Yến huynh xin...
Phiêu Linh Huyễn
2024-11-02 20:03:17
Huyền môn chú trọng khiêm tốn lễ độ, mặc dù ngươi có mười phần bản lĩnh, cũng phải nói chỉ có bảy phần, thậm chí sáu phần.
Nhưng mà ma đạo lại không đặt nặng điều này, nếu cứ án theo kiểu của huyền môn, căn bản sẽ không ai coi trọng ngươi.
Bạch Nhạc đã không chỉ một lần giao tiếp với người trong ma đạo, tự nhiên hiểu sâu đạo lý trong đó, vừa lộ diện liền bày ra phong thái mắt cao hơn đỉnh, như thể không để người thiên hạ vào trong mắt.
Khăng khăng ma đạo lại thích kiểu này.
Nếu Bạch Nhạc hòa khí bái phỏng, nói muốn gặp Mạc Vô Tình, sợ rằng đám đệ tử thủ vệ đã trực tiếp đuổi hắn đi, nhưng vừa bày ra bộ dáng như thế, lập tức không ai còn dám ngăn cản, thành thật truyền tin đi về. Mấy tên đệ tử thủ vệ còn nặn ra vẻ mặt cười bồi, sợ chọc giận vị thiếu gia này.
Đứng trước sơn môn Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc ôm tay trước ngực, thờ ơ đánh giá cảnh vật chung quanh, không hề có nửa điểm lo lắng rằng Huyết Ảnh Ma Tông sẽ cự tuyệt gặp mình.
Sau trận chiến Thanh Châu Thành, ngoài mặt, tựa hồ Huyết Ảnh Ma Tông đã đạt thành hiệp nghị với chính đạo, nhưng trên thực tế, tình cảnh lại vẫn chẳng khá hơn bao nhiêu.
Mặc dù Huyết Ảnh Ma Tông có thể đặt chân tại Thanh Châu, nhưng đấy không phải là vì Huyết Ảnh Ma Tông thật sự cường đại đến đâu, mà là vị Huyết Ảnh Ma Quân kia quá mạnh, trong tình thế Đạo Lăng Thiên Tông không cường hành nhúng tay, dù là Tinh Hà lão tổ đều không muốn chọc giận Huyết Vô Ngân.
Huyết Ảnh Ma Tông thật muốn nhập chủ Thanh châu, liền tuyệt đối không thể chỉ dựa vào nhân lực bản tông.
Trên thực tế, sở dĩ Huyết Vô Ngân ngạo mạn nói muốn huyết tế Thanh Châu, sau đó lại để cho đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tham dự khảo nghiệm Thất Tinh Tháp, mục đích chính là vì muốn hấp dẫn cao thủ ma đạo khác chú ý.
Trong đó rốt cuộc có bao nhiêu suy tính phức tạp khác nữa, người ngoài căn bản không cách nào biết được.
Nhưng có một điểm, ma tu lợi hại muốn đến nương nhờ, Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt đối sẽ không cự tuyệt!
Thật ra, đây mới là nguyên nhân Huyết Ảnh Ma Tông cố ý trùng kiến sơn môn.
Chẳng mấy chốc, Mạc Vô Tình đã đích thân ra đón.
- Vị bằng hữu này, không biết đến từ đâu?
Ánh mắt rơi trên thân Bạch Nhạc, vừa thoáng liếc nhìn, Mạc Vô Tình lập tức biết được, đối phương không phải hạng tầm thường, nét mặt liền nghiêm túc hẳn lên, khẽ ôm quyền, trầm giọng hỏi.
- Ngươi chính là Mạc Vô Tình?
Từ trong lỗ mũi phát sinh một tiếng hừ lạnh, Bạch Nhạc nghiêng đầu nhìn Mạc Vô Tình, hỏi ngược lại.
- Hỗn xược, ngươi dám vô lễ với Mạc sư huynh?
Mạc Vô Tình còn chưa đáp lời, lập tức đã có đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cạnh đó đứng ra, lớn tiếng quát mắng.
Ba!
Gần như ngay khi đối phương vừa ra tay, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên chớp động hàn mang, thân hình hơi lắc, cả người kéo ra một đạo tàn ảnh, giơ tay quất tới một tát.
Chỉ nghe một tiếng giòn vang, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông mới vừa lên tiếng đã trực tiếp bị đánh bay, thậm chí căn bản không kịp có phản ứng.
Đáng sợ nhất là, từ đầu đến cuối, Bạch Nhạc thậm chí không hề tiết ra nửa điểm khí tức.
Gần gần chỉ bằng lực lượng thân thể liền khiến một tên đệ tử Linh Phủ trung kỳ đến cả phản ứng đều không kịp, thực lực như thế, quả thực kinh người.
- Quản chó nhà ngươi cho tốt, lại dám sủa bậy với ta, lần sau không chỉ là một tát nhẹ nhàng vậy đâu.
Ngước mắt lên, Bạch Nhạc đầy mặt không đáng nói.
Lúc này, dù là đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cạnh đó đều không ai dám tiếp lời.
Ma đạo, bản thân liền lấy thực lực vi tôn, có thực lực, liền có tư cách để kiêu ngạo.
- Thủ hạ vô lễ, khiến Yến huynh chê cười!
Khẽ cười, Mạc Vô Tình lại không giận, thuận miệng đáp:
- Tại hạ Mạc Vô Tình, gặp qua Yến huynh.
- Tới tới tới, ngươi tiếp một quyền của ta thử xem!
Nghe được Mạc Vô Tình giới thiệu, ánh mắt Bạch Nhạc lập tức sáng rực lên, bật cười ha hả một tiếng, dưới chân đột nhiên đạp bước, vung quyền nện tới Mạc Vô Tình.
Đối mặt Mạc Vô Tình, Bạch Nhạc lại không còn vẻ tùy tiện như trước, nháy mắt khi ra tay, ma khí trong cơ thể ma đột nhiên sôi trào, quyền này nện ra, phảng phất như không khí đều bị đánh nát.
Coong!
Tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, dù là Mạc Vô Tình đều không dám có chút nào khinh thường, thoáng trở tay, kiếm liền đã xuất vỏ.
Oanh!
Nháy mắt, nắm đấm Bạch Nhạc đã hung hăng nện lên mũi kiếm.
Lực lượng khủng bố khiến dù là Mạc Vô Tình đều không khỏi cảm thấy cánh tay tê rần, trong lòng lấy làm kinh ngạc, tâm niệm vừa động, kiếm trong tay đột nhiên cuốn theo một mạt huyết ảnh, thuận thế chém tới Bạch Nhạc.
Miệng hừ lạnh một tiếng, Bạch Nhạc trở tay đổi quyền thành chưởng, chắp tay trước ngực, đôi nhục chưởng tựa như kìm sắt, cường hành kẹp lấy mũi kiếm, không thể động đậy mảy may.
Chỉ là, ngay lúc đó, một luồng sát ý khủng bố thuận thế xâm nhập.
Tức thì, sắc mặt Bạch Nhạc chợt biến, kêu lên một tiếng đau đớn, liên tiếp giật lùi mấy bước, lúc này mới ổn định thân hình.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, luồng sát ý kia thật ra không ảnh hưởng nhiều lắm, Thông Thiên Ma Công thoáng vận chuyển liền có thể nhẹ nhàng phệ, nhưng Bạch Nhạc lại kiên quyết không dám tiếp tục chống đỡ, bằng không đối phương tất sẽ phát hiện dị thường.
Hiện tại Bạch Nhạc thật không dễ dàng mới dựa vào cảnh giới Nhập Vi, thu liễm khí tức Thông Thiên Ma Công đến trình độ người ngoài khó mà nhận ra, nếu chỉ vì chút sơ hở ấy mà bị Mạc Vô Tình nhìn thấu, vậy lại thành trò cười.
Ầm!
Sau khi giật lui, Bạch Nhạc trở tay trực tiếp vỗ một chưởng lên ngực mình, miệng phun ra một búng máu, thuận thế hóa giải luồng sát ý kia.
Đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt Bạch Nhạc có chút âm trầm, nửa ngày không nói gì.
- Yến huynh, đa tạ.
Hơi ôm quyền, Mạc Vô Tình lập tức thở dài nói:
- Không biết Yến huynh sư thừa từ ai, công pháp luyện thể cường đại như vậy, Mạc mỗ chưa từng thấy qua.
Lần giao thủ này, Mạc Vô Tình tuy thắng, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, hắn chiếm tiện nghi về mặt tu vi, hơn nữa, lần này ở trong Thất Tinh Tháp, thực lực Mạc Vô Tình cũng có đề thăng rõ rệt, bằng không, dù hắn có thể thắng, nhưng tuyệt đối không thể thắng nhẹ nhàng vậy được.
Đặc biệt là, trong nháy mắt giao thủ vừa rồi, hắn có thể cảm nhận được lực lượng nhục thân đối phương thực sự vô cùng khủng bố, hiển nhiên là phải có được công pháp truyền thừa luyện thể đỉnh cấp mới có thể làm được tới bước này.
Cao thủ như thế, hoàn toàn đủ tư cách khiến hắn dùng lễ đối đãi.
- Thôi!
Thở dài một tiếng, Bạch Nhạc lại xoay người bỏ đi.
- Yến huynh xin dừng bước!
Thấy Bạch Nhạc muốn đi, Mạc Vô Tình lập tức cản lại.
- Làm sao, ngươi còn muốn đánh?
Tức thì, sắc mặt Bạch Nhạc thoáng trở nên khó coi:
- Ta thừa nhận không đánh lại ngươi, nhưng nếu quyết liều sinh tử, ngươi chưa hẳn đã thắng được ta.
Lời này lập tức khiến trong lòng Mạc Vô Tình đột nhiên hơi nhảy.
Trực giác nói cho hắn biết, sợ rằng đối phương không nói dối, hiển nhiên đối phương còn có thủ đoạn khác để liều mạng, chỉ là không muốn dễ dàng thi triển mà thôi.
Đương nhiên, nếu đánh thật, hắn cũng tự tin tuyệt đối sẽ không sợ đối phương.
Nhưng vấn đề ở chỗ, hắn làm thế đâu phải vì đánh thắng đối phương.
- Yến huynh hiểu lầm, ta có thể thủ thắng, chẳng qua là chiếm tiện nghi về mặt tu vi thôi! Đối với thực lực Yến huynh, Mạc mỗ vô cùng bội phục, người tới là khách, ta mời Yến huynh uống rượu, thế nào?
Cười ha hả một tiếng, Mạc Vô Tình lập tức mở miệng giải thích:
- Giờ đây ma đạo suy bại, Huyết Ảnh Ma Tông ta chính đang cần gấp các lộ cao thủ ma đạo tương trợ, Yến huynh nể mặt ta chút được không?
…
Nhưng mà ma đạo lại không đặt nặng điều này, nếu cứ án theo kiểu của huyền môn, căn bản sẽ không ai coi trọng ngươi.
Bạch Nhạc đã không chỉ một lần giao tiếp với người trong ma đạo, tự nhiên hiểu sâu đạo lý trong đó, vừa lộ diện liền bày ra phong thái mắt cao hơn đỉnh, như thể không để người thiên hạ vào trong mắt.
Khăng khăng ma đạo lại thích kiểu này.
Nếu Bạch Nhạc hòa khí bái phỏng, nói muốn gặp Mạc Vô Tình, sợ rằng đám đệ tử thủ vệ đã trực tiếp đuổi hắn đi, nhưng vừa bày ra bộ dáng như thế, lập tức không ai còn dám ngăn cản, thành thật truyền tin đi về. Mấy tên đệ tử thủ vệ còn nặn ra vẻ mặt cười bồi, sợ chọc giận vị thiếu gia này.
Đứng trước sơn môn Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc ôm tay trước ngực, thờ ơ đánh giá cảnh vật chung quanh, không hề có nửa điểm lo lắng rằng Huyết Ảnh Ma Tông sẽ cự tuyệt gặp mình.
Sau trận chiến Thanh Châu Thành, ngoài mặt, tựa hồ Huyết Ảnh Ma Tông đã đạt thành hiệp nghị với chính đạo, nhưng trên thực tế, tình cảnh lại vẫn chẳng khá hơn bao nhiêu.
Mặc dù Huyết Ảnh Ma Tông có thể đặt chân tại Thanh Châu, nhưng đấy không phải là vì Huyết Ảnh Ma Tông thật sự cường đại đến đâu, mà là vị Huyết Ảnh Ma Quân kia quá mạnh, trong tình thế Đạo Lăng Thiên Tông không cường hành nhúng tay, dù là Tinh Hà lão tổ đều không muốn chọc giận Huyết Vô Ngân.
Huyết Ảnh Ma Tông thật muốn nhập chủ Thanh châu, liền tuyệt đối không thể chỉ dựa vào nhân lực bản tông.
Trên thực tế, sở dĩ Huyết Vô Ngân ngạo mạn nói muốn huyết tế Thanh Châu, sau đó lại để cho đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tham dự khảo nghiệm Thất Tinh Tháp, mục đích chính là vì muốn hấp dẫn cao thủ ma đạo khác chú ý.
Trong đó rốt cuộc có bao nhiêu suy tính phức tạp khác nữa, người ngoài căn bản không cách nào biết được.
Nhưng có một điểm, ma tu lợi hại muốn đến nương nhờ, Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt đối sẽ không cự tuyệt!
Thật ra, đây mới là nguyên nhân Huyết Ảnh Ma Tông cố ý trùng kiến sơn môn.
Chẳng mấy chốc, Mạc Vô Tình đã đích thân ra đón.
- Vị bằng hữu này, không biết đến từ đâu?
Ánh mắt rơi trên thân Bạch Nhạc, vừa thoáng liếc nhìn, Mạc Vô Tình lập tức biết được, đối phương không phải hạng tầm thường, nét mặt liền nghiêm túc hẳn lên, khẽ ôm quyền, trầm giọng hỏi.
- Ngươi chính là Mạc Vô Tình?
Từ trong lỗ mũi phát sinh một tiếng hừ lạnh, Bạch Nhạc nghiêng đầu nhìn Mạc Vô Tình, hỏi ngược lại.
- Hỗn xược, ngươi dám vô lễ với Mạc sư huynh?
Mạc Vô Tình còn chưa đáp lời, lập tức đã có đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cạnh đó đứng ra, lớn tiếng quát mắng.
Ba!
Gần như ngay khi đối phương vừa ra tay, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên chớp động hàn mang, thân hình hơi lắc, cả người kéo ra một đạo tàn ảnh, giơ tay quất tới một tát.
Chỉ nghe một tiếng giòn vang, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông mới vừa lên tiếng đã trực tiếp bị đánh bay, thậm chí căn bản không kịp có phản ứng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đáng sợ nhất là, từ đầu đến cuối, Bạch Nhạc thậm chí không hề tiết ra nửa điểm khí tức.
Gần gần chỉ bằng lực lượng thân thể liền khiến một tên đệ tử Linh Phủ trung kỳ đến cả phản ứng đều không kịp, thực lực như thế, quả thực kinh người.
- Quản chó nhà ngươi cho tốt, lại dám sủa bậy với ta, lần sau không chỉ là một tát nhẹ nhàng vậy đâu.
Ngước mắt lên, Bạch Nhạc đầy mặt không đáng nói.
Lúc này, dù là đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cạnh đó đều không ai dám tiếp lời.
Ma đạo, bản thân liền lấy thực lực vi tôn, có thực lực, liền có tư cách để kiêu ngạo.
- Thủ hạ vô lễ, khiến Yến huynh chê cười!
Khẽ cười, Mạc Vô Tình lại không giận, thuận miệng đáp:
- Tại hạ Mạc Vô Tình, gặp qua Yến huynh.
- Tới tới tới, ngươi tiếp một quyền của ta thử xem!
Nghe được Mạc Vô Tình giới thiệu, ánh mắt Bạch Nhạc lập tức sáng rực lên, bật cười ha hả một tiếng, dưới chân đột nhiên đạp bước, vung quyền nện tới Mạc Vô Tình.
Đối mặt Mạc Vô Tình, Bạch Nhạc lại không còn vẻ tùy tiện như trước, nháy mắt khi ra tay, ma khí trong cơ thể ma đột nhiên sôi trào, quyền này nện ra, phảng phất như không khí đều bị đánh nát.
Coong!
Tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, dù là Mạc Vô Tình đều không dám có chút nào khinh thường, thoáng trở tay, kiếm liền đã xuất vỏ.
Oanh!
Nháy mắt, nắm đấm Bạch Nhạc đã hung hăng nện lên mũi kiếm.
Lực lượng khủng bố khiến dù là Mạc Vô Tình đều không khỏi cảm thấy cánh tay tê rần, trong lòng lấy làm kinh ngạc, tâm niệm vừa động, kiếm trong tay đột nhiên cuốn theo một mạt huyết ảnh, thuận thế chém tới Bạch Nhạc.
Miệng hừ lạnh một tiếng, Bạch Nhạc trở tay đổi quyền thành chưởng, chắp tay trước ngực, đôi nhục chưởng tựa như kìm sắt, cường hành kẹp lấy mũi kiếm, không thể động đậy mảy may.
Chỉ là, ngay lúc đó, một luồng sát ý khủng bố thuận thế xâm nhập.
Tức thì, sắc mặt Bạch Nhạc chợt biến, kêu lên một tiếng đau đớn, liên tiếp giật lùi mấy bước, lúc này mới ổn định thân hình.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, luồng sát ý kia thật ra không ảnh hưởng nhiều lắm, Thông Thiên Ma Công thoáng vận chuyển liền có thể nhẹ nhàng phệ, nhưng Bạch Nhạc lại kiên quyết không dám tiếp tục chống đỡ, bằng không đối phương tất sẽ phát hiện dị thường.
Hiện tại Bạch Nhạc thật không dễ dàng mới dựa vào cảnh giới Nhập Vi, thu liễm khí tức Thông Thiên Ma Công đến trình độ người ngoài khó mà nhận ra, nếu chỉ vì chút sơ hở ấy mà bị Mạc Vô Tình nhìn thấu, vậy lại thành trò cười.
Ầm!
Sau khi giật lui, Bạch Nhạc trở tay trực tiếp vỗ một chưởng lên ngực mình, miệng phun ra một búng máu, thuận thế hóa giải luồng sát ý kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt Bạch Nhạc có chút âm trầm, nửa ngày không nói gì.
- Yến huynh, đa tạ.
Hơi ôm quyền, Mạc Vô Tình lập tức thở dài nói:
- Không biết Yến huynh sư thừa từ ai, công pháp luyện thể cường đại như vậy, Mạc mỗ chưa từng thấy qua.
Lần giao thủ này, Mạc Vô Tình tuy thắng, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn cũng rõ ràng, hắn chiếm tiện nghi về mặt tu vi, hơn nữa, lần này ở trong Thất Tinh Tháp, thực lực Mạc Vô Tình cũng có đề thăng rõ rệt, bằng không, dù hắn có thể thắng, nhưng tuyệt đối không thể thắng nhẹ nhàng vậy được.
Đặc biệt là, trong nháy mắt giao thủ vừa rồi, hắn có thể cảm nhận được lực lượng nhục thân đối phương thực sự vô cùng khủng bố, hiển nhiên là phải có được công pháp truyền thừa luyện thể đỉnh cấp mới có thể làm được tới bước này.
Cao thủ như thế, hoàn toàn đủ tư cách khiến hắn dùng lễ đối đãi.
- Thôi!
Thở dài một tiếng, Bạch Nhạc lại xoay người bỏ đi.
- Yến huynh xin dừng bước!
Thấy Bạch Nhạc muốn đi, Mạc Vô Tình lập tức cản lại.
- Làm sao, ngươi còn muốn đánh?
Tức thì, sắc mặt Bạch Nhạc thoáng trở nên khó coi:
- Ta thừa nhận không đánh lại ngươi, nhưng nếu quyết liều sinh tử, ngươi chưa hẳn đã thắng được ta.
Lời này lập tức khiến trong lòng Mạc Vô Tình đột nhiên hơi nhảy.
Trực giác nói cho hắn biết, sợ rằng đối phương không nói dối, hiển nhiên đối phương còn có thủ đoạn khác để liều mạng, chỉ là không muốn dễ dàng thi triển mà thôi.
Đương nhiên, nếu đánh thật, hắn cũng tự tin tuyệt đối sẽ không sợ đối phương.
Nhưng vấn đề ở chỗ, hắn làm thế đâu phải vì đánh thắng đối phương.
- Yến huynh hiểu lầm, ta có thể thủ thắng, chẳng qua là chiếm tiện nghi về mặt tu vi thôi! Đối với thực lực Yến huynh, Mạc mỗ vô cùng bội phục, người tới là khách, ta mời Yến huynh uống rượu, thế nào?
Cười ha hả một tiếng, Mạc Vô Tình lập tức mở miệng giải thích:
- Giờ đây ma đạo suy bại, Huyết Ảnh Ma Tông ta chính đang cần gấp các lộ cao thủ ma đạo tương trợ, Yến huynh nể mặt ta chút được không?
…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro