Lấy Một Địch Ba
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
Keng!
Cơ hồ là đồng thời khi Lý Minh Thụy xuất thủ, Bạch Nhạc cũng xuất kiếm, nhưng mà, mũi kiếm chém lên ngón tay của đối phương, lại giống như chém lên trên tinh cương, đừng nói là đả thương đến ngón tay đối phương, thậm chí ngay cả một chút vết xước cũng không lưu lại.
Bạch Nhạc không phải chưa từng giao thủ với Ma tu Linh Phủ cảnh, nhưng chỉ dựa vào lực lượng của nhục thân, có thể đỡ được công kích củahắn, lại là lần đầu tiên gặp phải.
Phải biết rằng, cho dù là trường kiếm bình thường nhất, lực lượng có thể phát huy ra trong tay Bạch Nhạc, cũng tuyệt đối là vô cùng khủng bố, không phải chỉ đơn giản là dùng nhục thân chống lại binh khí.
Chỉ là giao kích trong chớp mắt này, liền biết được thực lực của đối phương, sợ rằng không kém Lý Tử Vân.
Hơn nữa, nếu luận về chém giết sinh tử, những người trong ma đạo này lại khủng bố hơn đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông có thừa.
Hít sâu một hơi, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia tinh mang, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, triển khai ngu kiếm, đột nhiên đè ép về phía Lý Minh Thụy.
Lần trước khi giao thủ với Bạch Thành, lý giải đối với ngu kiếm của Bạch Nhạc lại sâu hơn một tầng, cho dù là đối mặt với cường địch như Lý Minh Thụy, Bạch Nhạc cũng có lòng tin chiến thắng.
Chỉ trong mấy hơi thở, da đầu của Lý Minh Thụy không khỏi cảm thấy run lên!
Bạt Kiếm Thức, hắn tất nhiên là biết, nhưng cũng không để vào mắt, dẫu sao, Bạt Kiếm Thức kỳ thật chỉ có một chiêu, chỉ có thể đánh cho đối phương một đòn xuất kỳ bất ý, một khi có phòng bị, là rất dễ ứng phó.
Ai có thể ngờ được, kiếm của Bạch Nhạc không ngờ lại có thể một mực nhanh như vậy.
Cho dù với thực lực của hắn, dưới khoái công liên tiếp này, cũng không khỏi sinh ra cảm giác hít thở không thông.
Cho tới lúc này, hắn mới chính thức hiểu được rằng, Bạch Thành luôn xuất thủ tàn nhẫn điên cuồng, sao lại ngã trên tay đối phương, quả thực là khó có thể tin được khoái kiếm khủng bố như vậy, không ngờ lại xuất hiện ở trên người một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi.
Hừ lạnh một tiếng, ma khí ma khí cuồn cuộn, Lý Minh Thụy trực tiếp dẫn động Linh phủ chi lực, trên bàn tay lộ ra một tia màu máu, lại hung hãn đánh tới.
Đối với kiếm đạo của Bạch Nhạc, hắn có chút kiêng kị, nhưng ưu thế lớn nhất của hắn là ở chỗ, hắn sớm đã bước vào Linh Phủ trung kỳ, dựa vào thực lực tuyệt đối vẫn có đủ lòng tin nghiền ép Bạch Nhạc, không thể nào có chuyện ngươi nhỏ tuổi như vậy đã bước vào Linh Phủ trung kỳ rồi chứ?
Tin tức về Bạch Nhạc, Bạch Thương Hải đã sớm nói với hắn, bảy năm trước vẫn chỉ là một hài đồng bình thường, cho dù có cơ duyên tới mấy, ở trong huyền môn, bảy năm bước vào Linh Phủ cũng đã là rất không dễ dàng rồi.
- Đọ linh lực à?
Cười lạnh một tiếng, mày nhướn lên, cơ hồ là trong nháy mắt, trên người Bạch Nhạc liền lộ ra một tia tử mang, linh lực khủng bố đột nhiên bạo phát ra, nửa bước cũng không lùi, trực tiếp lấy cứng chọi cứng nghênh đón công kích của Lý Minh Thụy.
Ầm!
Mũi kiếm và thủ trảo màu máu đó đụng vào nhau, nhưng mà bất ngờ là, một kích này không ngờ là Lý Minh Thụy bị bức lui nửa bước.
- Tử Phủ?
Đồng tử đột nhiên co rút lại, lập tức Lý Minh Thụy nhận ra, kinh hô thành tiếng, không thể tin nổi.
Tử Phủ!
Bất kể huyền môn hay là ma đạo, phàm là người có thể thành tựu Tử Phủ, có ai không phải thiên tài đỉnh cao nhất, đặt ở chỗ nào cũng đều được cường giả Tinh Cung cảnh trực tiếp thu vào môn hạ bồi dưỡng trọng điểm.
Đừng nhìn đệ tử của Phá Nam Phi đông đúc, nhưng trên thực tế, đệ tử thực sự có thể mở được Tử Phủ, cũng chỉ có một vị, từng thời khắc được Phá Nam Phi che chở giống như bảo bối, căn bản sẽ không tham gia bất kỳ nhiệm vụ nguy hiểm nào.
Nói đều là môn hạ của Phá Nam Phi, nhưng trên thực tế, ai cũng biết, cho dù buộc hết đệ tử khác lại với nhau, chỉ sợ cũng không có địa vị bằng vị sư đệ đó ở trong lòng Phá Nam Phi.
Ai mà ngờ được, thiếu niên xuất phát từ Bạch gia này cũng là thiên kiêu mở ra Tử Phủ.
Thiên kiêu như vậy, sao tông môn lại để hắn tùy rời khỏi tông môn?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
- Người giết ngươi!
Không có ý định giải thích, cổ tay hơi nhấp nhoáng, Bạch Nhạc đột nhiên phản kích, trực tiếp giết tới Lý Minh Thụy.
Đúng như Bạch Nhạc lúc trước đã nói, giữa hắn và Huyết Ảnh Ma Tông, vốn là huyết hải thâm cừu, không có chỗ trống để thương lượng.
Trận chiến này, hắn vốn muốn giết người lập uy, chỉ có giết chết những người trong Huyết Ảnh Ma Tông được Bạch Thương Hải coi làm chỗ dựa này, mới có khả năng từ trong miệng Bạch Thương Hải hỏi ra tin tức của Huyết Ảnh Ma Tông.
Huyết hải thâm cừu, sao có thể chỉ giết một Bạch Vinh hoặc là Bạch Thương Hải thì có thể chấm dứt.
- Cùng tiến lên!
Đã đến mức này, Lý Minh Thụy sao còn có thể cứng rắn chống đỡ, vội vàng gọi hai sư đệ bên cạnh cùng động thủ.
Ầm!
Trong nháy mắt, hai đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông bên cạnh đồng thời xuất thủ, ba người tạo thành thế vây công, đồng loạt giết về phía Bạch Nhạc.
- Đến hay lắm!
Từ lúc ban đầu động thủ, Bạch Nhạc đã phòng bị hai người bên cạnh, hiện giờ tất nhiên không hề hoảng loạn.
Ngu kiếm, lợi ích lớn nhất chính là nhanh!
Mà nhanh có nghĩa là không sợ quần chiến.
Tiềm lực trong cơ thể được kích phát, một thanh kiếm trong tay, không ngờ ép cho ba vị cường giả Linh Phủ cảnh khó có thể ngẩng đầu!
Từ sau khi ra khỏi Linh Tê Kiếm Tông, đây mới là lần đầu tiên Bạch Nhạc thể hiện ra toàn bộ thực lực!
Dưới ánh trăng, quần áo trăng như tuyết đó lộ ra càng chói mắt!
Linh đường sớm đã không chịu nổi trùng kích như vậy, trực tiếp sụp đổ, trong sân là một mảng hỗn độn, ở trong góc, nhìn trận đại chiến khủng bố này, Bạch Thương Hải cơ hồ đã hít thở không thông.
Hắn biết rất rõ thực lực của những đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông này, nói một cách không hề khoa trương thì, nếu không tính Bạch Thành, trong ba người này, bất kỳ một ai xuất thủ, cũng có năng lực dễ dàng hủy diệt Bạch gia.
Nhưng lúc này, Bạch Nhạc chưa bao giờ được hắn coi trọng đó, không ngờ lại lấy một địch ba, thậm chí còn có thể chiếm thượng phong, điều này cơ hồ đã triệt để làm đảo lộn nhận thức của hắn.
Sao có thể?
- Đừng lưu thủ, bất chấp tất cả mọi giá, giết hắn!
Thực lực của Lý Minh Thụy mạnh hơn Linh Phủ cảnh bình thường rất nhiều, khi giao thủ với Bạch Nhạc, đồng thời đã lờ mờ nhìn ra chỗ khủng bố của ngu kiếm, cho dù là lấy một địch ba, kiếm của Bạch Nhạc không ngờ vẫn có thể càng lúc càng nhanh!
Lúc này, trong lòng Lý Minh Thụy đã thật sự dâng lên một tia sợ hãi.
Càng giao thủ với Bạch Nhạc, càng có thể cảm nhận được sự khủng bố của Bạch Nhạc, có thể mở Tử Phủ, có ai không phải là thiên kiêu một thế hệ?
Đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, Lý Minh Thụy cũng có một tia hưng phấn.
Nếu có thể tự tay trảm sát một vị thiên tài mở Tử Phủ, tin tức truyền về Huyết Ảnh Ma Tông, hắn cũng có thể có được phần thưởng to lớn, dụ hoặc như vậy, cũng đủ để khiến hắn liều chết một phen.
Phải biết rằng, hiện giờ không phải là đơn đả độc đấu, mà là ba người vây công.
Tuy thiên tài thành tựu Tử Phủ đáng sợ, nhưng dẫu sao Bạch Nhạc mới chỉ là Linh Phủ sơ kỳ, lại chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, khi thực sự đến lúc chém giết sinh tử, có thể phát huy ra được mấy phần thực lực?
Chỗ đáng sợ nhất của Ma tu, chính là ở thủ đoạn liều mạng nhiều vô kể!
Ác với người khác, cũng ác với chính mình, nếu không có phần ngoan kình này, làm sao có thể tu thành ma công!
Cơ hồ là đồng thời khi Lý Minh Thụy xuất thủ, Bạch Nhạc cũng xuất kiếm, nhưng mà, mũi kiếm chém lên ngón tay của đối phương, lại giống như chém lên trên tinh cương, đừng nói là đả thương đến ngón tay đối phương, thậm chí ngay cả một chút vết xước cũng không lưu lại.
Bạch Nhạc không phải chưa từng giao thủ với Ma tu Linh Phủ cảnh, nhưng chỉ dựa vào lực lượng của nhục thân, có thể đỡ được công kích củahắn, lại là lần đầu tiên gặp phải.
Phải biết rằng, cho dù là trường kiếm bình thường nhất, lực lượng có thể phát huy ra trong tay Bạch Nhạc, cũng tuyệt đối là vô cùng khủng bố, không phải chỉ đơn giản là dùng nhục thân chống lại binh khí.
Chỉ là giao kích trong chớp mắt này, liền biết được thực lực của đối phương, sợ rằng không kém Lý Tử Vân.
Hơn nữa, nếu luận về chém giết sinh tử, những người trong ma đạo này lại khủng bố hơn đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông có thừa.
Hít sâu một hơi, trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia tinh mang, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, triển khai ngu kiếm, đột nhiên đè ép về phía Lý Minh Thụy.
Lần trước khi giao thủ với Bạch Thành, lý giải đối với ngu kiếm của Bạch Nhạc lại sâu hơn một tầng, cho dù là đối mặt với cường địch như Lý Minh Thụy, Bạch Nhạc cũng có lòng tin chiến thắng.
Chỉ trong mấy hơi thở, da đầu của Lý Minh Thụy không khỏi cảm thấy run lên!
Bạt Kiếm Thức, hắn tất nhiên là biết, nhưng cũng không để vào mắt, dẫu sao, Bạt Kiếm Thức kỳ thật chỉ có một chiêu, chỉ có thể đánh cho đối phương một đòn xuất kỳ bất ý, một khi có phòng bị, là rất dễ ứng phó.
Ai có thể ngờ được, kiếm của Bạch Nhạc không ngờ lại có thể một mực nhanh như vậy.
Cho dù với thực lực của hắn, dưới khoái công liên tiếp này, cũng không khỏi sinh ra cảm giác hít thở không thông.
Cho tới lúc này, hắn mới chính thức hiểu được rằng, Bạch Thành luôn xuất thủ tàn nhẫn điên cuồng, sao lại ngã trên tay đối phương, quả thực là khó có thể tin được khoái kiếm khủng bố như vậy, không ngờ lại xuất hiện ở trên người một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi.
Hừ lạnh một tiếng, ma khí ma khí cuồn cuộn, Lý Minh Thụy trực tiếp dẫn động Linh phủ chi lực, trên bàn tay lộ ra một tia màu máu, lại hung hãn đánh tới.
Đối với kiếm đạo của Bạch Nhạc, hắn có chút kiêng kị, nhưng ưu thế lớn nhất của hắn là ở chỗ, hắn sớm đã bước vào Linh Phủ trung kỳ, dựa vào thực lực tuyệt đối vẫn có đủ lòng tin nghiền ép Bạch Nhạc, không thể nào có chuyện ngươi nhỏ tuổi như vậy đã bước vào Linh Phủ trung kỳ rồi chứ?
Tin tức về Bạch Nhạc, Bạch Thương Hải đã sớm nói với hắn, bảy năm trước vẫn chỉ là một hài đồng bình thường, cho dù có cơ duyên tới mấy, ở trong huyền môn, bảy năm bước vào Linh Phủ cũng đã là rất không dễ dàng rồi.
- Đọ linh lực à?
Cười lạnh một tiếng, mày nhướn lên, cơ hồ là trong nháy mắt, trên người Bạch Nhạc liền lộ ra một tia tử mang, linh lực khủng bố đột nhiên bạo phát ra, nửa bước cũng không lùi, trực tiếp lấy cứng chọi cứng nghênh đón công kích của Lý Minh Thụy.
Ầm!
Mũi kiếm và thủ trảo màu máu đó đụng vào nhau, nhưng mà bất ngờ là, một kích này không ngờ là Lý Minh Thụy bị bức lui nửa bước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tử Phủ?
Đồng tử đột nhiên co rút lại, lập tức Lý Minh Thụy nhận ra, kinh hô thành tiếng, không thể tin nổi.
Tử Phủ!
Bất kể huyền môn hay là ma đạo, phàm là người có thể thành tựu Tử Phủ, có ai không phải thiên tài đỉnh cao nhất, đặt ở chỗ nào cũng đều được cường giả Tinh Cung cảnh trực tiếp thu vào môn hạ bồi dưỡng trọng điểm.
Đừng nhìn đệ tử của Phá Nam Phi đông đúc, nhưng trên thực tế, đệ tử thực sự có thể mở được Tử Phủ, cũng chỉ có một vị, từng thời khắc được Phá Nam Phi che chở giống như bảo bối, căn bản sẽ không tham gia bất kỳ nhiệm vụ nguy hiểm nào.
Nói đều là môn hạ của Phá Nam Phi, nhưng trên thực tế, ai cũng biết, cho dù buộc hết đệ tử khác lại với nhau, chỉ sợ cũng không có địa vị bằng vị sư đệ đó ở trong lòng Phá Nam Phi.
Ai mà ngờ được, thiếu niên xuất phát từ Bạch gia này cũng là thiên kiêu mở ra Tử Phủ.
Thiên kiêu như vậy, sao tông môn lại để hắn tùy rời khỏi tông môn?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
- Người giết ngươi!
Không có ý định giải thích, cổ tay hơi nhấp nhoáng, Bạch Nhạc đột nhiên phản kích, trực tiếp giết tới Lý Minh Thụy.
Đúng như Bạch Nhạc lúc trước đã nói, giữa hắn và Huyết Ảnh Ma Tông, vốn là huyết hải thâm cừu, không có chỗ trống để thương lượng.
Trận chiến này, hắn vốn muốn giết người lập uy, chỉ có giết chết những người trong Huyết Ảnh Ma Tông được Bạch Thương Hải coi làm chỗ dựa này, mới có khả năng từ trong miệng Bạch Thương Hải hỏi ra tin tức của Huyết Ảnh Ma Tông.
Huyết hải thâm cừu, sao có thể chỉ giết một Bạch Vinh hoặc là Bạch Thương Hải thì có thể chấm dứt.
- Cùng tiến lên!
Đã đến mức này, Lý Minh Thụy sao còn có thể cứng rắn chống đỡ, vội vàng gọi hai sư đệ bên cạnh cùng động thủ.
Ầm!
Trong nháy mắt, hai đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông bên cạnh đồng thời xuất thủ, ba người tạo thành thế vây công, đồng loạt giết về phía Bạch Nhạc.
- Đến hay lắm!
Từ lúc ban đầu động thủ, Bạch Nhạc đã phòng bị hai người bên cạnh, hiện giờ tất nhiên không hề hoảng loạn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngu kiếm, lợi ích lớn nhất chính là nhanh!
Mà nhanh có nghĩa là không sợ quần chiến.
Tiềm lực trong cơ thể được kích phát, một thanh kiếm trong tay, không ngờ ép cho ba vị cường giả Linh Phủ cảnh khó có thể ngẩng đầu!
Từ sau khi ra khỏi Linh Tê Kiếm Tông, đây mới là lần đầu tiên Bạch Nhạc thể hiện ra toàn bộ thực lực!
Dưới ánh trăng, quần áo trăng như tuyết đó lộ ra càng chói mắt!
Linh đường sớm đã không chịu nổi trùng kích như vậy, trực tiếp sụp đổ, trong sân là một mảng hỗn độn, ở trong góc, nhìn trận đại chiến khủng bố này, Bạch Thương Hải cơ hồ đã hít thở không thông.
Hắn biết rất rõ thực lực của những đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông này, nói một cách không hề khoa trương thì, nếu không tính Bạch Thành, trong ba người này, bất kỳ một ai xuất thủ, cũng có năng lực dễ dàng hủy diệt Bạch gia.
Nhưng lúc này, Bạch Nhạc chưa bao giờ được hắn coi trọng đó, không ngờ lại lấy một địch ba, thậm chí còn có thể chiếm thượng phong, điều này cơ hồ đã triệt để làm đảo lộn nhận thức của hắn.
Sao có thể?
- Đừng lưu thủ, bất chấp tất cả mọi giá, giết hắn!
Thực lực của Lý Minh Thụy mạnh hơn Linh Phủ cảnh bình thường rất nhiều, khi giao thủ với Bạch Nhạc, đồng thời đã lờ mờ nhìn ra chỗ khủng bố của ngu kiếm, cho dù là lấy một địch ba, kiếm của Bạch Nhạc không ngờ vẫn có thể càng lúc càng nhanh!
Lúc này, trong lòng Lý Minh Thụy đã thật sự dâng lên một tia sợ hãi.
Càng giao thủ với Bạch Nhạc, càng có thể cảm nhận được sự khủng bố của Bạch Nhạc, có thể mở Tử Phủ, có ai không phải là thiên kiêu một thế hệ?
Đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, Lý Minh Thụy cũng có một tia hưng phấn.
Nếu có thể tự tay trảm sát một vị thiên tài mở Tử Phủ, tin tức truyền về Huyết Ảnh Ma Tông, hắn cũng có thể có được phần thưởng to lớn, dụ hoặc như vậy, cũng đủ để khiến hắn liều chết một phen.
Phải biết rằng, hiện giờ không phải là đơn đả độc đấu, mà là ba người vây công.
Tuy thiên tài thành tựu Tử Phủ đáng sợ, nhưng dẫu sao Bạch Nhạc mới chỉ là Linh Phủ sơ kỳ, lại chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, khi thực sự đến lúc chém giết sinh tử, có thể phát huy ra được mấy phần thực lực?
Chỗ đáng sợ nhất của Ma tu, chính là ở thủ đoạn liều mạng nhiều vô kể!
Ác với người khác, cũng ác với chính mình, nếu không có phần ngoan kình này, làm sao có thể tu thành ma công!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro