Thanh Xuyên: Tứ Phúc Tấn Không Thích Làm Ruộng
Đánh giá:
10.0
/10 từ 1 lượt
Đọc truyện Thanh Xuyên: Tứ Phúc Tấn Không Thích Làm Ruộng ra chương mới nhất Chương 50, 51, 52 - DocTruyen.Pro. Thanh Xuyên: Tứ Phúc Tấn Không Thích Làm RuộngTác giả: Băng Thủy Trung Đích NgưThể loại: Ngôn tình, Cổ đại , HE , Làm ruộng , Xuyên việt , Tùy thân không gian , Đại ThanhVắn án: Một sáng mở mắt đã xuyên không, chưa kịp lo chuyện kết hôn đã bị kéo đi xung hỉ.
Mang theo bên mình một không gian nhỏ kiêm nông trường, vừa mới thành hôn đã “kết duyên” với một tiểu nô lệ. Trời sinh yêu thích làm ruộng, mọi thứ đều tự động sinh sôi, nàng chẳng cần phải tốn lời đã có thể trồng trọt mọi thứ thật chu toàn.
Phu quân tuy hay lảm nhảm, nhưng vẫn xem như hiểu lý lẽ, chí ít không phải dạng con nít hư hỏng. Nhà có chỗ ở, có ruộng, có phu quân, tiền bạc lại dư dả, mỹ vị chẳng thiếu, đúng là một cuộc sống viên mãn.
Ô Lạp Na Lạp thị cảm thấy đời xuyên không này chẳng qua chỉ là chuẩn bị cho tuổi già an nhàn: ban ngày bầu bạn cùng bà mẫu đọc thoại bản, thưởng thức mỹ thực; ban đêm thì chỉ cần tiểu nô lệ hầu hạ, ngủ một giấc thật ngon.
Nhưng trước niềm vui bao nhiêu, sau đó lại khổ bấy nhiêu.
Năm Khang Hi thứ 28, Dận Chân cảm thấy đây là năm khốn khổ nhất trong đời. Mắt thấy thân thể của ngạch nương ngày càng suy nhược, hắn chỉ biết bất lực mà lo lắng, suốt ngày sống trong bất an. Dù đã cưới được một tiểu phúc tấn xinh đẹp, hiểu chuyện theo diện xung hỉ, nhưng niềm vui cũng chẳng mấy thấm tháp.
Cho đến khi đêm tân hôn, hắn bất ngờ bị đưa đến một nơi thần kỳ. Ở đó, có vô số thực vật kỳ lạ mà trước nay hắn chưa từng thấy. Chỉ cần nỗ lực, muốn gì cũng có thể đạt được. Dù tất cả chỉ tồn tại trong giấc mộng, Dận Chân vẫn vô cùng phấn khích, cảm thấy như đây chính là chốn đào nguyên thuộc về riêng mình.
Chỉ có một điều không hài lòng: cô nương tiên nữ nơi chốn đào nguyên luôn không chịu lộ rõ diện mạo, lại thường bắt hắn phải trồng những thứ đồ vô dụng.
Vì thế, Dận Chân bắt đầu một cuộc sống ban ngày hiếu thuận chăm sóc ngạch nương, ban đêm hăng hái làm ruộng, tận hưởng nhân sinh đầy “niềm vui”.
Cho đến một ngày, nàng tiên nữ trước giờ chỉ xuất hiện trong mộng bất ngờ hiện thân bên giường ngạch nương. Dận Chân hoàn toàn chết sững!
Mấy ngày sau, trong cung lan truyền tin đồn ngay cả muỗi cũng không dám bén mảng tới gần Dận Chân, còn Đức phi thì choáng đến mức bất tỉnh tại chỗ khi nghe tin.
Dưới cơn thịnh nộ, Khang Hi vô tình nhìn thấy Dận Chân đang đứng trong hoa viên, ép buộc tiểu phúc tấn của mình chăm chỉ làm ruộng. Hoàng đế chỉ biết há hốc miệng không thốt nên lời!
Mang theo bên mình một không gian nhỏ kiêm nông trường, vừa mới thành hôn đã “kết duyên” với một tiểu nô lệ. Trời sinh yêu thích làm ruộng, mọi thứ đều tự động sinh sôi, nàng chẳng cần phải tốn lời đã có thể trồng trọt mọi thứ thật chu toàn.
Phu quân tuy hay lảm nhảm, nhưng vẫn xem như hiểu lý lẽ, chí ít không phải dạng con nít hư hỏng. Nhà có chỗ ở, có ruộng, có phu quân, tiền bạc lại dư dả, mỹ vị chẳng thiếu, đúng là một cuộc sống viên mãn.
Ô Lạp Na Lạp thị cảm thấy đời xuyên không này chẳng qua chỉ là chuẩn bị cho tuổi già an nhàn: ban ngày bầu bạn cùng bà mẫu đọc thoại bản, thưởng thức mỹ thực; ban đêm thì chỉ cần tiểu nô lệ hầu hạ, ngủ một giấc thật ngon.
Nhưng trước niềm vui bao nhiêu, sau đó lại khổ bấy nhiêu.
Năm Khang Hi thứ 28, Dận Chân cảm thấy đây là năm khốn khổ nhất trong đời. Mắt thấy thân thể của ngạch nương ngày càng suy nhược, hắn chỉ biết bất lực mà lo lắng, suốt ngày sống trong bất an. Dù đã cưới được một tiểu phúc tấn xinh đẹp, hiểu chuyện theo diện xung hỉ, nhưng niềm vui cũng chẳng mấy thấm tháp.
Cho đến khi đêm tân hôn, hắn bất ngờ bị đưa đến một nơi thần kỳ. Ở đó, có vô số thực vật kỳ lạ mà trước nay hắn chưa từng thấy. Chỉ cần nỗ lực, muốn gì cũng có thể đạt được. Dù tất cả chỉ tồn tại trong giấc mộng, Dận Chân vẫn vô cùng phấn khích, cảm thấy như đây chính là chốn đào nguyên thuộc về riêng mình.
Chỉ có một điều không hài lòng: cô nương tiên nữ nơi chốn đào nguyên luôn không chịu lộ rõ diện mạo, lại thường bắt hắn phải trồng những thứ đồ vô dụng.
Vì thế, Dận Chân bắt đầu một cuộc sống ban ngày hiếu thuận chăm sóc ngạch nương, ban đêm hăng hái làm ruộng, tận hưởng nhân sinh đầy “niềm vui”.
Cho đến một ngày, nàng tiên nữ trước giờ chỉ xuất hiện trong mộng bất ngờ hiện thân bên giường ngạch nương. Dận Chân hoàn toàn chết sững!
Mấy ngày sau, trong cung lan truyền tin đồn ngay cả muỗi cũng không dám bén mảng tới gần Dận Chân, còn Đức phi thì choáng đến mức bất tỉnh tại chỗ khi nghe tin.
Dưới cơn thịnh nộ, Khang Hi vô tình nhìn thấy Dận Chân đang đứng trong hoa viên, ép buộc tiểu phúc tấn của mình chăm chỉ làm ruộng. Hoàng đế chỉ biết há hốc miệng không thốt nên lời!
Danh sách chương truyện Thanh Xuyên: Tứ Phúc Tấn Không Thích Làm Ruộng
Danh sách chương truyện Thanh Xuyên: Tứ Phúc Tấn Không Thích Làm Ruộng
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30