Thanh Xuyên: Ngũ Phúc Tấn Chỉ Muốn Làm Ruộng
Chương 39
2024-11-23 14:53:15
Lưu Giai Thị dù sao cũng là trắc phúc tấn, các nàng chỉ là cách cách, không trêu chọc nổi.
Nói đi thì phải nói lại, sinh cho gia nhi tử không phải là không được sao, nếu không chỉ dựa vào một nữ nhi huyện lệnh Hán Quân Kỳ như nàng ta, làm sao có thể ở trước khi Phúc Tấn vào cửa liền gia phong làm trắc phúc tấn.
Nhưng chung quy là xuất thân tiểu môn tiểu hộ, một khi bò cao lên liền quên mình có bao nhiêu cân lượng, Tân Phúc Tấn vào cửa ngày đầu tiên đã dám công nhiên khiêu khích, đây là ngại mình còn kiêu ngạo hay sao.
"Trước kia chúng ta kiêng kị nàng, đó là bởi vì hậu viện này không có phúc tấn, nàng lại quản gia, nhưng bây giờ thì khác, ta nhìn Phúc Tấn cũng không phải người có tính tình như bùn, chỉ xem nàng còn có thể nhảy nhót bao lâu!"
Bạch Giai Thị là người tính tình nóng nảy, nhưng nổi nóng tới nhanh đi cũng nhanh, sau khi phát tiết một trận liền mang theo cung nữ thân cận trở về phòng mình.
Qua Nhĩ Giai Thị là người đa nghi, đứng trong viện liền không nhịn được suy nghĩ nhiều.
Bạch Giai Thị vừa mới nói không sai, Phúc Tấn tuy nhìn hiền lành, nhưng bên trong lại không phải loại người tính tình như bùn đất.
Qua Nhĩ Giai Thị và Lưu trắc phúc tấn là tú nữ cùng nhóm tuyển tú, cũng cùng nhau tiến vào hậu viện này, đối với nàng ta tự nhiên hiểu rõ hơn người khác một ít, cũng có thể liếc mắt một cái nhìn ra nàng ta tính toán cái gì.
Trước đó bên ngoài lan truyền Lưu trắc phúc tấn được sủng ái ở hậu trạch Ngũ hoàng tử, lại có trưởng tử bên người, ngày sau nhất định sẽ trở thành cái đinh trong mắt phúc tấn mới.
Vừa rồi ở chỗ Phúc Tấn, Lưu Giai Thị rõ ràng là muốn chọc giận Phúc Tấn, bị trách cứ cũng được, bị trừng phạt cũng được, xem ra nàng ta muốn chứng thực lời đồn này, từ đó chụp cho Phúc Tấn một cái danh hiệu "ghen tị".
Như vậy ngày sau bất kể là trong cung hay là ở bên gia, nàng ta chung quy là chiếm ưu tiên, nếu có thể lại nhân cơ hội để cho gia cùng Phúc Tấn nảy sinh hiềm khích vậy thì không thể tốt hơn.
Nhưng ai ngờ Phúc Tấn tuy tuổi không lớn, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, không chỉ không tức giận, còn bốn lạng bạt ngàn cân thuận thế ra oai phủ đầu với đối phương.
Qua Nhĩ Giai Thị ở bên nhìn, những lời kia của Lưu Giai Thị tự cho là sẽ chọc giận uy hiếp được Phúc Tấn, người ta hình như căn bản không để ở trong lòng.
Phần tâm tính này quả thực làm cho người ta bội phục, có lẽ đây chính là bản lĩnh mà xuất thân mang đến.
Trong chính viện, Thúy Liễu đã tức giận lăn qua lộn lại mắng Lưu trắc phúc tấn không biết bao nhiêu lần.
"Phúc Tấn, sao ngài nhìn không thấy tức giận chút nào vậy?"
An Thanh cười nhún vai, cái này có gì phải tức giận chứ.
Đơn giản chỉ là thủ đoạn tranh sủng của những hậu trạch kia mà thôi, bên cạnh cha nàng cũng có một vài phi tử, An Thanh từ nhỏ đã đi theo bên cạnh mẫu thân nàng nhìn thấy nhiều rồi.
Các nàng tranh giành là chuyện của các nàng, thân là chính thất, trò đùa trẻ con nàng nên nhắc nhở thì nhắc nhở, lại căn bản sẽ không để ở trong lòng, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến nàng đều dễ nói.
Nói trắng ra là, những oanh oanh yến yến ở hậu trạch này còn không hấp dẫn bằng mấy chậu cà chua trước mắt này, nhưng mà, cà chua ở trong cung còn gọi là tây phiên thị.
Theo Tiểu Hỉ Tử nói, trong cung không ít chủ tử đều thích trồng mấy chậu ở trong phòng, trái cây đỏ rực, nhìn rất đẹp.
Nhưng đối với An Thanh mà nói, đẹp mắt nào có quan trọng bằng ngon.
Cà chua xào trứng gà, nàng đến đây!
Nói đi thì phải nói lại, sinh cho gia nhi tử không phải là không được sao, nếu không chỉ dựa vào một nữ nhi huyện lệnh Hán Quân Kỳ như nàng ta, làm sao có thể ở trước khi Phúc Tấn vào cửa liền gia phong làm trắc phúc tấn.
Nhưng chung quy là xuất thân tiểu môn tiểu hộ, một khi bò cao lên liền quên mình có bao nhiêu cân lượng, Tân Phúc Tấn vào cửa ngày đầu tiên đã dám công nhiên khiêu khích, đây là ngại mình còn kiêu ngạo hay sao.
"Trước kia chúng ta kiêng kị nàng, đó là bởi vì hậu viện này không có phúc tấn, nàng lại quản gia, nhưng bây giờ thì khác, ta nhìn Phúc Tấn cũng không phải người có tính tình như bùn, chỉ xem nàng còn có thể nhảy nhót bao lâu!"
Bạch Giai Thị là người tính tình nóng nảy, nhưng nổi nóng tới nhanh đi cũng nhanh, sau khi phát tiết một trận liền mang theo cung nữ thân cận trở về phòng mình.
Qua Nhĩ Giai Thị là người đa nghi, đứng trong viện liền không nhịn được suy nghĩ nhiều.
Bạch Giai Thị vừa mới nói không sai, Phúc Tấn tuy nhìn hiền lành, nhưng bên trong lại không phải loại người tính tình như bùn đất.
Qua Nhĩ Giai Thị và Lưu trắc phúc tấn là tú nữ cùng nhóm tuyển tú, cũng cùng nhau tiến vào hậu viện này, đối với nàng ta tự nhiên hiểu rõ hơn người khác một ít, cũng có thể liếc mắt một cái nhìn ra nàng ta tính toán cái gì.
Trước đó bên ngoài lan truyền Lưu trắc phúc tấn được sủng ái ở hậu trạch Ngũ hoàng tử, lại có trưởng tử bên người, ngày sau nhất định sẽ trở thành cái đinh trong mắt phúc tấn mới.
Vừa rồi ở chỗ Phúc Tấn, Lưu Giai Thị rõ ràng là muốn chọc giận Phúc Tấn, bị trách cứ cũng được, bị trừng phạt cũng được, xem ra nàng ta muốn chứng thực lời đồn này, từ đó chụp cho Phúc Tấn một cái danh hiệu "ghen tị".
Như vậy ngày sau bất kể là trong cung hay là ở bên gia, nàng ta chung quy là chiếm ưu tiên, nếu có thể lại nhân cơ hội để cho gia cùng Phúc Tấn nảy sinh hiềm khích vậy thì không thể tốt hơn.
Nhưng ai ngờ Phúc Tấn tuy tuổi không lớn, nhưng vẫn giữ được bình tĩnh, không chỉ không tức giận, còn bốn lạng bạt ngàn cân thuận thế ra oai phủ đầu với đối phương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Qua Nhĩ Giai Thị ở bên nhìn, những lời kia của Lưu Giai Thị tự cho là sẽ chọc giận uy hiếp được Phúc Tấn, người ta hình như căn bản không để ở trong lòng.
Phần tâm tính này quả thực làm cho người ta bội phục, có lẽ đây chính là bản lĩnh mà xuất thân mang đến.
Trong chính viện, Thúy Liễu đã tức giận lăn qua lộn lại mắng Lưu trắc phúc tấn không biết bao nhiêu lần.
"Phúc Tấn, sao ngài nhìn không thấy tức giận chút nào vậy?"
An Thanh cười nhún vai, cái này có gì phải tức giận chứ.
Đơn giản chỉ là thủ đoạn tranh sủng của những hậu trạch kia mà thôi, bên cạnh cha nàng cũng có một vài phi tử, An Thanh từ nhỏ đã đi theo bên cạnh mẫu thân nàng nhìn thấy nhiều rồi.
Các nàng tranh giành là chuyện của các nàng, thân là chính thất, trò đùa trẻ con nàng nên nhắc nhở thì nhắc nhở, lại căn bản sẽ không để ở trong lòng, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến nàng đều dễ nói.
Nói trắng ra là, những oanh oanh yến yến ở hậu trạch này còn không hấp dẫn bằng mấy chậu cà chua trước mắt này, nhưng mà, cà chua ở trong cung còn gọi là tây phiên thị.
Theo Tiểu Hỉ Tử nói, trong cung không ít chủ tử đều thích trồng mấy chậu ở trong phòng, trái cây đỏ rực, nhìn rất đẹp.
Nhưng đối với An Thanh mà nói, đẹp mắt nào có quan trọng bằng ngon.
Cà chua xào trứng gà, nàng đến đây!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro