Thanh Triều Ngoại Sử 2
Đánh giá:
7.0
/10 từ 9 lượt
Đọc truyện Full Thanh Triều Ngoại Sử 2 trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Thanh Triều Ngoại Sử 2 - Đang tiến hành - THH
Giới thiệu truyện kiếm hiệp hấp dẫn này:
Triệu Phật Tiêu đưa mắt nhìn trời, thấy vầng thái dương đã hạ sơn, cảnh vật hai bên đường đắm chìm trong những tia nắng cuối ngày.
Trong lòng họ Triệu lo lắng, quay sang Tô Khất nói:
- Tụi thám mã đi lâu vậy mà vẫn chưa về...
Tô Khất cũng đang ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao ngút tận mây xanh, bốn bề khi này vắng tanh vắng ngắt, không có ai ngoài quân đoàn của chàng. Tô Khất nhủ bụng con đường xuyên qua hai vách núi eo hẹp hiểm trở, nếu mà có mai phục thì chắc chắn phải là nơi đó… chàng lắc đầu:
- Cứ chờ thêm một lát, đừng để trúng điệu hổ ly sơn.
Triệu Phật Tiêu gật đầu, nhưng trong bụng hãy còn lo, lại đưa mắt nhìn hai vách núi.
Bấy giờ thiên hạ đại loạn, đạo tặc nổi lên như kiến cỏ nên có rất nhiều người mất mạng ở đoạn đường xuyên Ải Gia Cốc. Mà bọn cướp núi này, chàng nghe nói do ba người cầm đầu, người đầu đảng tên Thạch Vô Song, tự xưng đại vương, người thứ hai tên Trình Kiến Nam, còn người thứ ba là Chu Thanh Hải. Ba tên cướp tụ đến một ngàn lâu la và mấy trăm cỗ xe ngựa, đi cướp bóc kiếm ăn. Quan huyện tỉnh Thanh Hải đem quân đi trấn áp mãi không được, phải treo giải ba nghìn quan tiền để thưởng người bắt ba tên cướp đó, nhưng nào có ai dám đụng đến bọn chúng?
Lại nữa, Triệu Phật Tiêu nén tiếng thở dài, nhủ bụng hiện giờ quân thiếc giáp còn chưa đến hội quân với quân đoàn của chàng và Tô Khất, ngộ nhỡ bọn cướp tấn công lúc này… đó là chưa tính chuyện tam mệnh đại thần cho người vây đánh bọn chàng...
Giới thiệu truyện kiếm hiệp hấp dẫn này:
Triệu Phật Tiêu đưa mắt nhìn trời, thấy vầng thái dương đã hạ sơn, cảnh vật hai bên đường đắm chìm trong những tia nắng cuối ngày.
Trong lòng họ Triệu lo lắng, quay sang Tô Khất nói:
- Tụi thám mã đi lâu vậy mà vẫn chưa về...
Tô Khất cũng đang ngẩng đầu nhìn ngọn núi cao ngút tận mây xanh, bốn bề khi này vắng tanh vắng ngắt, không có ai ngoài quân đoàn của chàng. Tô Khất nhủ bụng con đường xuyên qua hai vách núi eo hẹp hiểm trở, nếu mà có mai phục thì chắc chắn phải là nơi đó… chàng lắc đầu:
- Cứ chờ thêm một lát, đừng để trúng điệu hổ ly sơn.
Triệu Phật Tiêu gật đầu, nhưng trong bụng hãy còn lo, lại đưa mắt nhìn hai vách núi.
Bấy giờ thiên hạ đại loạn, đạo tặc nổi lên như kiến cỏ nên có rất nhiều người mất mạng ở đoạn đường xuyên Ải Gia Cốc. Mà bọn cướp núi này, chàng nghe nói do ba người cầm đầu, người đầu đảng tên Thạch Vô Song, tự xưng đại vương, người thứ hai tên Trình Kiến Nam, còn người thứ ba là Chu Thanh Hải. Ba tên cướp tụ đến một ngàn lâu la và mấy trăm cỗ xe ngựa, đi cướp bóc kiếm ăn. Quan huyện tỉnh Thanh Hải đem quân đi trấn áp mãi không được, phải treo giải ba nghìn quan tiền để thưởng người bắt ba tên cướp đó, nhưng nào có ai dám đụng đến bọn chúng?
Lại nữa, Triệu Phật Tiêu nén tiếng thở dài, nhủ bụng hiện giờ quân thiếc giáp còn chưa đến hội quân với quân đoàn của chàng và Tô Khất, ngộ nhỡ bọn cướp tấn công lúc này… đó là chưa tính chuyện tam mệnh đại thần cho người vây đánh bọn chàng...