Thái Thượng Kiếm Tôn

Thời hạn bảy ng...

Phiêu Linh Huyễn

2024-11-02 20:03:17

Văn Trạch thấy vẻ mặt của Bạch Nhạc, liền hỏi lại:

- Ngươi đã từng gặp Triệu sư huynh rồi à?

Bạch Nhạc gật đầu, hắn cũng không có gì giấu giếm, liền nói chuyện trước đó ra.

Đương nhiên chuyện của Thanh Vương hắn không dám nói, chỉ nói bản thân dựa vào hồn huyết của Ngô Thanh Tùng mà đi vào được trong Thanh Vương Điện, nhưng không thể nhỏ được hồn huyết lên kiếm, nên bất đắc dĩ đành lui ra ngoài tìm cách khác.

Nhưng như vậy đã đủ khiến Văn Trạch thán phục.

Văn Trạch lại hỏi Bạch Nhạc một số chuyện liên quan đến Thanh Vương Lăng, Bạch Nhạc cũng thành thực trả lời, bao gồm những binh lính đất nung là do người biến thành, cùng với việc nếu như ở đây quá lâu thì có thể xảy ra tình trạng giống như Tô Nhan.

Phải biết rằng bản thân Tô Nhan không hề yếu, nếu không phải bị tử khí ăn mòn nghiêm trọng khiến sức mạnh tụt dốc, dựa vào những người đó, sợ là không thể làm khó nàng ta.

Tô Nhan lâm vào tuyệt cảnh còn có Bạch Nhạc bằng lòng lấy ra Linh Khư Quả cứu, nhưng những người khác bị tử khi ăn mòn, làm gì có Linh Khư Quả để cứu mạng.

Toàn bộ Thanh Vương Lăng càng quái dị, nguy hiểm hơn so với tưởng tượng.

Văn Trạch lắc đầu, trầm giọng nói:

- Xem ra căn nguyên đang ở trong Thanh Vương Điện. Không được, ta phải đi xem thử, Bạch huynh, huynh có đi chung không?

- Không đi.

Bạch Nhạc lắc đầu, khẽ nói: 

- Ta không thể bỏ Tô Nhan một mình ở đây được. Hơn nữa Thanh Vương Điện ta đã từng vào rồi, cũng đã thấy Thanh Vương Kiếm. Đáng tiếc với thực lực của ta vốn không lấy nó ra được, cũng không tìm được cách phá giải, có đi nữa cũng vô dụng thôi.

Khoan nói chuyện bây giờ Tô Nhan cần người bảo vệ, cho dù không có thì Bạch Nhạc cũng không thể quay về Thanh Vương Điện. Tình hình trong đó thế nào, hắn hiểu rõ hơn bất cứ ai, đừng nói là Văn Trạch và Triệu Thụy, cho dù tất cả mọi người trong Thanh Vương Lăng đều đi cũng chẳng có tác dụng gì.

Nghĩ đến đây, Bạch Nhạc lại nói: 

- Văn sư huynh, Ngô Tuyết Tùng là thập tam hoàng tử của vương triều Đại Càn, có lẽ Thanh Vương Bí Tàng này vốn chính là giữ lại cho người hoàng thất, trừ khi hắn tự vào hoặc có mấy vị lão tổ ra tay, bằng không sợ là không gỡ được tình cảnh nguy hiểm bây giờ.

- Cũng chưa chắc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Văn Trạch lắc đầu, giải thích: 

- Ngươi không hiểu Triệu sư huynh, thực lực của trận pháp Nhất Đạo Thương của huynh ấy rất mạnh, chỉ cần huynh ấy có thể vào Thanh Vương Điện, chưa chắc không phá giải sát trận được.

Tuy Văn Trạch không cho cách làm người của Triệu Thụy là đúng, nhưng đối với thực lực của đối phương, Văn Trạch lại rất công nhận.

Bạch Nhạc gật đầu, không nói gì nữa rồi từ biệt Văn Trạch

Bạch Nhạc biết Triệu Thụy là cường giả Tinh Cung cảnh thì càng không có tâm trạng đi chọc ghẹo hắn ta. Đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông không phải kẻ mà người bình thường như hắn có thể so sánh được. Không đến mức bất đắc dĩ, Bạch Nhạc không muốn đối đầu với loại người cao ngạo này.

Càng huống hồ chi, chỉ dựa vào chút cao ngạo của ngươi mà muốn chiếm được lợi ích trước mặt Thanh Vương, quả là người say nói mớ.



Ầm!

Kẻ bấy giờ được Bạch Nhạc nghĩ đến – tức Triệu Thụy, giờ đã bị đánh cho lấm lem, cực kỳ nhếch nhác.

Triệu Thụy đoạt được hồn huyết từ tay Bạch Nhạc, nhưng hắn ta lại không ngờ bản thân vừa đi vào Thanh Vương Điện liền gặp phải công kích đáng sợ.

Kiếm khí của cả Thanh Vương Điện dường bịt kín mọi đường trốn thoát, trực tiếp vây hãm hắn ở bên trong, cho dù hắn muốn chạy ra ngoài cũng không được.

Nếu bị tấn công với cường độ cao như vậy, e là Bạch Nhạc đã trọng thương hấp hối, thậm chí bỏ mạng luôn ở chỗ này mới phải, chứ sao còn có thể thoát ra rồi lừa hắn vào đây?

Suy nghĩ của hắn không sai, nhưng Triệu Thụy lại không ngờ được bởi vì hắn mạnh hơn Bạch Nhạc, nên khi hắn vừa vào liền bị Thanh Vương xem thành mối uy hiếp, nên mới dẫn đến việc bị sát trận tấn công.

Đối với Thanh Vương mà nói, người ông ta thật sự muốn dụ đến là Ngô Tuyết Tùng, ngoại trừ chuyện đó ra, bất cứ kẻ nào đến cũng không thể có được Thanh Vương Kiếm.

Bởi vì sát trận được khởi động, mà Thanh Vương từng có tâm tư đoạt xá thân thể Bạch Nhạc nên mới không khởi động sát trận tấn công Bạch Nhạc, lại để Bạch Nhạc đi vào trong lăng tẩm thực sự. Nhưng không ngờ lại bị Bạch Nhạc làm hơi lỗ vốn, cho nên sao Thanh Vương có thể để bản thân lần nữa rơi vào tình cảnh nguy hiểm được.

Triệu Thụy vốn là cường giả Tinh Cung cảnh, vừa vào Thanh Vương Điện thì lập tức được liệt vào danh sách uy hiếp. Thanh Vương không hề khách khí, lập tức huy động một tràng kiếm khí mạnh mẽ bay đến tấn công liên tiếp vào hắn ta.

Cũng may là thực lực Triệu Thụy rất mạnh, hắn cảm thấy không ổn liền trực tiếp bố trí trận pháp phòng ngự nên mới chống cự được, chứ không nếu là Tinh Cung cảnh bình thường khác đột nhập vào, e là sớm đã bị giết rồi.



Ở phủ thành chủ, Lam tiên sinh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngô Tuyết Tùng, trầm giọng nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Điện hạ, lúc nãy vừa nhận được tin tức, Triệu Thụy của Đạo Lăng Thiên Tông đã vào trong Thanh Vương Điện rồi.

Ngô Tuyết Tùng lập tức nhướn mày, hắn vô hình chung cảm giác được sự uy hiếp nho nhỏ.

Bản thân là đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung, Ngô Tuyết Tùng đương nhiên biết mình có đối thủ gì ở Đạo Lăng Thiên Tông, những người này vốn dĩ chính là kẻ địch của hắn.

Đạo Lăng Thiên Tông quá lớn, danh tiếng ‘Thiên hạ đệ nhất tông’ đó khiến Đạo Lăng Thiên Tông có rất ít bí mật. Cái tên Triệu Thụy này, Ngô Tuyết Tùng sớm đã quen thuộc.

Nếu là những người khác thì cũng thôi, nhưng còn cái tên Triệu Thụy này thật sự là một thiên tài giỏi về trận pháp Nhất Đạo.

Nếu Thanh Vương Bí Tàng bị đối phương phát hiện trước, sợ là hắn ta thực sự có thể cưỡng chế phá vỡ sát trận, cướp đi Thanh Vương Kiếm.

Nghĩ đến đây, Ngô Tuyết Tùng lập tức không ngồi yên được.

Vốn Ngô Tuyết Tùng định bình tâm đợi một thời gian, sau đó đi lan truyền tin tức Thanh Vương Lăng có nguy hiểm rồi ép đám người Tinh Hà lão tổ cưỡng chế phá vỡ sát trận, nhưng sự xuất hiện của Triệu Thụy vào lúc này lại hoàn toàn phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn.

Ngô Tuyết Tùng nhướn mày, quyết định:

- Không được, Lam tiên sinh, bản vương nhất định phải vào Thanh Vương Điện, chuyện sau này đành nhờ vào tiên sinh.

Cục diện đã bố trí đến bước này đã không cho hắn cơ hội rút lui, chỉ có thể dồn sức liều một phen.

May mà đám người Tinh Hà lão tổ đã nhúng tay vào, cho dù thực sự có nguy hiểm gì, hắn ít nhiều cũng được bảo vệ.

- Điện hạ yên tâm, thần nhất định không phụ kỳ vọng của điện hạ!

- Thời hạn là bảy ngày.

Ngô Tuyết Tùng suy nghĩ một lát, trầm giọng nói: 

- Nếu mọi chuyện thuận lợi, trong bảy ngày ta nhất định sẽ có được Thanh Vương Kiếm, khống chế cả Thanh Vương Lăng. Nếu qua bảy ngày mà ta còn không trở ra thì ta đã xảy ra chuyện. Đến lúc đó, ngươi tung tin nói Thanh Vương Lăng tự hủy, đến lúc đó mọi người đều sẽ chết trong đó, sau đó ép ba vị lão tổ cưỡng chế ra tay cứu người.

- Vâng.

Lam tiên sinh cúi người vái một cái, trầm giọng đáp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thái Thượng Kiếm Tôn

Số ký tự: 0