Kiếm Bại Khổng...
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
Kiếm như nhạn bị kinh sợ!
Trong một cái giơ tay, kiếm của Bạch Nhạc đã đâm đến trước mặt Khổng Từ.
Bạt Kiếm Thức!
Đối mặt với Khổng Từ, Bạch Nhạc cũng vẫn lựa chọn dùng Bạt Kiếm Thức để khởi thủ, tuy uy lực chưa chắc đã so được với Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng lại được cái nhanh.
Nhanh, có khả năng sẽ quấy rầy sự chuẩn bị của Khổng Từ, khiến hắn không kịp thi triển ra Thiên Diệp Từ Bi Kiếm.
So sánh với lúc đánh với Lý Tử Vân, một kiếm này nhanh hơn mấy phần.
Cái này cũng không phải Bạch Nhạc xem thường Lý Tử Vân, mà là bởi vì một chiêu Bạt Kiếm Thức này, hắn kỳ thật cũng vừa học được từ trên người Tiêu Hành Nhất, đánh với Lý Tử Vân, trên thực tế, cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc đệ nhất ngu kiếm.
Nhưng có kinh nghiệm của trận chiến đó, hiện giờ lại được thi triển ra trong tay Bạch Nhạc, tất nhiên vô cùng thuận buồm xuôi gió.
- Vù!
Thân kiếm run run, một tia kim quang từ trên Thiên Diệp Kiếm hiện lên, giống như trong nháy mắt, Thiên Diệp Kiếm của Khổng Từ đột nhiên tỏa ra, hóa thành một mảng lá bồ đề màu vàng, bảo hộ Khổng Từ!
Cho dù là với tốc độ một kiếm này của Bạch Nhạc, căn bản cũng không thể phá được vách tường đó.
Đúng vậy, lúc này Thiên Diệp Kiếm không còn là một thanh kiếm, mà là một vách tường kim quang sáng chói.
Chỉ bằng vào một kiếm này, có thể biết rằng, thực lực của Khổng Từ mạnh hơn Lý Tử Vân quá nhiều.
Đương nhiên, Bạch Nhạc cũng không hy vọng chỉ bằng vào một kiếm này là có thể đánh bại Khổng Từ, thần sắc không hề có biến hóa, Bạch Nhạc cũng xuất kiếm nhanh chóng, lại thi triển ra ngu kiếm, không ngừng công kích, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước.
Công như sét đánh, thủ như bàn thạch!
Chỉ là trong mấy hơi thở, trận chiến này đã khiến tất cả mọi người rung động.
- Quá nhanh!
Dưới đài, trên mặt Tiêu Hành Nhất không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, nghiêm khắc mà nói, Bạch Nhạc có thể tu thành ngu kiếm, còn là được hắn gợi ý, nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc xuất thủ, hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng loại chênh lệch một trời một vực này.
Lúc trước Tiêu Hành Nhất cho rằng kiếm của mình đã rất nhanh, chỉ là tu vi không đủ, mới có tỳ vết. Nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc thi triển ngu kiếm, lại khiến hắn chua chát phát hiện, cho dù là luận bản thân xuất kiếm, hắn có rất nhiều chỗ về chi tiết tồn tại tỳ vết, cũng chính là vì vậy, mới dẫn tới kiếm của hắn chậm hơn Bạch Nhạc nhiều.
Đương nhiên, bỏ qua phần chua chát này, lại cũng khiến Tiêu Hành Nhất rất phấn chấn, so sánh với người khác, trận chiến này, thu hoạch đối với hắn mới là lớn nhất.
- Không đúng? Đánh tiếp như vậy, đại sư huynh chẳng phải sẽ bại à?
Mắt thấy cục diện dường như lâm vào trong giằng co, lập tức có đệ tử nói ra nghi hoặc trong lòng.
Trận chiến của Tiêu Hành Nhất và Bạch Nhạc, tất cả mọi người đều nhớ rõ, ngu kiếm là càng đánh càng nhanh, phía trước chỉ là một quá trình súc thế, một khi hoàn thành súc thế, uy lực mà một kiếm cuối cùng bộc phát ra, tuyệt đối hơn xa trước đó.
Cho dù hiện giờ Khổng Từ dường như đã chặn được công kích của Bạch Nhạc, nhưng phòng thủ đơn thuần như vậy, khi đối mặt với một kiếm cuối cùng, lại cực kỳ nguy hiểm.
Lúc trước Bạch Nhạc dùng một chiêu Linh Tê Nghênh Khách này ngăn cản công kích của Tiêu Hành Nhất, chẳng phải cũng có hiệu quả tương tự với Thiên Diệp Từ Bi Kiếm của Khổng Từ à?
Nhưng, Bạch Nhạc cuối cùng có thể thủ thắng, là vì cảnh giới và thực lực của hắn đều hơn xa Tiêu Hành Nhất.
Nhưng Khổng Từ lại chưa chắc có thể vững vàng áp chế được Bạch Nhạc, phải biết rằng, trận chiến này đã ước định là luận kiếm, chỉ dùng kiếm đạo để phân thắng bại.
...
- Thua, vậy thì chưa chắc!
Lắc đầu, Từ Phong giải thích,
- Tuy ngu kiếm của Bạch Nhạc xảo diệu, nhưng các ngươi cũng đừng coi thường Khổng Từ! Bạch Nhạc đang súc thế thì không sai, nhưng Khổng Từ chẳng phải cũng thế à?
So sánh với trưởng lão khác, nhãn giới của Từ Phong hiển nhiên là cao hơn một bậc.
Thiên Diệp Từ Bi Kiếm, nhìn thì là một môn kiếm chiêu phòng ngự, nhưng trên thực tế, trong đó lại cũng ngầm có ý phản kích.
- Khổng Từ từng được cao tăng Phật môn điểm hóa, tuy không phải người trong Phật môn, nhưng trong kiếm đạo lại ẩn chứa rất nhiều chân ý Phật môn.
- Thiên Diệp Từ Bi Kiếm, cứ ngăn cản một kiếm, sẽ hòa vào một phần lực đạo, cũng là đang tích tụ lực lượng! Đợi cho khi Bạch Nhạc bùng nổ, Khổng Từ cũng sẽ thuận thế phản kích, đến lúc đó trừ lực lượng của bản thân Thiên Diệp Từ Bi Kiếm ra, còn có thể cộng thêm lực lượng của bản thân Bạch Nhạc để phản kích, thực sự đến lúc đó, thắng bại khó biết.
Từ Phong có thể nhìn ra được, Bạch Nhạc tất nhiên cũng có thể nhìn ra.
Khi thực sự động thủ với Khổng Từ Bạch Nhạc mới phát hiện, Khổng Từ đáng sợ hơn xa tưởng tượng của mình. Cho dù chỉ dùng kiếm đạo mà nói, Khổng Từ cũng đã cảm xúc ra được kiếm đạo. Bộ Thiên Diệp Từ Bi Kiếm này lại là Khổng Từ dùng phương pháp Phật môn làm căn cơ để sáng tạo ra, phù hợp hoàn mỹ với lực lượng của bản thân hắn.
Ngược lại, tuy ngu kiếm cũng rất thích hợp với Bạch Nhạc, nhưng chung quy lại thiếu mấy phần linh động.
Xét đến cùng, đó là kiếm đạo thuộc về Tiêu Hành Nhất, chứ không phải thuộc về. Bạch Nhạc
Tuy Bạch Nhạc có thể lấy ra dùng, thậm chí có thể đánh bại đối thủ như Lý Tử Vân, nhưng một khi thực sự đối mặt với cường địch, lại không đáng là gì.
Tuy kiếm thế vẫn chưa đi hết, nhưng Bạch Nhạc lại biết rất rõ cho dù thật sự cố chống đỡ được tới cuối cùng, sợ rằng người thua hơn phân nửa sẽ là hắn.
Vừa nghĩ đến đây, Bạch Nhạc sao còn có thể chấp nhất với ngu kiếm.
Tâm niệm xoay chuyển, kiếm trong tay đột nhiên phát sinh biến hóa, kiếm mang nuốt nhả, trực tiếp hóa thành Linh Tê Kiếm Quyết.
Cô Vân Xuất Tụ!
Biến chiêu ở trong tay Bạch Nhạc lộ ra cực kỳ tự nhiên, vốn có ngu kiếm lại đột nhiên biến thành vô cùng linh động, không hề có dấu vết.
Kiếm như cô vân, mờ mịt không dấu vết.
Lúc trước ngu kiếm mặc dù nhanh, nhưng dấu vết lại rất dễ bắt giữ, với thực lực của Khổng Từ, rất dễ có thể phán đoán ra chút manh mối, chỉ cần phản ứng rất nhanh, tất nhiên có thể đỡ được.
Nhưng một khi hóa thành Linh Tê Kiếm Quyết, chính là hoàn toàn khác.
Nếu Khổng Từ còn dùng Thiên Diệp Từ Bi Kiếm dựng vách tường ngăn cản, chỉ sợ rất có khả năng sẽ bị nắm được sơ hở, trực tiếp đánh tan.
Khổng Từ trước giờ không hề nghi ngờ thực lực của Bạch Nhạc.
So sánh với ngu kiếm, trên thực tế, Bạch Nhạc thi triển Linh Tê Kiếm Quyết mới chính thức là đối thủ có thể mang tới cho hắn áp lực cực lớn đó.
- Nam hải lễ phật!
Mũi kiếm hơi lay động, cơ hồ là đồng thời, Khổng Từ cũng biến ảo kiếm chiêu, lúc này, Thiên Diệp Kiếm giống như vươn ra một tay, phật quang trên thân kiếm theo đó tỏa ra, lộ ý từ bi, giống như Phật Đà lâm thế.
Mũi kiếm giao nhau, kiếm mang đâm phá hư ảnh của Phật Đà, cơ hồ là đồng thời sụp đổ.
Không chút do dự, mũi kiếm của Bạch Nhạc đột nhiên quay lại.
Linh tê vọng nguyệt, kiếm hồi đầu!
Biến chiêu liên tiếp này cũng khiến tất cả mọi người thấy mà trố mắt cứng họng, lúc trước kiến thức được cái nhanh của ngu kiếm, mà hiện giờ lại thấy được cái khéo của Linh Tê Kiếm Quyết, loại rung động này quả thực là khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Một bộ áo trắng, phối thêm chiêu kiếm linh động này, phiêu nhiên như tiên.
Lúc này, tất cả mọi người mới tỉnh táo ý thức được, đây mới là kiếm của Bạch Nhạc, đây mới là thiên kiêu kiếm đạo kinh diễm tứ phương.
Giao phong chân chính của trận chiến đến giờ phút này mới bắt đầu!
Trong một cái giơ tay, kiếm của Bạch Nhạc đã đâm đến trước mặt Khổng Từ.
Bạt Kiếm Thức!
Đối mặt với Khổng Từ, Bạch Nhạc cũng vẫn lựa chọn dùng Bạt Kiếm Thức để khởi thủ, tuy uy lực chưa chắc đã so được với Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng lại được cái nhanh.
Nhanh, có khả năng sẽ quấy rầy sự chuẩn bị của Khổng Từ, khiến hắn không kịp thi triển ra Thiên Diệp Từ Bi Kiếm.
So sánh với lúc đánh với Lý Tử Vân, một kiếm này nhanh hơn mấy phần.
Cái này cũng không phải Bạch Nhạc xem thường Lý Tử Vân, mà là bởi vì một chiêu Bạt Kiếm Thức này, hắn kỳ thật cũng vừa học được từ trên người Tiêu Hành Nhất, đánh với Lý Tử Vân, trên thực tế, cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc đệ nhất ngu kiếm.
Nhưng có kinh nghiệm của trận chiến đó, hiện giờ lại được thi triển ra trong tay Bạch Nhạc, tất nhiên vô cùng thuận buồm xuôi gió.
- Vù!
Thân kiếm run run, một tia kim quang từ trên Thiên Diệp Kiếm hiện lên, giống như trong nháy mắt, Thiên Diệp Kiếm của Khổng Từ đột nhiên tỏa ra, hóa thành một mảng lá bồ đề màu vàng, bảo hộ Khổng Từ!
Cho dù là với tốc độ một kiếm này của Bạch Nhạc, căn bản cũng không thể phá được vách tường đó.
Đúng vậy, lúc này Thiên Diệp Kiếm không còn là một thanh kiếm, mà là một vách tường kim quang sáng chói.
Chỉ bằng vào một kiếm này, có thể biết rằng, thực lực của Khổng Từ mạnh hơn Lý Tử Vân quá nhiều.
Đương nhiên, Bạch Nhạc cũng không hy vọng chỉ bằng vào một kiếm này là có thể đánh bại Khổng Từ, thần sắc không hề có biến hóa, Bạch Nhạc cũng xuất kiếm nhanh chóng, lại thi triển ra ngu kiếm, không ngừng công kích, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước.
Công như sét đánh, thủ như bàn thạch!
Chỉ là trong mấy hơi thở, trận chiến này đã khiến tất cả mọi người rung động.
- Quá nhanh!
Dưới đài, trên mặt Tiêu Hành Nhất không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, nghiêm khắc mà nói, Bạch Nhạc có thể tu thành ngu kiếm, còn là được hắn gợi ý, nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc xuất thủ, hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng loại chênh lệch một trời một vực này.
Lúc trước Tiêu Hành Nhất cho rằng kiếm của mình đã rất nhanh, chỉ là tu vi không đủ, mới có tỳ vết. Nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc thi triển ngu kiếm, lại khiến hắn chua chát phát hiện, cho dù là luận bản thân xuất kiếm, hắn có rất nhiều chỗ về chi tiết tồn tại tỳ vết, cũng chính là vì vậy, mới dẫn tới kiếm của hắn chậm hơn Bạch Nhạc nhiều.
Đương nhiên, bỏ qua phần chua chát này, lại cũng khiến Tiêu Hành Nhất rất phấn chấn, so sánh với người khác, trận chiến này, thu hoạch đối với hắn mới là lớn nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không đúng? Đánh tiếp như vậy, đại sư huynh chẳng phải sẽ bại à?
Mắt thấy cục diện dường như lâm vào trong giằng co, lập tức có đệ tử nói ra nghi hoặc trong lòng.
Trận chiến của Tiêu Hành Nhất và Bạch Nhạc, tất cả mọi người đều nhớ rõ, ngu kiếm là càng đánh càng nhanh, phía trước chỉ là một quá trình súc thế, một khi hoàn thành súc thế, uy lực mà một kiếm cuối cùng bộc phát ra, tuyệt đối hơn xa trước đó.
Cho dù hiện giờ Khổng Từ dường như đã chặn được công kích của Bạch Nhạc, nhưng phòng thủ đơn thuần như vậy, khi đối mặt với một kiếm cuối cùng, lại cực kỳ nguy hiểm.
Lúc trước Bạch Nhạc dùng một chiêu Linh Tê Nghênh Khách này ngăn cản công kích của Tiêu Hành Nhất, chẳng phải cũng có hiệu quả tương tự với Thiên Diệp Từ Bi Kiếm của Khổng Từ à?
Nhưng, Bạch Nhạc cuối cùng có thể thủ thắng, là vì cảnh giới và thực lực của hắn đều hơn xa Tiêu Hành Nhất.
Nhưng Khổng Từ lại chưa chắc có thể vững vàng áp chế được Bạch Nhạc, phải biết rằng, trận chiến này đã ước định là luận kiếm, chỉ dùng kiếm đạo để phân thắng bại.
...
- Thua, vậy thì chưa chắc!
Lắc đầu, Từ Phong giải thích,
- Tuy ngu kiếm của Bạch Nhạc xảo diệu, nhưng các ngươi cũng đừng coi thường Khổng Từ! Bạch Nhạc đang súc thế thì không sai, nhưng Khổng Từ chẳng phải cũng thế à?
So sánh với trưởng lão khác, nhãn giới của Từ Phong hiển nhiên là cao hơn một bậc.
Thiên Diệp Từ Bi Kiếm, nhìn thì là một môn kiếm chiêu phòng ngự, nhưng trên thực tế, trong đó lại cũng ngầm có ý phản kích.
- Khổng Từ từng được cao tăng Phật môn điểm hóa, tuy không phải người trong Phật môn, nhưng trong kiếm đạo lại ẩn chứa rất nhiều chân ý Phật môn.
- Thiên Diệp Từ Bi Kiếm, cứ ngăn cản một kiếm, sẽ hòa vào một phần lực đạo, cũng là đang tích tụ lực lượng! Đợi cho khi Bạch Nhạc bùng nổ, Khổng Từ cũng sẽ thuận thế phản kích, đến lúc đó trừ lực lượng của bản thân Thiên Diệp Từ Bi Kiếm ra, còn có thể cộng thêm lực lượng của bản thân Bạch Nhạc để phản kích, thực sự đến lúc đó, thắng bại khó biết.
Từ Phong có thể nhìn ra được, Bạch Nhạc tất nhiên cũng có thể nhìn ra.
Khi thực sự động thủ với Khổng Từ Bạch Nhạc mới phát hiện, Khổng Từ đáng sợ hơn xa tưởng tượng của mình. Cho dù chỉ dùng kiếm đạo mà nói, Khổng Từ cũng đã cảm xúc ra được kiếm đạo. Bộ Thiên Diệp Từ Bi Kiếm này lại là Khổng Từ dùng phương pháp Phật môn làm căn cơ để sáng tạo ra, phù hợp hoàn mỹ với lực lượng của bản thân hắn.
Ngược lại, tuy ngu kiếm cũng rất thích hợp với Bạch Nhạc, nhưng chung quy lại thiếu mấy phần linh động.
Xét đến cùng, đó là kiếm đạo thuộc về Tiêu Hành Nhất, chứ không phải thuộc về. Bạch Nhạc
Tuy Bạch Nhạc có thể lấy ra dùng, thậm chí có thể đánh bại đối thủ như Lý Tử Vân, nhưng một khi thực sự đối mặt với cường địch, lại không đáng là gì.
Tuy kiếm thế vẫn chưa đi hết, nhưng Bạch Nhạc lại biết rất rõ cho dù thật sự cố chống đỡ được tới cuối cùng, sợ rằng người thua hơn phân nửa sẽ là hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa nghĩ đến đây, Bạch Nhạc sao còn có thể chấp nhất với ngu kiếm.
Tâm niệm xoay chuyển, kiếm trong tay đột nhiên phát sinh biến hóa, kiếm mang nuốt nhả, trực tiếp hóa thành Linh Tê Kiếm Quyết.
Cô Vân Xuất Tụ!
Biến chiêu ở trong tay Bạch Nhạc lộ ra cực kỳ tự nhiên, vốn có ngu kiếm lại đột nhiên biến thành vô cùng linh động, không hề có dấu vết.
Kiếm như cô vân, mờ mịt không dấu vết.
Lúc trước ngu kiếm mặc dù nhanh, nhưng dấu vết lại rất dễ bắt giữ, với thực lực của Khổng Từ, rất dễ có thể phán đoán ra chút manh mối, chỉ cần phản ứng rất nhanh, tất nhiên có thể đỡ được.
Nhưng một khi hóa thành Linh Tê Kiếm Quyết, chính là hoàn toàn khác.
Nếu Khổng Từ còn dùng Thiên Diệp Từ Bi Kiếm dựng vách tường ngăn cản, chỉ sợ rất có khả năng sẽ bị nắm được sơ hở, trực tiếp đánh tan.
Khổng Từ trước giờ không hề nghi ngờ thực lực của Bạch Nhạc.
So sánh với ngu kiếm, trên thực tế, Bạch Nhạc thi triển Linh Tê Kiếm Quyết mới chính thức là đối thủ có thể mang tới cho hắn áp lực cực lớn đó.
- Nam hải lễ phật!
Mũi kiếm hơi lay động, cơ hồ là đồng thời, Khổng Từ cũng biến ảo kiếm chiêu, lúc này, Thiên Diệp Kiếm giống như vươn ra một tay, phật quang trên thân kiếm theo đó tỏa ra, lộ ý từ bi, giống như Phật Đà lâm thế.
Mũi kiếm giao nhau, kiếm mang đâm phá hư ảnh của Phật Đà, cơ hồ là đồng thời sụp đổ.
Không chút do dự, mũi kiếm của Bạch Nhạc đột nhiên quay lại.
Linh tê vọng nguyệt, kiếm hồi đầu!
Biến chiêu liên tiếp này cũng khiến tất cả mọi người thấy mà trố mắt cứng họng, lúc trước kiến thức được cái nhanh của ngu kiếm, mà hiện giờ lại thấy được cái khéo của Linh Tê Kiếm Quyết, loại rung động này quả thực là khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Một bộ áo trắng, phối thêm chiêu kiếm linh động này, phiêu nhiên như tiên.
Lúc này, tất cả mọi người mới tỉnh táo ý thức được, đây mới là kiếm của Bạch Nhạc, đây mới là thiên kiêu kiếm đạo kinh diễm tứ phương.
Giao phong chân chính của trận chiến đến giờ phút này mới bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro