Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 47
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Ôn Tuyền khá tức giận hất tay của Hoàng Thiên ra nói:
“Hoàng Thiên, ngươi định làm gì con bé”
Hoàng Thiên liền cười cười nói:
“Ta đâu làm gì,A Tuyền đừng giận”
Ôn Tuyền nhìn tên không có liêm sỉ trước mặt lạnh nhạt nói:
“Nếu ngươi rảnh như vậy, thì đi xử lý mới tài liệu đi”
Hoàng Thiên liền gật gật đầu ngoan ngoãn nói:
“Được được,ta đi xử lý tài liệu, ngươi đưa con về nhà nghỉ ngơi đàng hoàng đấy”
Hoàng Thiên cười nhìn như vui vẻ nhưng rất nguy hiểm,Ôn Tuyền chỉ nhanh chóng đưa hai đứa con nhanh chóng rời đi.
Cả ba cùng về nhà thì một ngôi nhà hai tầng khá rộng rãi,Ôn Tuyền đã nấu sẵn bữa trưa chỉ bảo Cố Thanh và Ôn Dương đi rửa tay rửa mặt rồi vào ăn,khung cảnh vô cùng ấm áp.
Tầm chạng vạng buổi tối họ quyết định ra ngoài vì ngày mai sẽ là giao thừa nên họ định ra ngoài mua chút đồ ăn để làm một bữa ngon,khi họ chuẩn bị ra ngoài thì điện thoại của Ôn Tuyền reo lên,Ôn Tuyền bắt máy nói:
“Thư ký Vy sao thế”
Cô gái bên đầu dây bên kia có hơi gấp gáp nói:
“Trợ, trợ lý Ôn,… Ngài mau đến giúp tôi với,phu nhân của chủ tịch đến tìm nhưng ngài ấy đang bận họp,Phu Nhân ở dưới sảnh cứ làm ầm lên đòi gặp cho bằng được”
Ôn Tuyền nghe vậy có chút không vui nói:
“Được rồi, tôi sẽ đến ngay”
Cố Thanh đang ngồi trên ghế nghe cuộc điện thoại liền hỏi:
“Sao thế cha”
Ôn Tuyền liền lấy tay đỡ trán nói:
“Công ty có chút chuyện,vậy ngày mai đi nhé,cha phải đến đó rồi “
Ôn Dương có chút buồn nói:
“Vâng vậy cha về sớm nha”
Ôn Tuyền gật gật đầu rồi ra ngoài đóng cửa lại,Ôn Dương và Cố Thanh liền chán nãn đi vào trong lên phòng vì thời tiết vẫn đang rất lạnh tuyết bên ngoài vẫn đang rơi,bọn họ liền lên chat nhóm nhắn tin với mấy người kia.
Ôn Dương _ Có ai không nè!!!
Hạ Kiêu _ Đồ bạo lực bị sao đấy,…
Ôn Dương _ Lên nói chuyện thôi chán quá.
Hoàng Băng bên này vẫn đang ngồi co lại ở góc giường, thì nhận được tin thông báo,cô liền có chút vui vẻ trả lời.
Hoàng Băng _ Em không phải đang ở nhà với cha sao, sao lại chán rồi.
Cố Thanh _ Công ty có chút chuyện nên cha đến đó rồi.
Hàn Tử Diên _ Băng Băng cậu về tới nhà chưa.
Hoàng Băng _ Rồi,tớ đang ngồi trên phòng.
Cố Thanh đang ngồi trên giường,Ôn Dương thì đang thoải mái nằm ra giường vui vẻ nói chuyện trên trời dưới đất trong nhóm chat.Cố Thanh liền nhận được một tin nhắn riêng từ Hạ Kiêu.
Hạ Kiêu _ Tiểu Thanh,ra ngoài đi,…
Cố Thanh _ Sao đấy
Hạ Kiêu _ Em cứ mở cửa ra ngoài đi.
Cố Thanh _ Được rồi,anh đợi em một lát.
Cố Thanh nhắn xong liền để điện thoại xuống quay sang Ôn Dương đang nằm trên giường nói:
“Tớ xuống dưới một lát,cậu nằm đây đi”
Ôn Dương nhìn Cố Thanh sau đó chỉ gật đầu “Ờ” một tiếng, rồi nằm nhắn tin trong nhóm chat tiếp,Cố Thanh đi xuống tầng dưới chạy ra cửa chính, lúc mở cửa thì cậu ngạc nhiên, người trước cửa là một chàng trai cao ráo mái tóc cùng đôi mắt màu đen rất điển trai.Hạ Kiêu quấn một chiếc khăn choàng khá to cùng áo khoác màu be,hai tay đút vào túi áo, đứng dưới đống tuyết trắng.
Cố Thanh liền vui vẻ chạy tới nhào vào lòng anh,Hạ Kiêu thuận thế ôm lấy Cố Thanh lo lắng nói:
“Tại sao em lại ăn mặc mỏng như vậy ra ngoài,chân còn không đi dép,cảm thì phải làm sao”
Hạ Kiêu vừa nói vừa cởi khăn choàng cổ,choàng lên cổ cậu,sau đó bế ngang cậu ôm vào trong nhà để có độ ấm,Cố Thanh vui vẻ không nói gì để anh đưa vào trong.Khi vào nhà Cố Thanh mới hỏi:
“Sao anh lại đến đây”
Hạ Kiêu để Cố Thanh đứng trên tấm thảm trên sàn nhà tay lấy đôi dép bông đưa cho Cố Thanh mang vào nói:
“Anh ở nhà cũng không có ai,nên định năm nay sẽ ăn tết cùng em”
Cố Thanh nghe xong liền đỏ mặt,họ quen nhau cũng được hơn một tuần rồi, tình cảm rất tốt hai người luôn quan tâm nhau, luôn trân trọng tình cảm của cả hai thanh xuân chỉ có một lần nên họ phải thật vui vẻ.
Ôn Dương từ trên ban công tầng hai đã thấy hết và cũng nghe hết,cô chỉ thầm cười cho tình cảm của hai người này,đang suy nghĩ thì cô chợt nghĩ ra liền nhắn vào nhóm chat.
Ôn Dương _ Mọi người có muốn đến nhà em chơi không,anh Diệt Phong và anh Tử Diên cũng đến luôn đi,có chị Băng nữa,…
Hoàng Băng _ Được không,mẹ chị nói sẽ đi chơi với bạn nên giờ chị cũng ở nhà một mình.
Ôn Dương _ Được chứ,cha em rất dễ.
Hàn Diệt Phong _ Bọn anh sẽ đến.
Ôn Dương _ Chốt vậy lát gặp,em gửi định vị nhà cho mấy anh chị.
Hoàng Băng bên này liền cất điện thoại,đi tắm rửa và soạn một ít đồ,đi xuống tầng Quản gia liền lên tiếng:
“Tiểu thư cô đi đâu sao”
Hoàng Băng liền bấm điện thoại gửi định vị cho ông quản gia nói:
“Ông đưa con đến định vị này nhé,con đến nhà bạn ở lại qua tết thì về trường luôn ạ,dù sao mẹ cũng không ở nhà mà”
Quản gia nghe vậy cũng gật gật đầu đồng ý.
“Hoàng Thiên, ngươi định làm gì con bé”
Hoàng Thiên liền cười cười nói:
“Ta đâu làm gì,A Tuyền đừng giận”
Ôn Tuyền nhìn tên không có liêm sỉ trước mặt lạnh nhạt nói:
“Nếu ngươi rảnh như vậy, thì đi xử lý mới tài liệu đi”
Hoàng Thiên liền gật gật đầu ngoan ngoãn nói:
“Được được,ta đi xử lý tài liệu, ngươi đưa con về nhà nghỉ ngơi đàng hoàng đấy”
Hoàng Thiên cười nhìn như vui vẻ nhưng rất nguy hiểm,Ôn Tuyền chỉ nhanh chóng đưa hai đứa con nhanh chóng rời đi.
Cả ba cùng về nhà thì một ngôi nhà hai tầng khá rộng rãi,Ôn Tuyền đã nấu sẵn bữa trưa chỉ bảo Cố Thanh và Ôn Dương đi rửa tay rửa mặt rồi vào ăn,khung cảnh vô cùng ấm áp.
Tầm chạng vạng buổi tối họ quyết định ra ngoài vì ngày mai sẽ là giao thừa nên họ định ra ngoài mua chút đồ ăn để làm một bữa ngon,khi họ chuẩn bị ra ngoài thì điện thoại của Ôn Tuyền reo lên,Ôn Tuyền bắt máy nói:
“Thư ký Vy sao thế”
Cô gái bên đầu dây bên kia có hơi gấp gáp nói:
“Trợ, trợ lý Ôn,… Ngài mau đến giúp tôi với,phu nhân của chủ tịch đến tìm nhưng ngài ấy đang bận họp,Phu Nhân ở dưới sảnh cứ làm ầm lên đòi gặp cho bằng được”
Ôn Tuyền nghe vậy có chút không vui nói:
“Được rồi, tôi sẽ đến ngay”
Cố Thanh đang ngồi trên ghế nghe cuộc điện thoại liền hỏi:
“Sao thế cha”
Ôn Tuyền liền lấy tay đỡ trán nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Công ty có chút chuyện,vậy ngày mai đi nhé,cha phải đến đó rồi “
Ôn Dương có chút buồn nói:
“Vâng vậy cha về sớm nha”
Ôn Tuyền gật gật đầu rồi ra ngoài đóng cửa lại,Ôn Dương và Cố Thanh liền chán nãn đi vào trong lên phòng vì thời tiết vẫn đang rất lạnh tuyết bên ngoài vẫn đang rơi,bọn họ liền lên chat nhóm nhắn tin với mấy người kia.
Ôn Dương _ Có ai không nè!!!
Hạ Kiêu _ Đồ bạo lực bị sao đấy,…
Ôn Dương _ Lên nói chuyện thôi chán quá.
Hoàng Băng bên này vẫn đang ngồi co lại ở góc giường, thì nhận được tin thông báo,cô liền có chút vui vẻ trả lời.
Hoàng Băng _ Em không phải đang ở nhà với cha sao, sao lại chán rồi.
Cố Thanh _ Công ty có chút chuyện nên cha đến đó rồi.
Hàn Tử Diên _ Băng Băng cậu về tới nhà chưa.
Hoàng Băng _ Rồi,tớ đang ngồi trên phòng.
Cố Thanh đang ngồi trên giường,Ôn Dương thì đang thoải mái nằm ra giường vui vẻ nói chuyện trên trời dưới đất trong nhóm chat.Cố Thanh liền nhận được một tin nhắn riêng từ Hạ Kiêu.
Hạ Kiêu _ Tiểu Thanh,ra ngoài đi,…
Cố Thanh _ Sao đấy
Hạ Kiêu _ Em cứ mở cửa ra ngoài đi.
Cố Thanh _ Được rồi,anh đợi em một lát.
Cố Thanh nhắn xong liền để điện thoại xuống quay sang Ôn Dương đang nằm trên giường nói:
“Tớ xuống dưới một lát,cậu nằm đây đi”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Dương nhìn Cố Thanh sau đó chỉ gật đầu “Ờ” một tiếng, rồi nằm nhắn tin trong nhóm chat tiếp,Cố Thanh đi xuống tầng dưới chạy ra cửa chính, lúc mở cửa thì cậu ngạc nhiên, người trước cửa là một chàng trai cao ráo mái tóc cùng đôi mắt màu đen rất điển trai.Hạ Kiêu quấn một chiếc khăn choàng khá to cùng áo khoác màu be,hai tay đút vào túi áo, đứng dưới đống tuyết trắng.
Cố Thanh liền vui vẻ chạy tới nhào vào lòng anh,Hạ Kiêu thuận thế ôm lấy Cố Thanh lo lắng nói:
“Tại sao em lại ăn mặc mỏng như vậy ra ngoài,chân còn không đi dép,cảm thì phải làm sao”
Hạ Kiêu vừa nói vừa cởi khăn choàng cổ,choàng lên cổ cậu,sau đó bế ngang cậu ôm vào trong nhà để có độ ấm,Cố Thanh vui vẻ không nói gì để anh đưa vào trong.Khi vào nhà Cố Thanh mới hỏi:
“Sao anh lại đến đây”
Hạ Kiêu để Cố Thanh đứng trên tấm thảm trên sàn nhà tay lấy đôi dép bông đưa cho Cố Thanh mang vào nói:
“Anh ở nhà cũng không có ai,nên định năm nay sẽ ăn tết cùng em”
Cố Thanh nghe xong liền đỏ mặt,họ quen nhau cũng được hơn một tuần rồi, tình cảm rất tốt hai người luôn quan tâm nhau, luôn trân trọng tình cảm của cả hai thanh xuân chỉ có một lần nên họ phải thật vui vẻ.
Ôn Dương từ trên ban công tầng hai đã thấy hết và cũng nghe hết,cô chỉ thầm cười cho tình cảm của hai người này,đang suy nghĩ thì cô chợt nghĩ ra liền nhắn vào nhóm chat.
Ôn Dương _ Mọi người có muốn đến nhà em chơi không,anh Diệt Phong và anh Tử Diên cũng đến luôn đi,có chị Băng nữa,…
Hoàng Băng _ Được không,mẹ chị nói sẽ đi chơi với bạn nên giờ chị cũng ở nhà một mình.
Ôn Dương _ Được chứ,cha em rất dễ.
Hàn Diệt Phong _ Bọn anh sẽ đến.
Ôn Dương _ Chốt vậy lát gặp,em gửi định vị nhà cho mấy anh chị.
Hoàng Băng bên này liền cất điện thoại,đi tắm rửa và soạn một ít đồ,đi xuống tầng Quản gia liền lên tiếng:
“Tiểu thư cô đi đâu sao”
Hoàng Băng liền bấm điện thoại gửi định vị cho ông quản gia nói:
“Ông đưa con đến định vị này nhé,con đến nhà bạn ở lại qua tết thì về trường luôn ạ,dù sao mẹ cũng không ở nhà mà”
Quản gia nghe vậy cũng gật gật đầu đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro