẹ đem con đi thôi miên quên đi ký ức không?"
"Cụ thể xem nào."
"Chẳng hạn như con quen bạn trai."
"... Nhóc con, mày muốn come out cũng nên chọn thời gian khác nhé. Giờ mẹ mày đi ngủ rồi, bye không tiễn."
Mẫu hậu đại nhân không chờ Triệu Sơ Đông nói gì đã tắt máy, sau đó giao diện hiện lên thông báo 'Mẫu hậu đại nhân đã huỷ kết bạn."
Triệu Sơ Đông:???
2.
Hạ Thanh Nam tỉnh, Triệu Sơ Đông nhanh chóng đến kiểm tra. Sau khi dặn dò y tá chuẩn bị thuốc uống và thay băng vết thương, Triệu Sơ Đông không rời đi ngay mà ở lại trong phòng.
Cả căn phòng im lặng, không ai lên tiếng. Vẫn là Triệu Sơ Đông có hành động trước, đi kiếm lại cái ghế lúc nãy, ngồi xuống bên cạnh tiếp tục nhìn.
Hạ Thanh Nam mới tỉnh lại, hụt hẫng và thất vọng ngập tràn trong lòng, không muốn quan tâm đến chuyện khác, tâm trí cũng đang trên mây, không chú ý đến việc Triệu Sơ Đông không hề rời đi.
Tận đến khi vết thương đau nhói, Hạ Thanh Nam mới nghiêng đầu nhìn y tá đang thay băng cho mình. Nhìn miệng vết thương rớm máu, Hạ Thanh Nam nghiêng đầu qua bên trái không nhìn nữa.
Triệu Sơ Đông vẫn ngồi ở đó, mở to đôi mắt nhìn vào mặt Hạ Thanh Nam. Hạ Thanh Nam không ngờ trong phòng còn người khác, lập tức bị giật mình, phản xạ tự nhiên thốt ra.
"Bị điên à?"
Hạ Thanh Nam mới tỉnh lại, giọng vừa khàn vừa nhỏ, nếu không phải Triệu Sơ Đông ngồi ngay bên cạnh chắc cũng không nghe ra. Nhưng câu vừa rồi như là chìa khóa, mở khoá một vài tính năng ký ức của bộ não.
Triệu Sơ Đông nhớ ra Hạ Thanh Nam là ai rồi, thằng cha mỏ hỗn lớp trưởng lớp 11A1.
3. Đam Mỹ Cổ Đại
Hạ Thanh Nam và Triệu Sơ Đông nếu suy ngẫm kỹ thì cũng không thể gọi là quen biết được.
Năm đó tuy học chung trường chung khối nhưng lại khác ban, hồi ầy Hạ Thanh Nam được các bạn nữ hâm mộ vô cùng, đám con gái trong lớp Triệu Sơ Đông ngày nào cũng bàn tán sôi nổi về Hạ Thanh Nam.
Hồi ấy Triệu Sơ Đông có máu trẻ trâu, thích làm học sinh cá biệt. Do đó khi nghe mọi người tung hô Hạ Thanh Nam, tính ganh đua nổi lên, nhất quyết muốn tranh đua với người ta.
Cơ mà Triệu Sơ Đông chỉ dám nói với não bộ của mình thôi chứ không dám tâm sự với ai. Mặc dù trẻ trâu nhưng máu không lưu thông được tới não. Nên xét về khía cạnh nào đó Triệu Sơ Đông vẫn được xem là chín chắn và trưởng thành trong lớp.
Dù vậy trẻ trâu vẫn là trẻ trâu, Triệu Sơ Đông đơn phương tị nạnh người ta, để ý người ta mỗi khi rảnh rỗi. Phải đến tận khi Hạ Thanh Nam đi du học vào năm lớp 12, Triệu Sơ Đông mới buồn bã bỏ đi cái sự tị nạnh đơn phương này, lao vào học sấp mặt.
Nên có thể nói, Hạ Thanh Nam đối với Triệu Sơ Đông là một ấn tượng khó phai.
Khó phai thôi nhé, chứ cũng xém quên rồi!
——————-
Mở hố đầu tiên
Lưu ý: truyện tình cảm là chính, cốt truyện là phụ, tác giả không phải dân chuyên, đa số kiến thức chuyên môn đều lấy từ Internet, chưa có sự xác thực, xin đừng truy cứu quá sâu. Xin cảm ơn ạ!
Hạ Thanh Nam tự sát không thành, được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Triệu Sơ Đông sau khi cấp cứu xong, liền thay ca về nhà ngủ một giấc.
Hôm sau tới kiểm tra bệnh nhân, đột nhiên thấy tên người bệnh quen quen.
Hạ Thanh Nam vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, không có người giải đáp thắc mắc, Triệu Sơ Đông tiếp tục làm việc.
Sau khi đi kiểm tra các bệnh nhân thuộc phạm vi chữa trị của mình, Triệu Sơ Đông xách ghế tới phòng Hạ Thanh Nam, nhìn chằm chằm mặt Hạ Thanh Nam mà suy ngẫm.
Vừa có chút quen lại vừa có chút lạ mắt, tên này có từng đi phẫu thuật thẩm mỹ không ta?
Tới tận giờ ăn trưa, Triệu Sơ Đông ngồi trong phòng nghỉ ngơi, vẫn chưa nhớ ra Hạ Thanh Nam là ai. Lúc này có hai y tá vừa xem phim vừa ăn trưa, nghe nội dung phim, Triệu Sơ Đông nghĩ đến một khả năng to lớn.
Vừa ăn xong, Triệu Sơ Đông liền gọi cho mẫu hậu thân yêu. Cũng không vòng vo tam quốc làm gì, đánh nhanh rút nhanh.
Triệu Sơ Đông hỏi: "Mẫu thân, hỏi thật mẹ một vấn đề. Con có từng bị tai nạn gì liên quan tới đầu óc dẫn tới bị mất trí nhớ hay không?"
Mẫu hậu đại nhân: "Không."
"Thế con có từng yêu đương gì đó dữ dội đến độ ba mẹ đem con đi thôi miên quên đi ký ức không?"
"Cụ thể xem nào."
"Chẳng hạn như con quen bạn trai."
"... Nhóc con, mày muốn come out cũng nên chọn thời gian khác nhé. Giờ mẹ mày đi ngủ rồi, bye không tiễn."
Mẫu hậu đại nhân không chờ Triệu Sơ Đông nói gì đã tắt máy, sau đó giao diện hiện lên thông báo 'Mẫu hậu đại nhân đã huỷ kết bạn."
Triệu Sơ Đông:???
2.
Hạ Thanh Nam tỉnh, Triệu Sơ Đông nhanh chóng đến kiểm tra. Sau khi dặn dò y tá chuẩn bị thuốc uống và thay băng vết thương, Triệu Sơ Đông không rời đi ngay mà ở lại trong phòng.
Cả căn phòng im lặng, không ai lên tiếng. Vẫn là Triệu Sơ Đông có hành động trước, đi kiếm lại cái ghế lúc nãy, ngồi xuống bên cạnh tiếp tục nhìn.
Hạ Thanh Nam mới tỉnh lại, hụt hẫng và thất vọng ngập tràn trong lòng, không muốn quan tâm đến chuyện khác, tâm trí cũng đang trên mây, không chú ý đến việc Triệu Sơ Đông không hề rời đi.
Tận đến khi vết thương đau nhói, Hạ Thanh Nam mới nghiêng đầu nhìn y tá đang thay băng cho mình. Nhìn miệng vết thương rớm máu, Hạ Thanh Nam nghiêng đầu qua bên trái không nhìn nữa.
Triệu Sơ Đông vẫn ngồi ở đó, mở to đôi mắt nhìn vào mặt Hạ Thanh Nam. Hạ Thanh Nam không ngờ trong phòng còn người khác, lập tức bị giật mình, phản xạ tự nhiên thốt ra.
"Bị điên à?"
Hạ Thanh Nam mới tỉnh lại, giọng vừa khàn vừa nhỏ, nếu không phải Triệu Sơ Đông ngồi ngay bên cạnh chắc cũng không nghe ra. Nhưng câu vừa rồi như là chìa khóa, mở khoá một vài tính năng ký ức của bộ não.
Triệu Sơ Đông nhớ ra Hạ Thanh Nam là ai rồi, thằng cha mỏ hỗn lớp trưởng lớp 11A1.
3. Đam Mỹ Cổ Đại
Hạ Thanh Nam và Triệu Sơ Đông nếu suy ngẫm kỹ thì cũng không thể gọi là quen biết được.
Năm đó tuy học chung trường chung khối nhưng lại khác ban, hồi ầy Hạ Thanh Nam được các bạn nữ hâm mộ vô cùng, đám con gái trong lớp Triệu Sơ Đông ngày nào cũng bàn tán sôi nổi về Hạ Thanh Nam.
Hồi ấy Triệu Sơ Đông có máu trẻ trâu, thích làm học sinh cá biệt. Do đó khi nghe mọi người tung hô Hạ Thanh Nam, tính ganh đua nổi lên, nhất quyết muốn tranh đua với người ta.
Cơ mà Triệu Sơ Đông chỉ dám nói với não bộ của mình thôi chứ không dám tâm sự với ai. Mặc dù trẻ trâu nhưng máu không lưu thông được tới não. Nên xét về khía cạnh nào đó Triệu Sơ Đông vẫn được xem là chín chắn và trưởng thành trong lớp.
Dù vậy trẻ trâu vẫn là trẻ trâu, Triệu Sơ Đông đơn phương tị nạnh người ta, để ý người ta mỗi khi rảnh rỗi. Phải đến tận khi Hạ Thanh Nam đi du học vào năm lớp 12, Triệu Sơ Đông mới buồn bã bỏ đi cái sự tị nạnh đơn phương này, lao vào học sấp mặt.
Nên có thể nói, Hạ Thanh Nam đối với Triệu Sơ Đông là một ấn tượng khó phai.
Khó phai thôi nhé, chứ cũng xém quên rồi!
——————-
Mở hố đầu tiên
Lưu ý: truyện tình cảm là chính, cốt truyện là phụ, tác giả không phải dân chuyên, đa số kiến thức chuyên môn đều lấy từ Internet, chưa có sự xác thực, xin đừng truy cứu quá sâu. Xin cảm ơn ạ!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro