Thanh Xuân Của Những Đứa Con Mafia
Chương 81
Quỳnh Quyên Ôn
2024-11-09 21:04:53
Ôn Tuyền liền hỏi:
“Vậy trong phòng cấp cứu là,…”
Hoàng Thiên liền nói:
“Nhóc Diệt Phong vì bảo vệ Tiểu Dương nên bị thương rất nặng đang cấp cứu bên trong”
Ôn Tuyền nhìn phòng cấp cứu rồi nhìn Hà Nhiếp và Hàn Lãng,Hà Nhiếp nhìn thấy ánh mắt của Ôn Tuyền liền nhẹ giọng nói:
“Không sao”
Ôn Tuyền nhìn Hà Nhiếp cúi đầu như như lời cảm ơn rồi hỏi:
“Tử Diên vẫn ổn chứ,Hàn Phu Nhân”
Hà Nhiếp liền nói:
“Thằng bé đã được chuyển đến cùng một phòng với chỗ Tử Diên đang chăm sóc cô bé Hoàng Băng rồi,Ôn Tiên Sinh không cần phải lo lắng thêm nữa”
Hàn Lãng nhìn Hoàng Thiên nói:
“Có tung tích gì của Húc Minh Yên không,Tử Diên nói chuyện này có liên quan đến hắn”
Hoàng Thiên đưa mắt nhìn phòng cấp cứu nói:
“Hắn ta lần này lại thoát được rồi, nhưng mà lại bắt được tên buông người hắn khai rằng là Húc Minh Yên mua chuộc hắn và cho hắn mấy món hàng lớn”
“Hơn nữa chuyện lần này có liên quan đến Thiên Thị và Vương Thị”
Bọn họ đang nói thì cửa của phòng cấp cứu được mở ra,một chàng trai nhìn khá trê có đôi mắt màu đen láy và mái tóc dài màu cam được buộc gọn gàng,Hàn Lãng thấy người bước ra liền hỏi:
“Tư Âm, Diệt Phong sao rồi”
Hoài Nam Tư Âm bình tĩnh tháo găng tay và khẩu trang ra nói:
“Thiếu gia không sao,tôi đã cắt phần thịt bị nhiễm trùng và rửa lại vết thương, cũng đã băng bó rồi bây giờ đợi Thiếu gia tỉnh lại là được”
Hà Nhiếp nghe Hoài Nam Tư Âm nói thì gánh nặng trong lòng cũng được gỡ xuống,Ôn Tuyền và Hoàng Thiên cũng có chút vui mừng, Hoài Nam Tư Âm nhìn Ôn Tuyền và Hoàng Thiên thì chớp nhẹ mắt nói:
“Hoàng Nhị Tiểu thư cũng đã qua cơn nguy kịch hiện tại cần hồi sức nếu không cô chuyện gì thì tôi nghĩ ngày mai Nhị Tiểu thư sẽ tỉnh lại”
Hoàng Thiên chỉ gật gật đầu,Hàn Lãng liền nói:
“Vậy là yên tâm rồi”
Hoài Nam Tư Âm nghe Hàn Lãng nói thì liền gật đầu nhưng lại nói thêm:
“Các vị Thiếu gia và Tiểu thư đều không sao, nhưng Ôn Tiểu thư vết thương ở đầu không mấy nghiêm trọng cũng không ảnh hưởng đến dây thần kinh nhưng thính lực bị ù khá nghiêm trọng,trong khoảng thời gian điều trị cần phải liên tục đeo nút chống âm”
Ôn Tuyền nghe vậy trong lòng cũng nhẹ nhõm nói:
“Cảm ơn”
Hoài Nam Tư Âm liền nói:
“Không có gì,bây giờ tôi đi lấy báo cáo một chút mọi người ở lại chăm sóc tụi nhỏ là được”
Hoài Nam Tư Âm nói rồi liền cúi đầu chào rồi rời đi,họ cũng theo bác sĩ đưa Hàn Diệt Phong đến phòng mà đám Ôn Dương đang nằm.
Mấy ngày sau ở một ngôi nhà sang trọng, Vương Cúc đang ngồi trên xe lăng đối diện,cha Vương Cúc từ ngoài vội vã chạy về nhìn thấy con gái đang ngồi trên xe lăng chân được băng bó liền tức giận nhìn Vương Cúc nói:
“Là kẻ nào,kẻ nào dám làm con bị thương”
Vương Cúc liền khóc lóc nói:
“Cha,cha phải đòi lại công bằng cho con,con nhỏ Ôn Dương nhiều lần cản đường con bây giờ còn dùng súng bắn con bị thương nữa,cha phải đòi lại công đạo cho con “
Vương Luận xót xa ôm con gái vào lòng nói:
“Được được con đừng khóc,cha nhất định sẽ khiến con nhỏ Ôn Dương đó sống không bằng chết”
Thiên Bích Cẩm cũng được ngồi trên xe lăn đưa về nhà, Thiên Hổ khi thấy em gái bị thương rất tức giận,cha mẹ của Thiên Bích Cẩm cũng vậy nhưng khi họ hỏi là ai đã khiến cô ta ra nông nổi này cô ta liền nói:
“Là Ôn Dương,con nhỏ đó năm lần bảy lượt bắt nạt con bây giờ còn dùng súng bắn vào vai và tay con nữa”
Thiên Hổ nghe vậy lập tức lên tiếng:
“Không thể nào,Ôn Dương không phải người gây cớ sự không có lý do “
Thiên Bích Cẩm giận dữ nói:
“Anh hai chuyện đã như vậy anh hai còn bao che cho nó nữa sao,anh hai tin người ngoài thay vì tin em gái mình sao”
Thiên Thành cha của Thiên Bích Cẩm nói:
“Bích Cẩm con yên tâm cha nhất định lột da róc xương con nhỏ Ôn Dương đó cho con hả giận”
Thiên Hổ nghe vậy thì nói:
“Cha à,…”
Thiên Thành liền quay sang Thiên Hổ quát:
“Em gái con bị thành như vậy con còn có tâm tư lo lắng cho con nhỏ đó,con có còn là anh trai của con bé không”
Thiên Hổ liền nói:
“Ôn Dương không phải người thích bắt nạt người khác đâu cha, hơn nữa việc cầm súng với em ấy là không thể nào “
Thiên Thành cáu giận quát lớn:
“Im lặng đi,cha không muốn nghe mày đi bảo vệ người ngoài thay vì em gái mày sao hả!!! Không nói nhiều ngày mai tao phải đến trường để lôi cổ con nhỏ đó về cho Bích Cẩm hả giận!!!”
Thiên Bích Cẩm tức giận nghĩ “Gia đình mình không thể bì với Hàn Diệt Phong nếu nói là anh ấy làm cha mình không thể làm gì được,đem hết tội đổ lên đầu Ôn Dương mình có thể xử lý cô ta rồi “.Để tao xem lần này mày làm được gì còn ai đứng ra bảo vệ mày,tội danh dùng súng cũng đủ khiến mày phải chịu tội rồi,đúng là một con ngu”.
“Vậy trong phòng cấp cứu là,…”
Hoàng Thiên liền nói:
“Nhóc Diệt Phong vì bảo vệ Tiểu Dương nên bị thương rất nặng đang cấp cứu bên trong”
Ôn Tuyền nhìn phòng cấp cứu rồi nhìn Hà Nhiếp và Hàn Lãng,Hà Nhiếp nhìn thấy ánh mắt của Ôn Tuyền liền nhẹ giọng nói:
“Không sao”
Ôn Tuyền nhìn Hà Nhiếp cúi đầu như như lời cảm ơn rồi hỏi:
“Tử Diên vẫn ổn chứ,Hàn Phu Nhân”
Hà Nhiếp liền nói:
“Thằng bé đã được chuyển đến cùng một phòng với chỗ Tử Diên đang chăm sóc cô bé Hoàng Băng rồi,Ôn Tiên Sinh không cần phải lo lắng thêm nữa”
Hàn Lãng nhìn Hoàng Thiên nói:
“Có tung tích gì của Húc Minh Yên không,Tử Diên nói chuyện này có liên quan đến hắn”
Hoàng Thiên đưa mắt nhìn phòng cấp cứu nói:
“Hắn ta lần này lại thoát được rồi, nhưng mà lại bắt được tên buông người hắn khai rằng là Húc Minh Yên mua chuộc hắn và cho hắn mấy món hàng lớn”
“Hơn nữa chuyện lần này có liên quan đến Thiên Thị và Vương Thị”
Bọn họ đang nói thì cửa của phòng cấp cứu được mở ra,một chàng trai nhìn khá trê có đôi mắt màu đen láy và mái tóc dài màu cam được buộc gọn gàng,Hàn Lãng thấy người bước ra liền hỏi:
“Tư Âm, Diệt Phong sao rồi”
Hoài Nam Tư Âm bình tĩnh tháo găng tay và khẩu trang ra nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thiếu gia không sao,tôi đã cắt phần thịt bị nhiễm trùng và rửa lại vết thương, cũng đã băng bó rồi bây giờ đợi Thiếu gia tỉnh lại là được”
Hà Nhiếp nghe Hoài Nam Tư Âm nói thì gánh nặng trong lòng cũng được gỡ xuống,Ôn Tuyền và Hoàng Thiên cũng có chút vui mừng, Hoài Nam Tư Âm nhìn Ôn Tuyền và Hoàng Thiên thì chớp nhẹ mắt nói:
“Hoàng Nhị Tiểu thư cũng đã qua cơn nguy kịch hiện tại cần hồi sức nếu không cô chuyện gì thì tôi nghĩ ngày mai Nhị Tiểu thư sẽ tỉnh lại”
Hoàng Thiên chỉ gật gật đầu,Hàn Lãng liền nói:
“Vậy là yên tâm rồi”
Hoài Nam Tư Âm nghe Hàn Lãng nói thì liền gật đầu nhưng lại nói thêm:
“Các vị Thiếu gia và Tiểu thư đều không sao, nhưng Ôn Tiểu thư vết thương ở đầu không mấy nghiêm trọng cũng không ảnh hưởng đến dây thần kinh nhưng thính lực bị ù khá nghiêm trọng,trong khoảng thời gian điều trị cần phải liên tục đeo nút chống âm”
Ôn Tuyền nghe vậy trong lòng cũng nhẹ nhõm nói:
“Cảm ơn”
Hoài Nam Tư Âm liền nói:
“Không có gì,bây giờ tôi đi lấy báo cáo một chút mọi người ở lại chăm sóc tụi nhỏ là được”
Hoài Nam Tư Âm nói rồi liền cúi đầu chào rồi rời đi,họ cũng theo bác sĩ đưa Hàn Diệt Phong đến phòng mà đám Ôn Dương đang nằm.
Mấy ngày sau ở một ngôi nhà sang trọng, Vương Cúc đang ngồi trên xe lăng đối diện,cha Vương Cúc từ ngoài vội vã chạy về nhìn thấy con gái đang ngồi trên xe lăng chân được băng bó liền tức giận nhìn Vương Cúc nói:
“Là kẻ nào,kẻ nào dám làm con bị thương”
Vương Cúc liền khóc lóc nói:
“Cha,cha phải đòi lại công bằng cho con,con nhỏ Ôn Dương nhiều lần cản đường con bây giờ còn dùng súng bắn con bị thương nữa,cha phải đòi lại công đạo cho con “
Vương Luận xót xa ôm con gái vào lòng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Được được con đừng khóc,cha nhất định sẽ khiến con nhỏ Ôn Dương đó sống không bằng chết”
Thiên Bích Cẩm cũng được ngồi trên xe lăn đưa về nhà, Thiên Hổ khi thấy em gái bị thương rất tức giận,cha mẹ của Thiên Bích Cẩm cũng vậy nhưng khi họ hỏi là ai đã khiến cô ta ra nông nổi này cô ta liền nói:
“Là Ôn Dương,con nhỏ đó năm lần bảy lượt bắt nạt con bây giờ còn dùng súng bắn vào vai và tay con nữa”
Thiên Hổ nghe vậy lập tức lên tiếng:
“Không thể nào,Ôn Dương không phải người gây cớ sự không có lý do “
Thiên Bích Cẩm giận dữ nói:
“Anh hai chuyện đã như vậy anh hai còn bao che cho nó nữa sao,anh hai tin người ngoài thay vì tin em gái mình sao”
Thiên Thành cha của Thiên Bích Cẩm nói:
“Bích Cẩm con yên tâm cha nhất định lột da róc xương con nhỏ Ôn Dương đó cho con hả giận”
Thiên Hổ nghe vậy thì nói:
“Cha à,…”
Thiên Thành liền quay sang Thiên Hổ quát:
“Em gái con bị thành như vậy con còn có tâm tư lo lắng cho con nhỏ đó,con có còn là anh trai của con bé không”
Thiên Hổ liền nói:
“Ôn Dương không phải người thích bắt nạt người khác đâu cha, hơn nữa việc cầm súng với em ấy là không thể nào “
Thiên Thành cáu giận quát lớn:
“Im lặng đi,cha không muốn nghe mày đi bảo vệ người ngoài thay vì em gái mày sao hả!!! Không nói nhiều ngày mai tao phải đến trường để lôi cổ con nhỏ đó về cho Bích Cẩm hả giận!!!”
Thiên Bích Cẩm tức giận nghĩ “Gia đình mình không thể bì với Hàn Diệt Phong nếu nói là anh ấy làm cha mình không thể làm gì được,đem hết tội đổ lên đầu Ôn Dương mình có thể xử lý cô ta rồi “.Để tao xem lần này mày làm được gì còn ai đứng ra bảo vệ mày,tội danh dùng súng cũng đủ khiến mày phải chịu tội rồi,đúng là một con ngu”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro